Ai Bảo Hắn Tiến Kiếm Tông

Chương 109: Trương huynh, ngươi cảm thấy tỷ ta thế nào

"Sư huynh, đây là cái gì?" Lâm Phong chỉ vào Hắc Vương lệnh trong tay Trương Trạch hỏi.
"Cái này à, Hắc Vương lệnh." Trương Trạch đưa tay ném lệnh bài vào tay Lâm Phong.
"Cái này... Ngươi lấy được từ đâu?" Lâm Phong nhìn lệnh bài màu đen trong tay, rơi vào kinh ngạc.
"Lấy được từ bên Hàn Thành. Đúng rồi, ngươi có thể khởi động cái mai Hắc Vương lệnh này không?"
Trương Trạch nhớ tới tài nghệ tay không mở nạp giới của Lâm Phong, không biết hắn có thể làm gì đó với cái Hắc Vương lệnh này hay không.
Nếu có thể kích hoạt lại, Trương Trạch định gọi điện thoại quấy rối lừa gạt bừa bãi cho đối phương.
Bên kia bọn họ không bắt máy thì tốt, hễ có trưởng lão Bách Yêu tông nào dám bắt máy, Trương Trạch liền quay đầu nói ngay với sư phụ mình.
Để lão nhân gia ông ta mang đại bổng thuận theo cáp mạng bay qua, cho đối phương mở mang tầm mắt.
Đáng tiếc, Lâm Phong loay hoay nửa ngày, cái mai Hắc Vương lệnh này cũng không có phản ứng.
Trương Trạch bất đắc dĩ chỉ có thể đem Hắc Vương lệnh cất lại vào trong túi bách bảo, việc đánh điện thoại quấy rối Bách Yêu tông chỉ có thể tạm thời gác lại.
Huyết Sư đã chạy trốn, vậy nhiệm vụ nội ứng mà Lâm Phong tự giao cho mình, Trương Trạch nghĩ cũng nên kết thúc rồi.
"Ngươi lúc nào về Kiếm Tông?" Trương Trạch hỏi.
Không ngờ Lâm Phong lại lắc đầu, "Tạm thời không được."
"Hả?" Trương Trạch không hiểu.
"Ta cảm thấy ta ở bên ngoài vẫn thoải mái hơn." Lâm Phong cười một tiếng.
Trương Trạch suy nghĩ một chút cũng thấy vậy, nếu về Kiếm Các vào nội môn, đoán chừng với tính tình của Lâm Phong cũng không hợp với những sư huynh kia.
Đến lúc đó còn phải diễn lại màn kịch ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây mấy lần.
Chẳng bằng trực tiếp tiến nhanh đến giai đoạn trốn khỏi tông môn đổi chỗ khác, đi ra ngoài luyện cấp.
"Vậy ngươi về tông môn đến Nhiệm Vụ đại điện nhận một nhiệm vụ dài hạn không phải cũng giống vậy sao?" Trương Trạch hỏi.
Lâm Phong vẫn lắc đầu, không biết có phải bị viên Hắc Vương lệnh kia của Trương Trạch kích thích hay không, hắn dường như quyết tâm muốn tiếp tục hành động nội ứng.
Nhìn ánh mắt kiên nghị của Lâm Phong, Trương Trạch hiểu rằng Lâm Phong đã bắt đầu chuyển sang giai đoạn mới.
Hiện tại là giai đoạn ước hẹn ba năm.
Chỉ là Phong ca không phải muốn hủy hôn, mà là trong vòng ba năm nhất định phải cho Bách Yêu tông một vố lớn.
Thấy Lâm Phong đã chui vào sừng trâu, Trương Trạch liền không thuyết phục nữa.
Hắn cảm thấy mình nên cung cấp cho Lâm Phong một chút trợ giúp trong khả năng.
"Mai lệnh bài trưởng lão Thiên Cơ Các này tặng cho ngươi." Trương Trạch đưa một viên lệnh bài cho Lâm Phong.
"Ngươi ở bên này mua đồ hay cần Thiên Cơ Các cung cấp trợ giúp gì thì cứ dùng nó là được."
Đợi Lâm Phong nhận lấy lệnh bài, Trương Trạch lại lấy ra một cái hộp.
Trong hộp là năm viên Tiểu Lôi toàn thân tròn trịa.
"Cái này cất kỹ, mới làm ra cách đây không lâu, mặc dù dùng hơi phiền phức, nhưng dùng tốt có thể đả thương tu sĩ Kim Đan kỳ."
Lâm Phong vội vàng nhận lấy cái hộp này, sau đó cẩn thận cất đi.
"Trở về ta sẽ giúp ngươi xin một mai lệnh bài đệ tử nội môn Kiếm Tông, dù sao tu vi của ngươi bây giờ cũng đủ vào nội môn rồi."
"Còn có cái này..."
Sau khi Trương Trạch phát xong gói quà lớn nội ứng cho Lâm Phong, hắn mới nói ra chuyện mình muốn nhờ Lâm Phong tìm hố.
Lâm Phong tự nhiên đồng ý, biểu thị hễ có tin tức, nhất định sẽ thông báo cho sư huynh.
Cuộc gặp kết thúc, Trương Trạch rất có đạo đức nghề nghiệp lộn ra ngoài từ cửa sau khách sạn, như một làn khói chạy về Kiếm Các.
Chuyện Huyết Sư chạy trốn, phải thông báo cho sư phụ một tiếng.
"Sư phụ, ta nói với ngài chuyện lớn." Trương Trạch thần thần bí bí chạy vào chỗ ở của Lão Lý.
"Nói đi, ngươi lại muốn tính kế ai?" Lão Lý chắp tay sau lưng, bất ngờ xuất hiện sau lưng Trương Trạch.
"Ta lúc nào tính kế người khác chứ, lần này thật sự là chính sự."
"Đệ tử nhận được tin báo, Huyết Sư lão tổ đã rút khỏi Thanh Kinh, còn để các cứ điểm nhỏ dưới trướng tự mình chiến đấu."
"Ta đoán bọn hắn có thể lại có âm mưu gì." Trương Trạch hiếm khi nghiêm túc một lần.
Lão Lý nghe xong, chỉ gật đầu nhẹ, "Còn việc gì không? Không có việc gì thì đi luyện kiếm đi."
Trương Trạch nhìn sư phụ bình tĩnh, rất không hiểu, "Ngài không có biểu hiện gì sao?"
Lão Lý nhìn đạo tâm của đồ đệ mình vẫn như cũ, rất vui mừng, sau đó đập Trương Trạch một cái.
"Tiểu tử ngươi không phải thật sự coi mình là thiên mệnh chi tử, cộng chủ bốn châu, Kiếm Các không có ngươi thì không hoạt động được đúng không?"
"Ngươi đoán lúc ta không ở Kiếm Các, đã đi làm gì?"
Lão Lý lật tay một cái, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một thanh bảo đao sư tông toàn thân đỏ như máu, tỏa ra sát khí.
Thanh đao này Trương Trạch nhìn rất quen mắt, trong tiểu thuyết của Tống Thanh Bào có nhắc đến thứ này.
Là pháp khí tùy thân của Huyết Sư lão tổ.
Hiện tại thanh đao này đã ở trên tay Lão Lý, vậy đã nói rõ Huyết Sư lão tổ hơn phân nửa là bị sư phụ mình chém rồi.
"Ngài đã chém lão sư tử kia rồi?" Trương Trạch hỏi.
"Chứ sao?" Lão Lý lại thu thanh đao vào.
Về phần nguyên nhân Bách Yêu tông giấu diếm tình hình thực tế với thuộc hạ...
Trương Trạch đoán chừng là Bách Yêu tông cảm thấy quá mất mặt.
Trong vòng mấy tháng, đầu tiên là Linh Xà Đà bị tiêu diệt sạch.
Sau đó là Hàn Thành Hàn Dao ba thân bị trảm, hiện tại tuần đầu của Hàn Dao còn chưa qua, Huyết Sư lão tổ cũng bị bêu đầu.
Nếu thật sự nói thật với những tiểu đầu mục bên dưới kia, đội ngũ ma đạo này đoán chừng cũng không thể dẫn dắt được nữa.
Nghĩ thông suốt ngọn nguồn sự việc, Trương Trạch cảm thấy mình ở đây đúng là hơi thừa thãi, quả nhiên gừng càng già càng cay.
"Vậy đệ tử xin cáo từ trước."
"Ừm, chuyện Yêu Tông ngươi tạm thời không cần quan tâm, làm chuyện của chính ngươi là tốt rồi."
Rời khỏi chỗ ở của sư phụ, Trương Trạch chợt phát hiện mình lại rảnh rỗi.
Hiện tại Thanh Kinh tạm thời thái bình, Các chủ cùng Lão Vương không có ở đây, phần thưởng nhiệm vụ ở thành dưới đất còn phải vài ngày nữa mới đến tài khoản.
Hiện tại chuyện Trương Trạch có thể làm, ngoài việc đi vào thành dưới đất giả dạng làm tiểu quái, dường như chỉ còn lại việc thôi diễn tâm pháp là chính sự.
"Vẫn là nên làm chính sự đi."
Nhưng vừa trở lại Thiên Cơ Các, Trương Trạch liền bị người chặn lại.
Là Lý Giác.
"Có việc?" Trương Trạch hỏi.
Ngày đó ở trong thành dưới đất Lý Giác không lựa lời nói, bị Lý Nguyệt Khinh treo lên đánh cho một trận.
Mặc dù không bị thương nặng đến căn bản, nhưng đoán chừng cũng phải nằm trên giường một hai ngày.
Bởi vì việc này Thiên Cơ Các cũng có trách nhiệm, Lý Giác liền tạm thời ở lại Thiên Cơ Các, điều trị dưỡng thương.
Trương Trạch không ngờ nhiều ngày như vậy hắn vẫn chưa đi.
Lý Giác lôi kéo Trương Trạch tiến vào một tiểu viện, trên mái hiên nóc nhà của sân nhỏ có một con linh điểu màu tuyết trắng đang đứng, chính là bản mệnh linh thú của Lý Giác.
Lý Giác mời Trương Trạch vào phòng, cẩn thận đóng kỹ cửa.
Trong phòng tràn ngập mùi thuốc, đoán chừng đây chính là nơi Lý Giác dưỡng thương.
"Trương huynh cứu ta!"
Đợi Trương Trạch ngồi xuống bên bàn, Lý Giác bỗng nhiên chắp tay nói, xem ra muốn hành đại lễ.
Trương Trạch vội vàng đứng dậy đỡ Lý Giác dậy, "Ngươi nói rõ sự tình trước đã."
Lý Giác đứng dậy, lưng tựa cửa sổ, ngồi xuống đối diện Trương Trạch thở dài.
Hắn không nói thẳng vào chuyện, mà nhìn vào mắt Trương Trạch hỏi, "Trương huynh, ngươi cảm thấy tỷ ta thế nào?"
Ánh mắt Trương Trạch đảo đi, lắp bắp nói, "Ôn nhu, chu đáo, hào phóng, tu vi thiên phú cực cao, quả thực là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của bốn châu..."
Thấy Trương Trạch nói như vậy, Lý Giác cuối cùng cũng yên lòng, bắt đầu nói vào chuyện chính.
"Nói ra không sợ Trương huynh chê cười, thật ra hôm đó ở thành dưới đất ta kỳ thực vẫn luôn duy trì tỉnh táo." Lý Giác rót cho Trương Trạch chén trà.
"Sau đó thì sao?" Trương Trạch nhận lấy trà chờ Lý Giác nói tiếp.
"Cuộc trò chuyện của Trương huynh và gia tỷ ta đều nghe rõ ràng."
"Nói thật lòng, ta cảm thấy quan hệ giữa gia tỷ và Trương huynh rất không bình thường."
"Thật sự rất không bình thường."
"Cho nên, tại hạ có một yêu cầu quá đáng."
Trong lòng Trương Trạch mơ hồ có chút bất an, hắn nhích mông về phía sau trên ghế tròn.
"Cầu Trương huynh cưới tỷ ta đi." Lý Giác đứng dậy ôm quyền chắp tay hành lễ với Trương Trạch nói.
Trương Trạch liếc nhìn sau lưng Lý Giác, đáng tiếc Lý Giác vì quá kích động, không chú ý tới ám chỉ của Trương Trạch.
"Việc này ta sẽ đích thân về Thương Sơn xin chỉ thị phụ thân, chỉ cần Trương huynh đồng ý, việc này nhất định có thể thành."
"Sau khi chuyện thành công, ta cũng có thể thoát ly Khổ Hải..." Lý Giác lại ngồi xuống, dùng sức đập bàn một cái.
Lý Giác bắt đầu kể khổ với Trương Trạch, ý đồ khơi dậy lòng đồng cảm của Trương Trạch.
Lý Giác biểu thị, nếu Trương Trạch có thể khiến Lý Nguyệt Khinh ở lại Thiên Cơ Các này luôn, hắn tất sẽ hậu tạ.
Trương Trạch không đợi Lý Giác nói xong, liền đứng dậy lùi lại một bước, hắn nhìn về phía sau lưng Lý Giác rồi lắc đầu.
"Không làm." Trương Trạch từ chối rất quả quyết.
"Vì sao?" Lý Giác không hiểu.
"Bởi vì... Thôi được rồi, ngươi quay đầu lại là biết." Trương Trạch nhướng cằm ra hiệu Lý Giác quay đầu.
Lý Giác bỗng nhiên cảm thấy không ổn, hắn chậm chạp quay đầu về phía sau, phát hiện cửa sổ không biết đã được mở ra từ lúc nào.
Mà Lý Nguyệt Khinh đã đứng ngoài cửa sổ không biết bao lâu.
Linh điểu kia của Lý Giác bị Lý Nguyệt Khinh ôm vào lòng, nó đang dùng ánh mắt giải thích với Lý Giác rằng mình không báo tin là vì nguyên nhân không thể chống lại.
"Ngươi nói tiếp đi, ta nghe." Lý Nguyệt Khinh nhìn Lý Giác thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận