Trùng Sinh 84 Hết Thảy Dựa Vào Tay

Chương 1768: Quay về Hoa Hạ

“Tốt, vậy ta sẽ nghiêm túc một chút.” Trần Phong thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói: “Uy Nhĩ Tốn tiên sinh, ta hy vọng trước khi đối thoại với ngài, cả hai chúng ta đều có thể làm được một chuyện.” “Chuyện gì?” Uy Nhĩ Tốn nghi ngờ hỏi. “Rất đơn giản, ta hy vọng chúng ta đều có thể đứng trên lập trường bình đẳng, thẳng thắn nói chuyện với đối phương, không cần hung hăng càn quấy, càng không được che giấu.” Trần Phong vẫn giữ bộ dáng chững chạc đàng hoàng, nhưng lời nói ra lại suýt nữa làm Uy Nhĩ Tốn tức điên cả mũi. “Ngươi đây là đang đổi cách nói ta hung hăng càn quấy, nói ta che giấu? Trần Phong, ta làm chuyện này lúc nào?” Uy Nhĩ Tốn tức giận hỏi. “Đây không phải sao, chẳng phải trước mắt có ngay một việc đây sao?” Trần Phong cười nói: “Chuyến bay giữa Đại Ưng Quốc và Xinh Đẹp Quốc vẫn luôn thông suốt, lúc nào từng gián đoạn? Cho nên, lời ngài vừa nói chính là nói dối.” “Ta……” Uy Nhĩ Tốn sững sờ, lúc này mới ý thức được mình theo thói quen chỉ nói nửa câu, liền giải thích: “Được rồi, cái này đúng là ta chưa nói rõ ràng, ngươi nghe ta giải thích rõ ràng đây.” Sau một hồi giải thích, Uy Nhĩ Tốn mới nói ra ngọn nguồn trong đó. Đại Ưng Quốc không phải là không có chuyến bay với Xinh Đẹp Quốc, mà là không cho phép nhân viên liên quan đến Huệ Nhi Phố nhập cảnh hay xuất ngoại! “Nguyên do trong này ngươi đừng hỏi nữa, tóm lại là vì lý do thương nghiệp, ngươi cứ xem như là cuộc thương chiến ác độc đi.” Uy Nhĩ Tốn lẩm bẩm: “Nói tóm lại, máy bay của ta không qua được, hơn nữa, hải quan ở đây chắc chắn không thả ta ra ngoài, cho nên ngươi phải giúp ta một tay.” “Cái này thì có quan hệ nhân quả gì chứ?” Trần Phong bật cười nói: “Uy Nhĩ Tốn tiên sinh, ta không có nghĩa vụ phải giúp ngài. Theo lý mà nói, ngài đi theo chúng ta ngồi máy bay trực thăng đến đây đã coi như là chiếm tiện nghi lớn rồi.” “Được rồi được rồi, ta còn không hiểu ngươi sao?” Uy Nhĩ Tốn vừa nhìn thấy khuôn mặt cười tủm tỉm kia của Trần Phong, liền biết gia hỏa này đang có ý đồ gì. Trên đời này, xưa nay không có chuyện khó làm, nếu có, thì nhất định là vì tiền chưa tới nơi tới chốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận