Ai Bảo Hắn Tiến Kiếm Tông

Chương 02: Ta nói công pháp vẫn là Khai Nguyên tốt

Chương 02: Ta nói công pháp vẫn là Khai Nguyên tốt
Đêm đã về khuya, Trương Trạch đang nghiên cứu bảng hệ thống của mình.
Trải qua mấy ngày thí nghiệm này, Trương Trạch phát hiện không phải ai cũng sẽ mở khóa thành tựu hoặc các nhánh nhiệm vụ dài kỳ.
Chỉ những nhân tài có mệnh cách cứng rắn, tương lai có thể khuấy động thế giới tu tiên mới xứng đáng có thành tựu.
Ví dụ như Vương trưởng lão, hiện tại quan hệ hai người cực tốt, nhưng cũng không có thành tựu nào được làm mới, chỉ thỉnh thoảng có vài nhiệm vụ chạy vặt.
Ví dụ như những sư huynh sư muội mà Trương Trạch còn chưa nhớ tên, thì ngay cả nhiệm vụ cũng không có.
Nhưng Lâm Phong và Trần Thấm, hai kẻ dở hơi này, chỉ tùy tiện trò chuyện vài câu liền mở khóa thành tựu cùng hệ thống độ thiện cảm, phía sau còn kèm theo một đống lớn nhánh nhiệm vụ ẩn.
Trên bảng, sau tên hai người họ còn có danh hiệu ẩn.
Lâm Phong. Kiếm Sát Cô Tinh.
Trần Thấm. Ma Kiếm Túy Nguyệt.
Xét trên một phương diện nào đó, Lý trưởng lão nói không sai, đúng là hai cái sống cha.
Về phần Lý trưởng lão...
Tu vi của hắn tương đương Vương trưởng lão, nhưng lại có nhiệm vụ ẩn.
Nhưng xét theo việc không thể nhận điểm thành tựu từ trên người hắn, nhiệm vụ ẩn của Lý trưởng lão càng giống là tiền đề cho một nhiệm vụ khác.
Hơn nữa chắc sẽ không quá dài, có lẽ chỉ cần thêm một hai bước nữa là có thể nhận được phần thưởng cuối cùng.
Nói không chừng còn có thể mở khóa bản đồ mới.
Về phần tuyến nhiệm vụ của Lâm Phong và Trần Thấm...
Trương Trạch suy nghĩ một lát, quyết định tạm thời gác lại, bên Lâm Phong cứ để thuận theo tự nhiên, còn bên Trần Thấm thì trước tiên cứ treo độ thiện cảm đã.
Treo độ thiện cảm của Trần Thấm, đương nhiên là vì các nhánh nhiệm vụ liên quan đến Kiếm Tông tổng các sau này và để sớm mở khóa bản đồ Kiếm Tông tổng các.
Tuyệt đối không phải vì mấy thứ như Tiên Ma đạo lữ, hay cái gì mà đại lôi la lỵ.
Đá bay cái ý nghĩ về đại lôi la lỵ ra khỏi đầu, Trương Trạch xoa xoa hai tay như ruồi, cuối cùng cũng đến phân đoạn mở rương mà hắn hứng thú nhất.
【 điểm tu vi x3 】 【 điểm tu vi x4 】 【 điểm đổi thưởng 300 】 ...
Buồn thay, toàn là đồ lặt vặt, không ra nổi một thanh Đồ Long Đao màu vàng kim nào.
Phần thưởng tu vi từ các nhiệm vụ nhánh nhỏ trong nửa tháng này cộng lại, tương đương với gấp đôi tiến độ tu luyện bình thường.
Trương Trạch lại chẳng vui vẻ gì, trông thì tiến độ có vẻ nhanh chóng, nhưng đó chỉ là vì các nhiệm vụ nhận được đều rất đơn giản mà thôi.
Về cơ bản đều là mấy việc chạy vặt kiểu tìm mèo tìm chó.
Đoán chừng đợi đến lúc hắn có thể tùy ý phi thăng, đạt tới Hợp Thể Hóa Thần, thì các nhiệm vụ nhánh có lẽ sẽ là:
Đi giết tên Ma Tôn kia đi, trong vòng ba ngày.
Không nghĩ đến chuyện tương lai nữa, Trương Trạch quyết định trước mắt cứ tập trung vào việc dễ làm đã.
Mở bảng đổi thưởng của hệ thống.
Không thể nói là rực rỡ muôn màu, nhưng chắc chắn là khiến người ta phát ngán.
Danh sách đổi thưởng mặc định xếp vật phẩm quý giá lên đầu.
Trương Trạch nhìn những công pháp bí tịch tỏa kim quang trong top 10, cái nào cũng lấp lánh ánh vàng.
Điều kiện cần thiết để đổi cũng lấp lánh ánh vàng tương tự.
Mua không nổi thì đừng có sờ.
Cảm nhận ác ý của hệ thống, Trương Trạch trực tiếp kéo bảng danh sách xuống cuối cùng.
Lúc này mới thoải mái hơn nhiều.
Trong danh sách đổi thưởng không chỉ có công pháp của Kiếm Tông nhà mình, mà còn có tiên thuật đạo pháp của nhà khác.
Thậm chí công pháp của Ma Tông cũng được liệt kê thành một cột riêng, nếu Trương Trạch muốn chuyển sang ma đạo thì có thể đổi phe ngay lập tức mà không gặp trở ngại nào.
Mặc dù số điểm đổi thưởng Trương Trạch hiện có trong tay chỉ là 1500 điểm, nhiều nhất chỉ đổi được bốn bộ công pháp đê giai.
Nhưng các công pháp dưới cao giai trong hệ thống lại có thể dùng thử trước rồi trả lại.
Nói cách khác, chỉ cần là đồ mua được dưới mức cao giai thì đều có thể thử nghiệm không ràng buộc, như một kiểu bug thẻ vậy.
Ai cũng biết, các môn phái tu tiên đều chẳng có tinh thần Khai Nguyên gì cả, công pháp nhà mình từ đê giai đến cao giai tất cả đều là bảo bối.
Thà giấu trong chăn cho mốc meo sinh giòi chứ nhất quyết không dạy cho người ngoài.
Không hề có chút va chạm tư duy để tạo kịch tính nào, như vậy sao có thể tiến bộ được chứ?
Trương Trạch tùy tiện chọn hai công pháp đê giai.
【 Ma Tông công pháp, Huyết sát thuật 】 【 Long Hổ sơn phù thuật, Ngũ Quỷ Bàn Vận 】 Ưu điểm của công pháp Huyết sát thuật này là học đơn giản, hiệu quả nhanh chóng, ngươi chỉ cần lấy máu là được, dùng máu để gây sát thương cho đối thủ.
Nhược điểm cũng là hiệu quả nhanh, bởi vì máu chảy quá nhanh, chảy một hồi thì ngươi chết trước, chiêu này thường dùng để tự bạo.
Trong Ma Tông, đây thuộc loại công pháp chó cũng không thèm học, quá xúi quẩy.
Ngũ Quỷ Bàn Vận có thể mạnh hơn Huyết sát thuật một chút, nhưng cũng mạnh có hạn.
Bởi vì mặc dù nó không có tác dụng phụ, nhưng cũng chẳng có tác dụng chính gì đáng kể, ngũ quỷ triệu hồi ra bị một kẻ Luyện Khí kỳ đạp một cái là tan.
Công dụng lớn nhất cũng chỉ là dùng để dò địa lôi, hoặc dỗ trẻ con, hoặc dùng để trộm quần lót.
Công pháp Ma Tông uy lực lớn, nhưng tác dụng phụ cũng lớn. Công pháp chính phái không có tác dụng phụ, nhưng uy lực lại có hạn.
Nếu như kết hợp hai cái này lại với nhau...
Trương Trạch mỉm cười, nhắm mắt tiến vào chế độ dùng thử.
Nửa canh giờ sau, Trương Trạch hài lòng thoát khỏi chế độ dùng thử.
Mở mục đổi thưởng kéo xuống dưới cùng, tay nhỏ điểm một cái lấy xuống ba quyển công pháp.
【 Huyết sát thuật 】 【 Ngũ Quỷ Bàn Vận 】 cùng cái nào đó không biết tên tiểu môn phái 【 Thức Linh thuật 】 Điểm số chưa dùng hết, vốn còn định đổi một bộ công pháp Kiếm Tông.
Nhưng Trương Trạch nhớ ra mình là đệ tử Kiếm Tông, có thể đến Tàng Thư Các đọc chùa, nên thôi vậy, điểm cứ để dành trước đã.
Rời khỏi hệ thống, Trương Trạch nhắm mắt lại, bắt đầu cảm ngộ, học tập cách kết hợp mấy loại đạo pháp này, cố gắng đạt tới dung hội quán thông.
Sáng sớm hôm sau, tiếng ngáy của hắn bị âm thanh nhắc nhở của hệ thống đánh thức.
【 nhiệm vụ ẩn giai đoạn sau cùng, lão Lý dạy dỗ, bắt đầu, cưỡng chế tiếp nhận. 】 Hửm, dạy dỗ?
Trương Trạch lập tức tỉnh ngủ, nghe cái tên nhiệm vụ quái dị này, theo phản xạ liền muốn từ chối.
Nhưng tiếng gậy sắt của Lý trưởng lão lê trên đất đã vang lên sau lưng hắn.
Tê hết cả trứng, một kiếm tu ngày nào cũng cầm gậy sắt thì ra cái thể thống gì chứ!
Trương Trạch lập tức lau sạch nước miếng nơi khóe miệng, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, ra vẻ mặt thâm trầm, giả vờ như mình đã ngồi thiền suốt đêm.
"Đừng giả bộ nữa, ngươi ngáy ta ở ngoài đường còn nghe thấy, theo ta đi." Giọng Lý trưởng lão vang lên phía sau Trương Trạch.
Nói thật, Trương Trạch rất không muốn đi, vì tên nhiệm vụ kia quả thực có chút khó chịu.
Nhưng lại không dám không đi, hắn sợ Lý trưởng lão trực tiếp dạy dỗ mình ở chỗ công cộng này.
Đi theo sau lưng Lý trưởng lão, hắn nhìn thấy bên ngoài diễn võ đường đã vây quanh một đám đông người xem náo nhiệt.
Các sư đệ sư muội xì xào bàn tán, Vương trưởng lão ôm chén trà gật đầu mỉm cười với hắn.
Lâm Phong khẽ nhíu mày định nói gì đó, nhưng lại giẫm phải gót chân người phía trước, thế là hai người lao vào đánh nhau.
Người kia tu vi cao hơn Lâm Phong mấy tầng, đang đuổi đánh Lâm Phong.
Miệng Lâm Phong thì hét mấy câu đừng khinh thiếu niên nghèo, ngươi sắp chết đến nơi rồi các loại nhảm nhí, vừa đánh vừa chạy.
Cũng không có ai đi khuyên can, mọi người đều đã quen với cảnh này.
Mấy vị sư huynh lưu ban đã lâu đang đứng đó cười trên nỗi đau của người khác, lão Lý khắc nghiệt nổi tiếng, đám lưu ban này thấm thía sâu sắc.
Trương Trạch giơ ngón giữa về phía bọn họ.
Đi nửa ngày, đến trước một sơn động.
"Ngươi vào đi.
Ngươi không phải thích khám phá mấy cái bản đồ ẩn gì đó sao? Vào xem thử đi.
Nơi này là chỗ luyện tâm năm đó khi ta và lão Vương bọn họ bái nhập Kiếm Tông.
Sau thế hệ đệ tử của chúng ta, nơi này liền bị bỏ hoang.
Nhưng bây giờ dùng cho ngươi thì lại hợp lý."
Lý trưởng lão chống cây gậy lớn nói.
Trương Trạch thật ra rất muốn nói, hắn từng vào đây rồi, lúc đó bên trong chẳng có gì cả, hắn còn biết cửa sau ở đâu nữa.
Nhưng hắn nhịn được, không dám nói, dù sao cũng đánh không lại lão Lý.
"Vì sao lại bỏ hoang không dùng nữa?" Trương Trạch hỏi.
"Ngươi vào trong sẽ biết."
Sau đó Trương Trạch liền bị Lý trưởng lão một cước đạp vào trong.
Ngoài động, Lý trưởng lão cao giọng nói: "Nếu ngươi vượt qua được thử thách vấn tâm này, ta sẽ thu ngươi làm đệ tử thân truyền."
"Nếu ngươi không muốn vượt qua thử thách này, có thể tự mình rời khỏi, sau này ta sẽ không quản ngươi nữa."
Trương Trạch vịn lưng, thầm nghĩ cái lão già này vẫn còn tình cảm chán.
Xem ra mình không thể không thể hiện chút bản lĩnh rồi.
【 lão Lý dạy dỗ nhiệm vụ đang tiến hành. 】 【 Kiếm Các ngoại môn địa đồ thăm dò độ đạt tới 50% đạt tới ẩn tàng điều kiện. 】 【 ngoại môn duy nhất nhiệm vụ ẩn. Mê Võng Chi Linh mở ra 】 【 chi nhánh nhiệm vụ ẩn, hồi ức chuyện cũ mở ra 】 【 Kiếm Tông Đệ Thất Kiếm Các, địa đồ chỉnh thể độ hoàn thành, phần trăm 5 】 Âm thanh nhắc nhở vang lên, Trương Trạch đóng cửa sổ pop-up, trong đầu vẫn đang suy nghĩ một chuyện khác.
Đó là vì sao vừa rồi ở ngoài động lão Lý lại nói với mình là: "Nếu ngươi không *muốn*.", mà không phải là "Nếu ngươi không *thể*."
Nơi này có gì đó không ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận