Bắt Đầu Tài Khoản Bị Cướp , Trở Tay Nạp Tiền Một Trăm Vạn
Chương 599: Không hổ là Chu tổng! (cảm tạ abangleis đại ca minh chủ)
Chương 599: Không hổ là Chu tổng! (Cảm tạ đại ca abangleis minh chủ)
Trong cuốn sổ tay của Phương đại trạng có những gì, cơ bản chỉ có hắn là người duy nhất biết.
Nhưng Chu Nghị đại khái có thể đoán được, đều là một vài thứ rất biến thái.
Người ta thường nói, viết nhật ký là một hành động hạ tiện, nhưng Phương đại trạng lại cho rằng, người viết nhật ký rất biến thái.
Bản thân là một kẻ biến thái, đây là cách nhìn trước sau như một của Phương đại trạng, hắn biết rõ hành động của mình hoàn toàn xa lạ với mọi thứ trong xã hội này. Từ Ma Đô trở về Kinh Châu, có một phần nguyên nhân là do tại Ma Đô không tìm được người cùng chung chí hướng, sau đó về Kinh Châu gặp được Chu Nghị.
Theo lời Phương đại trạng, hai năm qua, so với trước kia thì thoải mái hơn rất nhiều!
Rất nhiều thao tác vốn chỉ trên lý thuyết, trên giấy tờ mới có thể thực hiện được, thì nay, dưới sự ủng hộ của Chu Nghị, đã thực sự làm được.
Ví dụ như khởi tố hình sự tự phát trên quy mô lớn, tố tụng quy mô lớn nhằm vào bạo lực mạng, những điều mà Phương đại trạng trước đây vẫn luôn cảm thấy, chỉ có thể xuất hiện trong tưởng tượng.
Suy nghĩ lan man, Phương đại trạng lắc đầu, khép lại cuốn sổ ghi chép. Hắn đang nghĩ xem có nên tiếp nhận một vụ án nào đó để thư giãn tâm tình hay không.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến từng đợt tiếng cười đùa.
Giống như một người đàn ông đang "liếc mắt đưa tình" với một người phụ nữ vậy.
Sắc mặt của Phương đại trạng, vốn đã không tốt, nay càng thêm khó coi, đẩy cửa phòng làm việc ra, hắn quát: "Ai đang ồn ào bên ngoài vậy hả, chỗ này là văn phòng luật. . . Chu Nghị? Cậu đến từ khi nào vậy?"
Người đang đứng phía trước là Chu Nghị và Chu Hân Nhiên, đã đến tìm Phương đại trạng, hai người chắc chắn phải tán gẫu vài câu.
Chu Nghị nghe vậy, cười nói: "Phương đại trạng, tôi mới đến, đúng lúc có chuyện cần tìm anh đây."
"Được, vào trong nói đi, Hân Nhiên, cô cũng vào đi."
Sau khi Chu Nghị và Chu Hân Nhiên đã vào văn phòng, Phương đại trạng quay đầu lại nhìn một luật sư, nói: "Mọi người ngẩn ra đó làm gì, bận việc đi, đây là văn phòng luật sư, không phải ở nhà!"
Nói xong câu này, Phương đại trạng thỏa mãn quay đầu bước vào văn phòng, bỏ lại mấy luật sư với vẻ mặt ngơ ngác.
Hồi lâu sau, mấy luật sư mới nhìn nhau.
"Phương lão sư dạo này khó hiểu thật, đúng là không ra gì mà!
"Đúng vậy, nếu không phải vì mức khấu trừ của Phương lão sư thấp, luôn có rất nhiều nguồn vụ án, lại có thể dựa dẫm, thì tôi đã bỏ việc từ lâu rồi."
"Ai mà chẳng thế, có điều thu nhập ở đây quả thực rất hấp dẫn, ai nỡ bỏ đi chứ."
Phương đại trạng tính khí không tốt, ai cũng biết, Chu Hân Nhiên lại càng hiểu rõ.
Nhưng hiện tại, văn phòng luật của hắn vẫn là một trong số ít những văn phòng hàng đầu ở Kinh Châu, gần như không có chuyện luật sư bỏ đi.
Nguyên nhân rất đơn giản, theo Phương đại trạng thì có miếng ăn, mà nếu thực sự gặp phải vấn đề, đại lão còn có thể giúp chống lưng.
Trong văn phòng, Phương đại trạng dĩ nhiên không biết rõ tình hình bên ngoài, lúc này nhìn Chu Nghị cười nói: "Nói đi, lại có chuyện gì thế?"
Chu Nghị nói: "Thực ra, Phương đại trạng, tôi cảm thấy chuyện này vốn không có gì to tát, chỉ là, thao tác của đối phương hiện giờ có hơi vượt quá dự kiến của tôi."
Sau đó Chu Nghị liền đem tình huống đại khái kể lại, chuyện Ngô Thu Linh ngộ độc thức ăn, và việc đối phương tạo ra dư luận lớn trên mạng, vân vân.
Phương đại trạng chăm chú lắng nghe, đến khi nghe tới cái tên Ngô Thu Linh, ánh mắt hắn liền sáng lên!
Cô nương này đúng là có tướng phúc hậu, lần trước mình đã cảm thấy cô nương này nhất định có thể gây chuyện, thế nào, chuyện này chẳng phải đã đến rồi đó sao.
Nhất là chuyện này quá trùng hợp, trùng hợp đến mức Phương đại trạng cảm giác giống như đã được viết sẵn vậy!
Chu Nghị đã nói rõ mọi tình huống, bao gồm cả chuyện mình nhờ Tôn Bằng Hưng đi "nằm vùng" tại cửa hàng đó.
Những chuyện ngu xuẩn như giấu giếm luật sư là tuyệt đối không thể.
Trước đây luôn có bị can cảm thấy mình thông minh, để rồi đến khi ra tòa thì luật sư đơ ra.
Nhưng chỗ này lại nảy sinh một vấn đề, đây cũng là vấn đề mà nhiều người ngoài ngành luật cảm thấy rất hứng thú.
Chúng ta luôn nói, "thành khẩn khai báo thì khoan hồng, chống đối thì nghiêm trị", nhưng lại có rất nhiều trường hợp cho thấy, người ta dùng tội danh này để bắt, nhưng bị cáo lại khai tuốt tuồn tuột những chuyện trước đây.
Thế là, ban đầu đáng lẽ chỉ bị ba năm tù, kết quả lại thành hai mươi năm.
Việc có nên chủ động khai báo những tội danh đó hay không thì không bàn đến ở đây, vấn đề là, những tình huống này có nên nói với luật sư không, và sau khi nói cho luật sư, liệu luật sư có tố cáo mình hay không.
Mỗi công dân đều có nghĩa vụ tố cáo hành vi phạm pháp, nhưng luật sư lại có nghĩa vụ bảo mật thông tin của thân chủ.
Cho nên luật tố tụng hình sự của chúng ta quy định rõ, trừ khi người ủy thác chuẩn bị thực hiện hoặc đang tiến hành hành vi trái với an toàn quốc gia, công cộng an toàn và gây nguy hại nghiêm trọng đến tính mạng người khác, thì không cần tố cáo.
Chỉ có vài loại tình huống này thì luật sư mới cần phải tố cáo, còn lại hắn biết rõ là có thể vì thân chủ bảo mật, mà lại không trái luật.
Cho nên đọc đến đây chắc mọi người cũng hiểu, về cơ bản là có thể tin tưởng luật sư, nếu hắn tùy tiện tố cáo, thì không đơn giản chỉ là chuyện không được hành nghề luật sư nữa.
Chu Nghị nói rất rõ ràng, nhất là những chi tiết nhỏ nhặt, bởi vì hắn thực sự muốn biết ý nghĩa của hành vi này trên phương diện pháp luật.
Chủ yếu vẫn là muốn biết, hành vi này có phải là phạm pháp hay không.
Phương đại trạng nghe xong cười nói: "Vấn đề của cậu nhìn qua có vẻ là một vấn đề nhỏ, nhưng nếu phân tích ra, có thể viết cả một bài luận văn để thảo luận."
"Vấn đề cốt lõi của cậu thực ra là, việc điều tra ngầm có hợp pháp hay không, ta chỉ có thể nói cho cậu biết, đối với vấn đề này, giới luật học vẫn luôn tồn tại những tranh cãi rất lớn. . ."
Phương đại trạng cũng không thao thao bất tuyệt, bởi vì quả thực vấn đề này là không có đáp án.
"Không cần phải tìm hiểu những vấn đề khác, làm nghiên cứu pháp luật, đối với loại vấn đề tồn tại sẵn này, đương nhiên là phải đưa ra công kích."
"Mà bây giờ, đối với điều tra ngầm, chỉ cần cậu không xâm phạm đến quyền lợi hợp pháp của công dân hoặc tổ chức khác, thì không phạm pháp, đơn giản như vậy!"
Chu Nghị nghe vậy gật đầu, hắn cảm thấy mình đã hiểu.
Không xâm phạm quyền lợi của người khác, thì không có vấn đề gì, xâm phạm thì có vấn đề.
Gây ra hậu quả nghiêm trọng, thì phải truy cứu trách nhiệm hình sự.
Vấn đề đã rõ ràng, Chu Nghị yên tâm, ngược lại Phương đại trạng lên tiếng: "Nếu như cậu nhóc tên Tôn Bằng Hưng kia thực sự tìm ra vấn đề của đối phương, cậu định làm thế nào?"
"Đương nhiên là tôi sẽ đi tố cáo với phòng giám sát thị trường, sao thế Phương đại trạng, có vấn đề gì không?"
Phương đại trạng nghe vậy, hài lòng nói: "Xem ra cậu vẫn chưa hồ đồ, tố cáo thì không có vấn đề gì."
Chu Nghị đương nhiên không ngốc, những thứ điều tra ngầm này, công khai ra không có vấn đề gì, rất nhiều người đã làm như vậy.
Nhưng hành vi này thực ra rất dễ phạm pháp, chỉ có điều, vì nguyên nhân mà mọi người đều biết, nên rất ít khi bị xử lý.
Bản thân Chu Nghị rất ghét những tình huống như vậy, sao hắn có thể đi làm chứ.
Cho nên trực tiếp tố cáo, đến khi phòng giám sát thị trường có xử phạt hành chính, thì có thể công bố.
Đem những thứ được công bố phát ra, đương nhiên là không phạm pháp.
Phương đại trạng tiếp tục nói: "Có điều, ta có một đề nghị, trên mạng những MC review cửa hàng đó không phải liên tục tuyên truyền sản phẩm nhà họ có
rất nhiều sản phẩm tốt, các loại sản phẩm nhập khẩu, cậu có thể bảo cậu nhóc kia để ý kỹ mấy thứ đó..."
"Để ý mấy thứ đó để làm gì ạ?"
"Việc này cậu không cần quan tâm, quay rõ ràng một chút, đến lúc đó sẽ biết."
Thần thần bí bí, Chu Nghị không hỏi thêm nữa, mà sẽ đợi Tôn Bằng Hưng.
Những việc này Chu Nghị tự nhiên sẽ không đăng tải ngay lúc này, cho nên dư luận trên mạng vẫn là một chiều.
Mà lại, bởi vì A Nghị vẫn chưa lên tiếng, nên những người vốn định lên tiếng ủng hộ, nay lại cảm thấy ngại.
Người ta đến vì anh, thế mà anh lại không nói một câu, vậy chúng tôi lên tiếng có ý nghĩa gì chứ.
Đương nhiên, số lượng những người này không nhiều, còn những khán giả trung thành của Chu Nghị, giống như Viện tỷ, đều hiểu rõ, một khi A Nghị không lên tiếng, có nghĩa là đang ủ mưu lớn.
Chỉ là không biết lần này hắn sẽ tạo ra thao tác gì.
Trong văn phòng, Chu Nghị và Phương đại trạng đã bàn bạc xong chuyện chính, cũng không biết vì sao, Phương đại trạng lúc này lại rất hưng phấn.
Hắn múa bút thành văn trên cuốn sổ ghi chép.
Chu Nghị cũng không tiện cùng Hân Nhiên nhà mình làm gì trong phòng làm việc, nên đành phải lướt tin tức trên mạng.
Sau đó hắn liền nhìn thấy, những người nổi tiếng nhảy ra gây rối lúc trước lại cập nhật tin tức với tần suất cao!
Giống như biết rõ phía bên mình không có cách nào phản bác, ai nấy đều đăng video bán thảm.
Bao gồm cả tên Tiểu Quách làm trực tiếp kia, đều nói mình bị mắng rất thảm, bị bạo lực mạng rất nghiêm trọng, vân vân...
Mặc dù không chỉ đích danh, nhưng kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, đối phương đang ám chỉ bị fan của Chu Nghị bạo lực mạng.
Có điều Chu Nghị xem khu bình luận của bọn hắn, cơ bản có thể nói là không có bất kỳ bình luận nào mắng người.
"Bởi vì bênh vực cho phòng ăn nổi tiếng, tôi bị bạo lực mạng!"
Nhìn tiêu đề này trên điện thoại di động, Chu Nghị liền thấy bực mình, rõ ràng không có người mắng ngươi, sao ngươi lại bị bạo lực mạng.
Quan trọng nhất là, bản thân hắn hiện tại nói gì cũng không đúng.
Bên bị bạo lực mạng, nghiễm nhiên đứng trên đỉnh cao đạo đức!
Vậy phải làm sao bây giờ...
Chu Hân Nhiên đi tới một bên rót nước, mặc dù nàng đã không còn là trợ lý của Phương đại trạng, nhưng việc này nàng vẫn làm.
Kết quả trong lúc rót nước, đột nhiên nghe thấy âm thanh kích động phía sau.
Quay đầu nhìn lại, thì ra là Chu Nghị phát ra.
"Sao thế này, sao tự dưng lại phát ra âm thanh như vậy?" Chu Hân Nhiên lại gần hỏi.
Chu Nghị ngăn lại nói: "Không có chuyện gì, chỉ là đột nhiên nghĩ đến chuyện vui, Quốc Khánh chúng ta sắp kết hôn rồi."
Chu Hân Nhiên nghe vậy liền cười: "Mặc dù biết anh đang nói dối trắng trợn, nhưng em vẫn rất vui nên sẽ không hỏi."
Chu Nghị thở phào, có một cô vợ thông minh chính là như vậy.
Có điều hắn sở dĩ vui mừng, là bởi vì hệ thống chết dẫm kia cuối cùng cũng đã xuất hiện trở lại!
Trước mặt vẫn là ba lựa chọn như cũ.
Lựa chọn một: Người ta nói bị bạo lực mạng thì cứ mặc kệ, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện!
Lựa chọn hai: Có là có, không có là không có, lần lượt tìm tới tận nơi, dùng biện pháp vật lý để hỏi rõ ràng, rốt cuộc là có hay không!
Lựa chọn ba: Nếu bọn hắn nói có người đang chửi mình, vậy thì thống kê tất cả những bình luận liên quan đến bọn hắn trên các nền tảng, xem có bao nhiêu người
đang mắng, và những người này rốt cuộc là ai!
"Ngọa tào", Chu Nghị cảm giác mình rất muốn ôm hệ thống gia gia mà hôn hai cái, đây là dạng nhiệm vụ thần thánh gì chứ!
Quả thực là quá ngán ngẩm với loại tình huống này, bất kể là minh tinh hay người nổi tiếng, giả vờ đáng thương bán thảm ở đâu cũng có.
Nhưng tin tức trên internet lại quá nhiều, người ta nói có thì là có, bạn muốn chứng minh không có, quá khó, có thể nói đây là việc cơ bản không thể!
Có điều bây giờ nha, có nhiệm vụ của hệ thống, vậy thì coi như là có vốn!
Chỉ cần chịu chi tiền, Chu Nghị cảm thấy, có vẻ như có thể làm được việc thống kê những tin tức này!
Chuyện của Tôn Bằng Hưng là một phương diện, những người này rốt cuộc là tình huống gì, Chu Nghị cảm thấy mình rất hứng thú, mà lại hắn tin tưởng cư dân mạng trên mạng cũng đều cảm thấy rất hứng thú!
Không còn cách nào, tình hình trên mạng bây giờ quá phức tạp, ai nấy đều nhảy ra nói mình bị bạo lực mạng, kết quả lật nửa ngày cũng không thấy một câu chửi nào.
Hoặc là có một hai bình luận chửi, nhưng còn có khả năng là tự thuê người chửi mình, để đổ vấy.
Đừng thấy kỳ quái, loại tình huống này không ít!
Có khi bản thân bạn rất ghét một minh tinh, nhưng khi xem bình luận lại phát hiện, có một kẻ chửi người quá đáng.
Thế là bạn lại đồng tình với minh tinh đó, cảm thấy đám người chuyên đi "phun" trên mạng thật đáng ghét!
Thực ra thì, vị huynh đệ này phun xong là để thu tiền.
Internet phát triển đến ngày nay, có thể nói, về phương diện dư luận, thủy quân, người ta đã sử dụng thành thạo!
Thế nào, tôi thuê người bôi nhọ người khác là phạm pháp, vậy tôi bôi nhọ chính mình, chắc không có vấn đề gì chứ.
Ngày thường cũng có người nghi ngờ về những tình huống này, nhưng cũng chẳng ai rảnh rỗi mà tích cực đi làm rõ.
Mọi người cũng đâu phải rảnh rỗi không có việc gì làm, nhiều nhất là phát một bình luận chửi bới, hình như không có người mắng ngươi.
Cũng không có ai thu thập tin tức tiến hành thống kê, thứ nhất là lượng công việc quá lớn, thứ hai là tốn công vô ích, cũng không nhận được bao nhiêu hồi báo vì chuyện này.
Giữa các minh tinh càng không thể, tất cả mọi người đều kiếm cơm bằng cách này, bạn làm mùng một thì người ta có thể làm mười lăm, cần gì chứ.
Mọi người cùng nhau "cắt rau hẹ" không phải thoải mái hơn sao!
Vì thế Chu Nghị không do dự nữa, trong lòng lẩm bẩm: "Lựa chọn ba!"
Ngay lập tức, giao diện hệ thống bắt đầu thay đổi, một sự kiện mới được cập nhật.
Tên sự kiện: Người nổi tiếng liên tục bán thảm, tích cực điều tra dạy cho hắn một bài học!
Yêu cầu sự kiện: Tiếp theo, các sự kiện người nổi tiếng tự biên tự diễn bán thảm liên tục diễn ra, thông qua phương thức điều tra tích cực, để người nổi tiếng nhận được giáo dục!
Tiến độ sự kiện hiện tại: 0%
Theo tiền bạc đổ vào tài khoản ảo, Chu Nghị càng thêm vui vẻ, hệ thống ba ba quá là mạnh mẽ!
Chuyện này, nếu để hắn tự mình làm, khẳng định không thể, cho dù hiện tại hắn Chu Nghị cũng được coi là có tiền, nhưng làm việc này có hơi "não tàn".
Nhưng hiện tại không sao cả, có tiền hay không cứ xài tùy tiện.
Cầm điện thoại di động lên, Chu Nghị đi tới một bên gọi điện cho Toàn Long Thiên.
"Lão Toàn là tôi, đúng vậy có chuyện cần thiết phải nói với anh, chuyện riêng của tôi, cần thiết phải chiếm dụng thời gian tan làm của mọi người, chuyện là thế này. . .
"Anh tạm thời làm một kế hoạch với Hạ Linh bọn hắn, cụ thể cần những người như thế nào, cần bao nhiêu người, đều đưa vào kế hoạch."
"Chờ tôi về chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn, tiền thì tôi tự bỏ ra!"
Phù sa không chảy ruộng người ngoài, ngược lại bây giờ nhân viên Tenda nhiều như vậy, để mọi người kiếm thêm thu nhập cũng là cực tốt.
Chỉ cần không làm chậm trễ công việc là được.
Nếu thiếu người thì tìm thêm, ngược lại phần lớn công việc thực ra đều không có hàm lượng kỹ thuật, chỉ là việc phân loại, chỉnh lý những số liệu này cần một vài nhân viên chuyên nghiệp.
Nói xong cúp điện thoại, đứng trong văn phòng của Phương đại trạng, nhìn ra thế giới bên ngoài, Chu Nghị cảm thấy tâm trạng rất tốt.
Mà một bên khác, Toàn Long Thiên nhìn điện thoại di động, ngây người.
Hắn cũng chú ý đến tình hình trên mạng, biết rõ lão bản khẳng định sẽ phản công, hơn nữa sẽ tạo ra vài thao tác bất ngờ.
Nhưng không ngờ thao tác này lại bất ngờ đến thế!
Thống kê kiểu này bình thường không ai làm, quả nhiên là Chu tổng!
Có điều, chỉ cần có tiền, chuyện này không thành vấn đề.
Toàn Long Thiên định đi hỏi ý kiến của nhân viên chuyên nghiệp, xem xem nhân lực công ty có đủ không.
Nếu không đủ, thì ở đại học Hán Đông, đại học chính trị và luật Hán Đông, các loại đại học ở Hán Đông, không phải đều là trâu... người sao!
Ai mà không biết Tenda và Chu tổng cực kỳ hào phóng!
Ngơ ngác xong, Toàn Long Thiên lấy điện thoại ra thông báo cho các quản lý cấp cao khác mở cuộc họp, tiện thể thông báo cho phòng làm việc.
Mặc dù Chu Nghị không sắp xếp, nhưng loại video này khẳng định phải quay toàn bộ, phải thể hiện được khối lượng công việc rất lớn, như vậy mới có thể khiến hình ảnh tích cực của lão bản càng thêm khắc sâu trong lòng mọi người.
Toàn tổng quản trước sau vẫn luôn chu đáo như vậy.
PS: Chụp X-quang, phổi xác thực có tổn thương, ho khan cảm giác sắp nghẻo, còn lại chúc mừng cuốn sách này có minh chủ thứ 25, đại ca A Bangleis.
Trong cuốn sổ tay của Phương đại trạng có những gì, cơ bản chỉ có hắn là người duy nhất biết.
Nhưng Chu Nghị đại khái có thể đoán được, đều là một vài thứ rất biến thái.
Người ta thường nói, viết nhật ký là một hành động hạ tiện, nhưng Phương đại trạng lại cho rằng, người viết nhật ký rất biến thái.
Bản thân là một kẻ biến thái, đây là cách nhìn trước sau như một của Phương đại trạng, hắn biết rõ hành động của mình hoàn toàn xa lạ với mọi thứ trong xã hội này. Từ Ma Đô trở về Kinh Châu, có một phần nguyên nhân là do tại Ma Đô không tìm được người cùng chung chí hướng, sau đó về Kinh Châu gặp được Chu Nghị.
Theo lời Phương đại trạng, hai năm qua, so với trước kia thì thoải mái hơn rất nhiều!
Rất nhiều thao tác vốn chỉ trên lý thuyết, trên giấy tờ mới có thể thực hiện được, thì nay, dưới sự ủng hộ của Chu Nghị, đã thực sự làm được.
Ví dụ như khởi tố hình sự tự phát trên quy mô lớn, tố tụng quy mô lớn nhằm vào bạo lực mạng, những điều mà Phương đại trạng trước đây vẫn luôn cảm thấy, chỉ có thể xuất hiện trong tưởng tượng.
Suy nghĩ lan man, Phương đại trạng lắc đầu, khép lại cuốn sổ ghi chép. Hắn đang nghĩ xem có nên tiếp nhận một vụ án nào đó để thư giãn tâm tình hay không.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến từng đợt tiếng cười đùa.
Giống như một người đàn ông đang "liếc mắt đưa tình" với một người phụ nữ vậy.
Sắc mặt của Phương đại trạng, vốn đã không tốt, nay càng thêm khó coi, đẩy cửa phòng làm việc ra, hắn quát: "Ai đang ồn ào bên ngoài vậy hả, chỗ này là văn phòng luật. . . Chu Nghị? Cậu đến từ khi nào vậy?"
Người đang đứng phía trước là Chu Nghị và Chu Hân Nhiên, đã đến tìm Phương đại trạng, hai người chắc chắn phải tán gẫu vài câu.
Chu Nghị nghe vậy, cười nói: "Phương đại trạng, tôi mới đến, đúng lúc có chuyện cần tìm anh đây."
"Được, vào trong nói đi, Hân Nhiên, cô cũng vào đi."
Sau khi Chu Nghị và Chu Hân Nhiên đã vào văn phòng, Phương đại trạng quay đầu lại nhìn một luật sư, nói: "Mọi người ngẩn ra đó làm gì, bận việc đi, đây là văn phòng luật sư, không phải ở nhà!"
Nói xong câu này, Phương đại trạng thỏa mãn quay đầu bước vào văn phòng, bỏ lại mấy luật sư với vẻ mặt ngơ ngác.
Hồi lâu sau, mấy luật sư mới nhìn nhau.
"Phương lão sư dạo này khó hiểu thật, đúng là không ra gì mà!
"Đúng vậy, nếu không phải vì mức khấu trừ của Phương lão sư thấp, luôn có rất nhiều nguồn vụ án, lại có thể dựa dẫm, thì tôi đã bỏ việc từ lâu rồi."
"Ai mà chẳng thế, có điều thu nhập ở đây quả thực rất hấp dẫn, ai nỡ bỏ đi chứ."
Phương đại trạng tính khí không tốt, ai cũng biết, Chu Hân Nhiên lại càng hiểu rõ.
Nhưng hiện tại, văn phòng luật của hắn vẫn là một trong số ít những văn phòng hàng đầu ở Kinh Châu, gần như không có chuyện luật sư bỏ đi.
Nguyên nhân rất đơn giản, theo Phương đại trạng thì có miếng ăn, mà nếu thực sự gặp phải vấn đề, đại lão còn có thể giúp chống lưng.
Trong văn phòng, Phương đại trạng dĩ nhiên không biết rõ tình hình bên ngoài, lúc này nhìn Chu Nghị cười nói: "Nói đi, lại có chuyện gì thế?"
Chu Nghị nói: "Thực ra, Phương đại trạng, tôi cảm thấy chuyện này vốn không có gì to tát, chỉ là, thao tác của đối phương hiện giờ có hơi vượt quá dự kiến của tôi."
Sau đó Chu Nghị liền đem tình huống đại khái kể lại, chuyện Ngô Thu Linh ngộ độc thức ăn, và việc đối phương tạo ra dư luận lớn trên mạng, vân vân.
Phương đại trạng chăm chú lắng nghe, đến khi nghe tới cái tên Ngô Thu Linh, ánh mắt hắn liền sáng lên!
Cô nương này đúng là có tướng phúc hậu, lần trước mình đã cảm thấy cô nương này nhất định có thể gây chuyện, thế nào, chuyện này chẳng phải đã đến rồi đó sao.
Nhất là chuyện này quá trùng hợp, trùng hợp đến mức Phương đại trạng cảm giác giống như đã được viết sẵn vậy!
Chu Nghị đã nói rõ mọi tình huống, bao gồm cả chuyện mình nhờ Tôn Bằng Hưng đi "nằm vùng" tại cửa hàng đó.
Những chuyện ngu xuẩn như giấu giếm luật sư là tuyệt đối không thể.
Trước đây luôn có bị can cảm thấy mình thông minh, để rồi đến khi ra tòa thì luật sư đơ ra.
Nhưng chỗ này lại nảy sinh một vấn đề, đây cũng là vấn đề mà nhiều người ngoài ngành luật cảm thấy rất hứng thú.
Chúng ta luôn nói, "thành khẩn khai báo thì khoan hồng, chống đối thì nghiêm trị", nhưng lại có rất nhiều trường hợp cho thấy, người ta dùng tội danh này để bắt, nhưng bị cáo lại khai tuốt tuồn tuột những chuyện trước đây.
Thế là, ban đầu đáng lẽ chỉ bị ba năm tù, kết quả lại thành hai mươi năm.
Việc có nên chủ động khai báo những tội danh đó hay không thì không bàn đến ở đây, vấn đề là, những tình huống này có nên nói với luật sư không, và sau khi nói cho luật sư, liệu luật sư có tố cáo mình hay không.
Mỗi công dân đều có nghĩa vụ tố cáo hành vi phạm pháp, nhưng luật sư lại có nghĩa vụ bảo mật thông tin của thân chủ.
Cho nên luật tố tụng hình sự của chúng ta quy định rõ, trừ khi người ủy thác chuẩn bị thực hiện hoặc đang tiến hành hành vi trái với an toàn quốc gia, công cộng an toàn và gây nguy hại nghiêm trọng đến tính mạng người khác, thì không cần tố cáo.
Chỉ có vài loại tình huống này thì luật sư mới cần phải tố cáo, còn lại hắn biết rõ là có thể vì thân chủ bảo mật, mà lại không trái luật.
Cho nên đọc đến đây chắc mọi người cũng hiểu, về cơ bản là có thể tin tưởng luật sư, nếu hắn tùy tiện tố cáo, thì không đơn giản chỉ là chuyện không được hành nghề luật sư nữa.
Chu Nghị nói rất rõ ràng, nhất là những chi tiết nhỏ nhặt, bởi vì hắn thực sự muốn biết ý nghĩa của hành vi này trên phương diện pháp luật.
Chủ yếu vẫn là muốn biết, hành vi này có phải là phạm pháp hay không.
Phương đại trạng nghe xong cười nói: "Vấn đề của cậu nhìn qua có vẻ là một vấn đề nhỏ, nhưng nếu phân tích ra, có thể viết cả một bài luận văn để thảo luận."
"Vấn đề cốt lõi của cậu thực ra là, việc điều tra ngầm có hợp pháp hay không, ta chỉ có thể nói cho cậu biết, đối với vấn đề này, giới luật học vẫn luôn tồn tại những tranh cãi rất lớn. . ."
Phương đại trạng cũng không thao thao bất tuyệt, bởi vì quả thực vấn đề này là không có đáp án.
"Không cần phải tìm hiểu những vấn đề khác, làm nghiên cứu pháp luật, đối với loại vấn đề tồn tại sẵn này, đương nhiên là phải đưa ra công kích."
"Mà bây giờ, đối với điều tra ngầm, chỉ cần cậu không xâm phạm đến quyền lợi hợp pháp của công dân hoặc tổ chức khác, thì không phạm pháp, đơn giản như vậy!"
Chu Nghị nghe vậy gật đầu, hắn cảm thấy mình đã hiểu.
Không xâm phạm quyền lợi của người khác, thì không có vấn đề gì, xâm phạm thì có vấn đề.
Gây ra hậu quả nghiêm trọng, thì phải truy cứu trách nhiệm hình sự.
Vấn đề đã rõ ràng, Chu Nghị yên tâm, ngược lại Phương đại trạng lên tiếng: "Nếu như cậu nhóc tên Tôn Bằng Hưng kia thực sự tìm ra vấn đề của đối phương, cậu định làm thế nào?"
"Đương nhiên là tôi sẽ đi tố cáo với phòng giám sát thị trường, sao thế Phương đại trạng, có vấn đề gì không?"
Phương đại trạng nghe vậy, hài lòng nói: "Xem ra cậu vẫn chưa hồ đồ, tố cáo thì không có vấn đề gì."
Chu Nghị đương nhiên không ngốc, những thứ điều tra ngầm này, công khai ra không có vấn đề gì, rất nhiều người đã làm như vậy.
Nhưng hành vi này thực ra rất dễ phạm pháp, chỉ có điều, vì nguyên nhân mà mọi người đều biết, nên rất ít khi bị xử lý.
Bản thân Chu Nghị rất ghét những tình huống như vậy, sao hắn có thể đi làm chứ.
Cho nên trực tiếp tố cáo, đến khi phòng giám sát thị trường có xử phạt hành chính, thì có thể công bố.
Đem những thứ được công bố phát ra, đương nhiên là không phạm pháp.
Phương đại trạng tiếp tục nói: "Có điều, ta có một đề nghị, trên mạng những MC review cửa hàng đó không phải liên tục tuyên truyền sản phẩm nhà họ có
rất nhiều sản phẩm tốt, các loại sản phẩm nhập khẩu, cậu có thể bảo cậu nhóc kia để ý kỹ mấy thứ đó..."
"Để ý mấy thứ đó để làm gì ạ?"
"Việc này cậu không cần quan tâm, quay rõ ràng một chút, đến lúc đó sẽ biết."
Thần thần bí bí, Chu Nghị không hỏi thêm nữa, mà sẽ đợi Tôn Bằng Hưng.
Những việc này Chu Nghị tự nhiên sẽ không đăng tải ngay lúc này, cho nên dư luận trên mạng vẫn là một chiều.
Mà lại, bởi vì A Nghị vẫn chưa lên tiếng, nên những người vốn định lên tiếng ủng hộ, nay lại cảm thấy ngại.
Người ta đến vì anh, thế mà anh lại không nói một câu, vậy chúng tôi lên tiếng có ý nghĩa gì chứ.
Đương nhiên, số lượng những người này không nhiều, còn những khán giả trung thành của Chu Nghị, giống như Viện tỷ, đều hiểu rõ, một khi A Nghị không lên tiếng, có nghĩa là đang ủ mưu lớn.
Chỉ là không biết lần này hắn sẽ tạo ra thao tác gì.
Trong văn phòng, Chu Nghị và Phương đại trạng đã bàn bạc xong chuyện chính, cũng không biết vì sao, Phương đại trạng lúc này lại rất hưng phấn.
Hắn múa bút thành văn trên cuốn sổ ghi chép.
Chu Nghị cũng không tiện cùng Hân Nhiên nhà mình làm gì trong phòng làm việc, nên đành phải lướt tin tức trên mạng.
Sau đó hắn liền nhìn thấy, những người nổi tiếng nhảy ra gây rối lúc trước lại cập nhật tin tức với tần suất cao!
Giống như biết rõ phía bên mình không có cách nào phản bác, ai nấy đều đăng video bán thảm.
Bao gồm cả tên Tiểu Quách làm trực tiếp kia, đều nói mình bị mắng rất thảm, bị bạo lực mạng rất nghiêm trọng, vân vân...
Mặc dù không chỉ đích danh, nhưng kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, đối phương đang ám chỉ bị fan của Chu Nghị bạo lực mạng.
Có điều Chu Nghị xem khu bình luận của bọn hắn, cơ bản có thể nói là không có bất kỳ bình luận nào mắng người.
"Bởi vì bênh vực cho phòng ăn nổi tiếng, tôi bị bạo lực mạng!"
Nhìn tiêu đề này trên điện thoại di động, Chu Nghị liền thấy bực mình, rõ ràng không có người mắng ngươi, sao ngươi lại bị bạo lực mạng.
Quan trọng nhất là, bản thân hắn hiện tại nói gì cũng không đúng.
Bên bị bạo lực mạng, nghiễm nhiên đứng trên đỉnh cao đạo đức!
Vậy phải làm sao bây giờ...
Chu Hân Nhiên đi tới một bên rót nước, mặc dù nàng đã không còn là trợ lý của Phương đại trạng, nhưng việc này nàng vẫn làm.
Kết quả trong lúc rót nước, đột nhiên nghe thấy âm thanh kích động phía sau.
Quay đầu nhìn lại, thì ra là Chu Nghị phát ra.
"Sao thế này, sao tự dưng lại phát ra âm thanh như vậy?" Chu Hân Nhiên lại gần hỏi.
Chu Nghị ngăn lại nói: "Không có chuyện gì, chỉ là đột nhiên nghĩ đến chuyện vui, Quốc Khánh chúng ta sắp kết hôn rồi."
Chu Hân Nhiên nghe vậy liền cười: "Mặc dù biết anh đang nói dối trắng trợn, nhưng em vẫn rất vui nên sẽ không hỏi."
Chu Nghị thở phào, có một cô vợ thông minh chính là như vậy.
Có điều hắn sở dĩ vui mừng, là bởi vì hệ thống chết dẫm kia cuối cùng cũng đã xuất hiện trở lại!
Trước mặt vẫn là ba lựa chọn như cũ.
Lựa chọn một: Người ta nói bị bạo lực mạng thì cứ mặc kệ, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện!
Lựa chọn hai: Có là có, không có là không có, lần lượt tìm tới tận nơi, dùng biện pháp vật lý để hỏi rõ ràng, rốt cuộc là có hay không!
Lựa chọn ba: Nếu bọn hắn nói có người đang chửi mình, vậy thì thống kê tất cả những bình luận liên quan đến bọn hắn trên các nền tảng, xem có bao nhiêu người
đang mắng, và những người này rốt cuộc là ai!
"Ngọa tào", Chu Nghị cảm giác mình rất muốn ôm hệ thống gia gia mà hôn hai cái, đây là dạng nhiệm vụ thần thánh gì chứ!
Quả thực là quá ngán ngẩm với loại tình huống này, bất kể là minh tinh hay người nổi tiếng, giả vờ đáng thương bán thảm ở đâu cũng có.
Nhưng tin tức trên internet lại quá nhiều, người ta nói có thì là có, bạn muốn chứng minh không có, quá khó, có thể nói đây là việc cơ bản không thể!
Có điều bây giờ nha, có nhiệm vụ của hệ thống, vậy thì coi như là có vốn!
Chỉ cần chịu chi tiền, Chu Nghị cảm thấy, có vẻ như có thể làm được việc thống kê những tin tức này!
Chuyện của Tôn Bằng Hưng là một phương diện, những người này rốt cuộc là tình huống gì, Chu Nghị cảm thấy mình rất hứng thú, mà lại hắn tin tưởng cư dân mạng trên mạng cũng đều cảm thấy rất hứng thú!
Không còn cách nào, tình hình trên mạng bây giờ quá phức tạp, ai nấy đều nhảy ra nói mình bị bạo lực mạng, kết quả lật nửa ngày cũng không thấy một câu chửi nào.
Hoặc là có một hai bình luận chửi, nhưng còn có khả năng là tự thuê người chửi mình, để đổ vấy.
Đừng thấy kỳ quái, loại tình huống này không ít!
Có khi bản thân bạn rất ghét một minh tinh, nhưng khi xem bình luận lại phát hiện, có một kẻ chửi người quá đáng.
Thế là bạn lại đồng tình với minh tinh đó, cảm thấy đám người chuyên đi "phun" trên mạng thật đáng ghét!
Thực ra thì, vị huynh đệ này phun xong là để thu tiền.
Internet phát triển đến ngày nay, có thể nói, về phương diện dư luận, thủy quân, người ta đã sử dụng thành thạo!
Thế nào, tôi thuê người bôi nhọ người khác là phạm pháp, vậy tôi bôi nhọ chính mình, chắc không có vấn đề gì chứ.
Ngày thường cũng có người nghi ngờ về những tình huống này, nhưng cũng chẳng ai rảnh rỗi mà tích cực đi làm rõ.
Mọi người cũng đâu phải rảnh rỗi không có việc gì làm, nhiều nhất là phát một bình luận chửi bới, hình như không có người mắng ngươi.
Cũng không có ai thu thập tin tức tiến hành thống kê, thứ nhất là lượng công việc quá lớn, thứ hai là tốn công vô ích, cũng không nhận được bao nhiêu hồi báo vì chuyện này.
Giữa các minh tinh càng không thể, tất cả mọi người đều kiếm cơm bằng cách này, bạn làm mùng một thì người ta có thể làm mười lăm, cần gì chứ.
Mọi người cùng nhau "cắt rau hẹ" không phải thoải mái hơn sao!
Vì thế Chu Nghị không do dự nữa, trong lòng lẩm bẩm: "Lựa chọn ba!"
Ngay lập tức, giao diện hệ thống bắt đầu thay đổi, một sự kiện mới được cập nhật.
Tên sự kiện: Người nổi tiếng liên tục bán thảm, tích cực điều tra dạy cho hắn một bài học!
Yêu cầu sự kiện: Tiếp theo, các sự kiện người nổi tiếng tự biên tự diễn bán thảm liên tục diễn ra, thông qua phương thức điều tra tích cực, để người nổi tiếng nhận được giáo dục!
Tiến độ sự kiện hiện tại: 0%
Theo tiền bạc đổ vào tài khoản ảo, Chu Nghị càng thêm vui vẻ, hệ thống ba ba quá là mạnh mẽ!
Chuyện này, nếu để hắn tự mình làm, khẳng định không thể, cho dù hiện tại hắn Chu Nghị cũng được coi là có tiền, nhưng làm việc này có hơi "não tàn".
Nhưng hiện tại không sao cả, có tiền hay không cứ xài tùy tiện.
Cầm điện thoại di động lên, Chu Nghị đi tới một bên gọi điện cho Toàn Long Thiên.
"Lão Toàn là tôi, đúng vậy có chuyện cần thiết phải nói với anh, chuyện riêng của tôi, cần thiết phải chiếm dụng thời gian tan làm của mọi người, chuyện là thế này. . .
"Anh tạm thời làm một kế hoạch với Hạ Linh bọn hắn, cụ thể cần những người như thế nào, cần bao nhiêu người, đều đưa vào kế hoạch."
"Chờ tôi về chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn, tiền thì tôi tự bỏ ra!"
Phù sa không chảy ruộng người ngoài, ngược lại bây giờ nhân viên Tenda nhiều như vậy, để mọi người kiếm thêm thu nhập cũng là cực tốt.
Chỉ cần không làm chậm trễ công việc là được.
Nếu thiếu người thì tìm thêm, ngược lại phần lớn công việc thực ra đều không có hàm lượng kỹ thuật, chỉ là việc phân loại, chỉnh lý những số liệu này cần một vài nhân viên chuyên nghiệp.
Nói xong cúp điện thoại, đứng trong văn phòng của Phương đại trạng, nhìn ra thế giới bên ngoài, Chu Nghị cảm thấy tâm trạng rất tốt.
Mà một bên khác, Toàn Long Thiên nhìn điện thoại di động, ngây người.
Hắn cũng chú ý đến tình hình trên mạng, biết rõ lão bản khẳng định sẽ phản công, hơn nữa sẽ tạo ra vài thao tác bất ngờ.
Nhưng không ngờ thao tác này lại bất ngờ đến thế!
Thống kê kiểu này bình thường không ai làm, quả nhiên là Chu tổng!
Có điều, chỉ cần có tiền, chuyện này không thành vấn đề.
Toàn Long Thiên định đi hỏi ý kiến của nhân viên chuyên nghiệp, xem xem nhân lực công ty có đủ không.
Nếu không đủ, thì ở đại học Hán Đông, đại học chính trị và luật Hán Đông, các loại đại học ở Hán Đông, không phải đều là trâu... người sao!
Ai mà không biết Tenda và Chu tổng cực kỳ hào phóng!
Ngơ ngác xong, Toàn Long Thiên lấy điện thoại ra thông báo cho các quản lý cấp cao khác mở cuộc họp, tiện thể thông báo cho phòng làm việc.
Mặc dù Chu Nghị không sắp xếp, nhưng loại video này khẳng định phải quay toàn bộ, phải thể hiện được khối lượng công việc rất lớn, như vậy mới có thể khiến hình ảnh tích cực của lão bản càng thêm khắc sâu trong lòng mọi người.
Toàn tổng quản trước sau vẫn luôn chu đáo như vậy.
PS: Chụp X-quang, phổi xác thực có tổn thương, ho khan cảm giác sắp nghẻo, còn lại chúc mừng cuốn sách này có minh chủ thứ 25, đại ca A Bangleis.
Bạn cần đăng nhập để bình luận