Ai Bảo Hắn Tiến Kiếm Tông

Chương 206: Hôm nay nghi tiềm hành, Kỵ Ngự Thú Hoàn

Chương 206: Hôm nay nên ẩn mình, Kỵ Ngự Thú Hoàn
Tin tức tốt là đã rút đủ bộ Dạ Yêu Đế khải hàng nhái.
Tin tức xấu là mặc vào trông như biến thái.
Kiểu dáng Dạ Yêu Đế khải bản gốc, Trương Trạch đã xem qua ghi chép lúc ở tổng các của Kiếm Tông.
Trong sách đó thổi phồng như thế này:
Thân mang đế khải, tựa như Dạ Đế lâm triều, Vô Hình chi vực đều là vương thổ.
Trên đế khải luyện hóa bốn đạo thần thông: Thông U, Chúc Nguyệt, Vô Hình, Trảm Sinh.
Xem từ bức họa vẽ trong sách đó, thiết kế của trọn bộ áo giáp, tà mị bên trong mang theo nội liễm, nội liễm bên trong mang theo bá đạo, bá đạo bên trong lại mang theo tà mị.
Tóm lại là rất đẹp trai.
Còn về phần bản nhái...
Tà mị thì đúng là rất tà mị.
Cuối cùng rút ra được chiếc quần bó cũng giống như áo, làm bằng lụa sợi tổng hợp, đen như mực. Mặc lên người, không chỉ bó sát đường cong cơ thể, mà còn có thêm hiệu quả thon eo nâng mông.
Giày Dạ Yêu Đế thì bị đổi thành vớ Dạ Yêu Đế.
Mà còn là loại ống dài.
Giáp tay có thể thi triển thần thông 【 Trảm Sinh 】 bị đổi thành găng tay màu đen cùng chất liệu với áo và quần bó.
Mặc bộ đồ này lên người, chẳng khác nào một tên biến thái mặc đồ bó.
Lại còn là tên biến thái mặc đồ bó đeo mặt nạ.
Đương nhiên, biến thái cũng chẳng sao cả, dù sao người tu tiên đều chú trọng thực tế, pháp bảo dùng tốt là được.
Nhưng vấn đề là bộ đồ này lại không dùng tốt cho lắm.
Bộ Dạ Yêu Đế khải phiên bản đồ bó này chỉ có lớp lót, không có giáp ngoài, trận pháp tương ứng không đầy đủ, cho nên khi thi triển 【 Vô Hình 】, khí tức sẽ bị rò rỉ ra ngoài.
Mà kết quả của việc khí tức bị rò rỉ chính là, Lý Giác cùng đám con trai Hải Thần cảm ứng được loại ảo ảnh kiểu đêm dài vô tận kia.
Phải công nhận rằng, Trương Trạch thừa nhận hiệu ứng đặc biệt này thật sự rất ngầu, rất thu hút ánh mắt người khác, nhưng tốt nhất là nó nên xuất hiện trên pháp khí khác thì hơn.
Dù sao bộ Dạ Yêu Đế khải này chỉ có thể dùng để ẩn thân.
Mà loại hiệu quả này về cơ bản giống như đang hét lớn giữa đường: "Tất cả mọi người chú ý nhìn về phía ta, ta là..."
Điều biến thái hơn nữa là, khi kết thúc 【 Vô Hình 】 cũng y như vậy, lại kích hoạt hiệu ứng đặc biệt thêm một lần nữa.
Đồng thời, việc Trương Trạch xuất thủ toàn lực cũng sẽ làm cho 【 Vô Hình 】 mất hiệu lực.
Cho nên, muốn dùng thứ này làm đạo cụ lẻn vào, cần phải sử dụng bên ngoài phạm vi cảm ứng của mục tiêu.
Nó không thích hợp để ám sát.
Nhưng lại thích hợp để bám đuôi, thích hợp để rình mò, thích hợp làm kẻ biến thái.
Về phần hiệu quả của 【 Vô Hình 】, Trương Trạch lại cảm thấy cũng được.
Độ Kiếp Đại Thừa có phát hiện được không thì hắn không biết, nhưng các đại lão Hóa Thần và Luyện Hư hẳn là không nhìn thấy hắn.
Bởi vì lúc này Trương Trạch đang lén lút ngồi xổm trên đầu giường, mà trong phòng có bốn vị trưởng lão Ngự Thú Tông đang đứng, ngoài sân còn có ba người nữa.
Bọn họ đều bị dị tượng sinh ra lúc Trương Trạch thi triển 【 Vô Hình 】 hấp dẫn đến đây, đang kiểm tra xem nơi này đã xảy ra chuyện gì.
Mà điều càng oái oăm hơn là, Lý Nguyệt Khinh vốn nên đang ở bên ngoài truy bắt kẻ cầm đầu tà giáo, chẳng biết tại sao cũng quay về rồi.
Nàng đang ôm A Ly tìm kiếm trong phòng.
Trương Trạch không dám có một cử động nhỏ nào, nếu 【 Vô Hình 】 mất hiệu lực, bộ dạng ma quái mặc đồ bó màu đen này của mình bị lộ ra.
Vậy thì thật sự là sống không bằng chết.
Nhưng cứ ngồi xổm mãi cũng không phải là cách, lỡ như bọn họ tìm không thấy người, gọi trưởng lão có tu vi cao hơn tới, nhìn thấu được Vô Hình, đó cũng là xã hội tính tử vong.
Trương Trạch không chắc chắn bản nhái 【 Vô Hình 】 này có thể qua mặt được pháp nhãn của bọn họ hay không.
"Người đâu rồi?" Lý Nguyệt Khinh đưa tay vỗ vỗ lên giường, rồi lại vén chăn lên xem thử.
Sau khi bắt được giáo chủ Thần Long Giáo có đôi mắt kỳ lạ về quy án, nàng liền một mình quay trở về Ngự Thú Tông, có chuyện muốn đích thân nói với Trương Trạch, hơn nữa chuyện cứu đệ đệ của mình cùng các sư đệ sư muội trong môn, cũng muốn cảm ơn hắn thật tốt.
Lúc trở lại tông môn, vừa hay gặp A Ly đang được thả rông chăn dắt, liền cùng nó đi tìm Trương Trạch, chỉ là còn chưa đến sườn núi, đã thấy nơi ở của Trương Trạch đột nhiên xuất hiện dị tượng.
Bởi vì ở gần đó, nàng còn đến sớm hơn cả các vị trưởng lão kia.
Nhưng tìm hồi lâu, cũng không thấy bóng dáng Trương Trạch đâu.
A Ly cũng đang tìm kiếm liên tục, nhưng lúc này nó lại đang nhìn chằm chằm về phía đầu giường, híp mắt lại, cảm thấy chỗ đó rất kỳ lạ.
Mặc dù nhìn không thấy, cũng không có bất kỳ dao động linh khí hay trận pháp nào, nhưng trực giác mách bảo nó rằng, Trương Trạch đang ngồi xổm ở chỗ đó.
Hơn nữa tư thế chắc chắn là rất hèn mọn.
Nhưng ngay khi A Ly định mở miệng nhắc nhở, giọng nói của Trương Trạch liền vang lên bên tai nó.
"Đừng lên tiếng, van ngươi."
Trương Trạch và A Ly bản nguyên tương thông, có thể trực tiếp giao tiếp mà người ngoài không phát hiện được.
"Ngươi đang làm gì vậy, tại sao ta không nhìn thấy ngươi?" Lúc này A Ly đã chắc chắn trăm phần trăm Trương Trạch đang ngồi xổm ở đầu giường.
"Bây giờ khó giải thích lắm, tóm lại ngươi giúp ta một chút, trước hết hãy để các vị trưởng lão rời đi." Trương Trạch rất vội.
"Dù sao cũng phải có lý do chứ."
"Ừm... Ngươi cứ nói đây là dị tượng do ta tu luyện công pháp gây ra, công pháp này tạm thời không truyền ra ngoài, là Kiếm Tông chi bí."
A Ly thở dài, giật giật tay áo Lý Nguyệt Khinh, truyền âm cho nàng, kể lại chuyện của Trương Trạch.
Lý Nguyệt Khinh khó hiểu liếc nhìn về phía đầu giường, nhưng cũng không vạch trần. Nàng trau chuốt lại lý do của Trương Trạch một chút rồi nói cho các vị trưởng lão biết.
Sau khi các trưởng lão đã đi hết, Lý Nguyệt Khinh nhìn về phía đầu giường nói: "Ngươi ra đi, bây giờ không có ai cả."
"Hai người các ngươi cũng ra ngoài trước đi." Giọng Trương Trạch lại vang lên sau lưng Lý Nguyệt Khinh.
Lý Nguyệt Khinh thở dài, ôm A Ly quay người định rời khỏi phòng, nhưng chưa ra khỏi cửa đã bị Trương Trạch gọi lại.
"Ngươi cũng đi theo đi, không được phép nhìn trộm vào phòng!" Lần này giọng Trương Trạch lại xuất hiện trên đỉnh đầu nàng.
"Ta xuống chân núi là được chứ gì."
Nói xong, thân ảnh Lý Nguyệt Khinh hóa thành một làn khói xanh biến mất trong phòng.
Sau khi xác định khí tức của Lý Nguyệt Khinh đã thật sự rời đi, Trương Trạch mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn không lập tức hủy bỏ 【 Vô Hình 】 mà chìm vào suy tư.
Hắn đột nhiên nghĩ ra một biện pháp có thể né tránh dị tượng sinh ra bởi 【 Vô Hình 】.
Ngự Thú Hoàn.
"Bên trong Ngự Thú Hoàn là một không gian riêng, nếu vào trong đó thi triển Vô Hình, có phải là có thể che giấu được hiệu ứng đặc biệt của 【 Vô Hình 】 không?"
Hắn nghĩ là làm, lấy ra chiếc Ngự Thú Hoàn đã lén lút mua ở thành Thăng Long lúc còn cõng A Ly, sau khi xác nhận lại xung quanh không có ai, mới nhẹ nhàng đặt Ngự Thú Hoàn xuống đất.
Sau đó nhớ lại phương pháp Lý lão gia tử đã dạy, vận chuyển viên Kim Đan của Ngự Thú Tông kia, bấm pháp quyết niệm chú, hóa thành một vệt sáng trắng, rồi tự mình chui vào.
Không gian bên trong Ngự Thú Hoàn này trống rỗng và rất nhỏ, cũng không có bài trí gì thêm.
Sau khi Trương Trạch hủy bỏ Vô Hình, hắn cảm nhận rõ ràng rằng luồng khí tức kia tiêu tán bên trong Ngự Thú Hoàn này, không hề truyền ra bên ngoài.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, thi triển một pháp quyết tự động thay y phục, nhanh chóng thay bộ đồ bó xui xẻo kia ra.
Nhưng mà, đúng lúc hắn muốn rời khỏi Ngự Thú Hoàn, lại phát hiện ra một vấn đề.
Đó chính là, Lý lão gia tử dạy hắn cách đi vào, nhưng hình như chưa từng dạy hắn cách đi ra...
Hơn nữa, Ngự Thú Hoàn này là hàng bán sỉ ra bên ngoài của Ngự Thú Tông, tuy vẻ ngoài không khác gì, nhưng công năng hình như không đầy đủ.
"A Ly! A Ly!"
Bởi vì khoảng cách quá xa, liên kết giữa tâm và tâm đã bị cắt đứt, A Ly không nghe thấy tiếng gọi của Trương Trạch.
Hơn nữa không gian bên trong Ngự Thú Hoàn này cũng có vấn đề, cũng vì bị cắt giảm nguyên vật liệu, thiếu mất mấy pháp trận, không cách nào liên lạc với bên ngoài, Tiểu Hạch Đào ở đây cũng không có tín hiệu...
"Đừng hoảng, cách giải quyết lúc nào cũng nhiều hơn khó khăn, A Ly và Lý Nguyệt Khinh sẽ đến cứu ta thôi."
Trương Trạch, người tự tìm nhà lao cho mình, khoanh chân ngồi xuống đất, tự an ủi bản thân.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận