Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 149: Vợ quản nghiêm thủ lĩnh sư thứu! (length: 7723)

Ầm! Ầm!
Hàng loạt thi thể động vật từ trên trời rơi xuống, nện vào tổ chim sư thứu, phát ra tiếng vang trầm đục.
Đám sư thứu đực vỗ cánh chậm rãi đáp xuống.
Trên mặt chúng còn lộ rõ vẻ kiêu ngạo nho nhỏ!
"Hôm nay thu hoạch tốt quá, có thể cho vợ ta ăn một bữa no nê rồi."
"Dạo này thú săn ngày càng khó tìm!"
"Đúng vậy, đúng vậy, lần sau chắc phải đi xa hơn nữa thôi."
Ngay khi chúng vừa nói vừa cười đáp xuống đất, nụ cười trên mặt bỗng chốc cứng đờ.
Gào!
Nhà của ta đâu? !
Ta cay cú, cái nhà lớn của ta đi đâu rồi!
Còn vợ của ta nữa chứ! !
Ta cay cú, vợ ta đâu cả rồi! !
Lập tức, tất cả sư thứu đực đều nhốn nháo cả lên, không khác gì gà trong ổ gặp chồn.
Cũng không trách chúng.
Sư thứu là loài một vợ một chồng.
Mà cả bộ tộc này từ khi sinh ra đều là một đực một cái, phối ngẫu hoàn hảo.
Kiểu như được chính phủ phát vợ ấy!
Nên đám sư thứu đực gần như con nào cũng yêu đương mù quáng.
Ấy vậy mà giờ đây, vợ mình vất vả nuôi nấng béo trắng, đẻ cho mình mấy đứa con to tướng, đang ở nhà trông con, bỗng dưng biến mất!
Thử hỏi sao chúng có thể không bấn loạn cho được.
Ngay cả sư thứu thủ lĩnh cũng nhất thời không biết phải làm sao.
Từng con lại cất cánh bay lên, lượn quanh tìm kiếm xung quanh tổ, miệng không ngừng kêu gào.
Gào?
Đúng lúc này, một tiếng kêu của sư thứu từ dưới đất vọng lên, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả sư thứu trên trời.
Một con trong đó lao xuống như sao băng.
Vợ ta!
Là vợ ta! Vợ ta không mất!
Nó vội vã xông tới, bắt đầu nói chuyện ríu rít với con sư thứu cái ở lại trông tổ, chẳng hề để ý phía sau, mặt thủ lĩnh mình ngày càng âm trầm.
Bốp!
Thủ lĩnh sư thứu vả cho tên kia một phát vào đầu.
Vợ ngươi không mất, vợ của bọn ta đều biến mất, giờ phải hỏi xem tình hình thế nào chứ, ngươi ở đó ân ái cái gì!
Ưm...
Con sư thứu nọ ngượng ngùng lùi sang một bên.
Sư thứu cái cũng xấu hổ cúi đầu xuống, nàng mới ngủ dậy nên hơi ngượng ngùng.
Thủ lĩnh sư thứu tiến tới trước mặt nó dò hỏi.
Những người khác đâu?
Mọi người đi đâu rồi?
Sư thứu cái vội vàng mở miệng, kể lại việc khách không mời Hạ Mộc đến, rồi cả chuyện nàng hứa với Hạ Mộc, dẫn cả bộ tộc nữ chuyển chỗ ở, một hơi kể hết.
Mặt thủ lĩnh sư thứu lập tức đen như đáy nồi.
Còn lũ trẻ?
Các con cũng bị mang đi sao?
Sư thứu cái gật gật đầu.
Nghe vậy, thủ lĩnh sư thứu lập tức nổi giận.
Đôi cánh rộng gấp đôi sư thứu thường bất ngờ dang ra, mang theo kình phong, khiến đám sư thứu đực bên cạnh cũng phải lùi lại vài bước.
Đôi mắt sắc như chim ưng đảo qua tất cả sư thứu, rồi cất tiếng rít gào.
Tất cả đi theo ta!
Đoạt lại vợ và con chúng ta!
Trong mắt thủ lĩnh sư thứu, Hạ Mộc chính là tên tiểu tặc trộm nhà!
Tội đáng chém!
Phải phá hủy cả lãnh địa của Hạ Mộc!
Gào! !
Trong tiếng gầm phẫn nộ, tất cả sư thứu đồng loạt bay lên trời, che kín cả bầu trời!
Mà con sư thứu cái kia thì run rẩy bay trước đội hình, dẫn đường cho bầy sư thứu.
Sấm sét trên đầu rền vang!
Khiến sát ý dữ tợn trên mặt đám sư thứu đực càng thêm khủng bố!
...
Ầm ầm!
Một đạo điện quang đỏ tím xé ngang bầu trời!
Soi rõ bầy sư thứu phía dưới.
Bầy sư thứu khí thế hùng hổ, sát khí mang theo áp lực cực lớn, nhắm thẳng lãnh địa của Hạ Mộc mà tiến tới!
Đôi mắt Hạ Mộc híp lại, đã sớm chờ đợi từ lâu.
"Cuối cùng cũng đến rồi à."
Dù ở xa như vậy, hắn vẫn cảm nhận được sát ý kinh người từ đám sư thứu này.
Thân hình con sư thứu dẫn đầu càng khiến Hạ Mộc kiêng dè.
"Xem ra là không định cho ta cơ hội nói chuyện rồi."
"Chỉ có thể trông vào ngươi thôi."
Hạ Mộc quay sang nói.
Con sư thứu cái bên cạnh ợ một tiếng, lười biếng gật đầu.
Yên tâm... Ực... giao cho ta...
"Được."
Rất nhanh, bầy sư thứu trên trời đã đến lãnh địa, và lập tức tìm thấy đám sư thứu cái.
Thủ lĩnh sư thứu gầm lên một tiếng.
Gào! !
Vợ ơi, nàng khổ rồi!
Trong mắt nó, vợ nó bị Hạ Mộc ép buộc, phải đưa cả con đến lãnh địa của Hạ Mộc để bảo vệ.
Tên nhân loại đáng chết!
Lãnh địa này phải hủy!
Các sư thứu đực khác cũng tức giận kêu gào, chẳng buồn nghe sư thứu cái dẫn đường giải thích.
Đáng chết!
Hủy nó đi!
Sát khí kinh người áp đảo cả không gian.
Tất cả tộc nhân trong bộ lạc đều nhịn không được mà cầm vũ khí lên, mắt cũng hằn lên sát khí.
Cảnh tượng này sao mà giống cái ngày chúng ta công thành đến vậy!
Bọn họ không muốn lại có tộc nhân chết trước mặt mình nữa.
"Chờ một chút!"
Hạ Mộc ra hiệu cho mọi người an tâm.
"Trước hạ vũ khí xuống đã, đừng vội động thủ, xem có thể giải quyết hòa bình không."
"..."
Nghe vậy, mọi người liền ngoan ngoãn buông vũ khí xuống.
Họ nguyện ý tin tưởng lãnh chúa của mình!
Và Hạ Mộc cũng lựa chọn tin tưởng sư thứu cái.
Hai giờ trước, sư thứu cái dẫn đầu sau khi ăn no nê, chủ động tìm đến Hạ Mộc, đồng thời đưa ra ý kiến tự mình đi thương lượng với đám sư thứu đực.
Trong hai giờ này, Hạ Mộc dùng hành động chứng minh lời hứa của mình.
Vô số thức ăn chất đống trước mặt mỗi con sư thứu cái, khiến những con vật vốn đã đói bụng này, được ăn một bữa no nê chưa từng có!
Hơn nữa còn được người ta trực tiếp đút đến tận miệng!
Sự đãi ngộ này quá sức khiến sư thứu tận hưởng, căn bản không cách nào từ chối.
Vậy là sư thứu cái dẫn đầu đã tin lời Hạ Mộc, dự định đưa bộ tộc ở lại đây.
Đợi khi Hạ Mộc xây xong 【 tòa tháp sư thứu 】, Bọn chúng có thể yên tâm ở đây sinh con.
Vấn đề duy nhất hiện tại, chính là làm sao giải quyết được tên thủ lĩnh sư thứu đực đang bị cơn giận làm cho mờ mắt kia.
Về điểm này, sư thứu cái bảo cứ để nàng lo.
Sau đó, ngay trong lúc Hạ Mộc chăm chú nhìn, sư thứu cái dẫn đầu lười biếng vỗ cánh, bay về phía bầy sư thứu đực trên trời.
Gào? !
Thủ lĩnh sư thứu thấy vợ mình đến, vẻ phẫn nộ lập tức tan biến.
Ấy... Vợ ơi!
Ngay khi thủ lĩnh sư thứu mở rộng cánh, chuẩn bị đón vợ mình trở về, thì sư thứu cái lại giơ cánh lên, mạnh mẽ vả xuống.
Bốp! Bốp! Bốp!
Quạt liên tiếp ba lần!
""
"..."
"..."
Lập tức, cả trời đất như lặng đi, thủ lĩnh sư thứu trực tiếp ngớ người.
Hạ Mộc chớp mắt vài cái.
Chuyện gì thế này?
Bạo lực gia đình à?
Rồi, hắn thấy sư thứu cái bắt đầu phun nước miếng vào mặt thủ lĩnh sư thứu, nó bị nói đến mức mặt mày ủy khuất, muốn nói lại bị sư thứu cái phun vào mặt, chỉ đành đáng thương cúi đầu chịu mắng.
"Thuần thú sư? Thuần thú sư!"
"Mau lại đây!"
"Dịch cho ta xem chúng nó đang cãi nhau cái gì!"
Hạ Mộc vội vã vẫy tay gọi thuần thú sư đến dịch giúp hắn, mặt mày lộ rõ vẻ bát quái!
Chuyện ăn dưa kiểu này không dễ gì thấy đâu nha!
Hắn liếc nhìn thân hình to lớn của thủ lĩnh sư thứu, nhịn không được mà bật cười!
Haizz!
Hóa ra là vợ quản nghiêm đây mà!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận