Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 43: Hạ Mộc cảm thấy chính mình mạnh đáng sợ! (length: 8506)

"Ùng ục ——"
Lọ thuốc không bình thường theo tay Hạ Mộc rơi xuống.
Hắn cuối cùng vẫn là chọn uống trực tiếp.
Thuốc cường tâm vào miệng tan ra, tựa như không khí liền chui vào trong thân thể Hạ Mộc.
"Tặc tặc..."
"Có chút vị bạc hà nhạt."
Hạ Mộc đánh giá không bằng trà chanh tự tay pha của tra nam.
Hắn dùng sức bóp nắm tay.
Cảm giác không khác gì trước đó, vẫn yếu ớt như cũ.
"Hình như không có tác dụng gì thì phải?"
Vừa dứt lời, một cảm giác thiêu đốt liền xuất hiện trong dạ dày Hạ Mộc.
Trong nháy mắt liền lan ra toàn thân!
Cả người hắn như cua đồng đang luộc, toàn thân đỏ ửng còn bốc hơi!
"Á á á!"
"Có cảm giác, có cảm giác rồi!"
"Nhưng mà cái này... cũng quá có cảm giác rồi!"
Hạ Mộc không nhịn được kêu lên.
Toàn thân đau đớn cuộn tròn dưới đất, cảm giác mình sắp bốc cháy!
"Mẹ... Mẹ ơi!"
"Lúc trước dịch bệnh 40 độ cũng không nóng đến vậy!"
Hắn trợn mắt điên cuồng co giật.
Muốn dùng cách này để phát tiết đau đớn toàn thân.
Nhưng một giây sau, Hạ Mộc vì quá đau mà mắt hơi lờ đờ.
Choáng váng!
Cơ thể hắn trong vô thức xuất hiện sự biến đổi sâu sắc.
Xương cốt, bắp thịt...
"Ô..."
Đến khi Hạ Mộc tỉnh lại, phát hiện xung quanh có một vòng người đang vây quanh.
Đại Mãnh và những người khác đang lo lắng nhìn hắn.
"Ây..."
Hạ Mộc khoát tay: "Ta không sao, ai làm gì thì làm đi."
Mọi người thấy lãnh chúa không sao, liền tản ra mỗi người một việc.
Hạ Mộc ngồi dưới đất hồi lâu.
Đưa tay xoa xoa cái đầu vẫn còn hơi choáng váng.
"Mẹ nó..."
"Lần sau gặp Thỏ Thập Tam nhất định phải cho nàng cái đánh giá tệ!"
"Thứ này đau như vậy, cũng không thèm báo trước một tiếng!"
Sau đó, hắn liền thấy cánh tay mình to lên một vòng.
"Ừ?"
Hạ Mộc duỗi thẳng tay phải rồi lại nhìn kỹ.
"Chắc chắn là lớn hơn rồi!"
Hắn thử bóp nắm tay một cái thật mạnh.
Trong nháy mắt, toàn bộ bắp tay hắn đều nổi lên.
Tuy rằng còn kém xa so với sự cường tráng khoa trương của người bộ lạc.
Nhưng so với Hạ Mộc trước kia, người lười vận động, tay không chặt nổi gà thì đã mạnh hơn rất nhiều!
Trực tiếp biến thành một gã lực sĩ!
"Thuốc cường tâm có tác dụng rồi sao?"
Hạ Mộc không thể chờ đợi đứng lên.
Trước tiên là phát hiện thị lực của mình trở nên rõ ràng hơn rất nhiều!
Chứng cận thị nhẹ do mỗi ngày thức khuya chơi game đã hoàn toàn biến mất, còn rõ hơn cả lúc mắt tốt nhất!
Tiếp theo là phần eo thường hay đau nhức.
Lúc này như được bôi trơn dầu, vô cùng linh hoạt!
Tiếp đó, Hạ Mộc liền mở quần áo kiểm tra thân thể mình.
"Ối!"
"Tám múi cơ bụng của ta đã trở lại?"
"A!!"
"Nhị đệ ngươi cũng được cường hóa à?!"
Hạ Mộc vô cùng kinh hỉ.
"Cái thuốc cường tâm này tác dụng quá mạnh! Quá là tuyệt vời!"
Hắn lại hoạt động một chút.
Tinh thần chưa bao giờ sảng khoái như vậy, sức mạnh có thể đánh mười người hắn trước kia!
Hạ Mộc cảm thấy bây giờ mình mạnh đến đáng sợ!
"Vô địch rồi!"
"Đại Mãnh! Ngươi tới đây!"
"Tới tới tới, bắt tay ta thử chút!"
"... "
Sau khi bắt tay.
Hạ Mộc ngay lập tức cảm thấy, thực tế hiệu quả của thuốc không mạnh đến vậy.
"Ngươi nói ngươi không nhường ta gì cả!"
Hắn trừng mắt nhìn Đại Mãnh một cái.
Vốn cho rằng bây giờ mình rất mạnh!
Không ngờ vẫn bị Đại Mãnh dễ dàng đánh bại.
"Hả...?"
Đại Mãnh ngây ngốc gãi đầu, chỉ cười ngây ngô.
Đơn thuần hắn không biết cái gì là đạo lý đối nhân xử thế.
Chỉ biết là Hạ Mộc bảo hắn làm gì, hắn liền sẽ nghiêm túc toàn lực làm việc.
"Thôi vậy, ngươi đi cùng ta thử sức mạnh vậy."
Hạ Mộc khoát tay.
Dẫn Đại Mãnh đến bãi đất trống trong lãnh địa.
Trước thử ném lao của bộ lạc.
Trước kia Hạ Mộc ném nhiều nhất được khoảng ba mươi mét.
Đẳng cấp của người hiện đại bình thường.
Nhưng bây giờ, một cây lao bộ lạc đã cắm phập mạnh trên mặt đất cách hắn hơn một trăm mét.
"Sức mạnh mạnh hơn trước gấp đôi!"
Tiếp đó, hắn lại thử những thứ khác.
Cuối cùng tổng kết lại.
Phát hiện thể chất hiện tại của mình, tổng thể mạnh hơn trước gấp đôi!
Cường hóa này là cường hóa toàn diện!
Không chỉ là sức mạnh.
Dù là sức chịu đựng hay tốc độ đều được tăng cường.
Hơn nữa, hắn có thể cảm nhận rõ ràng, cơ thể của mình còn đang không ngừng được cường hóa, thuốc cường tâm vẫn chưa tiêu thụ hết.
Hiệu quả cường hóa tuy rằng không bằng lúc mới uống thuốc.
Nhưng đúng là đang chậm rãi mạnh lên không ngừng.
Đến khi thuốc hoàn toàn hết, Hạ Mộc cũng không biết sẽ được cường hóa đến mức nào!
"Ngầu!"
"Sướng!"
Hiệu quả của thuốc có chút vượt quá dự liệu của Hạ Mộc.
Mạnh hơn hắn nghĩ quá nhiều!
"Với cái tốc độ mạnh lên này, dù mỗi ngày phải đau một lần cũng được!"
Hạ Mộc hưng phấn vung tay múa chân tại chỗ.
Loại cảm giác thực lực tăng lên rõ rệt này, nhất là khiến người ta không thể dừng lại!
Nếu nói vận động tạo ra chất gây nghiện sẽ mang lại khoái cảm.
Thì cảm giác của Hạ Mộc bây giờ, chính là khoái cảm gấp mười lần!
"Như vậy cơ thể của ta sẽ không còn là điểm yếu nữa!"
"Chỉ cần lại làm được yên cưỡi Sâm Lâm Lang, đối mặt với thú dữ công thành, ta cũng sẽ không bị động như vậy."
Chủ yếu là muốn cưỡi Hắc Viêm.
Không có đủ sức mạnh thì không đủ.
Có thể nói sự xuất hiện của Thỏ Thập Tam, đã giải quyết được rất nhiều vấn đề của Hạ Mộc.
"Bây giờ chỉ còn thiếu thỏi sắt!"
Ánh mắt Hạ Mộc trở nên nóng rực.
Hắn gọi Đại Chùy tới.
Lắp đặt 【lò luyện】 bên cạnh lò nung.
Một kiến trúc hình trụ tròn giống như ống khói cỡ lớn, mọc lên trong lãnh địa.
【Lò luyện: Dùng để nung thỏi sắt.】 Một lần lò luyện có thể nung 50 thỏi sắt.
Nhưng cần thời gian rất dài, một lần cần hai giờ.
"Đủ rồi!"
"Trước khi mặt trời lặn, chắc có thể nung ra 150 thỏi sắt."
"Trừ yên của Hắc Viêm, còn có thể chế tạo năm bộ yên thường."
"Vừa hay, đội đi săn bây giờ có năm người, mỗi người một bộ là đủ!"
Mang theo sự mong chờ, Hạ Mộc quyết định trước làm một bộ cho Đại Mãnh.
Bản thân hắn thì không gấp.
Làm sau cũng được.
"Mà Đại Mãnh bọn họ hẳn là biết cưỡi..."

Sau hai giờ.
Mẻ thỏi sắt đầu tiên vừa ra lò.
Thỏi sắt ánh bạc sáng loáng, còn chuẩn hơn cả sản phẩm công nghiệp!
"Chế tạo yên cưỡi!"
Hạ Mộc vung tay lên.
Ánh sáng lấp lánh, trước mặt hắn xuất hiện thêm một bộ yên cưỡi Sâm Lâm Lang.
Lớn hơn rất nhiều so với yên ngựa mà Hạ Mộc đã từng thấy.
Hơn nữa bên cạnh có thêm tấm chắn tay, tiện lợi khi cầm nắm trong lúc di chuyển.
Hạ Mộc đưa tay sờ vào.
Phát hiện chất lượng rất tốt, có lẽ là vì dùng da thú hoàn hảo.
"Đi! Đi khu nuôi trồng!"
Hắn hưng phấn gọi Đại Mãnh, sau đó cả hai cùng đến khu nuôi trồng.
Thấy Hạ Mộc tới.
Hắc Viêm đang nghỉ ngơi hướng hắn kêu một tiếng.
Ngoan ngoãn đi đến nằm xuống bên cạnh hắn.
Hạ Mộc chỉ vào yên cưỡi mang tới, ra hiệu cho Hắc Viêm gọi một con sói tới thử xem.
"Tốt nhất là mạnh mẽ chút."
Yếu thì không xứng làm tọa kỵ của Đại Mãnh.
Hắc Viêm gật gật đầu, hướng về bầy sói gầm lên một tiếng.
Lập tức, một con sói cường tráng không kém liền hấp tấp chạy tới.
Hình thể cũng chỉ nhỏ hơn Hắc Viêm một chút.
Hạ Mộc hài lòng gật đầu.
"Là ngươi!"
Hắn ra hiệu Đại Mãnh lên trước, gắn yên cưỡi lên mình con sói.
Quá trình gắn yên có chút không thoải mái.
Nhưng dưới uy của Hắc Viêm, Sâm Lâm Lang chỉ có thể nhẫn nhịn sự khó chịu, chờ đợi Đại Mãnh gắn xong.
Sau khi gắn yên, vừa vặn khớp với phần lưng sói.
Vô cùng phù hợp!
Thấy vậy, Hạ Mộc vội vàng bảo Đại Mãnh lên cưỡi thử.
"Xem hiệu quả thế nào."
Đại Mãnh cũng cảm thấy có chút mới lạ.
Hắn tiến lên, đặt chân vào bàn đạp chuẩn bị trèo lên.
Ngay lúc này, con Sâm Lâm Lang vốn đang yên lặng bỗng nhiên nổi điên, dựng thẳng người lên!
Hất Đại Mãnh định cưỡi ngã xuống đất.
"Đại Mãnh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận