Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 413: Cấm địa hạch tâm, cự long thủ bút! (length: 7893)

Hoàn toàn không ngờ tới.
Hạ Mộc cuối cùng vẫn nhận nhiệm vụ.
Khi biết thực lực của cự long, Hạ Mộc quyết định rút lui, phần thưởng tuy hấp dẫn nhưng không thể tham lam.
Sau đó Green chỉ một câu liền giữ hắn lại.
"Chỉ cần có thể tiêu diệt cự long, ngươi có thể dùng bất kỳ thủ đoạn nào!"
Vốn Hạ Mộc còn tưởng Green muốn chính mình đi tiêu diệt cự long.
Ai!
Nhưng những lời này vừa nói ra, thì bản chất của nhiệm vụ này lại khác rồi!
Hạ Mộc lập tức phấn chấn tinh thần!
"Bất kỳ thủ đoạn nào cũng được?"
"Đúng, chỉ cần có thể tiêu diệt cự long!"
Hiển nhiên, Green cũng có chút nóng nảy.
Hắn không đơn thuần chỉ là một NPC trí năng, đợi lâu như vậy mới vất vả chờ được Hạ Mộc một người là thiên mệnh nhân, hắn không muốn chờ thêm nữa.
Green biết rất rõ Hạ Mộc mạnh đến mức nào!
Có thể bình yên vượt qua thử thách của hắn, Hạ Mộc chắc chắn là một trong những thiên mệnh nhân mạnh nhất.
Nếu như ngay cả hắn cũng không hoàn thành được ủy thác của mình, vậy những thiên mệnh nhân khác càng không có hy vọng gì.
Cho nên Green không muốn bỏ lỡ Hạ Mộc.
Điều kiện đương nhiên hết mực nới lỏng.
Nhưng hắn không ngờ rằng vừa mới nói ra điều này, Hạ Mộc đã trực tiếp đồng ý.
"Nhiệm vụ này ta nhận!"
". . ."
Thậm chí Green còn cho rằng mình bị lừa.
Thật sự là thái độ của Hạ Mộc thay đổi quá lớn, khiến bộ não đã rệu rã của hắn suýt nữa quá tải.
Nhưng chỉ cần nhận nhiệm vụ là được.
"Thời hạn nhiệm vụ là ba tháng."
"Thiên mệnh nhân, ta cho ngươi ba tháng, sau ba tháng nếu như cự long vẫn chưa được giải quyết, coi như nhiệm vụ thất bại."
"Đến lúc đó ngươi sẽ vĩnh viễn mất quyền tiếp nhận nhiệm vụ này."
Hạ Mộc chỉ khoát tay với lời cảnh báo của Green.
"Không vấn đề, không vấn đề."
"Ngươi chỉ cần nói cho ta biết cự long bị phong ấn ở đâu, và làm sao để giải phong ấn là được, còn lại ta sẽ tự lo."
". . ."
Green nhìn nụ cười trên khóe môi của Hạ Mộc, không hiểu tại sao đối phương lại tự tin như vậy.
Nhưng vẫn phất tay lên, nói vị trí cự long cho Hạ Mộc.
Hạ Mộc nhìn.
Phát hiện vị trí đúng ngay gần Ma Pháp Tỉnh.
Còn phương pháp giải phong ấn, thì là gỡ trái tim đại địa ra khỏi vị trí phong ấn, đến lúc đó băng hà vĩnh cửu sẽ tan chảy, cự long tự nhiên sẽ thoát khỏi xiềng xích.
"Được rồi, ta biết rồi, ngươi cứ chờ tin tốt lành của ta đi!"
Hạ Mộc tràn đầy tự tin đi về phía bên ngoài đại điện.
Phía sau, Green lớn tiếng hô hào.
"Ta chỉ có thể phong ấn cự long thêm ba tháng nữa, sau khi nhiệm vụ thất bại cự long sẽ thoát khỏi xiềng xích, đến lúc đó chắc chắn sẽ gây tai họa cho sinh linh nhân giới, thiên mệnh nhân tự liệu mà làm!"
"Biết rồi!"
Khi bóng dáng của Hạ Mộc và những người khác biến mất trong cung Hồng Ngọc, Green mới ngồi lại xuống.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, Green sẽ dùng tất cả sức lực còn lại của mình để áp chế cự long, cho đến khi Hạ Mộc giải phóng nó.
"Thời gian ta còn lại không nhiều."
"Hy vọng. . . ta đã không nhìn lầm người."
Sau một tiếng thở dài.
Bên trong đại điện lại rơi vào sự tĩnh mịch vĩnh hằng.
Két két!
Cánh cửa lớn nặng nề đóng lại.
Từ nay về sau, ngoài Hạ Mộc ra, không còn bất kỳ ai có thể mở được cánh cửa này nữa.
[Nhiệm vụ này là duy nhất] Mà sau khi bước ra khỏi đại điện, trong lòng Hạ Mộc nhẹ nhõm hẳn.
"Ba tháng thời gian chuẩn bị, vậy không thể qua loa được?"
"Tuy chính ta không giải quyết được, nhưng không có nghĩa là người khác cũng không giải quyết được!"
Ngay khi Green nói có thể dùng bất kỳ thủ đoạn nào.
Hạ Mộc đã có kế hoạch trong đầu.
Nhưng điều kiện tiên quyết của kế hoạch này là phải tìm thấy Ma Pháp Tỉnh trước.
Và khi đã hiểu rõ câu chuyện đằng sau cấm địa này.
Nỗi lo lắng trong lòng Hạ Mộc cũng đã được giải tỏa.
Vốn dĩ hắn lo sợ sẽ có yêu ma quỷ quái bất ngờ tập kích đội của mình, nên không dám quá ngông nghênh di chuyển.
Nhưng bây giờ khác rồi.
Xác nhận nhiệm vụ của Green xong.
Hạ Mộc đã trở thành người duy nhất có thể tự do đi lại trong cả vùng đất băng giá này.
Tất cả sinh vật thuộc phe Kim Hồng Titan ở đây sẽ công nhận Hạ Mộc là người của mình, đi lại tự nhiên.
Dù sao đây là địa bàn của Kim Hồng Titan.
Lời của Green có tác dụng!
Thế là, Hạ Mộc đưa tay chỉ về phía trước, đó là vị trí của Ma Pháp Tỉnh.
Hạ lệnh.
"Toàn lực tiến về phía trước!"
Lần này đội của Hạ Mộc không còn hạn chế.
Tất cả Sâm Lâm Lang cưỡi và kỵ sĩ sư thứu đều chạy hết tốc lực.
Dưới nền đất bằng phẳng, đoàn người như một tia chớp xẹt ngang qua các mỏ khoáng hỏa tinh, động tĩnh rất lớn.
Có một vài sinh vật thần kỳ sống lẫn trong các mạch khoáng bị đánh thức một cách thụ động.
Liếc nhìn bóng lưng đội của Hạ Mộc, chúng lại chậm rãi nhắm mắt.
Không hề có sự quấy nhiễu, cả đội của Hạ Mộc có thể nói là đi như gió!
Chỉ tốn vỏn vẹn nửa tiếng, đã thành công băng qua mỏ khoáng hỏa tinh.
Lại đi tiếp về phía trước, tuyết bão che mờ tầm mắt lại ập tới, căn bản không thể nhìn thấy có gì bên trong gió tuyết.
"Dừng!"
Hạ Mộc ra hiệu.
Mọi người ngay ngắn dừng lại.
"Đây chính là khu vực lõi thực sự của cấm địa."
"Bên trong...rất nguy hiểm!"
Green đã nói, khu vực lõi của cấm địa ẩn chứa những mối nguy hiểm không thể kiểm soát, cho dù là hắn cũng không thể nhìn trộm vào trong.
Mà nếu muốn tìm đến Ma Pháp Tỉnh, nhất định phải tiến vào khu vực này.
Hạ Mộc đứng bên ngoài bão tuyết, dùng ma lực cảm nhận một cách tỉ mỉ.
Phát hiện trận bão tuyết mù mịt này không hề đơn giản, mỗi bông tuyết đều chứa ma lực!
Điều đó có nghĩa là bão tuyết cũng có sức sát thương!
Không còn như ở bên ngoài, chỉ là một hiện tượng thiên nhiên bình thường.
"Chẳng lẽ là tác phẩm của con cự long kia?"
Hạ Mộc trầm tư.
Nếu thật sự là như vậy, thì thực lực của con cự long kia thật sự kinh khủng, dù bị phong ấn vẫn có thể tạo ra bão tuyết quy mô lớn như vậy.
Cũng may là hiện tại không cần phải đối mặt với nó.
Hạ Mộc lấy bản đồ ra xem, phát hiện Ma Pháp Tỉnh nằm ngay ở bên ngoài phía trước.
Xem ra nó vẫn nằm ở một nơi dưới lòng đất.
Vù vù——!
Hạ Mộc vung pháp trượng, tạo lá chắn giữ ấm cho mọi người, rồi lại dựng ma pháp tráo.
Sau đó mới dẫn mọi người bước vào bên trong bão tuyết.
Vút!
Chỉ trong nháy mắt, sâu trong bão tuyết, một đôi mắt chợt mở ra, bão tuyết xung quanh bị ảnh hưởng, đột ngột tan ra rồi mới trở lại bình thường.
Khi con ngươi trong đôi mắt lóe lên, trong bão tuyết sinh ra một sự biến đổi mà không ai hay biết.
Những ngôn ngữ khó hiểu, khó diễn đạt dần dần lan tỏa ra.
Dịch ra có nghĩa là:
Dẫn hắn đến gặp ta!
Trong tiếng gió tuyết gào thét bỗng có thêm những âm thanh sột soạt, lao nhanh về phía bên ngoài.
Hạ Mộc hoàn toàn không biết chuyện này.
Hắn đang cố hết sức chống đỡ ma pháp tráo.
Sự công kích mà bão tuyết gây ra quá trực diện, còn nặng nề hơn cả những quả cầu băng mà tinh quái ném tới trước đó.
Tốc độ tiêu hao ma lực vượt quá dự kiến của Hạ Mộc.
Hắn chỉ có thể thu nhỏ không gian ma pháp tráo lại, rồi thúc mọi người đi nhanh.
Cuối cùng, trước khi cạn kiệt ma lực, đoàn người cũng đến được một lối vào hang băng.
Ma Pháp Tỉnh ở ngay bên trong.
Hạ Mộc không do dự, đợi Đại Mãnh xác nhận bên trong không có nguy hiểm, rồi dẫn mọi người nối đuôi nhau đi vào.
Gió tuyết lạnh lẽo trong nháy mắt bị chặn lại bên ngoài.
"Hô! Cuối cùng cũng tới!"
Nhưng Hạ Mộc chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, quan sát hoàn cảnh trong hang động thì từ sâu trong hang tối om truyền đến những âm thanh sột soạt.
Mọi người lập tức cảnh giác.
"Cái gì vậy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận