Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 321: Cầm kiếm tiểu đệ! (length: 8408)

"Hạ Mộc ca, bọn hắn có thể tin tưởng được không?"
Nhìn những người chơi rời khỏi thành trì, Tô Dương nhẫn nhịn rất lâu mới lên tiếng hỏi.
"Ai mà biết được."
Hạ Mộc nhún vai.
Đưa mắt nhìn những người chơi kia hoàn toàn rời khỏi thành trì phía sau, mới thu hồi ánh mắt chậm rãi nói.
Hắn với những người chơi này cũng không có gì đáng nói về lòng tin.
Việc đối đầu với Phương Tiến, cũng chỉ là vì xem ở việc cùng chung chiến tuyến mà thôi, mới thuận tiện mời vào thương lượng.
Hạ Mộc không hiểu cách quản lý các mối quan hệ.
Nhưng hắn nhớ rõ một vị vĩ nhân đã từng nói.
'Muốn có nhiều bạn bè, phải làm cho kẻ địch ngày càng ít đi.' Còn điều hắn đang làm hiện tại, chính là giữ với những người chơi này một mối quan hệ hữu hảo cơ bản là đủ rồi.
Với những gì hắn đang thể hiện về sức mạnh.
Tin tưởng những người chơi này sẽ không từ chối.
" . ."
Tô Dương gãi đầu, có chút không hiểu.
Nhưng Trương Cảnh thì đã hiểu.
Hắn lặng lẽ gật đầu, nhìn Hạ Mộc ánh mắt vui mừng bên trong mang theo chút giật mình.
'Với tuổi của Tiểu Hạ Tử, có thể làm được như vậy, thật như một lãnh tụ bẩm sinh!' Có một số người trời sinh đã không tầm thường.
Chỉ là bị hiện thực nhiều thủ đoạn chèn ép trở thành người bình thường.
Chỉ cần đem những người này đặt vào một vị trí đặc biệt, thì lập tức sẽ tỏa ra ánh hào quang rực rỡ chói mắt!
Hạ Mộc không còn nghi ngờ gì chính là người như vậy.
Ngoài thành, khi thấy nhóm người chơi đầu tiên đi vào an toàn đi ra, trên mặt còn mang theo nụ cười khiến người khác chú ý, những người chơi khác không còn ngồi yên được nữa.
"Chẳng lẽ vị đại lão kia rất dễ nói chuyện?"
"Bọn họ đã nói chuyện gì bên trong..."
Từ trước, đã có người mời bọn họ cùng đến thành trì của Hạ Mộc bái phỏng.
Kết quả cuối cùng chỉ có hơn chục người đồng ý đi chung.
Những người chơi khác thì muốn tiếp tục quan sát thêm một chút.
Theo họ nghĩ, nhân vật cấp bậc đại lão như Hạ Mộc, hẳn là sẽ đặc biệt khó ở chung mới đúng.
Bọn họ không muốn ở trong hiện thực làm trâu ngựa, giờ đến trong game lại tiếp tục làm trâu ngựa!
Chẳng phải sẽ sống uổng phí đến giờ sao!
Nhưng bây giờ nhìn nét mặt của những người chơi đi ra, người khác bỗng nhiên cảm thấy Hạ Mộc có lẽ rất dễ thân cận, nếu không không khí không thể nhẹ nhàng như vậy mới đúng.
Thế là, những người chơi còn lại ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút.
Cuối cùng một đội bái phỏng nữa lại được thành lập.
Lần này có tận ba mươi lăm người chơi!
Gần như bao gồm tất cả những người chơi thủ thành lưu lại bên lỗ hổng!
Mà đối mặt với nhiều người chơi bái phỏng như vậy, Hạ Mộc vẫn như cũ chấp nhận tất cả.
"Hoan nghênh các vị!"
Cửa thành mở ra.
Chào đón những người chơi này vào bái phỏng.
Mà sau khi vào thành, ngoại trừ không cho những người này đi lung tung bên ngoài lãnh địa, thái độ của Hạ Mộc biểu hiện rất bình dị dễ gần, nhưng lại mang chút cảm giác xa cách của cao thủ.
Khiến người chơi nghiêm túc, nhưng lại không đến mức cảm giác như đang bị lãnh đạo đọc diễn văn.
Thật là... cực kỳ thoải mái!
Mà lần này nội dung nói chuyện cũng giống y hệt lần trước.
Hạ Mộc đưa ra ý kiến, các người chơi tiếp nhận ý kiến, sau đó rời đi để thực hiện ý kiến.
Tất cả đều vui vẻ!
"Hô... mệt chết đi được! Những người này mặt dày quá đi!"
"Nếu không phải Hạ Mộc ca ngươi rõ ràng nói mình còn có việc bận, bọn họ phỏng chừng trước khi đợt công kích tiếp theo bắt đầu, đều không có ý định rời khỏi nơi này đâu!"
Trong lúc Hạ Mộc thảo luận, Tô Dương thì ngậm miệng đứng sang một bên làm ra vẻ cao thủ.
Kết quả một hồi thảo luận xong Hạ Mộc không mệt, ngược lại Tô Dương thì bị mệt muốn chết!
Trái lại Trương Cảnh thì trực tiếp không tham dự.
Chạy ra một bên đầu thành uống trà.
Hạ Mộc không nói gì lườm Tô Dương một cái.
"Ai bảo ngươi không ngồi mà lại ôm pháp trượng của ta chọc tới chọc lui làm gì."
Tô Dương cười hì hì.
"Cái này Hạ Mộc ca ngươi không hiểu rồi!"
"Ngày xưa mấy cao thủ đại hiệp bên cạnh đều có tiểu đệ cầm kiếm, nhìn khí phách hơn hẳn!"
"Ta chính là tiểu đệ cầm kiếm của Hạ Mộc ca!"
Tô Dương cố tình làm như vậy, chính là để bảo vệ vị trí 'Chính cung' của mình.
Đừng nhìn hắn hành động có chút tự kỷ.
Nhưng vừa rồi hắn chú ý thấy, không chỉ một người hướng hắn ném ánh mắt ngưỡng mộ!
Rõ ràng có người chơi ôm ý định dựa hơi không ít.
Cuối cùng có thể theo chân một đại lão, cái khác chưa nói, vấn đề an toàn chắc chắn không cần lo, còn có thể được đại lão kéo lên!
Ai mà không nghĩ chứ!
Bốp!
Nhìn bộ dạng cười ngây ngô của Tô Dương, Hạ Mộc gõ một cái vào sau gáy hắn.
"Được rồi, đừng có mà vui vẻ nữa!"
"Nhân lúc còn chút thời gian trước đợt tấn công thứ hai, mau tranh thủ đổi điểm chiến công lấy đồ đi."
Trên bảng xếp hạng chiến công.
Ngoại trừ Hạ Mộc một mình một ngựa vượt trội, những người chơi khác chiến công không chênh nhau là bao.
(Quyền ca đã chia đều chiến công cho đồng đội) Chiến công của Trương Cảnh xếp thứ tư, có 157 điểm.
Mà chiến công của Tô Dương xếp thứ bảy, 142 điểm.
Không có cách nào, ai bảo đội của Trương Cảnh rõ ràng mạnh hơn đội của Tô Dương.
Hơn nữa Tô Dương chủ công hải quân.
Trên mặt đất năng lực tác chiến thật sự kém hơn một chút.
Nhưng cho dù vậy, chiến công của Tô Dương vẫn cao hơn đại đa số người chơi rất nhiều!
Nguyên nhân chủ yếu là vì có đội của Hạ Mộc ở phía trước hút hỏa lực, đội của hai người họ thì ở bên cạnh kiếm chút lợi nhỏ.
Không cần hao tổn binh tướng mà vẫn có thể ăn theo!
Có thể nói là rất thư thả, sung sướng!
Đây cũng là nguyên nhân những người chơi khác đỏ mắt.
Dĩ nhiên, hai người bọn họ cũng không phải hoàn toàn nằm.
Sau khi không còn đám Kiran hoàng kim quân hộ vệ, áp lực phòng thủ phía sau đội hình liền hoàn toàn giao lại cho Trương Cảnh và Tô Dương.
Hai người cũng không phụ lòng tin của Hạ Mộc.
Bảo vệ toàn bộ hậu phương đội hình rất chặt chẽ, giúp Hạ Mộc có thể toàn tâm toàn ý ở phía trước xung sát!
Có thể nói đợt này thể hiện rất rõ sự ăn ý của ba người.
Lúc này, trong tay Tô Dương có 142 điểm chiến công.
Tương đương với 142 đồng tiền khu vực!
Mà sức mua của chiến công ngang với tiền khu vực, cho nên đem chiến công trong tay quy đổi ngay mới là cách tốt nhất!
Tô Dương chưa từng giàu có đến thế!
Thế là, hắn cười tít mắt chạy ngay đi.
"Vậy Hạ Mộc ca, ta đi một lát rồi về ngay!"
Một bên Trương Cảnh cũng vậy, cười ha hả cáo từ Hạ Mộc.
Hạ Mộc: "Lão gia tử nghĩ kỹ muốn đổi cái gì rồi sao?"
"Thì cứ theo lời đề nghị của Tiểu Hạ Tử trước đây thôi."
"Được."
Trước khi tiến vào phó bản không gian, Hạ Mộc đã thảo luận với Trương Cảnh và Tô Dương vấn đề này rồi.
Nên dùng chiến công đổi cái gì có lợi nhất?
Đối với điều này, Hạ Mộc dựa vào tình hình lãnh địa của hai người, cho mỗi người một vài lời đề nghị.
Tô Dương vì trước kia sinh sống ở trên hải đảo.
Nên năng lực lục chiến rất kém, Hạ Mộc đề nghị hắn nên phát triển nhiều về phương diện phòng ngự.
Vì cua, tôm hùm và các Hải tộc khác trên đất liền di chuyển chậm chạp.
Nhưng con nào cũng đều da dày thịt béo.
Dùng làm khiên thịt thì còn gì bằng!
Tô Dương có thể dùng chiến công đổi bản vẽ khải giáp tương tự Hải tộc, để tăng cường năng lực phòng ngự cho Hải tộc.
Còn về lãnh địa của Trương Cảnh thì rất mạnh, cũng giống Hạ Mộc là nghiêng về hệ phòng thủ trước.
Cho nên cần tăng cường là tính tấn công cho lãnh địa.
Với loại game lãnh địa này, nhất định cần phải công thủ song toàn mới có thể đứng ở thế bất bại.
Cứ như vậy, Trương Cảnh và Tô Dương rời đi, tìm đến những thương nhân lưu lạc để giao dịch.
Đối tượng giao dịch không ai khác chính là Thỏ Thập Tam.
Chẳng qua là phân thân của Thỏ Thập Tam mà thôi.
Còn về chân thân Thỏ Thập Tam, thì sau khi Hạ Mộc thổi tù và ốc biển, liền xuất hiện trước mặt Hạ Mộc cùng một mùi hoa hồng thơm ngát.
"Hạ Mộc đại nhân, ta tới rồi đây."
(Ps Bổ một tấm ảnh Ngữ Phong đại tế ti nhìn nghiêng)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận