Trùng Sinh 84 Hết Thảy Dựa Vào Tay

Chương 1209: Người tốt làm đến cùng

Chương 1209: Người tốt làm đến cùng
Nhẫn nhịn cả nửa ngày trời, Trần Kiến Thụ cuối cùng cũng nói ra suy nghĩ thật trong lòng, hắn đến đây chính là để tìm Trần Phong giúp đỡ!
Trần Phong nghe vậy không khỏi thầm cảm khái trong lòng, quả thật đúng là ứng với câu nói kia, nghèo ở chợ không người hỏi, giàu ở thâm sơn có bà con xa a!
Huống chi, với tình hình hiện nay của hắn thì cũng không thể trốn ở trong núi sâu, muốn tránh người họ hàng xa như Trần Kiến Thụ là không thể nào.
Lập tức, Trần Phong cười ha hả nói: “Đều là chỗ thân thích cả, còn nhắc đến chuyện giúp đỡ làm gì? Nhị bá, ngươi có chuyện gì khó xử, cứ việc mở miệng.”
“Vậy thì tốt quá, tốt quá!”
Trần Kiến Thụ mừng thầm trong lòng, vừa định mở miệng thì ngón chân bỗng nhiên đau nhói, làm hắn nhăn răng trợn mắt quay đầu nhìn lại, Lý Kim Quế đang lặng lẽ nháy mắt với hắn.
“Đúng rồi! Ngươi xem ta này, vừa nhìn thấy đứa cháu tốt, nhất thời kích động quá, đến nỗi quên cả đưa đồ cho ngươi nếm thử.”
Trần Kiến Thụ cầm lấy cái túi xách da rắn, sau khi mở ra, lấy ra một nắm lớn hồng táo khô, bày cả lên bàn trà thủy tinh trước mặt.
Trần Phong liếc nhìn những quả hồng táo khô kia, quả nào quả nấy đều rất lớn, đầy đặn căng tròn, vỏ bóng loáng, màu đỏ thẫm, vừa nhìn liền biết là hàng chất lượng tốt.
“Ồ, loại táo lớn này không tệ nha! So với loại ta thường mua trong trung tâm thương mại thì tốt hơn nhiều.” Trần Phong kinh ngạc nói.
“Chà, các ngươi ở thành phố lớn này, mua toàn là mấy thứ đắt đỏ, chỗ nào so được với đồ của chúng ta ở nông thôn tự mình trồng, tự mình phơi khô chứ?”
Trần Kiến Thụ vốc một nắm hồng táo khô nói: “Nào, cháu tốt, ngươi nếm thử xem mùi vị thế nào.”
“Được.”
Trần Phong cũng không khách khí, cầm lấy một quả bỏ vào miệng, quả nhiên là loại chất lượng thượng hạng, sau khi cho vào miệng, thịt táo mềm mại ngọt thơm, mùi hương vô cùng đậm đà.
“Đúng là đồ tốt thật, Nhị bá, đây đều là do quê các ngươi tự trồng sao?” Trần Phong giơ ngón tay cái lên, rồi ra hiệu cho nữ giám đốc và mấy tiểu cô nương cũng tới lấy mấy quả.
“Đều là nhà trồng cả! Không nói dối ngươi đâu cháu tốt, mấy năm nay nhà chúng ta nhận thầu gần hơn một trăm mẫu đất, chính là để trồng loại táo đỏ này, mỗi năm ta đều dốc hết tâm huyết, chỉ hận không thể ngủ luôn ngoài ruộng để trông coi vườn táo thôi a.”
Trần Kiến Thụ nói: “Đây này, sản lượng năm nay lại lập kỷ lục mới của hương trấn chúng ta, một mẫu đất có thể cho ra hơn một ngàn cân quả khô đấy!”
“Tốt như vậy sao?”
Trần Phong không khỏi cười nói: “Hồng táo khô này chất lượng lại tốt như vậy, theo ta thấy, một cân bán tám đồng mười đồng không thành vấn đề, như vậy một mẫu đất là có tám ngàn đồng tiền lãi gộp, trừ đi chi phí nhân công, phân bón, thuốc trừ sâu các loại, cũng phải kiếm được hai ba ngàn đồng chứ nhỉ?”
Nghe Trần Phong phân tích rõ ràng rành mạch, Trần Kiến Thụ hơi kinh ngạc trong lòng, hắn vốn cho rằng Trần Phong đối với mấy thứ này hẳn là không biết gì cả, ai ngờ Trần Phong lại nói trúng tám chín phần.
“Nếu chỉ nhìn sản lượng và giá cả thì đúng là như vậy, nhưng tình hình hiện tại khó khăn quá a!”
Trần Kiến Thụ lộ vẻ đau khổ nói: “Chỗ hồng táo khô hơn một trăm mẫu đất này của chúng ta, bán tám đồng một cân cũng không tìm được thương lái thu mua, mắt thấy mùa vụ đã qua hai ba tháng rồi mà mới bán được chưa tới một phần mười đâu!”
“Một phần mười? Sao lại ít như vậy.”
Trần Phong không khỏi sững sờ, lượng tiêu thụ của loại nông sản này không thể nào đột ngột sụt giảm trong nháy mắt như vậy được, nếu sớm có hiện tượng sản lượng dư thừa đồng thời bị ép giá, thì lẽ ra phải kịp thời thu hẹp quy mô trồng trọt để cắt lỗ mới đúng.
“Ta cũng không rõ lắm, có mấy người cùng nghề đều nói a, là do mấy đám thương lái thu mua kia liên kết với nhau muốn ép giá, đẩy giá xuống còn năm đồng một cân.”
Trần Kiến Thụ xòe tay nói: “Ngươi thử nói xem, giá năm đồng một cân này, chi phí nhân công cho một mẫu đất đã tốn hết ba đồng rưỡi thậm chí bốn đồng một cân rồi, ta vất vả cả năm trời, cuối cùng chẳng còn lại được gì cả a!”
“Đúng là như vậy thật.”
Trần Phong khẽ gật đầu, trong lòng cũng coi như hiểu rõ lý do Trần Kiến Thụ tìm đến hắn, e là vì tìm đầu ra cho chỗ hồng táo khô này.
“Ta thực sự là hết cách rồi, lại nghe nói ngươi mở công ty lớn ở Bắc Thành, quen biết nhiều người, có bản lĩnh, nên mới nghĩ xem có thể nhờ cháu tốt ngươi nghĩ cách giúp được không.”
Trần Kiến Thụ nói: “Chỉ cần cháu tốt ngươi có thể tìm cách bán hết chỗ hồng táo khô này đi, đừng để ta thua lỗ quá nhiều là được rồi a!”
Nghe những lời này, Trần Phong cũng không lập tức gật đầu đồng ý.
Với năng lực hiện tại của hắn, chỗ hồng táo khô của một trăm mẫu đất, tính toán sơ bộ theo giá tám đồng một cân mà thu mua hết, cũng chỉ tốn tám mươi vạn, căn bản không đáng kể.
Nhưng nếu cứ mở đầu như vậy, sau này muốn thu lại sẽ không đơn giản như thế.
Trần Phong vẫn khá hiểu đạo lý 'thăng mễ ân, đấu mễ thù', nhiều khi nếu mở đầu đã cho người khác quá nhiều lợi ích, một khi sau này có chỗ thu hẹp lại, ngược lại sẽ rước lấy oán hận của người khác.
Cho nên, Trần Phong không định dùng danh nghĩa cá nhân bỏ tiền túi ra mua chỗ hồng táo khô này, làm như vậy, hôm nay có Nhị bá Trần Kiến Thụ này tới, ngày mai ngày kia, không chừng còn có Tam bá, Tứ bá muốn tới nữa.
Giúp một người thì không sao, giúp cả đám ư? Đây chẳng phải là coi hắn Trần Phong là thần tài sao?
“Chuyện này... đều là người thân cả, nên ta sẽ nói thật.” Trần Phong trầm ngâm một lát rồi mở miệng.
“Đúng vậy, đúng vậy, cháu tốt ngươi cứ việc nói!”
Trần Kiến Thụ vội vàng gật đầu, bây giờ hắn nửa câu cũng không rời ba chữ ‘cháu tốt’, sợ Trần Phong quên chuyện năm đó lúc kết hôn hắn đã không đi.
“Công ty Phong Lan của chúng ta hiện tại kinh doanh chủ yếu vẫn là trong ngành điện tử, việc bán hồng táo khô e là nhất thời cũng không mở được kênh tiêu thụ.”
Trần Phong nói: “Tuy nhiên, trước đây chúng ta có hợp tác với huyện Đông Ngọc thực hiện hạng mục trợ giúp Hoàng Đào, hiện tại xem ra khá tốt, ta đang cân nhắc, hay là đưa lô hồng táo khô này vào cùng sản phẩm Hoàng Đào, xem như thành phẩm bổ sung để tiến hành tiêu thụ, ngươi thấy thế nào?”
“Thành phẩm bổ sung? Cái này……”
Trần Kiến Thụ nhất thời bị Trần Phong nói cho hơi choáng váng đầu óc, hắn không hiểu rõ ngọn ngành bên trong.
“À, nói thẳng ra là, ta sẽ liên hệ kênh tiêu thụ và đầu mối cho các ngươi, tuyệt đối đáng tin cậy. Về phần giá cả, tám đồng một cân, ngoài ra ta sẽ chi thêm hai đồng một cân tiền trợ cấp nữa, ngươi thấy được không?” Trần Phong hỏi.
Dù Trần Kiến Thụ không hiểu những chuyện khác, nhưng nói đến chuyện tiền nong thì hắn lại quá rành, nhất là khi nghe Trần Phong nói sẽ trợ cấp thêm hai đồng một cân, hắn kích động đến suýt nữa ngất đi.
“Được, được, quá được rồi a! Cháu tốt, nếu ngươi có thể giúp nhà ta vượt qua khó khăn này, sau này mỗi năm ta đều mang đến cho ngươi hai bao tải hồng táo khô!” Trần Kiến Thụ cảm động đến rơi nước mắt nói.
“Hai bao tải thì nhiều quá, ta cũng ăn không hết đâu a!”
Trần Phong mỉm cười nói: “Vậy thế này đi, Nhị bá đi theo ta đến văn phòng một chuyến, ta soạn hợp đồng cho ngươi, trước mắt giao cho các ngươi ba mươi phần trăm tiền đặt cọc, tức là ba mươi vạn, thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận