Ai Bảo Hắn Tiến Kiếm Tông

Chương 141: Tiểu Đường, thời đại thay đổi

Chương 141: Tiểu Đường, thời đại thay đổi
Phương pháp đối phó tà ma quỷ mị của sáu tông không giống nhau.
Phật Môn đơn giản nhất, tìm một vị đầu trọc có tu vi vào trong nhà ngồi niệm kinh là tà ma bình thường liền không chống nổi.
Nếu tà ma này có thể chịu nổi, vậy liền thay một vị đầu trọc có tu vi cao hơn tới.
Ngự Thú tông, Dược Vương cốc, Kiếm Tông, biện pháp có chút thô sơ, chơi trò lực mạnh tạo kỳ tích.
Thiên Cơ tông cùng Long Hổ sơn thì cầu kỳ hơn nhiều. Giống như Ngự Thú tông mỗi ngày phân loại động vật hoang dã, hai nhà bọn họ cũng mỗi ngày phân loại tà ma.
Mỗi loại tà ma đều có phương pháp ứng đối riêng, mà lúc xử lý màn dạo đầu cũng rất nhiều.
Cho nên sau khi đến Liễu gia thôn nơi có lão trạch của Liễu gia, bệnh nghề nghiệp của Tiểu Đường phát tác.
Hắn dẫn mọi người đi tới một chỗ trên đê, vừa vọng khí, vừa xem địa thế hình núi.
Sau khi Tiểu Đường xem xét kỹ lưỡng, hắn kết luận tà ma kia bây giờ không ở trong nhà, nhưng nhìn vết tích, hẳn là vẫn còn ở gần đây, chỉ là trốn đi rồi.
Hơn nữa cũng đúng như Liễu Dũng nói, tà ma kia không hại người.
Tiểu Đường suy tư rất lâu, cuối cùng đưa ra biện pháp của hắn.
Tìm thêm bốn vị đạo sĩ đến, phối hợp với hắn bày một đạo pháp trận của Long Hổ sơn.
Còn cần vẽ nhiều phù lục, đặt ở các nơi trong phòng, dùng phù lục bố trí thêm một trận nữa.
Như vậy mới có thể bắt sống tà ma kia, hỏi ra tung tích lư hương.
Nhưng Trương Trạch nghe biện pháp này luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Hắn cảm thấy biện pháp này rất sách vở, rất chính quy, rất đàm binh trên giấy, nhưng hoàn toàn không thực tế.
Dù sao Đạo gia Long Hổ sơn xuống núi bình thường đều là độc lai độc vãng, chưa từng nghe nói năm người lập tổ đội.
Hắn cho rằng chắc chắn có biện pháp khác đơn giản và thuận tiện hơn, nhưng Tiểu Đường không biết.
"Biện pháp này ngươi đã thử qua chưa?" Trương Trạch hỏi.
Tiểu Đường lắc đầu, "Chưa, đều là trên sách viết, ta chưa từng tự mình làm pháp sự."
Trương Trạch cẩn thận hỏi thăm Tiểu Đường chi tiết bên trong pháp môn này, mới hiểu rõ nguyên do.
Tiểu Đường cần bốn vị đạo sĩ, chỉ là để bày một cái Tụ Âm Khốn Linh pháp trận, nhằm dẫn dụ tà ma kia vào trong phòng.
Có điều trận này hơi lớn, đừng nói là tiểu tà túy, nói không chừng còn có thể dẫn dụ những thứ khác tới.
Mà số lượng phù lục cần thiết, Tiểu Đường xem trên sách chỉ ghi con số tối ưu, chứ không có đánh dấu đặc biệt cho các tình huống khác.
Trương Trạch nhìn Tiểu Đường cứng nhắc theo khuôn phép, hắn cảm thấy như vậy không tốt, là chưởng giáo kế nhiệm của Long Hổ sơn mà không biết biến báo thì không phải chuyện tốt.
Vì vậy hắn quyết định dạy cho Tiểu Đường một chút kinh nghiệm và đạo lý của tiền bối.
"Cái gọi là cởi chuông phải do người buộc chuông, dẫn dụ tà ma ra không cần phiền phức như vậy," Trương Trạch chỉ điểm, "Để Liễu Dũng về nhà, tà ma kia chẳng phải sẽ tự mình ra hay sao."
"Đúng vậy." Tiểu Đường bừng tỉnh đại ngộ, "Nhưng sau khi dẫn dụ tà túy ra, làm sao để vây khốn hắn?"
"Cái này dễ thôi, chỉ cần bày một ít phù lục là được, các vị trí còn lại dùng kiếm trận của Kiếm Tông lấp vào, kết hợp biện pháp của hai tông chúng ta là đủ." Trương Trạch nói.
Tiểu Đường cảm thấy đó là một biện pháp hay, nhưng hắn lại nghĩ tới một vấn đề, "Ta đi vội quá, không mang đủ phù lục. Dù chỉ là một ít phù lục, ta cũng cần chút thời gian chuẩn bị."
Trương Trạch lắc đầu, "Vẽ thì phiền phức lắm, chúng ta trực tiếp sao chép."
"Sao chép thế nào?" Tiểu Đường lại nghe thấy một danh từ mới.
Trương Trạch lấy một cái hộp nhỏ ra, mở cơ quan, trộn đều vật liệu vẽ Định Thân Phù cấp thấp theo tỉ lệ đã định, đổ vào một ống tròn bên trong.
Cuối cùng, Trương Trạch lại cắm một chồng bùa vàng vào phía sau hộp, đồng thời truyền linh khí vào pháp trận phía dưới hộp.
Sau đó Tiểu Đường liền thấy, từng tờ Định Thân Phù cấp thấp bay ra từ một lối ra khác của hộp.
"Oa! Sư huynh, cái này hay quá!" Vẻ mặt Tiểu Đường như vừa thấy được món đồ chơi mới.
"Vui chứ, ngươi nhìn chỗ này, chỉ cần thay đổi cơ quan, là có thể thay đổi đồ án vẽ ra. Cứ như vậy, một cái sao chép hộp có thể sao chép nhiều loại phù lục."
Thứ này là Trương Trạch làm ra trước khi rời Thiên Cơ các. Về lý thuyết, chỉ cần thay đổi cơ quan trận pháp, cái hộp sao chép này thậm chí có thể vẽ ra phù lục cao cấp.
Dù sao hộp sao chép vẽ bùa không cần liền nét bút, chỉ cần biết cách vẽ là nhất định có thể vẽ ra được.
Nhưng vì phù lục cao cấp là cơ mật của Long Hổ sơn.
Cho nên bọn Trương Trạch không biết phù lục cao cấp vẽ thế nào, cũng không biết vật liệu để vẽ phù lục cao cấp gồm những gì, việc thay đổi trận pháp đương nhiên cũng không có manh mối.
Nhưng bây giờ có Tiểu Đường, Trương Trạch cảm thấy nếu có thể thuyết phục được Tiểu Đường, rất nhiều vấn đề đều sẽ giải quyết dễ dàng.
Thấy Tiểu Đường hứng thú với thứ này, Trương Trạch quyết định mở mang thêm cho Tiểu Đường.
Hắn lại lấy ra một món đồ chơi lớn.
Thứ này là sự kết hợp hoàn mỹ giữa tư tưởng tiến bộ của Trương Trạch và bộ óc đầy ý tưởng đột phá của Lỵ Lỵ.
Một khẩu súng lớn, loại có cò súng.
"Đây là cái gì?" Tiểu Đường hỏi.
"Đây là Hỏa Kỳ Lân." Trương Trạch đưa khẩu Thiên Cơ thương tên là Hỏa Kỳ Lân cho Tiểu Đường.
"Tiểu Đường ngươi xem, chỉ cần gắn hộp sao chép vào đây, giữ cò súng và truyền linh khí vào, khẩu Hỏa Kỳ Lân này liền có thể bắn ra mười bốn lá phù lục trong một hơi."
"Đương nhiên, các loại phù lục khác ngoài Định Thân Phù cũng được, tóm lại cứ chuẩn bị sẵn là được."
"Dùng linh kiện thay thế phần trước thân súng, còn có thể bắn các loại ám khí khác."
"Một khẩu Hỏa Kỳ Lân có thể sánh ngang uy lực của ba bốn kiện pháp khí truyền thống cấp Trúc Cơ."
"Hơn nữa bảo dưỡng đơn giản, giá cả tương đối rẻ." Trương Trạch giới thiệu với Tiểu Đường.
"Cái miệng tròn phía dưới này dùng làm gì?" Tiểu Đường chỉ vào lỗ tròn phía dưới khẩu Hỏa Kỳ Lân, có chút tò mò.
"Để bắn Thiên Cơ Lôi, trước định thân, sau đó nổ hắn, đây là cách dùng cơ bản."
Trương Trạch đem đạo lý 'thương pháp trong mười bước vừa chuẩn lại nhanh' và 'đánh phải khống chế trước rồi mới gây sát thương' dạy cho Tiểu Đường.
"Tiểu Đường, thời đại thay đổi rồi, tu sĩ chúng ta cũng phải tiến bộ mới được." Trương Trạch vỗ vai Tiểu Đường, nói với giọng thấm thía.
Cuộc thảo luận giữa Trương Trạch và Tiểu Đường khí thế ngất trời, nhưng Liễu Dũng đứng một bên lại có vẻ hơi ngần ngại.
Hắn suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng không nhịn được mở miệng, "Ờm... ta có thể đưa ra một đề nghị nho nhỏ được không?"
"Ừm, ngươi nói đi." Trương Trạch quay đầu nhìn Liễu Dũng.
"Có thể đừng để ta làm mồi nhử được không? Ta sợ lắm." Liễu Dũng rụt người ra sau lưng Tiểu Oánh Xuân.
Trương Trạch nghĩ nghĩ, "Cũng được, nhưng ngươi phải cởi quần áo ra trước đã."
Tiểu Oánh Xuân: "? !"
. . .
Lúc này, mới nửa canh giờ trôi qua kể từ khi bọn Trương Trạch rời khỏi Nha Tử trấn.
Bên trong chính đường của lão trạch Liễu gia, Trương Trạch mặc quần áo của Liễu Dũng, ngồi theo thế 'đại mã kim đao' trên một chiếc bàn nhỏ.
Trong tay hắn cầm một cái hồ lô nhỏ, hồ lô tỏa ra ánh sáng ôn nhuận. Lúc này nếu có vật không phải người nhìn vào, người ngồi trong phòng này chính là Liễu Dũng.
"Bảo bối này của Long Hổ sơn đúng là tốt thật. Chờ mọi chuyện kết thúc, phải nghĩ cách hợp tác với bên Long Hổ sơn một chút."
"Lại nghiên cứu phát minh thêm vài món đồ chơi tinh xảo."
"Ngày nào cũng chỉ biết nổ này nổ kia, làm hại hình tượng Thiên Cơ các của ta."
Ngay lúc Trương Trạch đang tính toán làm sao tiếp tục mở rộng nghiệp vụ của Thiên Cơ các, một cơn gió âm thổi qua trên đỉnh đầu hắn.
Trương Trạch lật tay cất kỹ hồ lô, nín thở tĩnh khí chờ đợi vị tà ma muốn hút tinh khí kia.
Không đợi bao lâu, Trương Trạch liền cảm thấy hoa mắt, đến khi nhìn rõ lại, một bóng trắng đã xuất hiện trước mặt hắn.
Nữ tử thân mặc lụa mỏng, vòng eo khẽ lắc theo bước chân, đôi chân dài thẳng tắp ẩn hiện dưới lớp lụa mỏng. Nàng nhìn nam nhân trước mắt, cất tiếng gọi: "Liễu lang."
Trương Trạch nhìn nữ quỷ này, mỉm cười, đưa tay đến bên hông, móc ra một khẩu súng lớn.
Nòng súng lớn dí vào trán nữ quỷ này, Trương Trạch cười lạnh một tiếng.
"Không được nhúc nhích! Ngươi đã phạm tội, ngươi biết không!"
Trương Trạch vừa dứt lời, cơ quan trong lòng đất ngoài phòng bắn ra, kiếm trận do A Ly chôn sẵn lập tức khởi động, trong phút chốc cả sân viện đều bị kim quang bao phủ.
Mà Trấn Linh Phù do Tiểu Đường dùng hộp sao chép tạo ra thì xoay tròn bay lượn quanh phòng.
Tiểu Đường dán Ẩn Thân Phù trên trán cũng từ trong tủ nhảy ra, cầm Hỏa Kỳ Lân chỉa vào gáy nữ quỷ.
"Thành khẩn sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ bị nghiêm trị! Giao lư hương ra, làm quỷ lại từ đầu!"
Tiểu Đường nói lời thoại mà Trương Trạch vừa mới dạy cho hắn.
Hắn cảm thấy nó rất có khí thế.
Vì vậy Tiểu Đường quyết định, sau này khi xuống núi trảm yêu trừ ma, hắn sẽ lại nói những lời thoại này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận