Bắt Đầu Tài Khoản Bị Cướp , Trở Tay Nạp Tiền Một Trăm Vạn
Chương 273: Ngươi chịu khổ, rất trọng yếu sao?
Chương 273: Ngươi chịu khổ, rất trọng yếu sao?
Lâm Thành là một thành phố thật sự nhỏ bé, Chu Nghị hoàn toàn không ngờ tới, đối tượng xem mắt mà cha mẹ anh đã nhắc đến rất nhiều lần, thế mà lại chính là Quan Nhạn, người đã từng cùng anh ăn cơm chung.
Cũng là một vị khán giả lão gia rất nhiệt tình trong khu bình luận, thích xen vào việc của người khác.
Chỉ có thể nói đây là một sự trùng hợp đến khó tin, như thể được viết ra từ một kịch bản.
Hiện tại nếu anh đã biết rõ chuyện này, vậy thì Quan Nhạn khẳng định cũng đã biết.
Đối phương không liên hệ với mình, nghĩ đến cũng là vì quá lúng túng, ai, ngày mai xem mắt, vậy thì cứ tùy duyên vậy.
Vấn đề mấu chốt còn là Bồ Tát huynh, xem chừng hắn cũng không ngờ tới việc tốt tiễn người về nhà lại phát triển đến tình huống này, hơn nữa gần như trong nháy mắt mọi chuyện đã lan truyền khắp nơi, khiến người ta trở tay không kịp.
Bạo lực Internet chính là phát triển theo kiểu như vậy, nhiều khi có thể chỉ là một câu nói của người trong cuộc, nhưng một khi đã tạo thành làn sóng dư luận, thì không có cách nào cứu vãn.
Chu Nghị tự nhiên cũng đã xem tin nhắn riêng, rất nhiều khán giả lão gia đều muốn anh lên tiếng.
Nhưng Chu Nghị tạm thời chưa trả lời, loại thời điểm này anh không thể lên tiếng trước, mà Bồ Tát huynh nên là người phản kích đầu tiên, hơn nữa đối phương có nguyện ý để anh giúp đỡ hay không, thì còn chưa biết.
Có lẽ là do các khán giả lão gia xem quá nhiều video của anh, cảm thấy mọi người khi gặp phải chuyện như thế này đều sẽ chiến đấu tới cùng, nhưng mà hiện thực và video lại hoàn toàn trái ngược.
Cho nên Chu Nghị quyết định quan sát thêm một chút.
Bồ Tát huynh tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết, mang theo các chứng cứ liên quan, đến thẳng đồn cảnh sát gần đó báo án.
Trời đã tối, nhưng trong đồn cảnh sát vẫn có các đồng chí cảnh sát trực ban.
"Anh nói anh là người trong cuộc của sự việc ngày hôm qua? Anh có chứng cứ đúng không?" Cảnh sát Tiểu Đỗ sau khi biết thân phận của Bồ Tát huynh thì vô cùng kinh ngạc.
Thời buổi này ai mà không lên mạng, Tiểu Đỗ đồng chí tự nhiên cũng biết rõ sự kiện bùng nổ này, chỉ là không ngờ rằng nó lại xảy ra ở địa phương mình, hơn nữa người trong cuộc lại nhanh chóng đến báo án như vậy.
"Đúng vậy, tôi có chứng cứ, có chứng cứ các nàng trước khi lên xe, sau khi lên xe đã nói những gì, tôi có thể chứng minh, các nàng chính là nhờ tôi đưa về nhà."
Tiểu Đỗ không nói gì, cầm video chứng cứ qua, cắm vào máy tính bắt đầu xem.
Video chứng cứ là chứng cứ trực quan nhất, camera hành trình có thể ghi âm!
Rất nhanh Tiểu Đỗ xem xong, do dự một chút rồi nói: "Vậy Vương Diên Hạo đúng không, hiện tại anh đang bị bạo lực mạng đúng không, chúng tôi có thể giúp anh liên hệ với người phát hành video kia, xem giữa các anh nên giải quyết chuyện này như thế nào."
"Suy cho cùng anh cũng biết rõ, cái này. . ."
Tiểu Đỗ đã chuẩn bị sẵn sàng để làm công tác tư tưởng, suy cho cùng bất kể là ai, vô duyên vô cớ gặp phải chuyện như thế này đều sẽ khó chịu, nhưng anh vẫn phải nói rõ, chuyện này, bọn họ chỉ có thể hỗ trợ sắp xếp.
Là phạm tội, nhưng lại chưa đạt đến mức độ "phá hoại nghiêm trọng trật tự xã hội" trong quy định của luật hình sự, cho nên theo quy định, thật sự là không thể làm gì được.
Nhưng mà, Tiểu Đỗ còn chưa nói hết, liền thấy gương mặt người trẻ tuổi đối diện lộ ra biểu tình thấu hiểu.
"Không sao cả, không sao cả, đồng chí, anh có thể giúp tôi sắp xếp với đối phương đã là rất tốt rồi, tôi biết rõ vụ án phỉ báng, vũ nhục này, đây là vụ án hình sự tự khởi tố, các anh hiện tại không có cách nào can thiệp, tôi hiểu."
Ừm. . . Hả?
Tâm tình Tiểu Đỗ bây giờ, đại khái giống như cảnh sát Lão Lý chuẩn bị giảng giải cho Chu Nghị một phen về vấn đề con đường pháp luật, lại phát hiện đối phương trực tiếp đồng ý, cảm giác y hệt như vậy.
"Không phải chứ Vương tiên sinh, anh biết cả việc phỉ báng và vũ nhục đều thuộc hình sự tự khởi tố sao?" Tiểu Đỗ cười: "Công tác phổ cập pháp luật của phòng ban tư pháp chúng ta làm tốt thật đấy."
Mấy thứ này, nếu anh đem ra hỏi người ta, anh hỏi bọn họ "có mấy loại tình huống tố cáo xử lý", anh xem có mấy người có thể nói ra được.
Luật hình sự và luật dân sự khác nhau, luật dân sự liên quan đến mọi mặt trong cuộc sống của chúng ta, nhưng luật hình sự thì khác, luật hình sự, rất nhiều người cảm thấy nó rất xa vời.
Kết quả tên tiểu tử này lại biết rõ về hình sự tự khởi tố, còn biết rõ tình huống cụ thể!
Bồ Tát huynh đương nhiên không thể nói là có một up chủ rất am hiểu luật hình sự, cả ngày kể chuyện cho bọn họ nghe, chỉ có thể cười trừ.
"Được rồi, nếu anh đã biết, cũng là người trong nghề, tôi cũng không nói thêm gì nữa, tôi giúp anh sắp xếp, sau đó xử lý cụ thể thế nào, thì tùy anh."
"Chúng ta trao đổi số điện thoại, chờ có kết quả, tôi lập tức thông báo cho anh."
Báo án, vậy thì ít nhất có thể nắm được thông tin thân phận của đối phương, chứ trên mạng, muốn lấy được thông tin thân phận của người phỉ báng, vũ nhục mình rất khó.
Hơn nữa còn có một điểm rất đáng sợ, là điều mà trong video của A Nghị chưa từng xuất hiện, khi mà anh hao tâm tổn trí, kiện tụng đủ kiểu, vất vả lắm mới moi được thông tin thân phận của đối phương từ nền tảng, anh mới phát hiện ra, cô gái trên mạng ra rả nói anh bội tình bạc nghĩa, thông tin chứng thực lại là một bà lão tám mươi ba tuổi. . .
Anh đúng là có thể kiện ngược lại nền tảng, nói rằng họ xét duyệt thông tin chứng thực không nghiêm, yêu cầu bồi thường.
Nhưng mà, tạm không nói đến việc kiện tụng ngoài lề, cho dù có thắng, cũng chỉ được một chút bồi thường.
Bồ Tát huynh hiện tại còn chưa cân nhắc nhiều như vậy, anh chỉ đang nhớ lại cách A Nghị đối phó với bạo lực mạng trước đây.
À đúng rồi, không chỉ người phát video kia, mà còn cả những kẻ a dua, vì lợi ích mà không từ thủ đoạn, ăn bánh bao máu người!
Những kẻ đó cũng đáng ghét không kém!
Bồ Tát huynh tự nhận ngày thường gặp gỡ các cô gái cũng đều bình thường, nói cách khác, những cô gái bình thường căn bản sẽ không có những phát ngôn như vậy, vậy vấn đề là, những kẻ a dua kia là ai?
Mà ở một nơi khác, Vương Giai Giai đang gọi điện thoại.
"Hiểu tỷ, em đã xóa video rồi, em chỉ là lúc đó cảm thấy hơi tức giận, cho nên mới. . . Em thật sự không cố ý, em cũng không biết sẽ gây ra động tĩnh lớn như vậy. . ."
Vương Giai Giai hiện tại đã bị dọa sợ bởi những gì đang diễn ra trên mạng.
Cô ta có nghĩ đến việc làm cho đối phương một phen bẽ mặt, nhưng không hề có ý làm cho đối phương bị bạo lực mạng!
Có điều hiện tại mọi chuyện đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của cô ta, mặc dù cô ta đã chủ động xóa video khi phát hiện vấn đề trở nên nghiêm trọng, nhưng bạo lực mạng vẫn cứ tiếp diễn.
"Chờ một chút Hiểu tỷ, em có điện thoại. . ."
Vương Giai Giai kết nối một cuộc điện thoại khác, ừm vài tiếng, sắc mặt tái nhợt hẳn đi.
"Đồng chí cảnh sát, cái này ngài nghe tôi giải thích một chút, thật sự, tôi không cố ý, hơn nữa tôi như vậy, cũng không đến nỗi. . ."
"Đồng chí, tôi có thể nói rõ với cô, cô như vậy đã dính líu đến phạm tội, chỉ có điều, thuộc về vụ án hình sự tự khởi tố, mà đồng chí kia, đang có ý định khởi tố, cho nên, cô vẫn phải đến đồn cảnh sát một chuyến."
"Hơn nữa còn có một điểm. . ."
"Tôi. . . Được, vậy, vậy ngày mai tôi đến đồn cảnh sát có được không, được, được, tôi nhất định đến."
Cúp điện thoại, Vương Giai Giai ngồi ngẩn người trên giường, cô ta thực sự cảm nhận được sức mạnh của Internet.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, cuộc sống bình thường của cô ta đã bị phá vỡ hoàn toàn, người đồng chí cảnh sát kia đã nói rất rõ, nếu cô ta không coi trọng chuyện này, rất có thể sẽ bị đối phương khởi tố hình sự.
Đến lúc đó không còn là vấn đề bồi thường hay xin lỗi, mà là vấn đề ngồi tù!
Cho nên Vương Giai Giai sợ hãi, cô ta hoàn toàn không nghĩ tới, đăng một cái video, cũng có thể dính líu đến phạm tội!
Đối phương không thể lừa gạt mình, cho nên nhất định phải xin lỗi thật tử tế.
Rất nhanh đến sáng ngày hôm sau, Vương Giai Giai thu dọn một chút, rồi đến đồn cảnh sát.
"Cô chính là người có nickname Giai Giai à, hôm qua đã gọi điện thoại nói rõ tình hình với cô rồi, bây giờ cô suy nghĩ xem nên làm thế nào."
"Trước mắt mà nói, do video của cô mà dẫn đến hành vi bạo lực Internet, đã gây ra hậu quả nghiêm trọng cho đối phương."
Bị mắng Bồ Tát huynh thật ra không quan trọng, nhưng mà người ta làm cho sách của anh ta bị gỡ, cái này ảnh hưởng rất lớn, có nghĩa là hiện tại anh ta không còn thu nhập.
"Đồng chí, tôi nguyện ý xin lỗi, tôi thật sự nguyện ý xin lỗi, đúng rồi, bồi thường, tôi cũng nguyện ý bồi thường. . ."
Vương Giai Giai lại bắt đầu khóc, hối hận là thật sự hối hận, cô ta hiện tại thật sự không hiểu nổi, tại sao lúc trước mình lại giống như Thạch Nhạc Chí, nhất quyết muốn đăng cái video kia.
Một người bình thường, giờ đây lại có khả năng phải ngồi tù, hơn nữa sự chờ đợi này, mới là điều giày vò nhất.
Tiểu Đỗ gật đầu, ngay sau đó gọi điện cho Bồ Tát huynh.
"Alo, Vương tiên sinh, là tôi đây, chúng tôi đã liên hệ được với vị nữ sĩ kia, cô ấy hiện đang ở đồn cảnh sát chúng tôi, cũng nguyện ý xin lỗi và bồi thường, anh xem ý anh thế nào?"
Trong nhà, Bồ Tát huynh nghe thấy âm thanh trong điện thoại, suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy đồng chí, nếu đối phương nguyện ý xin lỗi và bồi thường, vậy tôi tạm thời đồng ý không truy cứu nữa, nhưng mà, cô ấy nhất định phải làm cho rõ mọi chuyện, ít nhất, phải làm cho cuộc sống của tôi trở lại bình thường!"
Đây là ý nghĩ sau khi Bồ Tát huynh suy nghĩ kỹ càng, anh cũng từng nghĩ đến việc khởi kiện rầm rộ, nhất định phải làm cho đối phương nhận được bài học!
Nhưng suy đi tính lại, anh không phải A Nghị, anh không có nhiều tiền, sách của anh hiện tại đã bị gỡ, không kiếm được tiền, chỉ có thể sống bằng tiền tiết kiệm, mà số tiền này tiêu một ít là ít đi một ít.
Không thể đổ hết vào việc bảo vệ quyền lợi được.
Cho nên có thể lấy được một khoản bồi thường, cũng là tốt.
Hơn nữa xem video của A Nghị trước đây cũng biết, trong trường hợp đối phương có thái độ xin lỗi tốt, A Nghị cũng sẽ rút đơn kiện, cũng sẽ chấp nhận hòa giải.
Con đường pháp luật chỉ là thủ đoạn giải quyết vấn đề.
Hiện tại đối phương đã thống khoái xin lỗi, vậy thì dù trong lòng vẫn không thoải mái, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý.
Nghĩ theo hướng tích cực, A Nghị còn phải khởi tố mới làm cho người ta sợ hãi, mình còn chưa khởi tố mà đối phương đã sợ, có phải chứng minh mình mạnh hơn A Nghị không?
Yêu cầu này có chút khó, nhưng hợp tình hợp lý, Tiểu Đỗ rất nhanh liền truyền đạt lại cho Vương Giai Giai.
"Không thành vấn đề, tôi hiện tại có thể trực tiếp đăng lời xin lỗi, đúng rồi, đăng video xin lỗi, chỉ cần anh ấy không truy cứu, bồi thường tôi cũng sẽ cố gắng bồi!"
Vất vả lắm mới có cơ hội xoay chuyển, Vương Giai Giai hiện tại thật sự là tỏ đủ mọi thái độ.
Video trước đó của cô ta có độ hot rất cao, cho nên Vương Giai Giai cảm thấy, video xin lỗi này chắc chắn sẽ có độ hot tương đương, đến lúc đó cũng có thể giúp người ta làm cho rõ mọi chuyện.
Thế là dưới sự chứng kiến của Tiểu Đỗ, Vương Giai Giai bắt đầu quay video xin lỗi và giải thích.
Chủ yếu là muốn nói rõ, không tồn tại việc đối phương vụng trộm theo đuôi, hai bên có quen biết, đây là một hiểu lầm.
"Đồng chí, tôi phải nhắc nhở cô một chút, xin lỗi, thì phải có thành ý, cô cần phải có được sự thông cảm của đối phương, chứ không phải đổ thêm dầu vào lửa, biết không?"
"Cô đến cả tình huống thực tế còn không nói, chỉ nói một câu hiểu lầm, như vậy có được không?"
Tiểu Đỗ hiện tại cũng cạn lời, cô gái trước mặt, nếu nói cô ta không hiểu chuyện, thì cô ta rất hiểu chuyện, biết mình có thể phải ngồi tù, cho nên thái độ rất tốt.
Nhưng nói cô ta hiểu chuyện, rõ ràng là do mình không trả tiền mà ra, sau đó còn bóp méo sự thật để đăng video.
Bây giờ đến lúc xin lỗi, lại giở trò ma mãnh.
Vương Giai Giai biến sắc, cô ta quả thực là đang giở trò, suy cho cùng nếu để mọi người biết, thực ra chuyện này là do cô ta bịa đặt, vậy thì còn mặt mũi nào nữa.
Vì vậy mới nói qua loa, nói một câu hiểu lầm cho xong chuyện.
Kết quả bị đồng chí cảnh sát bên cạnh nhìn thấu.
Tiểu Đỗ tuy còn trẻ, nhưng kinh nghiệm công tác cơ sở không ít, anh thường xuyên hòa giải các vụ việc, nhắc nhở rất nhiều người rằng, xin lỗi phải có thành ý.
Cô phải biết, mục đích của việc xin lỗi, là để đối phương tha thứ cho cô, chứ không phải cô nói xin lỗi là cô cảm thấy mình đã xin lỗi, hai khái niệm này hoàn toàn khác nhau.
Vương Giai Giai bắt đầu quay lại video, lần này cuối cùng cũng bình thường, kể rõ việc mình và bạn bè gặp mưa to không thể bắt xe, sau đó đối phương hảo tâm đưa mình về nhà, kết quả mình cảm thấy một trăm tệ quá đắt.
Tiểu Đỗ cố ý mở video cho Bồ Tát huynh xem, sau khi được anh đồng ý, mới cho Vương Giai Giai đăng video lên.
Cuối cùng mọi chuyện cũng sắp kết thúc, bất kể là Vương Giai Giai, hay Bồ Tát huynh, đều thở phào nhẹ nhõm.
Một người cảm thấy không cần phải ngồi tù, người còn lại cho rằng mình cuối cùng cũng không còn mang tiếng xấu.
Dựa theo độ hot của sự kiện, chậm nhất là hai ngày nữa, danh dự của anh có thể khôi phục, đến lúc đó có thể viết sách trở lại.
Nhưng mà, mấy tiếng trôi qua, Bồ Tát huynh mở mạng lên, vẫn thấy những lời công kích mình như trước, video mà Vương Giai Giai đăng lên như đá chìm đáy biển!
Chuyện này là thế nào?
Không đúng, rõ ràng trước đó độ hot cao như vậy, sao bây giờ anh thu thập chứng cứ, báo án, cuối cùng muốn chứng minh mình trong sạch, lại không có ai xem?
Gọi điện cho Vương Giai Giai, bên này Vương Giai Giai cũng có chút bối rối.
"Đại ca, em cũng không biết tại sao, anh cũng thấy đấy, em đã chân thành xin lỗi, có thể là, có thể là em cũng không biết tại sao không có độ hot."
"Hơn nữa, em còn gửi riêng video này cho rất nhiều tài khoản lớn có độ hot cao trước đó, nói rõ với bọn họ, nhất định bọn họ có thể xem được, nhưng không hiểu có chuyện gì, không ai nói gì cả. . ."
Trước đó bạo lực mạng lan tràn khắp nơi, mặc dù có người không chửi, nhưng rất nhiều người đều biết, có một kẻ tên là Vương Diên Hạo, viết tiểu thuyết, là một tên biến thái!
Một tên biến thái đêm khuya theo dõi người khác.
Giờ đây muốn chứng minh mình trong sạch, ít nhất độ hot cũng phải cao như trước đó.
Nhưng bây giờ thì sao, những kẻ luôn miệng nói anh là biến thái, nói anh thế này thế nọ, những tài khoản đó, cứ như thể không hề hay biết đến tin tức này!
Thấy vẫn còn rất nhiều người không biết chuyện, tiếp tục chửi mình, Bồ Tát huynh thực sự muốn khóc, một người đàn ông trưởng thành theo người ta nói, khóc là biểu hiện của sự bất tài.
Nhưng giờ đây anh không biết phải làm sao, anh cảm thấy rất oan ức.
Cố gắng lên mạng trả lời tài khoản tên là "Băng Ninh Trà" kia, nói rằng sự việc đã đảo ngược, nói Vương Diên Hạo không phải biến thái.
"Thật sự, các người có thể tự mình tìm kiếm, hiện tại người trong cuộc đã đăng video, hơn nữa các người không kiêng dè gì mà nhục mạ người khác như vậy là phạm pháp, nếu người ta quyết liệt, có thể kiện các người!"
Nhưng Bồ Tát huynh không ngờ rằng, dưới bình luận của anh, rất nhanh đã có phản hồi.
"Băng Ninh Trà": Chúng tôi đây là duy trì chính nghĩa, đây là lên án biến thái, còn khởi kiện, văn cầu anh bảo đối phương khởi kiện đi, anh biết có bao nhiêu người mắng hắn không? Còn khởi kiện, thật, ai không khởi kiện người đó là cháu!
Tôi còn không tin, hắn khởi kiện hàng ngàn hàng vạn người? Cầu anh, nhanh bảo hắn khởi kiện đi, tôi sợ quá cơ.
"Thần Thần Thụy Băng Băng": +1, tôi cũng mắng, cầu anh bảo hắn khởi kiện tôi.
Rầm! Bồ Tát huynh đập nát chiếc điện thoại trong tay.
Chẳng lẽ chỉ có mình chết đi, bọn họ mới biết, có một người đã bị hiểu lầm?
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì!
Không được, nếu như trước đây Bồ Tát huynh giống như những người bình thường khác, muốn giải quyết mọi chuyện êm đẹp, thì giờ đây anh đã không thể nhẫn nhịn được nữa.
Vương Giai Giai có thái độ, đã đồng ý hòa giải, vậy thì cứ hòa giải, nhưng những kẻ ăn bánh bao máu người, a dua theo, gào thét "ai không khởi kiện người đó là cháu", anh thực sự không thể nhịn nổi!
Thế là, do dự một chút, Bồ Tát huynh gửi tin nhắn cho Viện tỷ.
Anh biết rõ chuyện này tìm A Nghị giúp đỡ là tốt nhất, nhưng mà quan hệ giữa anh và A Nghị không thân thiết đến vậy, không có phương thức liên lạc, chỉ có tin nhắn riêng.
Nhưng với Viện tỷ thì khác, anh ngay từ đầu đã là fan hâm mộ của Viện tỷ. . .
Lâm Thành là một thành phố thật sự nhỏ bé, Chu Nghị hoàn toàn không ngờ tới, đối tượng xem mắt mà cha mẹ anh đã nhắc đến rất nhiều lần, thế mà lại chính là Quan Nhạn, người đã từng cùng anh ăn cơm chung.
Cũng là một vị khán giả lão gia rất nhiệt tình trong khu bình luận, thích xen vào việc của người khác.
Chỉ có thể nói đây là một sự trùng hợp đến khó tin, như thể được viết ra từ một kịch bản.
Hiện tại nếu anh đã biết rõ chuyện này, vậy thì Quan Nhạn khẳng định cũng đã biết.
Đối phương không liên hệ với mình, nghĩ đến cũng là vì quá lúng túng, ai, ngày mai xem mắt, vậy thì cứ tùy duyên vậy.
Vấn đề mấu chốt còn là Bồ Tát huynh, xem chừng hắn cũng không ngờ tới việc tốt tiễn người về nhà lại phát triển đến tình huống này, hơn nữa gần như trong nháy mắt mọi chuyện đã lan truyền khắp nơi, khiến người ta trở tay không kịp.
Bạo lực Internet chính là phát triển theo kiểu như vậy, nhiều khi có thể chỉ là một câu nói của người trong cuộc, nhưng một khi đã tạo thành làn sóng dư luận, thì không có cách nào cứu vãn.
Chu Nghị tự nhiên cũng đã xem tin nhắn riêng, rất nhiều khán giả lão gia đều muốn anh lên tiếng.
Nhưng Chu Nghị tạm thời chưa trả lời, loại thời điểm này anh không thể lên tiếng trước, mà Bồ Tát huynh nên là người phản kích đầu tiên, hơn nữa đối phương có nguyện ý để anh giúp đỡ hay không, thì còn chưa biết.
Có lẽ là do các khán giả lão gia xem quá nhiều video của anh, cảm thấy mọi người khi gặp phải chuyện như thế này đều sẽ chiến đấu tới cùng, nhưng mà hiện thực và video lại hoàn toàn trái ngược.
Cho nên Chu Nghị quyết định quan sát thêm một chút.
Bồ Tát huynh tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết, mang theo các chứng cứ liên quan, đến thẳng đồn cảnh sát gần đó báo án.
Trời đã tối, nhưng trong đồn cảnh sát vẫn có các đồng chí cảnh sát trực ban.
"Anh nói anh là người trong cuộc của sự việc ngày hôm qua? Anh có chứng cứ đúng không?" Cảnh sát Tiểu Đỗ sau khi biết thân phận của Bồ Tát huynh thì vô cùng kinh ngạc.
Thời buổi này ai mà không lên mạng, Tiểu Đỗ đồng chí tự nhiên cũng biết rõ sự kiện bùng nổ này, chỉ là không ngờ rằng nó lại xảy ra ở địa phương mình, hơn nữa người trong cuộc lại nhanh chóng đến báo án như vậy.
"Đúng vậy, tôi có chứng cứ, có chứng cứ các nàng trước khi lên xe, sau khi lên xe đã nói những gì, tôi có thể chứng minh, các nàng chính là nhờ tôi đưa về nhà."
Tiểu Đỗ không nói gì, cầm video chứng cứ qua, cắm vào máy tính bắt đầu xem.
Video chứng cứ là chứng cứ trực quan nhất, camera hành trình có thể ghi âm!
Rất nhanh Tiểu Đỗ xem xong, do dự một chút rồi nói: "Vậy Vương Diên Hạo đúng không, hiện tại anh đang bị bạo lực mạng đúng không, chúng tôi có thể giúp anh liên hệ với người phát hành video kia, xem giữa các anh nên giải quyết chuyện này như thế nào."
"Suy cho cùng anh cũng biết rõ, cái này. . ."
Tiểu Đỗ đã chuẩn bị sẵn sàng để làm công tác tư tưởng, suy cho cùng bất kể là ai, vô duyên vô cớ gặp phải chuyện như thế này đều sẽ khó chịu, nhưng anh vẫn phải nói rõ, chuyện này, bọn họ chỉ có thể hỗ trợ sắp xếp.
Là phạm tội, nhưng lại chưa đạt đến mức độ "phá hoại nghiêm trọng trật tự xã hội" trong quy định của luật hình sự, cho nên theo quy định, thật sự là không thể làm gì được.
Nhưng mà, Tiểu Đỗ còn chưa nói hết, liền thấy gương mặt người trẻ tuổi đối diện lộ ra biểu tình thấu hiểu.
"Không sao cả, không sao cả, đồng chí, anh có thể giúp tôi sắp xếp với đối phương đã là rất tốt rồi, tôi biết rõ vụ án phỉ báng, vũ nhục này, đây là vụ án hình sự tự khởi tố, các anh hiện tại không có cách nào can thiệp, tôi hiểu."
Ừm. . . Hả?
Tâm tình Tiểu Đỗ bây giờ, đại khái giống như cảnh sát Lão Lý chuẩn bị giảng giải cho Chu Nghị một phen về vấn đề con đường pháp luật, lại phát hiện đối phương trực tiếp đồng ý, cảm giác y hệt như vậy.
"Không phải chứ Vương tiên sinh, anh biết cả việc phỉ báng và vũ nhục đều thuộc hình sự tự khởi tố sao?" Tiểu Đỗ cười: "Công tác phổ cập pháp luật của phòng ban tư pháp chúng ta làm tốt thật đấy."
Mấy thứ này, nếu anh đem ra hỏi người ta, anh hỏi bọn họ "có mấy loại tình huống tố cáo xử lý", anh xem có mấy người có thể nói ra được.
Luật hình sự và luật dân sự khác nhau, luật dân sự liên quan đến mọi mặt trong cuộc sống của chúng ta, nhưng luật hình sự thì khác, luật hình sự, rất nhiều người cảm thấy nó rất xa vời.
Kết quả tên tiểu tử này lại biết rõ về hình sự tự khởi tố, còn biết rõ tình huống cụ thể!
Bồ Tát huynh đương nhiên không thể nói là có một up chủ rất am hiểu luật hình sự, cả ngày kể chuyện cho bọn họ nghe, chỉ có thể cười trừ.
"Được rồi, nếu anh đã biết, cũng là người trong nghề, tôi cũng không nói thêm gì nữa, tôi giúp anh sắp xếp, sau đó xử lý cụ thể thế nào, thì tùy anh."
"Chúng ta trao đổi số điện thoại, chờ có kết quả, tôi lập tức thông báo cho anh."
Báo án, vậy thì ít nhất có thể nắm được thông tin thân phận của đối phương, chứ trên mạng, muốn lấy được thông tin thân phận của người phỉ báng, vũ nhục mình rất khó.
Hơn nữa còn có một điểm rất đáng sợ, là điều mà trong video của A Nghị chưa từng xuất hiện, khi mà anh hao tâm tổn trí, kiện tụng đủ kiểu, vất vả lắm mới moi được thông tin thân phận của đối phương từ nền tảng, anh mới phát hiện ra, cô gái trên mạng ra rả nói anh bội tình bạc nghĩa, thông tin chứng thực lại là một bà lão tám mươi ba tuổi. . .
Anh đúng là có thể kiện ngược lại nền tảng, nói rằng họ xét duyệt thông tin chứng thực không nghiêm, yêu cầu bồi thường.
Nhưng mà, tạm không nói đến việc kiện tụng ngoài lề, cho dù có thắng, cũng chỉ được một chút bồi thường.
Bồ Tát huynh hiện tại còn chưa cân nhắc nhiều như vậy, anh chỉ đang nhớ lại cách A Nghị đối phó với bạo lực mạng trước đây.
À đúng rồi, không chỉ người phát video kia, mà còn cả những kẻ a dua, vì lợi ích mà không từ thủ đoạn, ăn bánh bao máu người!
Những kẻ đó cũng đáng ghét không kém!
Bồ Tát huynh tự nhận ngày thường gặp gỡ các cô gái cũng đều bình thường, nói cách khác, những cô gái bình thường căn bản sẽ không có những phát ngôn như vậy, vậy vấn đề là, những kẻ a dua kia là ai?
Mà ở một nơi khác, Vương Giai Giai đang gọi điện thoại.
"Hiểu tỷ, em đã xóa video rồi, em chỉ là lúc đó cảm thấy hơi tức giận, cho nên mới. . . Em thật sự không cố ý, em cũng không biết sẽ gây ra động tĩnh lớn như vậy. . ."
Vương Giai Giai hiện tại đã bị dọa sợ bởi những gì đang diễn ra trên mạng.
Cô ta có nghĩ đến việc làm cho đối phương một phen bẽ mặt, nhưng không hề có ý làm cho đối phương bị bạo lực mạng!
Có điều hiện tại mọi chuyện đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của cô ta, mặc dù cô ta đã chủ động xóa video khi phát hiện vấn đề trở nên nghiêm trọng, nhưng bạo lực mạng vẫn cứ tiếp diễn.
"Chờ một chút Hiểu tỷ, em có điện thoại. . ."
Vương Giai Giai kết nối một cuộc điện thoại khác, ừm vài tiếng, sắc mặt tái nhợt hẳn đi.
"Đồng chí cảnh sát, cái này ngài nghe tôi giải thích một chút, thật sự, tôi không cố ý, hơn nữa tôi như vậy, cũng không đến nỗi. . ."
"Đồng chí, tôi có thể nói rõ với cô, cô như vậy đã dính líu đến phạm tội, chỉ có điều, thuộc về vụ án hình sự tự khởi tố, mà đồng chí kia, đang có ý định khởi tố, cho nên, cô vẫn phải đến đồn cảnh sát một chuyến."
"Hơn nữa còn có một điểm. . ."
"Tôi. . . Được, vậy, vậy ngày mai tôi đến đồn cảnh sát có được không, được, được, tôi nhất định đến."
Cúp điện thoại, Vương Giai Giai ngồi ngẩn người trên giường, cô ta thực sự cảm nhận được sức mạnh của Internet.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, cuộc sống bình thường của cô ta đã bị phá vỡ hoàn toàn, người đồng chí cảnh sát kia đã nói rất rõ, nếu cô ta không coi trọng chuyện này, rất có thể sẽ bị đối phương khởi tố hình sự.
Đến lúc đó không còn là vấn đề bồi thường hay xin lỗi, mà là vấn đề ngồi tù!
Cho nên Vương Giai Giai sợ hãi, cô ta hoàn toàn không nghĩ tới, đăng một cái video, cũng có thể dính líu đến phạm tội!
Đối phương không thể lừa gạt mình, cho nên nhất định phải xin lỗi thật tử tế.
Rất nhanh đến sáng ngày hôm sau, Vương Giai Giai thu dọn một chút, rồi đến đồn cảnh sát.
"Cô chính là người có nickname Giai Giai à, hôm qua đã gọi điện thoại nói rõ tình hình với cô rồi, bây giờ cô suy nghĩ xem nên làm thế nào."
"Trước mắt mà nói, do video của cô mà dẫn đến hành vi bạo lực Internet, đã gây ra hậu quả nghiêm trọng cho đối phương."
Bị mắng Bồ Tát huynh thật ra không quan trọng, nhưng mà người ta làm cho sách của anh ta bị gỡ, cái này ảnh hưởng rất lớn, có nghĩa là hiện tại anh ta không còn thu nhập.
"Đồng chí, tôi nguyện ý xin lỗi, tôi thật sự nguyện ý xin lỗi, đúng rồi, bồi thường, tôi cũng nguyện ý bồi thường. . ."
Vương Giai Giai lại bắt đầu khóc, hối hận là thật sự hối hận, cô ta hiện tại thật sự không hiểu nổi, tại sao lúc trước mình lại giống như Thạch Nhạc Chí, nhất quyết muốn đăng cái video kia.
Một người bình thường, giờ đây lại có khả năng phải ngồi tù, hơn nữa sự chờ đợi này, mới là điều giày vò nhất.
Tiểu Đỗ gật đầu, ngay sau đó gọi điện cho Bồ Tát huynh.
"Alo, Vương tiên sinh, là tôi đây, chúng tôi đã liên hệ được với vị nữ sĩ kia, cô ấy hiện đang ở đồn cảnh sát chúng tôi, cũng nguyện ý xin lỗi và bồi thường, anh xem ý anh thế nào?"
Trong nhà, Bồ Tát huynh nghe thấy âm thanh trong điện thoại, suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy đồng chí, nếu đối phương nguyện ý xin lỗi và bồi thường, vậy tôi tạm thời đồng ý không truy cứu nữa, nhưng mà, cô ấy nhất định phải làm cho rõ mọi chuyện, ít nhất, phải làm cho cuộc sống của tôi trở lại bình thường!"
Đây là ý nghĩ sau khi Bồ Tát huynh suy nghĩ kỹ càng, anh cũng từng nghĩ đến việc khởi kiện rầm rộ, nhất định phải làm cho đối phương nhận được bài học!
Nhưng suy đi tính lại, anh không phải A Nghị, anh không có nhiều tiền, sách của anh hiện tại đã bị gỡ, không kiếm được tiền, chỉ có thể sống bằng tiền tiết kiệm, mà số tiền này tiêu một ít là ít đi một ít.
Không thể đổ hết vào việc bảo vệ quyền lợi được.
Cho nên có thể lấy được một khoản bồi thường, cũng là tốt.
Hơn nữa xem video của A Nghị trước đây cũng biết, trong trường hợp đối phương có thái độ xin lỗi tốt, A Nghị cũng sẽ rút đơn kiện, cũng sẽ chấp nhận hòa giải.
Con đường pháp luật chỉ là thủ đoạn giải quyết vấn đề.
Hiện tại đối phương đã thống khoái xin lỗi, vậy thì dù trong lòng vẫn không thoải mái, nhưng cũng chỉ có thể đồng ý.
Nghĩ theo hướng tích cực, A Nghị còn phải khởi tố mới làm cho người ta sợ hãi, mình còn chưa khởi tố mà đối phương đã sợ, có phải chứng minh mình mạnh hơn A Nghị không?
Yêu cầu này có chút khó, nhưng hợp tình hợp lý, Tiểu Đỗ rất nhanh liền truyền đạt lại cho Vương Giai Giai.
"Không thành vấn đề, tôi hiện tại có thể trực tiếp đăng lời xin lỗi, đúng rồi, đăng video xin lỗi, chỉ cần anh ấy không truy cứu, bồi thường tôi cũng sẽ cố gắng bồi!"
Vất vả lắm mới có cơ hội xoay chuyển, Vương Giai Giai hiện tại thật sự là tỏ đủ mọi thái độ.
Video trước đó của cô ta có độ hot rất cao, cho nên Vương Giai Giai cảm thấy, video xin lỗi này chắc chắn sẽ có độ hot tương đương, đến lúc đó cũng có thể giúp người ta làm cho rõ mọi chuyện.
Thế là dưới sự chứng kiến của Tiểu Đỗ, Vương Giai Giai bắt đầu quay video xin lỗi và giải thích.
Chủ yếu là muốn nói rõ, không tồn tại việc đối phương vụng trộm theo đuôi, hai bên có quen biết, đây là một hiểu lầm.
"Đồng chí, tôi phải nhắc nhở cô một chút, xin lỗi, thì phải có thành ý, cô cần phải có được sự thông cảm của đối phương, chứ không phải đổ thêm dầu vào lửa, biết không?"
"Cô đến cả tình huống thực tế còn không nói, chỉ nói một câu hiểu lầm, như vậy có được không?"
Tiểu Đỗ hiện tại cũng cạn lời, cô gái trước mặt, nếu nói cô ta không hiểu chuyện, thì cô ta rất hiểu chuyện, biết mình có thể phải ngồi tù, cho nên thái độ rất tốt.
Nhưng nói cô ta hiểu chuyện, rõ ràng là do mình không trả tiền mà ra, sau đó còn bóp méo sự thật để đăng video.
Bây giờ đến lúc xin lỗi, lại giở trò ma mãnh.
Vương Giai Giai biến sắc, cô ta quả thực là đang giở trò, suy cho cùng nếu để mọi người biết, thực ra chuyện này là do cô ta bịa đặt, vậy thì còn mặt mũi nào nữa.
Vì vậy mới nói qua loa, nói một câu hiểu lầm cho xong chuyện.
Kết quả bị đồng chí cảnh sát bên cạnh nhìn thấu.
Tiểu Đỗ tuy còn trẻ, nhưng kinh nghiệm công tác cơ sở không ít, anh thường xuyên hòa giải các vụ việc, nhắc nhở rất nhiều người rằng, xin lỗi phải có thành ý.
Cô phải biết, mục đích của việc xin lỗi, là để đối phương tha thứ cho cô, chứ không phải cô nói xin lỗi là cô cảm thấy mình đã xin lỗi, hai khái niệm này hoàn toàn khác nhau.
Vương Giai Giai bắt đầu quay lại video, lần này cuối cùng cũng bình thường, kể rõ việc mình và bạn bè gặp mưa to không thể bắt xe, sau đó đối phương hảo tâm đưa mình về nhà, kết quả mình cảm thấy một trăm tệ quá đắt.
Tiểu Đỗ cố ý mở video cho Bồ Tát huynh xem, sau khi được anh đồng ý, mới cho Vương Giai Giai đăng video lên.
Cuối cùng mọi chuyện cũng sắp kết thúc, bất kể là Vương Giai Giai, hay Bồ Tát huynh, đều thở phào nhẹ nhõm.
Một người cảm thấy không cần phải ngồi tù, người còn lại cho rằng mình cuối cùng cũng không còn mang tiếng xấu.
Dựa theo độ hot của sự kiện, chậm nhất là hai ngày nữa, danh dự của anh có thể khôi phục, đến lúc đó có thể viết sách trở lại.
Nhưng mà, mấy tiếng trôi qua, Bồ Tát huynh mở mạng lên, vẫn thấy những lời công kích mình như trước, video mà Vương Giai Giai đăng lên như đá chìm đáy biển!
Chuyện này là thế nào?
Không đúng, rõ ràng trước đó độ hot cao như vậy, sao bây giờ anh thu thập chứng cứ, báo án, cuối cùng muốn chứng minh mình trong sạch, lại không có ai xem?
Gọi điện cho Vương Giai Giai, bên này Vương Giai Giai cũng có chút bối rối.
"Đại ca, em cũng không biết tại sao, anh cũng thấy đấy, em đã chân thành xin lỗi, có thể là, có thể là em cũng không biết tại sao không có độ hot."
"Hơn nữa, em còn gửi riêng video này cho rất nhiều tài khoản lớn có độ hot cao trước đó, nói rõ với bọn họ, nhất định bọn họ có thể xem được, nhưng không hiểu có chuyện gì, không ai nói gì cả. . ."
Trước đó bạo lực mạng lan tràn khắp nơi, mặc dù có người không chửi, nhưng rất nhiều người đều biết, có một kẻ tên là Vương Diên Hạo, viết tiểu thuyết, là một tên biến thái!
Một tên biến thái đêm khuya theo dõi người khác.
Giờ đây muốn chứng minh mình trong sạch, ít nhất độ hot cũng phải cao như trước đó.
Nhưng bây giờ thì sao, những kẻ luôn miệng nói anh là biến thái, nói anh thế này thế nọ, những tài khoản đó, cứ như thể không hề hay biết đến tin tức này!
Thấy vẫn còn rất nhiều người không biết chuyện, tiếp tục chửi mình, Bồ Tát huynh thực sự muốn khóc, một người đàn ông trưởng thành theo người ta nói, khóc là biểu hiện của sự bất tài.
Nhưng giờ đây anh không biết phải làm sao, anh cảm thấy rất oan ức.
Cố gắng lên mạng trả lời tài khoản tên là "Băng Ninh Trà" kia, nói rằng sự việc đã đảo ngược, nói Vương Diên Hạo không phải biến thái.
"Thật sự, các người có thể tự mình tìm kiếm, hiện tại người trong cuộc đã đăng video, hơn nữa các người không kiêng dè gì mà nhục mạ người khác như vậy là phạm pháp, nếu người ta quyết liệt, có thể kiện các người!"
Nhưng Bồ Tát huynh không ngờ rằng, dưới bình luận của anh, rất nhanh đã có phản hồi.
"Băng Ninh Trà": Chúng tôi đây là duy trì chính nghĩa, đây là lên án biến thái, còn khởi kiện, văn cầu anh bảo đối phương khởi kiện đi, anh biết có bao nhiêu người mắng hắn không? Còn khởi kiện, thật, ai không khởi kiện người đó là cháu!
Tôi còn không tin, hắn khởi kiện hàng ngàn hàng vạn người? Cầu anh, nhanh bảo hắn khởi kiện đi, tôi sợ quá cơ.
"Thần Thần Thụy Băng Băng": +1, tôi cũng mắng, cầu anh bảo hắn khởi kiện tôi.
Rầm! Bồ Tát huynh đập nát chiếc điện thoại trong tay.
Chẳng lẽ chỉ có mình chết đi, bọn họ mới biết, có một người đã bị hiểu lầm?
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì!
Không được, nếu như trước đây Bồ Tát huynh giống như những người bình thường khác, muốn giải quyết mọi chuyện êm đẹp, thì giờ đây anh đã không thể nhẫn nhịn được nữa.
Vương Giai Giai có thái độ, đã đồng ý hòa giải, vậy thì cứ hòa giải, nhưng những kẻ ăn bánh bao máu người, a dua theo, gào thét "ai không khởi kiện người đó là cháu", anh thực sự không thể nhịn nổi!
Thế là, do dự một chút, Bồ Tát huynh gửi tin nhắn cho Viện tỷ.
Anh biết rõ chuyện này tìm A Nghị giúp đỡ là tốt nhất, nhưng mà quan hệ giữa anh và A Nghị không thân thiết đến vậy, không có phương thức liên lạc, chỉ có tin nhắn riêng.
Nhưng với Viện tỷ thì khác, anh ngay từ đầu đã là fan hâm mộ của Viện tỷ. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận