Bắt Đầu Tài Khoản Bị Cướp , Trở Tay Nạp Tiền Một Trăm Vạn

Chương 96: Hệ thống đại thủ bút! (cầu nguyệt phiếu)

**Chương 96: Nước đi lớn của hệ thống! (Cầu nguyệt phiếu)**
"Ài, Hân Nhiên, cô... Mấy người xem này sao lại gọi ta là Trương Tam, kẻ c·u·ồng ngoài vòng p·h·áp luật vậy?"
Vừa xem video, luật sư Phương vừa nói.
Hắn hiện tại đang xem video mới cập nhật của Chu Nghị, mặc dù rất nhiều nội dung chuyên môn trong đó đều là do hắn cung cấp, nhưng mà, nói thật, khi làm thành video xong, xem lại, thế mà lại có chút ngượng ngùng...
Đặc biệt là mấy cái bình luận đạn kia, đều không ngừng bình luận "Ngọa tào, luật sư Phương lại ra chiêu" với cả "Đây chính là cảnh giới của cường giả sao" các loại.
Đương nhiên nhiều nhất vẫn là: Không hổ là Trương Tam, kẻ c·u·ồng ngoài vòng p·h·áp luật!
Chu Hân Nhiên xem video cũng có chút mờ mịt, miệng lẩm bẩm nói: "Tôi mới đi làm không lâu, sao lại cảm thấy có chút không theo kịp thời đại..."
Nhưng mà giờ làm sao, xem bình luận của các bạn 00, bọn họ sẽ cảm thấy, mấy đứa nhóc này đang viết cái gì thế?
Tại sao cái gì tôi cũng đều không hiểu vậy?
Không sai, đừng hoài nghi, khi anh xem không hiểu đám người trẻ tuổi đang nói gì thì chính là lúc anh đã già rồi, không cần cảm ơn tôi.
Xem khu bình luận, luật sư Phương có chút không nhịn được với bình luận hot đầu tiên.
"Nam mô Gatling Bồ tát": Luật sư Phương tr·ê·n đường (câu nói bỏ lửng, xin mọi người tự do p·h·át huy)
Câu này đương nhiên không tính là gì, nhưng mà phía dưới kia một đống bình luận chơi domino, như là "gà c·h·ó không yên" với "h·e·o c·h·ó không lưu", khiến luật sư Phương trực tiếp hoài nghi nhân sinh.
Hắn nghĩ mãi không ra, vì cái gì ta tr·ê·n đường, thì lại h·e·o c·h·ó không lưu...
Không được, cái này cần phải hỏi Chu Nghị mới được, hắn quay video, chắc chắn biết rõ ý tứ này!
Video này cũng còn bình thường, nhưng khi xem mấy video trước đó thì tình huống lại có chút không đúng.
"Ha ha, cậu nhìn nhóc con này... Nga, thực ra cũng được, người mới mà..."
"Còn có cái này, sao lại cảm giác trùng hợp như vậy..."
Cuối cùng, luật sư Phương cười nhiều lần, Chu Hân Nhiên nhịn không được: "Thầy Phương, thầy cứ cười tôi mãi, tôi nhịn thầy lâu lắm rồi!"
Mà tại khu bình luận, bình luận hot thứ hai của Bồ tát huynh đã dẫn tới vây xem, Khu Bá rốt cuộc muốn ra tay với quản lý tài sản, Khu Bá muốn th·ố·n·g nhất tiểu khu!
Đương nhiên, các lão gia xem náo nhiệt truyền lời đã truyền đi xa, ít nhất Chu Nghị đang ở nhà xem bình luận đạn và bình luận giờ phút này đang nghĩ có nên xóa hay không!
n·g·ư·ợ·c lại điều hắn không nghĩ tới là, rất nhiều lão gia xem náo nhiệt thế mà còn nhớ Tống Hiểu Phi!
Đặc biệt là khi đối phương nói chuyện cùng bảo an, có người trực tiếp p·h·át bình luận đạn.
"Tiên sinh Chu, vừa rồi bên ngoài đông người, ca không đúng, cho cậu q·u·ỳ xuống..."
Quả nhiên, niềm vui của các lão gia xem náo nhiệt thật là nhiều.
Từ khởi tố đến mở phiên toà, thời gian chờ đợi vĩnh viễn đều rất dài, vậy mà không biết rõ vì cái gì, Chu Nghị nhận được điện thoại, đồng nghiệp cũ mời hắn tối nay ăn cơm.
Có thể là lần trước mình mời bọn hắn, lần này mời lại, Chu Nghị trực tiếp đáp ứng.
Đến buổi tối, t·h·e·o địa điểm đã hẹn, cùng mấy đồng nghiệp bắt đầu hàn huyên.
Văn hóa bàn ăn bình thường ở nước ta mở ra bằng cách, anh ngồi xuống không thể bàn luận luôn, mà phải hàn huyên, phải k·h·á·c·h sáo, cái gọi là rượu ba lần, đồ nhắm năm vị, sau đó mới bắt đầu bàn chuyện chính.
"Tiểu Chu, lần trước về, tôi liền làm t·h·e·o ý cậu, kết quả hai ngày nay nhân sự tìm tôi nói chuyện, cậu nhìn, còn có của bọn hắn, mà lại cầm ra một phần hiệp nghị thôi việc để tôi ký."
"Bởi vì những lời cậu nói, cho nên tôi hiện tại cũng không dám ký cái này, tôi cảm thấy mục này tr·ê·n có chỗ không đúng..."
Trước mặt Chu Nghị, một đồng nghiệp từng dìu dắt hắn trong c·ô·ng ty nói.
Đồng nghiệp nữ này lớn hơn hắn mấy tuổi, gọi là Mã d·a·o, thực ra có thể xem là sư phụ của hắn, lúc mới vào c·ô·ng ty từng dìu dắt hắn.
Lần trước Chu Nghị cũng đem chút kinh nghiệm của luật sư Phương nói cho bọn hắn, kết quả không ngờ lại nhanh như vậy.
Đem bản photo hiệp nghị thôi việc cầm qua, Chu Nghị nhìn, lúc mình làm trọng tài lao động tố tụng, Chu Nghị cũng đã tìm hiểu qua, cho nên dù hắn là người mới, nhưng mà xem hiệp nghị này cũng thấy có chút quá đáng...
Bên trong đều thể hiện một việc, là nhân viên tự mình thôi việc chứ không phải c·ô·ng ty sa thải.
"Tôi không có ký hiệp nghị này, tôi thẳng thừng muốn c·ô·ng ty sa thải thì phải cho tôi tiền bồi thường, dù sao tôi làm ở c·ô·ng ty này đã mấy năm, kết quả nhân sự vừa nghe tôi nói liền trực tiếp trở mặt."
"Bắt đầu đủ kiểu, uy h·iếp tôi, đúng, tôi muốn kiện, bọn hắn cũng y như lần trước nói với cậu, t·h·í·c·h kiện thì kiện." Mã d·a·o vẻ mặt đau khổ nói.
Mấy đồng nghiệp bên cạnh cũng gật gật đầu.
"n·g·ư·ợ·c lại sau lần trước nói chuyện với cậu, mọi người đều đã bắt đầu to tiếng c·ã·i nhau với Vương lột da, hắn hai ngày nay đã bảo không ít người nghỉ việc..."
"Thực ra tôi cũng tò mò, nếu mọi người đều th·ố·n·g nhất nghỉ việc, hắn có thể bàn giao công việc được không?"
"Anh nhìn Hàn ca và Vương ca đi, Hàn ca hiện tại tiền lương trực tiếp ít hơn một nửa, tôi nghe nói làm thế là phạm p·h·áp, nhưng mà không biết rõ làm thế nào."
Chu Nghị nghe xong lập tức cười nói: "Các anh đây là nghĩ thôi g·i·ậ·n à, làm thế khẳng định sẽ khiến lão Vương kia khó chịu, nhưng tiền bồi thường của các anh tính sao."
Đều biết đoàn kết lại, lực lượng sẽ vô cùng lớn, nhưng mà mỗi người một khác, làm thế nào mới có thể tập tr·u·ng tất cả mọi người lại với nhau?
Về điểm này, rất nhiều sách đều có giảng qua, đó là lợi ích chung!
Cũng không cần nói đâu xa, chỉ riêng phòng ban c·ô·ng ty cũ của Chu Nghị, mười mấy đồng nghiệp, cũng không phải cùng nhau thôi việc là được.
Anh mới làm một năm, thôi việc có thể được, nhưng mà người ta làm bốn, năm năm, tiền bồi thường không ít đâu, dựa vào cái gì mà hùa với anh.
Mà lại đối phó với đám đông, có rất nhiều cách, k·é·o một p·h·ái đ·á·n·h một p·h·ái là thủ đoạn kinh điển nhất.
Nói với một số người, cho các anh nâng đãi ngộ, để các anh ở lại, vậy chắc chắn sẽ có người động lòng.
Mặc dù bọn hắn đều biết, gây căng như vậy mà còn giữ lại, vậy sau này chắc chắn không có kết quả tốt, nhưng bọn hắn vẫn cứ ở lại, con người là thế, rất phức tạp.
Tiền bồi thường à... Đồng nghiệp bắt đầu cúi đầu u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u giải sầu, lát sau lại ngẩng đầu lên nói: "Thực ra nếu tìm được chỗ khác, tôi nghỉ ngay, chẳng thèm chịu khí của Vương lột da!"
"Đúng vậy, nhưng mà hiện tại Kinh Châu khó tìm việc."
Thành phố lớn n·g·ư·ợ·c lại cơ hội rất nhiều, nhưng mà tầm tuổi này bọn hắn không có cách nào dễ dàng rời khỏi Kinh Châu, rất nhiều người gia đình, c·o·n cái đều ở Kinh Châu, không phải đi là đi.
"Mà lại Tiểu Chu, hôm nay họp thường kỳ, chủ nhiệm Vương còn nhắc tới cậu, nói cậu chọn nằm ì là x·i·n· ·l·ỗ·i xã hội này đã bồi dưỡng cậu."
"Đúng vậy, còn nói cậu không có chút tr·u·ng thành nào với c·ô·ng ty, cho nên đối với việc khởi tố cậu vì tổn thất nghiêm trọng, c·ô·ng ty cũng không có cách nào, cũng không muốn, nhưng mà ai bảo cậu không chịu hòa giải."
Chu Nghị nghe xong hơi giật mình, mình hiện tại đều thôi việc lâu như vậy mà còn đem chuyện của mình ra nói.
Còn nói ở trong cuộc họp thường kỳ, đây rõ ràng là g·iết gà dọa khỉ!
Mấu chốt là, hắn Chu Nghị lựa chọn nằm ì hay không liên quan gì tới bọn hắn, cái gì mà xã hội bồi dưỡng...
"Khoan đã Hàn ca, lão Vương này định làm gì, trước đây hắn đối xử với tôi thế nào các anh đều biết, hiện tại tôi không còn làm ở c·ô·ng ty, thế mà còn lôi ra nói?"
Hàn ca cười khổ một tiếng nói: "Có thể sao được, chúng ta cũng không có cách nào..."
Nhưng mà, đang lúc Chu Nghị định phun ra mấy câu, thì lại thấy giao diện hệ thống lâu ngày lại hiện lên ba hàng chữ.
Lựa chọn một: Tiếp tục từ từ đ·á·n·h kiện lao động, không gây ảnh hưởng gì tới c·ô·ng ty
Lựa chọn hai: Xông tới c·ô·ng ty, đ·á·n·h cho chủ nhiệm Vương một trận,
Lựa chọn ba: Tìm chỗ làm khác cho đồng nghiệp, thông qua việc để nhân viên tập thể thôi việc khiến c·ô·ng ty nh·ậ·n được bài học!
Tê... Ban đầu còn tưởng sau khi tống Linh tỷ vào, hệ thống này c·hết rồi.
Kết quả không ngờ kìm nén lâu như vậy lại ra đòn lớn!
Không đúng, cái này hình như phù hợp với dự đoán của mình về hệ thống, mình thôi việc ở c·ô·ng ty, trọng tài lao động hay kiện tụng tòa án, từ lời của đối phương có thể thấy, hành vi của mình chỉ tạo ra chút phiền phức.
Đối phương muốn hòa giải, kết quả mình kiên quyết không hòa giải, vậy không chừng đối phương sẽ thông qua khởi tố, các kiểu để nhân viên khác thấy.
Chỉ là lựa chọn ba này...
Chu Nghị không yên lòng, lấy cớ đi nhà vệ sinh, ngay sau đó ra ngoài bấm điện thoại cho luật sư Phương.
"Alo, Chu Nghị? Tôi đang định gọi cho cậu đây, cái Trương Tam, kẻ c·u·ồng ngoài vòng p·h·áp luật của cậu là ý gì, còn có vì cái gì tôi tr·ê·n đường thì lại gà c·h·ó không yên?"
Ách... Chu Nghị cảm thấy có mồ hôi lạnh toát ra, chặn lời nói: "Luật sư Phương, mấy cái kia xong tôi nói với anh, tôi có việc này, anh xem làm thế này có hợp p·h·áp không..."
Chu Nghị đem lựa chọn thứ ba của hệ thống nói cho luật sư Phương.
"Hợp p·h·áp? Chu Nghị, vì cái gì cậu lại cho rằng làm thế này là phạm p·h·áp, đây chẳng phải là để nhân viên tập thể đi ăn máng khác, có gì không được, mấy tay săn đầu người trong giới tìm k·i·ế·m nhà quản lý khi lôi kéo người toàn đưa ra đủ điều kiện."
"n·g·ư·ợ·c lại cậu là người làm nghề tự do, cũng không có ý định tìm c·ô·ng tác khác, hắn chẳng làm gì được cậu."
Lựa chọn ba, đã không phạm p·h·áp, vậy thì triển khai, không do dự!
"C·ô·ng ty Tenda đã t·r·ó·i định!"
Chú ý: C·ô·ng ty do hệ thống cung cấp không thể bán ra, tất cả tiền thù lao đều rót vào c·ô·ng ty!
Chu Nghị ngẩn ra, lần này hệ thống không đưa tiền, cho một c·ô·ng ty?
Nhưng mà c·ô·ng ty này dường như chỉ là vật trang sức, treo ở tr·ê·n người hắn Chu Nghị, không thể bán, mình còn không thể cầm một xu...
Cái này thì khác gì Bùi tổng!
"Sự kiện thăng cấp mở ra!"
Tên sự kiện: C·ô·ng ty sa thải không trả tiền bồi thường, trở tay thành lập c·ô·ng ty lôi kéo người!
Yêu cầu sự kiện: Bị c·ô·ng ty ác ý sa thải, từ chối gửi tiền bồi thường, còn bị coi là mặt trái để giáo dục, thông qua việc để nhân viên tập thể thôi việc, khiến c·ô·ng ty nh·ậ·n được bài học!
Tiến độ sự kiện trước mắt: 0%
Nghe điện thoại xong trở về, nhìn mấy đồng nghiệp mặt mày ủ dột trước mặt, Chu Nghị suy nghĩ một chút rồi nói: "Mọi người, nếu tôi tìm được chỗ làm khác cho mọi người, mọi người có nguyện ý thôi việc không?"
"Đúng rồi, c·ô·ng ty kia là của tôi."
Hả? Tất cả mọi người đồng thời ngẩng đầu nhìn Chu Nghị, một hồi lâu, Hàn ca trực tiếp nói: "Được Chu Nghị, chỉ cần cậu tìm được chỗ khác cho chúng tôi, những ngành khác thì không dám chắc, nhưng phòng ban của chúng ta, tập thể đi ăn máng khác!"
"Chỉ là không biết rõ chỗ cậu tìm có muốn nhiều người như vậy không..."
Chu Nghị nghe xong nói đùa: "C·ô·ng ty kia mới thành lập không lâu, chỉ cần các anh tới, chắc chắn không thành vấn đề, mà lại Hàn ca anh làm ở c·ô·ng ty lâu, có thể hỏi những phòng ban khác."
"Chỉ cần bọn hắn đến, c·ô·ng ty này đều có thể nhận!"
Cái này... Hàn ca nghe xong có chút khó xử, mới thành lập c·ô·ng ty, mà lại chỉ cần là người c·ô·ng ty này, ai đến cũng nhận, có hơi quá không?
Đột nhiên, Hàn ca nhìn Chu Nghị, nhớ tới tin đồn đồng nghiệp này rất giàu, c·ô·ng ty này không lẽ... Không đến mức đó chứ?
Hệ thống đột nhiên xuất hiện cái gọi là sự kiện thăng cấp này khiến Chu Nghị rất kinh ngạc!
Thực sự lại có một sự kiện mình liền hoàn thành viên mãn, nhưng mà lại không ngờ là chuyện này!
Từ lúc hắn trở tay nạp một triệu bắt đầu, đã dây dưa với c·ô·ng ty, cho dù hắn có hệ thống, lâu như vậy cũng không có biện p·h·áp tốt.
Mà lại trong sự kiện quản lý tài sản, hệ thống không xuất hiện, còn tưởng hệ thống này c·hết rồi.
Nhưng mà hiện tại xem ra... Nước đi lớn này của hệ thống có chút thú vị!
Tất cả đã thương lượng xong, Chu Nghị cũng liên hệ quản lý nhân sự của c·ô·ng ty Tenda, p·h·át lời mời cho đồng nghiệp cũ muốn thôi việc.
Sau đó, hắn liền bảo sư phụ của mình, Mã d·a·o tỷ mang t·h·e·o máy ghi âm và camera.
Chuyện tốt như vậy, không làm thêm video, hắn Chu Nghị còn là người sao!
Buổi sáng, c·ô·ng ty cũ của Chu Nghị, tám giờ rưỡi sáng, chủ nhiệm Vương đã canh ở trước máy chấm c·ô·ng.
C·ô·ng ty gần đây tuyển mấy người trẻ, đều giống Chu Nghị trước kia, mới tốt nghiệp không lâu, còn trong thời gian thử việc.
Người cũ trong c·ô·ng ty đều biết, đừng nhìn quy định ngoài mặt của c·ô·ng ty là chín giờ chấm c·ô·ng, nhưng mà trên thực tế, 8:30 chấm c·ô·ng đã thành quy tắc ngầm.
Giống như sáu giờ chiều tan làm, nhưng mà kỳ thực anh thử sáu giờ về xem...
Thời gian này chính là thời kỳ mấu chốt c·ô·ng ty dự định đuổi người cũ, dùng người mới, cho nên chủ nhiệm Vương biết rõ đám người trẻ này "không t·h·e·o giờ giấc làm việc", liền đích thân ra mặt, dự định mài giũa góc cạnh của bọn hắn.
Đúng không, xã hội bây giờ rất nhiều lãnh đạo đều nghĩ như vậy, người trẻ, thì phải mài giũa, sau đó, mới dùng được.
Mã d·a·o hôm nay đến cũng thật sớm, lần đầu tiên quay lén nàng còn có chút khẩn trương, nhưng mà nghĩ đến đối phương cũng không p·h·át hiện được.
Đợi đến tám giờ năm mươi phút, trong khu làm việc, người cũ của c·ô·ng ty cơ bản đã ngồi đầy, mà người mới thì chưa thấy ai.
Chủ nhiệm Vương nhìn đồng hồ, vẻ giận trên mặt càng ngày càng nhiều.
Cuối cùng, một người trẻ tuổi ngáp một cái đi đến, đầu tóc hơi rối, miệng còn đang ăn bánh.
Gặp chủ nhiệm Vương liền chào hỏi: "Ài, Vương ca, sớm thế, đến sớm thế."
Chủ nhiệm Vương có chút kỳ quái, nhóc này không có mắt à?
Hình như căn bản không chú ý tới mình không vui, thế nên hắn hắng giọng nói: "Tiểu Tôn đúng không, hiện tại hẳn là không còn sớm, cậu không thấy mình đến hơi muộn sao?"
"Mà lại Vương ca là cậu gọi sao?"
Muộn? Tiểu Tôn kỳ quái nói: "Ài, Vương ca, tôi sao lại không thể gọi, cái danh tự này chẳng phải để người khác gọi, sao, còn cần phải gọi anh một tiếng Vương tổng?"
"Với lại, hiện tại mới mấy giờ, anh nhìn xem đến chín giờ còn mười phút nữa, gấp cái gì, tôi chín giờ chấm c·ô·ng chẳng phải là được sao."
Chủ nhiệm Vương trước đó chưa tiếp xúc nhiều với người mới của c·ô·ng ty, mới nói mấy câu đã bị làm cho đơ ra, người mới này sao lại như ăn phải t·h·u·ố·c n·ổ, động một tí là n·ổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận