Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 280: Hắc động nổ! (length: 7661)

"Hô..."
Không biết rõ qua bao lâu, Hạ Mộc mới chậm rãi mở mắt ra.
Trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.
"Cuối cùng giải quyết!"
Hiện tại trong cơ thể hắn, từ màu tím chủ đạo ma lực chậm chậm chảy xuôi theo, bên cạnh tựa như lượng tử dây dưa thông thường, quấn quanh lấy lam, lục hai màu ma lực.
Tuy là tổng thể ma lực biến ít, nhưng Hạ Mộc lại cảm giác thoải mái rất nhiều!
Giống như táo bón hồi lâu bỗng nhiên liền thông suốt vậy.
Ma lực lần nữa trở nên như cánh tay sai khiến!
"Kết thúc?"
Ngữ Phong thanh âm dễ nghe vang lên.
Từ nửa ngày trước, nàng đã thu hồi ma lực của mình, không còn can thiệp Hạ Mộc ma lực vận chuyển.
Cũng tận mắt chứng kiến Hạ Mộc thu phục hai loại ma lực còn lại toàn bộ quá trình.
Chỉ có thể nói: Thiên phú khác thường!
Cái tiểu tử loài người này chơi ma lực đúng là rất có nghề, cũng không biết vì cái gì, lại cảm thấy cực kỳ thành thạo.
Mà đối với Hạ Mộc mà nói, quá trình thu phục hai cỗ ma lực còn lại.
Thật giống như chơi trò chơi điện tử hồi còn bé!
Năm đó hắn nổi tiếng là kẻ có thiên phú dị thường!
Cũng chính vì điều này, cha mẹ Hạ Mộc mới ủng hộ Hạ Mộc đi theo con đường thể thao điện tử.
Hạ Mộc cười hắc hắc.
"Ừ a, kết thúc rồi."
"Vất vả Ngữ Phong lão sư!"
Hắn hướng Ngữ Phong cúi đầu thăm hỏi.
Mặc dù giữa hắn và Ngữ Phong chỉ là thầy trò một ngày, nhưng đối phương từ đầu đến cuối đều canh giữ ở bên cạnh hắn, đồng thời toàn lực giúp hắn giải quyết nguy cơ tiềm ẩn trong cơ thể.
Vì vậy, Ngữ Phong tuyệt đối là một người thầy hợp cách!
Hạ Mộc nên bái tạ.
Tôn sư trọng đạo là điều mà mỗi người Hoa Hạ đều mang trong lòng.
Mà những lễ nghi này, trong mắt dị tộc lại đặc biệt khiến người ta thích thú, cực kỳ dễ chịu!
Ngữ Phong thỏa mãn gật gật đầu.
"Kết thúc là tốt rồi."
"Nhân lúc bây giờ còn chút thời gian, ta sẽ nói cho ngươi một chút liên quan đến việc phóng thích ma lực."
Hạ Mộc lúc này mới phát hiện trên đỉnh đầu đã là vô vàn tinh tú lấp lánh.
"Muộn vậy rồi?"
Hắn ngẩn người.
Lập tức có chút tiếc nuối thở dài.
"Không ngờ thời gian trôi nhanh vậy! Nếu như lão sư có thể chỉ bảo ta thêm chút nữa thì tốt. . ."
Hắn có tính toán nhỏ nhặt gì, Ngữ Phong không cần ma lực cũng nhìn rõ mồn một.
Ngữ Phong không nói gì, liếc Hạ Mộc một cái.
"Được rồi!"
"Lần này là phần thưởng nhiệm vụ, cho nên ta mới rảnh hướng dẫn ngươi."
"Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta ngày nào cũng rảnh rỗi vậy sao?"
Nghe vậy, Hạ Mộc lần này thật sự có chút tiếc nuối.
Có một vị lão sư truyền đạt kiến thức quả thực quá tiện lợi, căn bản không ai có thể từ chối.
"..."
Thấy bộ dạng của Hạ Mộc, Ngữ Phong lộ ra vẻ 'Thật là chịu thua với ngươi' biểu tình, giọng nói vừa chuyển.
"Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng."
"Vì ngươi đã đạt được quan hệ đồng minh với tộc ta, vậy sau này đương nhiên sẽ cần lui tới nhiều hơn, cũng không phải không thể gặp mặt."
"Dựa vào điểm danh vọng của ngươi, ta hứa với ngươi, sau này mỗi ngày có thể hướng dẫn ngươi một lần."
"Nghe kỹ! Là một lần, không phải một ngày!"
Thấy Hạ Mộc mừng rỡ, Ngữ Phong nhắc lại một lần, tránh cho tiểu tử này đắc ý vênh váo.
Hạ Mộc thì liên tục gật đầu.
"Vâng, được! Vậy sau này làm phiền lão sư rồi!"
Hắn chẳng quan tâm là một ngày hay một lần.
Chỉ cần có một người thầy hướng dẫn, hắn tin rằng mình tuyệt đối có thể tiến bộ nhanh chóng!
"Hắc hắc!"
"Ta có lão sư rồi!"
Hạ Mộc gãi đầu cười ngây ngô.
Ngữ Phong liếc nhìn hắn, cũng bị trêu đến cong môi lên.
Rõ ràng đã là một phương lĩnh chủ, vẫn cứ bộ dạng lỗ mãng.
Nàng đồng ý mỗi ngày hướng dẫn Hạ Mộc một lần, là bởi vì thiên phú của Hạ Mộc thật sự rất tốt, còn tốt hơn nhiều so với đám đệ tử Tinh Linh tộc mà nàng đã dạy!
Nếu Hạ Mộc có thể mau chóng trưởng thành, đối với Tinh Linh tộc mà nói cũng là chuyện tốt.
Cuối cùng, nhiệm vụ chống lại 'Ma tộc', theo yêu cầu của hệ thống, cuối cùng vẫn phải dựa vào người chơi.
Nghĩ đến đây, nụ cười của Ngữ Phong thu lại.
Giọng điệu trở nên nghiêm túc.
"Được rồi, đừng cười ngây ngô."
"Nhân lúc bây giờ còn thời gian, ta sẽ dạy cho ngươi một chút."
Nghe vậy, Hạ Mộc lập tức ngồi ngay ngắn.
"Lão sư mời nói."
Thế là, trong thời gian kế tiếp, Ngữ Phong nói cho Hạ Mộc rất nhiều kiến thức cơ bản, khiến cho nhận thức về ma pháp của Hạ Mộc dần dần tăng lên.
Lượng lớn kiến thức ùa vào trong đầu.
Khiến cho Hạ Mộc lúc trở về nhà trên cây, đầu óc đều quay cuồng một trận.
"Nấc..."
"Có chút bội thực rồi!"
Hắn nằm trên giường, che hai bên thái dương, bắt đầu chậm rãi tiêu hóa những điều vừa học.
Cộp cộp cộp!
Tiếng gõ cửa truyền đến.
"Ai vậy?"
"Hạ Mộc đại nhân, Ngữ Phong đại tế ti bảo tôi đưa cho ngài rượu trái cây thanh thần."
"Rượu trái cây thanh thần? Là cái gì?"
Hạ Mộc nghi ngờ mở cửa.
Liền thấy tiểu tùy tùng tinh linh của Ngữ Phong đứng ở ngoài cửa, trên tay nâng một ly nước ấm đang sủi tăm bọt khí.
Chiều cao của nàng cũng tương đương với Ngữ Phong.
Đều là dáng vẻ loli, chỉ có điều mái tóc mềm của nàng có màu xanh biếc.
Khi Hạ Mộc mở cửa, tiểu tùy tùng liền dùng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn hắn, mở miệng nói.
"Đây là rượu trái cây thanh thần"
"Có thể giúp Hạ Mộc đại nhân làm rõ mạch suy nghĩ, khiến đầu óc càng tỉnh táo."
"Là Ngữ Phong đại tế ti đặc biệt sai tôi mang đến."
"Vất vả rồi."
Nghe nói là Ngữ Phong đưa, Hạ Mộc liền cầm lấy uống cạn một hơi.
Cảm thấy ngay tức khắc một cỗ khí xộc thẳng lên não!
Còn gây phấn khích hơn Sprite!
"Ta mẹ nó!"
Mắt Hạ Mộc lập tức trợn to, chậm chạp mất đến 3 giây.
Mãi đến khi nghe thấy tiểu tùy tùng trước mặt che miệng cười trộm, hắn mới hồi thần lại.
"Hắc! Đầu thật không còn trướng nữa rồi!"
Hạ Mộc nháy mắt mấy cái.
Chỉ cảm thấy đầu óc hiện tại vô cùng rõ ràng.
"Tác dụng của rượu trái cây thanh thần vậy mà lại nhanh đến thế?"
"Lúc trước thi đại học mà có thứ này, ta đã sớm đỗ Thanh Hoa rồi!"
"Thanh Hoa? Đó là cái gì?"
Tiểu tùy tùng nghiêng đầu.
Đối với danh từ lạ lẫm nhảy ra từ miệng Hạ Mộc vô cùng tò mò.
Nhưng Hạ Mộc lại trực tiếp dập tắt sự hiếu kỳ của đối phương, đồng thời hỏi.
"Ngoài ly rượu trái cây này, có lẽ Ngữ Phong lão sư còn có lời nhắn cho ta chứ?"
Tiểu tùy tùng lại càng tò mò.
"Thật là có!"
"Nhưng Hạ Mộc đại nhân làm sao biết được?"
"Đoán."
Khóe miệng Hạ Mộc khẽ nhếch lên.
Cũng không thể nói cho tiểu tùy tùng rằng, hắn đã nhìn thấu Ngữ Phong rồi.
Với tính cách của Ngữ Phong, không đến mức chỉ vì một chút nhức đầu mà đặc biệt phái người đến một chuyến, chắc chắn còn có chuyện khác.
Tiểu tùy tùng một mặt khâm phục.
"Quả không hổ là Hạ Mộc đại nhân, quả nhiên ngài giống như Ngữ Phong đại tế ti, là một trí giả!"
"Khụ khụ. . . Trí giả thì không dám nhận."
"Vẫn là nói chuyện của lão sư đi."
"Ừm."
Tiểu tùy tùng học bộ dạng nghiêm túc của Ngữ Phong.
"Đại tế ti muốn tôi nói với Hạ Mộc đại nhân rằng trời sắp biến, hi vọng Hạ Mộc đại nhân ngài có thể chuẩn bị sẵn sàng."
"Trời sắp biến? !"
Hạ Mộc nhướng mày.
Có thể khiến cho một cường giả như Ngữ Phong phải nói như vậy, hiển nhiên là một chuyện 'trời long đất lở' sắp xảy ra!
"Chẳng lẽ. . ."
Dưới ảnh hưởng của rượu trái cây thanh thần, một ý nghĩ như tia chớp xẹt qua trong đầu Hạ Mộc, bị hắn bắt được ngay lập tức!
"Là cái hố đen mà số hiệu 682 đã nói ngày kia!"
Hạ Mộc vội vàng mở kênh trò chuyện.
Lúc này mới phát hiện số hiệu 682 đã gửi cho hắn rất nhiều tin nhắn.
Tin đầu tiên không ngờ viết:
"Đại lão! Hố đen nổ rồi!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận