Ai Bảo Hắn Tiến Kiếm Tông

Chương 188: Luyện khí cơ quan một nhà hôn

Chương 188: Luyện khí cơ quan một nhà hôn
Nửa năm gần đây, nhóm luyện khí sư bên Thanh Kinh này sống không được tốt lắm.
Trước kia đám tán tu luôn miệng gọi tiên sinh, tiền bối một cách cung kính, giờ đều không thấy đâu cả.
Những khách hàng cầm vật liệu bảo khí đến nhờ bọn họ chế tạo pháp khí cho mình cũng biến mất.
Dù chưa đến mức chết đói, nhưng tâm trạng chênh lệch thật sự rất lớn.
Mạnh Giang chính là một người như vậy.
Là một luyện khí đại sư có chút danh tiếng ở Thanh Kinh, hắn có chút giao tình với trưởng lão của mấy tiểu môn phái, bình thường đến nhà người ta làm khách cũng được đãi ngộ như thượng khách.
Thường ngày hắn nhận mối làm ăn đều hoàn toàn dựa vào tâm trạng, muốn nhờ Mạnh tiên sinh tế luyện một kiện pháp khí thì phải nhờ người quen dẫn tới cửa bái kiến mới được.
Nhưng bây giờ, đã mấy tháng nay hắn không có mối làm ăn nào.
Về phần nguyên nhân, chắc chắn là hoàn toàn do Thiên Cơ các.
Hoa văn duyên dáng, ngoại hình tinh xảo, cùng chất lượng đủ để truyền đến đời thứ ba, tất cả đều trở nên vô nghĩa trước hai chữ "rẻ tiền".
Giá một kiện pháp khí truyền thống có thể mua được ba món đạo cụ Thiên Cơ có uy lực tương đương.
Bên Thiên Cơ các còn có nửa năm bảo hành sửa chữa, trong vòng hai năm có thể đổi cũ lấy mới.
Khốn cảnh mà tu sĩ Thiên Cơ từng gặp phải, lúc này lại xuất hiện trên người nhóm luyện khí sư.
Đương nhiên, nhóm luyện khí sư cũng không phải đầu óc cứng nhắc, bọn họ cũng nghĩ ra đủ loại biện pháp.
Một số người dựa theo nguyên tắc đánh không lại thì gia nhập, trực tiếp thay đổi quần áo, nộp đơn xin gia nhập, trở thành học đồ của Thiên Cơ các.
Dù sao thuật trận pháp đều có điểm tương đồng, chuyển sang tu luyện đạo Thiên Cơ cũng không phải là chuyện gì phiền toái.
Một số người khác có chút kiên trì hơn, ban đầu họ quyết định hạ thấp tư thái, chuẩn bị đánh một cuộc chiến lâu dài với Thiên Cơ các, dựa vào danh tiếng và chất lượng để giành thắng lợi cuối cùng.
Nhóm lão đầu này mang theo đồ đệ bắt đầu cung cấp đao kiếm pháp khí và truyền âm ngọc với giá thấp cho tán tu cùng các môn phái nhỏ.
Ban đầu mọi chuyện còn tốt, cho đến khi Lỵ Lỵ hoàn thành Thiên Cơ phù trận, và Tiểu Hạch Đào được khai phát hoàn chỉnh.
Đồ vật của bọn họ liền hoàn toàn không ai cần nữa.
Trong tay luyện khí sư, một thanh đao kiếm pháp khí được tế luyện hoàn toàn thủ công, luyện hóa một môn thần thông đê giai, dù rẻ hơn cũng phải tầm trăm khối linh thạch.
Mà bên Thiên Cơ các thì đại hạ giá, vũ khí do máy tiện khôi lỗi của Kiếm Tông chế tạo ra, phối hợp với pháp thuật plug-in do Thiên Cơ các sản xuất, một bộ chỉ cần chín mươi chín linh thạch.
Pháp thuật tùy ý chọn, kiểu dáng vũ khí tùy tiện lựa, thêm tiền có thể đặt làm riêng, bất kể là binh khí kỳ dị cỡ nào, cho dù là cái xiên phân cũng có thể rèn ra cho ngươi.
Pháp thuật plug-in còn có ưu đãi, mua ba tặng một, mua nhiều tặng nhiều, tích điểm đổi 'Thiên Huyễn điếu trụy' phiên bản giới hạn.
Truyền âm ngọc thì càng không cần phải nghĩ, trước mặt Tiểu Hạch Đào thì chẳng là gì cả.
Dưới chiến lược sản xuất hàng loạt không giống ai và cường độ ưu đãi của Thiên Cơ các, những xưởng nhỏ của các luyện khí sư này lập tức sụp đổ.
Những người này sau khi thất bại trong cuộc chiến giá cả, có người trực tiếp rời Thanh Kinh đi nơi khác phát triển, một số khác vì kiếm sống, lựa chọn phương án gia nhập nhưng không hoàn toàn gia nhập.
Những người này đang làm công tại Thiên Cơ trấn.
Phần lớn nhóm luyện khí sư đều tinh thông đạo phân biệt vật liệu, hiện tại ở phòng đấu giá của Tạc Sĩ Đức kia, gần như toàn bộ giám định sư đều từng là luyện khí sư.
Bọn họ một mặt làm công trong trại địch, một mặt nghiên cứu cải tiến phương pháp luyện khí, ý đồ 'Đông Sơn tái khởi'.
Nhóm người cuối cùng chính là bọn Mạnh Giang, những người này không nỡ từ bỏ con đường luyện khí sư, thân phận lại cao hơn một chút, không thể hạ thấp mặt mũi đi làm giám định sư kiếm sống.
Bọn họ thật sự yêu thích luyện khí, giống như tu sĩ Thiên Cơ năm ngoái vậy.
. . .
Thanh Kinh, Pháp Hoàn tông.
Mạnh Giang đang trò chuyện cùng lão bằng hữu, Hình trưởng lão của Pháp Hoàn tông.
Ý tứ trong lời nói của Mạnh Giang là hỏi Hình trưởng lão, Pháp Hoàn tông này có thiếu một vị khách khanh trưởng lão biết luyện khí hay không.
Thấy lão hữu tỏ ra quẫn bách, Hình trưởng lão thở dài.
"Mạnh huynh hà tất phải khổ như vậy, không bằng..."
Mạnh Giang lắc đầu, "Hình huynh không cần khuyên ta chuyện gia nhập Thiên Cơ các nữa, ta..."
Hình trưởng lão đưa tay ngắt lời Mạnh Giang, hắn nhìn quanh một chút rồi nhỏ giọng nói với Mạnh Giang.
"Không phải huynh đệ ta không giúp ngươi, mà là giúp cũng vô ích. Gần đây tông chủ của chúng ta đã bắt đầu cân nhắc chuyện dẫn toàn bộ tông môn gia nhập Thiên Cơ các."
"Mạnh huynh muốn gia nhập Pháp Hoàn tông của ta chỉ là chuyện một câu nói, nhưng việc này..."
Hình trưởng lão người này có hơi thô tục, nhưng cũng không nói nốt vế sau, mấy chữ 'cởi quần đánh rắm'.
"A? Đây là vì sao?" Mạnh Giang gần đây tin tức có chút không thông nên không hiểu.
"Chuyện là như vậy..." Hình trưởng lão giải thích với Mạnh Giang.
Pháp Hoàn tông là môn phái nhỏ tiến bộ nhất ở Thanh Kinh này, bọn họ ngay từ đầu đã trang bị cho môn hạ đệ tử trang bị của Thiên Cơ các.
Các loại đạo cụ Thiên Cơ có thể phát nổ đã làm tăng rõ rệt sức chiến đấu của đệ tử tông môn, còn những thứ tương tự như yêu tà đồ giám lại giúp các đệ tử Pháp Hoàn tông có thể ứng phó với những hoàn cảnh phức tạp hơn.
Về sau, tông chủ Pháp Hoàn tông còn chi một khoản tiền lớn mời Thiên Cơ các xây dựng riêng hai tòa thành dưới đất ngay trong Pháp Hoàn tông để dùng cho việc thí luyện đệ tử.
Tránh cho đệ tử trong tông môn mỗi ngày phải đi xếp hàng cùng đám tán tu kia.
Ra ngoài lịch luyện thực chiến, về nhà lại bị thành dưới đất 'tra tấn', dưới vòng tuần hoàn tích cực này, Pháp Hoàn tông vốn có môn phong không tệ đã dưỡng thành cho đệ tử thói quen tốt là kết bạn đồng hành, phối hợp với nhau khi chiến đấu.
Rất nhiều nhiệm vụ, bọn họ thậm chí có thể vượt cấp khiêu chiến.
Mà nhiệm vụ trong tông môn, phần lớn cũng đổi thành nhiệm vụ của Thiên Cơ các, đệ tử kiếm điểm cống hiến tông môn có thể đến Thiên Cơ các tiêu xài.
Đồng thời Pháp Hoàn tông còn làm ăn với Thiên Cơ các.
Sau một hồi xoay sở của tông chủ Pháp Hoàn tông, dù chỉ mới nửa năm, nhưng hiệu quả rất rõ rệt.
Thực lực môn hạ đệ tử đều tăng lên một bậc, lại nhờ đi theo Thiên Cơ các 'ăn canh', tài khoản tông môn không những không thâm hụt mà còn có lời.
Tông chủ Pháp Hoàn tông nghĩ bụng, vậy không bằng hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, trực tiếp gia nhập luôn cho rồi.
Hắn nghe tin tức nội bộ biết được, tâm pháp kia của Thiên Cơ các là tâm pháp cao cấp tập hợp tinh hoa của ba đại tông môn Kiếm Tông, Ngự Thú tông và Long Hổ sơn.
Mặc dù bây giờ chỉ mới bắt đầu, nhưng hắn cảm thấy chắc chắn có tiền đồ hơn cái Pháp Hoàn tâm kinh do Thái gia nhà hắn sáng tạo ra.
Nếu sau này Thiên Cơ các trở thành đại tông môn thứ bảy, vậy mình gia nhập sớm thế này chẳng phải cũng theo đó mà cất cánh rồi sao.
Gần đây tông chủ Pháp Hoàn tông, vì chuyện này mà một ngày chạy đến Thiên Cơ các ba lần.
Hình trưởng lão kể xong sự tình, xòe tay ra ý bảo mọi chuyện chính là như vậy.
"Ai." Mạnh Giang nghe xong, thở dài.
Mạnh Giang lần này thật sự hết cách rồi, nhưng hắn vừa đứng dậy chắp tay định cáo từ thì lại bị Hình trưởng lão ngăn lại.
"Lão Mạnh đừng vội, nghe ta nói thêm một lời."
"Xin mời nói." Mạnh Giang lại ngồi xuống.
"Huynh đệ, trong lòng ngươi có phải có khúc mắc gì với Thiên Cơ các không?"
"Cớ gì nói lời ấy, chỉ là đạo bất đồng mà thôi, ta chỉ hận bản thân mình không có bản lĩnh."
Nghe Mạnh Giang nói vậy, Hình trưởng lão liền yên tâm.
Hắn lấy ra Tiểu Hạch Đào màn hình gập giảm giá 30% do đại đồ đệ hiếu kính cho hắn, mở ra một cái nhóm chat.
"Mạnh huynh, ngươi xem cái này."
Hắn đưa Tiểu Hạch Đào tới.
Mạnh Giang nhận lấy, ánh mắt sững lại.
Thấy trên một tấm ảnh, mấy tiểu cô nương đang giơ một tấm hoành phi lớn, dưới tấm hoành phi còn có một người kim loại toàn thân màu trắng bạc đang đứng.
Trên hoành phi viết.
【 Luyện khí cơ quan một nhà hôn, Thần Đản bang chào mừng ngài 】 "Đây là?" Mạnh Giang không hiểu.
Hình trưởng lão cười nói: "Thời gian trước Thiên Cơ các tìm được một vị Luyện Khí Tông Sư từ bên Bắc cảnh về. Nghe nói trình độ luyện khí của vị đó đã đạt đến mức xuất thần nhập hóa, hiện tại Thiên Cơ các đang mời chào luyện khí sư để cùng nhau tìm kiếm đại đạo."
Nói xong, Mạnh Giang nhìn thấy hình ảnh trên màn hình trượt xuống, mấy tấm ảnh khác là cảnh các tu sĩ đang báo danh đăng ký.
Vẫn là dưới cây Đại Dương, một đám luyện khí sư ưỡn ngực ngẩng đầu, có già có trẻ, đang đứng xếp hàng đăng ký.
Mạnh Giang chăm chú nhìn hồi lâu, đột nhiên đứng dậy, bước nhanh ra cửa.
"Lão Mạnh ngươi định đi đâu?" Hình trưởng lão vội vàng hỏi.
"Lộc Sinh cái lão bướng bỉnh con lừa kia cũng ở đó, cháu trai này ngạo cực kì, hắn đều đi báo danh, nói rõ vị luyện khí đại sư kia khẳng định có lai lịch lớn, ta..."
Nửa câu sau, Hình trưởng lão đã không nghe được nữa, vì Mạnh Giang kia đã đạp lên bản mệnh pháp khí của hắn bay lên trời.
Pháp Hoàn tông cách Thiên Cơ trấn không xa, Mạnh Giang hạ xuống bên ngoài Thiên Cơ trấn, cất kỹ pháp khí Cự Trống của mình, sửa sang lại quần áo một chút, rồi cất bước đi vào cổng Thiên Cơ trấn.
. . .
Thiên Cơ các, gần cây Đại Dương.
Một lão đầu thân hình nhỏ gầy, hai chòm râu chuột run run, vẻ ngoài hèn mọn, đang ngồi xổm ven đường, ôm một cái pháp khí hình tròn màu trắng bạc, miệng lẩm bẩm.
"Tổ sư gia phù hộ, tổ sư gia phù hộ, lão tử không nhìn lầm, đây đều là thật..."
Đây là thứ hắn nhận được từ tay vị luyện khí đại sư tên Đản Đản kia sau khi đăng ký báo danh xong, mặc dù thứ này khá đơn giản, ngoài việc phát sáng và lơ lửng ra thì cũng không có uy lực gì.
Nhưng tay nghề của Lộc Sinh rất cao (tay và tâm liên thông), thứ này hắn vừa sờ đã biết là bảo bối hiếm có. Phát hiện phương thức vận hành linh khí pháp trận bên trong hoàn toàn khác biệt so với pháp khí thông thường.
Hắn cảm thấy nếu tìm hiểu được quả cầu này, thuật luyện khí của hắn chắc chắn có thể tiến thêm một bước.
Đang lúc hiếm lạ, lão đầu Lộc chợt thấy một bàn tay già nua muốn giật bảo bối của hắn, lão 'xoát' một tiếng thi triển thần thông Độn pháp lùi xa mấy mét, lại tế ra bản mệnh hồ lô của mình, bày ra thế 'Bạch Hạc Lượng Sí', nhắm hồ lô vào tên tiểu tặc trộm đồ kia.
"Này, lão tặc từ đâu tới! Cẩn thận ta gọi tu sĩ Kiếm Tông tới bắt ngươi!"
Nhưng khi nhìn rõ người tới là ai, lão liền thu lại tư thế, chắp tay sau lưng, làm ra bộ dạng rất muốn ăn đòn, đi tới.
"Ồ, ta còn tưởng là ai? Lão Mạnh à, sao lại tới Thiên Cơ các của chúng ta làm gì?"
"Ngươi cho ta xem một chút." Mạnh Giang không để ý lời chế nhạo của lão hữu, vội vàng tiến lên, cầm lấy quả cầu kia, rót linh khí vào dò xét huyền bí bên trong.
Mạnh Giang cũng lập tức phát hiện sự cổ quái bên trong, nhưng đang muốn nghiên cứu kỹ hơn thì lại phát hiện quả cầu đã bị lấy lại mất.
"Trả đây, ngươi muốn thì tự mình đi báo danh đi." Lão đầu Lộc làm ra vẻ mặt sợ Mạnh Giang sờ hỏng đồ, giật lại quả cầu.
Sau đó lùi lại mấy bước liên tiếp.
"Đây, đây là cái gì?" Mạnh Giang hỏi.
Hắn bây giờ nhìn quả cầu kia mà trong lòng ngứa ngáy, chỉ hận không thể cầm lấy xem thêm một lúc nữa.
"Đây là công việc tuần này của lão tử!" Nói xong, lão đầu Lộc vụng về dùng linh khí khống chế viên cầu, viên cầu trong tay lão mở ra, lão khoe khoang huyền bí bên trong viên cầu với Mạnh Giang.
Bên trong viên cầu là một câu đố bí ẩn, pháp trận ở cửa thứ nhất đại võ đài của Đản Đản lúc trước hiện ra trước mặt Mạnh Giang.
"Lão tử chỉ cần mở được quả cầu này là xem như hoàn thành bước đầu tiên, sau đó mở ra được pháp trận này thì ta chính thức nhập môn." Lộc Sinh khoác lác nói.
Mạnh Giang không thèm để ý Lộc Sinh, phất tay áo một cái, quay đầu chạy về phía cây Đại Dương kia.
Nhưng đi chưa được mấy bước, hắn lại bị Lộc Sinh gọi lại.
"Ai! Mạnh lão đầu! Ngươi đứng lại, ta nói với ngươi chút chuyện!"
"Chuyện gì mau nói!" Mạnh Giang rất sốt ruột.
Nhưng lão nhân Lộc Sinh này lại không vội, lão vuốt vuốt chòm râu chuột, nhìn Mạnh Giang cười hì hì.
Đúng lúc Mạnh Giang tưởng Lộc Sinh có chuyện gì quan trọng muốn nói, thì thấy lão đầu kia vỗ ngực, nói với hắn.
"Báo danh xong nhớ gọi lão tử là sư huynh, đừng quên đấy. Ta tới trước!"
Mạnh Giang rất muốn úp cái Cự Trống của mình lên đầu lão Tôn tử này, nhưng bây giờ chính sự quan trọng, hắn không có thời gian trì hoãn, vội vàng chạy tới xếp hàng.
"Tên họ, tu vi?"
Đợi đến lượt Mạnh Giang, tu sĩ phụ trách đăng ký hỏi.
"Mạnh Giang, tu vi... Ngươi cứ ghi là Kim Đan đi." Mạnh Giang nói.
"Ra là Mạnh tiền bối, xin ngài chờ một chút..."
Tu sĩ phụ trách đăng ký liền xóa thông tin trên ngọc giản cũ đi, lấy ra một viên mới.
【 Thần Đản bang đặc biệt Trùng Thứ ban, số bảy Mạnh Giang 】 Sau khi đăng ký xong, hắn mới đưa miếng ngọc giản mới này cho Mạnh Giang, sau đó chỉ phương hướng cho hắn, ra hiệu bảo Mạnh Giang đến đó để nhận khảo thí.
"Người tiếp theo!" Hắn tiễn Mạnh Giang đi, cao giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận