Ai Bảo Hắn Tiến Kiếm Tông

Chương 93: Mời lựa chọn ngươi Boss làn da

Chương 93: Mời lựa chọn skin Boss của ngươi
Cũng may nơi này không có ai họ Cổ Nguyệt hay tên là Liễu Xâu.
Thiên Cơ Các hoan thoát họa phong cũng không có đi chệch.
Trương Trạch mang theo Trần Thấm và Lỵ Lỵ đi phía sau, rất nhanh liền đi tới khố phòng của Thiên Cơ Các.
Nơi này là trọng địa của Thiên Cơ Các, bên trong một nửa đồ vật sáng lên phi thường hào nhoáng, một nửa khác thì nổ cũng phi thường hào nhoáng.
Mà Trương Trạch sở dĩ tới đây, là muốn làm ra mấy bộ Boss làn da cho mọi người.
Hiện tại, các Boss cửa ải bên trong thành dưới đất toàn bộ đều là những đê giai kiếm linh được gắn thêm đạo cụ Thiên Cơ, đã được thiết kế lại logic trận pháp.
Những kiếm linh này dùng để hành hạ các tu sĩ phổ thông, thậm chí là đệ tử tông môn thì hoàn toàn không có vấn đề.
Thậm chí còn hơi quá mạnh một chút.
Nhưng đối với đám người Lâm Phong, những kẻ không thể dùng lẽ thường để đo lường mà nói, thì lại có chút không chống đỡ nổi.
Hiện tại mà nâng cấp nữa thì khẳng định là không kịp, chỉ đơn giản tăng thêm số lượng thì lại tỏ ra hơi ngu xuẩn, vả lại cũng không chắc có tác dụng.
Cho nên Trương Trạch quyết định lấy người vì bản, trực tiếp dẫn người tự mình ra trận để mang đến cho bọn họ cường độ tốt nhất.
Dù sao thì trong thành thị dưới mặt đất ngẫu nhiên xuất hiện điểm Boss ẩn tàng có chỉ số siêu cao, không phải là chuyện rất bình thường sao.
Mà nếu đã là Boss ẩn tàng, vậy dĩ nhiên không thể để người khác nhìn ra thân phận ban đầu, hơn nữa khí thế và vẻ bề ngoài cũng không thể đánh mất tiêu chuẩn.
Lại đến giờ cosplay rồi.
Lần trước chơi cosplay là lúc cùng Lâm Phong đánh nổ Linh Xà Đà, khi đó Lâm Phong vẫn là đồng đội.
Trương Trạch cầm chiếc mặt nạ Dạ Yêu Đế Thủ phỏng chế trong tay, không thử tung hứng nó, mà nghĩ xem dùng cái mặt nạ này thế nào mới là ngầu nhất.
Ghi chép dị văn về tu sĩ không đầu gì đó, vẫn là hơi quá quái lạ.
Trần Thấm thấy chiếc mặt nạ quen mắt, liền trực tiếp đưa tay cầm lấy.
Nàng cầm mặt nạ mân mê một hồi, nghi hoặc hỏi: "Sư huynh, sao ngươi lại có cái này?"
"Ngươi biết?" Trương Trạch hỏi lại.
"Đây không phải là mặt nạ của Dạ Yêu đế giáp sao, ta đương nhiên nhận ra.
Năm đó thời đồ vật đại chiến, bộ đế giáp này vẫn luôn do người Trần gia chúng ta bảo quản." Trần Thấm đáp lời.
Trương Trạch cảm thấy mình lại nghe được chút nội tình ghê gớm.
Mà tiểu sư muội chắc chắn đáng tin hơn Vương gia gia của hắn, nói không chừng có thể kích hoạt một nhiệm vụ, để hắn tìm đủ bộ đế giáp.
"Sau đó thì sao? Ta nhớ bộ giáp này không phải bị mất rồi sao?" Trương Trạch hỏi.
"Đúng vậy." Trần Thấm thở dài, bắt đầu kể cho Trương Trạch nghe câu chuyện đến từ quá khứ đó.
"Nghe nói bộ đế giáp này một mực là do cữu lão gia của ta dùng, năm đó lão nhân gia ông ấy chính là mặc bộ đế giáp này mà mất tích trên chiến trường.
Bởi vì không ai có thể phá giải vô hình, nên đến nay vẫn không biết cữu lão gia còn sống hay đã chết.
Cũng không biết hiện giờ hắn ở đâu.
Mặc bộ đế giáp này, nếu hắn không chủ động ra tay, thì không ai có thể thấy được hắn.
Nhưng mà nghe phụ thân ta nói, chắc là đã qua đời rồi.
Phụ thân nói cữu lão gia là một người lo cho gia đình, nếu như còn sống, đã vạn mấy năm rồi, không có lý do gì không về nhà xem qua."
Trương Trạch nhìn tiểu sư muội, không biết nên bắt đầu châm chọc chuyện này từ đâu.
Là về cữu lão gia vẫn lo cho gia đình, hay là về bộ Dạ Yêu đế giáp giấu kín đến cực hạn này.
Cho nên hắn quyết định từ bỏ việc lãng phí thời gian vào vấn đề vừa nghiêm túc lại vừa phi lý này.
"Cái mặt nạ này là phảng phẩm, là đồ của con đại xà ở Hàn Thành kia." Trương Trạch giải thích lai lịch chiếc mặt nạ này.
Dù sao cũng đã không còn chứng cứ, trực tiếp đổ chuyện này lên đầu Hàn Dao cũng chẳng có mao bệnh gì, mà chiếc mặt nạ này cũng đúng là mở ra từ trong rương của con đại xà.
"Cho ta mượn chơi chút đi, nghe nói đeo cái này có thể hóa thân vô hình." Trần Thấm trước đây cũng chỉ nghe nói mà thôi, nàng cũng rất tò mò về uy năng của đế giáp.
"Ây, sao đầu của ta lại biến mất rồi?" Trần Thấm đeo mặt nạ lên, phát hiện đầu mình biến mất.
Trần Thấm cảm thấy thú vị, nên chạy thẳng ra ngoài, đi hù dọa Lỵ Lỵ đang đợi bên ngoài khố phòng.
"Lỵ Lỵ, trả đầu đây cho ta!"
Mà Trương Trạch cũng không để ý tới hai cô nàng kia, lấy ra danh mục của khố phòng, so sánh từng món, tìm kiếm đồ vật mình cần.
Nhờ vào Lỵ Lỵ và các vị đồng liêu Thiên Cơ Các có bộ não rộng mở, nơi này đồ hữu dụng hay vô dụng gì cũng có, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Rất nhanh, Trương Trạch liền gom đủ các loại đạo cụ và linh kiện cần thiết.
Trương Trạch tính toán một chút, tổng cộng có thể làm ra được mấy bộ làn da.
"Lỵ Lỵ! Giúp ta đến chợ đêm tìm mấy thợ may tới đây!" Trương Trạch hét lớn về phía Lỵ Lỵ đang bị Trần Thấm đuổi chạy tán loạn.
. . .
Hôm sau.
Trương Trạch bắt đầu giới thiệu cho mọi người mấy bộ làn da đã làm xong suốt đêm qua.
Trương Trạch chỉ vào bộ trang bị đầu tiên, nói: "Bộ này tên là Huyết Luân Đạo Tôn."
Đó là một bộ đạo bào dài, chủ đạo là màu đen, trên đạo bào thêu tường vân màu đỏ rực như lửa.
Phía sau đạo bào thì thêu một vầng mặt trời đỏ.
Bên trong ống tay áo rộng thùng thình ẩn giấu Thiên Huyễn điếu trụy, sau khi khởi động, mỗi lần phất tay đều sẽ mang theo một luồng hắc diễm, đồng thời kèm theo quạ ảnh.
Trương Trạch chụp chiếc mặt nạ xoáy màu da cam lên mặt ma-nơ-canh.
"Mặt nạ có cơ quan, có thể xoay tròn để mở ra, sau khi mở ra bên trong là một chiếc mặt nạ khác."
Kiếm linh rất thích bộ này, chiếc mặt nạ có hơi ảnh hưởng tầm nhìn kia đối với hắn mà nói cũng không thành vấn đề.
Bộ trang phục cosplay Hỏa Ảnh này đã bị kiếm linh tiền bối tiệt hồ.
Sau đó, Trương Trạch lần lượt giới thiệu những bộ trang phục đã được ma cải cho mọi người.
Bộ sáo trang bị Huyết Thống Maria ma cải được Mai Nhi chọn lấy.
Lý Nguyệt Khinh rất thích bộ kia, một bộ sáo trang Cổ Tay Hào phiên bản nữ được thêm mặt nạ và giáp ngực.
Lỵ Lỵ rất sợ, nàng không cần gì cả.
Trần Thấm lựa chọn một bộ sáo trang toàn màu đỏ, có đồng tiền che mặt, nhìn qua liền rất ra dáng Điên Hỏa.
Cuối cùng còn lại Trương Trạch, hắn chỉ vào bộ cuối cùng nói: "Bộ này ta gọi là Điên Hỏa Thần Giáo."
Trên giá áo là một bộ đạo bào màu vàng rách tả tơi, viền áo cháy đen. Vài đồng tiền tán toái được xâu bằng chỉ đỏ treo trên đạo bào.
So với mấy bộ trước, bộ gọi là Điên Hỏa Thần Giáo này có vẻ hết sức bình thường, mọi người dường như cũng không quá hứng thú.
"Không ai muốn đúng không? Vậy nó thuộc về ta."
Trương Trạch lộ vẻ mặt 'kế hoạch thông', hắn nhanh chóng mặc bộ đạo bào lên người, sau đó đeo Dạ Yêu Đế Thủ vào.
Sau khi đầu biến mất, Trương Trạch lấy từ trong túi bách bảo ra một viên Thiên Huyễn điếu trụy gắn cố định lên Dạ Yêu Đế Thủ.
Trương Trạch khởi động Thiên Huyễn điếu trụy, vị trí đầu lâu biến mất được thay thế bằng một vầng mặt trời đang vặn vẹo.
Khí chất cả người hắn dưới sự làm nổi bật của vầng mặt trời vặn vẹo kia trở nên điên cuồng và méo mó.
Trương Trạch nhìn đám người đang bị vẻ ngoài cực ngầu của mình làm cho ngây ra, rất hài lòng, hắn đi một vòng.
Khí chất điên cuồng vừa rồi không còn sót lại chút nào.
'Thật thỏa mãn, không uổng công ta giấu bộ này đến cuối cùng.' Trương Trạch thầm cười trong lòng.
Lỵ Lỵ đi tới, nhón chân muốn gỡ mặt nạ của Trương Trạch: "Ngươi đưa mặt nạ kia cho ta nghiên cứu chút đi, ta thấy thứ này có thể kiếm bộn tiền."
"Đợi mấy ngày nữa ta chơi chán rồi, tùy ngươi nghiên cứu." Trương Trạch một tay đè Lỵ Lỵ lại.
Lại là một buổi sáng sớm hôm sau.
Vương Lâm, Lý Phi Vũ, Bạch Tiểu Thuần, ba người mỗi người cầm một cái bánh rán, đứng thành hàng ngang, ngẩng đầu nhìn lối vào thành dưới đất của Thiên Cơ Các.
Hôm nay chính là ngày thành dưới đất của Thiên Cơ Các chính thức mở cửa.
Đúng lúc ba người định cất bước đi vào thì bị một vị tu sĩ trẻ tuổi của Thiên Cơ Các chặn lại.
"Mời qua bên kia xếp hàng, cảm ơn."
"À."
Bạn cần đăng nhập để bình luận