Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 237: Bắt đầu đau, đằng sau liền dễ chịu (length: 8290)

Ba ——!
Hồ quang màu tím bắn ra tứ phía!
Trong lãnh địa, Hạ Mộc ở chính giữa giơ pháp trượng lên, “Kiệt kiệt kiệt” cười lớn, biểu cảm cực kỳ biến thái!
"Đừng chạy chứ!"
"Hôm qua từng người không phải rất muốn thử một lần à? Sao bây giờ lại sợ thế!"
"Đại chùy! Lại đây!"
Hạ Mộc chỉ pháp trượng vào lưng đại chùy, phía trước pháp trượng ánh tím lập lòe, chữa trị... Điện liệu thuật đang tích sức chờ phát động.
Mà đại chùy bị pháp trượng chỉ vào thì giật bắn mình, cảm thấy mình sắp gặp nạn!
Vội vã quay người lại, khoát tay lắc đầu với Hạ Mộc.
Be be!
Be be u!
Đôi mắt nhỏ của hắn hoảng sợ.
Hạ Mộc lại chỉ “Kiệt kiệt kiệt” chậm rãi tiến đến chỗ đại chùy, giống như một tên quái thúc thúc bắt nạt trẻ con.
Mà sự tình bắt đầu từ buổi sáng hôm nay.
Buổi sáng, có một đám người tìm đến Hạ Mộc.
Nói muốn trải nghiệm một chút ma pháp trị liệu của hắn!
Hạ Mộc hỏi nguyên do, thì ra là hôm qua Đại Mãnh bị điện giật xong, cứ khen mãi về hiệu quả của điện liệu thuật!
Buổi tối lúc ngủ tán gẫu, bọn họ còn thổi phồng điện liệu thuật thành thần thuật!
Một phát thì làm cho người tinh thần phấn chấn!
Hai phát thì khiến cho người phấn chấn tinh thần!
Chạy một hơi mười ngọn núi cũng không thấy mệt!
Nghe nói có công hiệu này, từng người đại chùy liền không thể chịu đựng được.
Vốn đã tò mò về ma pháp của Hạ Mộc, hiện tại lại càng nóng lòng muốn trải nghiệm thử.
Thế là, Hạ Mộc nhân tiện muốn nghiên cứu thêm, liền đồng ý thỉnh cầu của bọn họ.
"Chuẩn bị xong chưa?"
"Ừ!"
Phu xe qua bốc thăm, trở thành đối tượng thí nghiệm may mắn đầu tiên, vẻ mặt chờ mong gật gật đầu.
Nghe Đại Mãnh nói chỉ cần bị điện giật một chút thì sẽ mạnh lên, mà toàn thân còn cực kỳ dễ chịu!
Rốt cuộc dễ chịu đến mức nào chứ!
Vậy thì để ta tự mình trải nghiệm xem sao!
Mà đại chùy cùng những người khác thì đứng một bên ngưỡng mộ nhìn, bọn họ cũng muốn trở thành người thứ hai được hưởng điện liệu của lãnh chúa đại nhân mà!
Ngay sau đó, Hạ Mộc liền bắt đầu tụ lực ma pháp.
Lần này hắn nhắm mắt lại, tỉ mỉ lĩnh hội quỹ tích vận hành ma lực của điện liệu thuật.
Ước chừng 7 giây sau, pháp trượng đã được ánh tím bao trùm.
Vù vù ——!
Chùm sáng tím bị Hạ Mộc vung ra, chính xác rơi xuống người phu xe.
Ánh mắt của mọi người cũng dõi theo.
Lốp bốp!
Tiếp đó bọn họ thấy trong 2 giây ngắn ngủi, hồ quang lượng lớn xuất hiện từ trong người phu xe, rồi lại chuyển đến bộ phận khác.
Hồ quang bao trùm cả người phu xe, biến thành người tím!
Toàn thân phu xe cũng rất nhanh bị điện giật đến cháy đen!
Không chỉ tóc dựng đứng bùng nổ, còn có khói chậm rãi bốc lên từ tóc.
Có thể nói là điện cho kinh ngạc!
"..."
Thấy cảnh tượng kinh người này, mọi người nuốt nước miếng, tiếp đó khẩn trương chú ý biểu hiện của phu xe.
Mà phu xe cũng không làm mọi người thất vọng.
Khi hồ quang biến mất, phu xe hơi hé miệng, phun ra một ngọn Hắc Viêm, hai mắt trợn trắng rồi ngã ngửa ra sau!
Ầm!
Sau khi ngã xuống đất, cơ thể phu xe tựa như xác chết vẫn không quên giật giật hai lần.
Lập tức, toàn bộ cảnh tượng trở nên vô cùng yên tĩnh.
Chỉ có Hạ Mộc gãi gãi đầu, hơi nghi hoặc nhìn pháp trượng trong tay mình.
"Ơ?"
"Sao lại cảm thấy uy lực lớn hơn vậy?"
"Đại Mãnh ngươi thấy sao?"
Đại Mãnh là người duy nhất hiện trường không bị trợn tròn mắt, hắn nghe lời Hạ Mộc thì lắc đầu.
Cũng bình thường thôi mà.
Cái uy lực này cũng không khác mấy so với hai phát hôm qua hắn chịu.
Hạ Mộc: "Vậy sao phu xe lại ngất đi?"
Đại Mãnh: "@#!$ "
Chắc là do đồ ăn của hắn.
Đại chùy cùng những người khác: @#!@!$!@ Lời này không cần dịch, thuần túy là điện báo.
Quá đáng!
Hai người này lại đem Điện Kích Thuật nói thành điện liệu thuật!
Cái này đâu chỉ là vấn đề "Điện một chút, tê một chút", gần như đã điện cho phu xe chín cái rắm!
Thấy cảnh ngộ của phu xe, mọi người đang hò hét muốn trải nghiệm nhất thời câm như hến, sợ mình bị Hạ Mộc chọn trúng, trở thành người hi sinh tiếp theo!
Mà Hạ Mộc xác nhận phu xe chỉ tạm thời bị điện ngất, không có gì đáng ngại, liền nhìn sang những người khác.
"Ai lại muốn trải nghiệm thử một chút không?"
Ma lực còn lại của hắn chắc đủ cho thêm một phát nữa.
Lần này Hạ Mộc định điều chỉnh uy lực nhỏ lại một chút, xem có khác biệt gì không.
Nhưng, khi hắn thấy mọi người chậm rãi lùi bước thì sắc mặt nhất thời tối sầm lại.
"Sáng sớm đã đánh thức ta dậy đòi trải nghiệm Trị Dũ Thuật, kết quả giờ lại từng người lui hết cả là sao?"
"Lại đây cho ta!"
Lãnh chúa ra oai, mãnh hổ biến mèo bệnh.
Mọi người chỉ đành lề mề dịch trở lại.
Nhìn ánh mắt Hạ Mộc tràn đầy cầu khẩn.
Lãnh chúa đại nhân, ta sai rồi, ta không dám nữa!
Mà chỉ có đại chùy trong góc chưa có quay lại, nghĩ rằng mình không bị Hạ Mộc nhìn thấy, đang lén định bỏ trốn.
Kết quả trực tiếp bị Hạ Mộc gọi lại.
"Đại chùy!"
"Ngươi muốn đi đâu đấy hả?"
Đại chùy run bắn người, cứng đờ quay đầu, chỉ chỉ bức tường thành đang được xây dựng ở xa.
Ta... ta đi sửa tường!
"Tường không cần ngươi sửa, bây giờ lập tức đến đây cho ta!"
"Vừa nãy ngươi kêu gào vui vẻ nhất, giờ ta thỏa mãn ngươi, ngươi không nên cao hứng ư?"
Hạ Mộc cất giọng ác ma nhỏ bên tai đại chùy.
Đại chùy chỉ đành ủ rũ cúi đầu quay lại.
Đối diện với pháp trượng của Hạ Mộc giơ lên, hắn trực tiếp lộ ra dáng vẻ muốn anh dũng hy sinh, ra hiệu cho mọi người nhớ tới sự hy sinh của mình hôm nay.
"Được rồi, lần này ta sẽ chú ý uy lực."
Hạ Mộc cười mắng.
Chỉ bị điện một chút thôi mà, làm gì mà sợ vậy!
"Lại đây!"
Vù vù —— Chùm sáng tím bay ra, như ác quỷ xuất hiện trước vẻ mặt kinh hoàng của đại chùy, chớp nhoáng chụp lên người hắn.
Lốp bốp!
Lần này hồ quang quả nhiên nhỏ hơn nhiều.
Nhưng vẫn làm cho đại chùy điện đến nghẹn, miệng cứ phát ra âm thanh "Đến đến đến đến đến đến".
"A..."
Theo một làn khói đen bốc lên, đại chùy cũng ngã oạch xuống đất.
Chỉ có điều tốt hơn phu xe một chút, hắn không bị ngất.
"Cảm giác thế nào?"
Hạ Mộc đi đến, ngồi bên cạnh đại chùy hỏi.
Hắn cần phản hồi của người dùng về trải nghiệm trị liệu.
Như vậy, hắn có thể kiểm soát liều lượng tốt hơn, tiện cho việc chữa trị sau này.
Và đúng lúc đại chùy đang định nặn ra vài giọt nước mắt, sau đó lên án Hạ Mộc ngược đãi người nguyên thủy, thì di chứng bị điện giật biến mất, thay vào đó là cảm giác ấm áp nào đó!
"Ơ?"
Vẻ mặt đại chùy thay đổi.
Không đúng không đúng không đúng, có vẻ hơi thoải mái thì phải!
Cảm giác đó rất giống với những gì Đại Mãnh nói!
Lẽ nào đây mới là hiệu quả thật sự của điện liệu thuật của lãnh chúa đại nhân?
Màn trình diễn lật mặt còn đặc sắc hơn cả kịch Xuyên trên mặt đại chùy, đối diện với ánh mắt hỏi thăm của Hạ Mộc, hắn nặn ra một nụ cười trên khuôn mặt đen.
Hàm răng trắng sáng dưới làn da đen lại càng nổi bật!
"#@#! !@ "
Điện liệu thuật, mạnh!
Lãnh chúa đại nhân, đỉnh!
Mà phu xe đang nằm bất tỉnh một bên, lúc này trên mặt cũng lộ ra nụ cười thoải mái.
Biểu hiện này chính xác chứng minh hiệu quả điện liệu thuật của Hạ Mộc.
Lúc đầu có chút đau.
Nhưng dần dần thì sẽ vô cùng dễ chịu!
Hạ Mộc mỉm cười: "Vậy chờ chút ma lực của ta hồi đầy, đại chùy ngươi lại trải nghiệm tiếp nhé."
Đại chùy: ... Giết người không gì quá đầu chạm đất cả đại nhân à!
"Vậy vui vẻ như thế nhé."
Hạ Mộc không để ý đến sự cầu xin của đại chùy, mà lấy ra vỏ ốc biển bảy màu thổi.
Hắn cần thỉnh giáo xem làm sao hồi phục ma lực nhanh chóng.
Vù vù —— Âm thanh du dương của vỏ ốc biển tan vào hư không.
Biu một tiếng.
Một cô thỏ nhĩ nương trên mặt đang tươi cười rạng rỡ xuất hiện trước mặt Hạ Mộc.
"Hạ Mộc đại nhân!"
❁´ω`❁..
Bạn cần đăng nhập để bình luận