Trùng Sinh 84 Hết Thảy Dựa Vào Tay

Chương 1120: Cái này hình thức trị một trăm triệu

Chương 1120: Mô hình này đáng giá một trăm triệu
Trần Phong cũng bị động tác đột ngột của gã này làm giật nảy mình, nhưng sau khi nhìn thấy người đến là Mã Hóa Minh, trên mặt liền lộ ra một tia thần sắc cổ quái.
Phải biết, lúc trước hắn thật sự nghe thấy trong phòng có giọng nữ, mà bây giờ Mã Hóa Minh mở cửa, lại chỉ có một mình hắn đi ra, trong phòng lại trống không.
“Ta tìm Mã lão bản của tập đoàn các ngươi, xin hỏi ngài là?” Trần Phong rất khách khí hỏi.
“Mã lão bản? Ở đây ngoài ta Mã Hóa Minh còn có thể có mấy Mã lão bản?” Mã Hóa Minh không vui nói: “Ta chẳng phải đã sớm nói với người ở dưới rồi sao? Bất kỳ ai đến tìm ta, đều phải chờ ở dưới lầu đợi ta đi qua, ai cho phép ngươi tự mình đi lên?”
Sau khi lửa giận bớt chút, Mã Hóa Minh bắt đầu đánh giá khuôn mặt Trần Phong, hắn nhìn thế nào cũng đều cảm thấy Trần Phong có chút quen mặt.
“Tê, ngươi không phải là Trần Phong ở Bắc Thành thị đó chứ?” Mã Hóa Minh suy nghĩ nửa ngày, bỗng nhiên mở miệng hỏi.
“Là ta.” Trần Phong gật đầu nói: “Hôm nay không mời mà tới, thật có chút lỗ mãng, nhưng ta nghĩ với tâm thái của Mã lão bản, hẳn là cũng sẽ không để ý những chuyện nhỏ nhặt này. Mã lão bản gần đây chuyện làm ăn thế nào?”
Nghe thấy lời này, trên mặt Mã Hóa Minh hiện ra mấy phần khinh thường, hừ một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn không hẹp hòi đến mức để Trần Phong đứng nói chuyện, mà nhường ra một lối đi.
“Không nói đến ngươi làm thế nào xông vào đây, nhưng người tới là khách, ngồi đi!”
Mã Hóa Minh quay người về lại văn phòng nói: “Ngài Trần lão bản thật là Đại Nhân Vật nổi tiếng a, đến nơi nhỏ bé này của chúng ta, thật làm người khác có chút thấp thỏm lo âu, không biết rõ ngài có chuyện gì không?”
“Không dám nhận.” Trần Phong ngồi trên ghế sô pha, mỉm cười nói: “Chẳng qua là đến Phúc Nam thị làm chút chuyện, thuận tiện đến tập đoàn của Mã lão bản xem một chút. Ta đã sớm muốn kiến thức một chút, người có thể phát triển ra phần mềm như thần tuấn mua sắm là người như thế nào.”
Nghe vậy, sự khinh thường trong lòng Mã Hóa Minh lại càng thêm đậm đặc.
Hắn đã sớm biết, tập đoàn Phong Lan của Trần Phong cũng đã tung ra phần mềm Phong Lan mua sắm, dự tính trong vòng một tháng là có thể hoàn thành các khâu chuẩn bị, chính thức hướng đến đại chúng mở download.
Điều này hoàn toàn không thể đánh đồng với thần tuấn mua sắm của hắn.
Vì đánh thắng trận đại chiến này, Trần Phong thậm chí còn xây dựng thêm một Bộ Phận Vật Lưu (Logistics) ngay tại tổng bộ Phong Lan, đồng thời thành lập các nhà kho tại Bắc Thành thị và mấy thành phố lân cận, để ứng phó hiệu suất giao hàng khi đơn hàng bùng nổ sau này.
Đồng thời, Trần Phong cũng sớm tuyển dụng ít nhất năm mươi nhân viên trong ngành, xem như nhóm chăm sóc khách hàng đầu tiên, chuẩn bị ứng phó với lượng người dùng tràn vào như thủy triều. Những động thái này, chỉ có thể dùng từ ‘phòng ngừa chu đáo’ để hình dung.
Mà ngược lại bên thần tuấn mua sắm, Mã Hóa Minh không thể so với Trần Phong, toàn bộ tập đoàn ngoài phần mềm ra, căn bản không có thứ gì khác có thể lấy ra.
Đừng nói là nhà kho, xét theo lượng đơn hàng kể từ khi phần mềm thần tuấn mua sắm ra mắt đến nay, chỉ cần phái hai ba người giao hàng là đã hoàn toàn đáp ứng đủ nhu cầu. Cho dù có xây kho hàng, cũng căn bản không có tác dụng gì lớn.
Mặc dù Mã Hóa Minh trong lòng biết, đợi sau khi Phong Lan mua sắm chính thức ra mắt, hắn lại càng không có cơ hội xoay mình, nhưng hắn lại chẳng có biện pháp nào tốt hơn.
Cùng Trần Phong chính diện đối đầu cứng rắn một phen? Hắn cũng có cái tâm đó, nhưng vấn đề là không có bản lĩnh đó a!
“Ta thấy Trần lão bản vẫn là đừng nói móc ta nữa.” Mã Hóa Minh khinh thường nói: “Ngươi có đội ngũ kỹ thuật hàng đầu Hoa Hạ chúng ta, thần tuấn mua sắm này của ta mới ra mắt được mấy ngày, các ngươi liền có thể làm giả ra một bản giống y như đúc, thậm chí còn là bản sao hoàn mỹ hơn. Điều này không thể không khiến người ta khen ngợi vài câu.”
Nghe vậy, Trần Phong trong lòng lại không nhịn được cười thầm. Nếu như hắn nhớ không lầm, hiện tại và mấy năm tới, sẽ là khoảng thời gian đen tối nhất của Mã Hóa Minh.
Ít nhất cũng phải bảy tám năm sau, tập đoàn của Mã Hóa Minh mới có thể khởi sắc. Mà bây giờ, Mã Hóa Minh đụng phải hắn, tình huống liền hoàn toàn khác biệt.
“Ngươi nói không sai.” Trần Phong gật đầu nói: “Có điều, việc Phong Lan mua sắm ra mắt không phải là kết quả của việc chúng ta mô phỏng, mà là đã có chuẩn bị từ sớm. Chỉ là, trước đó trọng tâm của chúng ta đều đặt vào phương diện mở rộng việc xây dựng trang web.”
Những công ty nhỏ hoặc tập đoàn bình thường, làm sao có thể có được sức hiệu triệu như tập đoàn Phong Lan chứ?
Cho dù Mã Hóa Minh không muốn thừa nhận thế nào đi nữa, trong lòng hắn lại rất rõ ràng, cùng một chuyện như vậy nếu đổi lại là tập đoàn Thần Tuấn của hắn làm, thì căn bản không có khả năng thành công.
“Việc quảng bá kỹ thuật và các lý niệm liên quan đến trang web cho các tập đoàn lớn cùng các giới trong xã hội đã tiêu tốn của chúng ta hơn nửa năm. Đương nhiên, các nghiên cứu viên của Long Tâm Cơ Địa cũng không hề nhàn rỗi.” Trần Phong mỉm cười nói: “Cho nên, Phong Lan mua sắm mới ra mắt muộn đến hôm nay. Nhưng ta cho rằng điều này là xứng đáng. Dù sao Mã lão bản cũng là dựa vào làn sóng phát triển internet mới tung ra phần mềm mua sắm, không phải sao?”
Những lời này nói khiến mặt Mã Hóa Minh không khỏi có chút đỏ lên.
Hoàn toàn chính xác. Nếu như trước đó không có Trần Phong bỏ nhiều công sức quảng bá internet và việc xây dựng trang web, cho dù hắn có ý tưởng này, muốn trong thời gian ngắn tung ra thần tuấn mua sắm cũng là không thể nào.
Nếu bàn luận kỹ ra, thật ra là hắn hưởng lợi từ Trần Phong nhiều hơn một chút. Chỉ có điều sức ảnh hưởng và quy mô bản thân của tập đoàn Thần Tuấn nằm ở đó, đã định trước nó rất khó thành công mà thôi, điều này không trách được bất kỳ ai.
Nghe lời của Trần Phong, trong lòng Mã Hóa Minh cảm thấy có chút khó chịu. Từ trước đến nay, hắn luôn cứng nhắc cảm thấy, chính là Trần Phong đã cản trở bước tiến của hắn.
Nếu như không có tập đoàn Phong Lan, thần tuấn mua sắm liệu thật sự có thể trở thành phần mềm mua sắm hàng đầu Hoa Hạ sao?
“Ai, ngươi nói cũng không phải không có lý.” Mã Hóa Minh lắc đầu, cười khổ nói: “Cái nghề này của chúng ta, thứ thiếu nhất, ta nghĩ chính là tiền. Không có tiền, đúng là nửa bước khó đi a!”
“Cho nên lúc trước là ngươi giả làm nhân viên chăm sóc khách hàng để nói chuyện phiếm với người dùng?” Trần Phong không khỏi hỏi.
“Không sai.” Mã Hóa Minh nhẹ gật đầu.
“Tại sao phải giả làm nữ? Chẳng lẽ việc này còn có ẩn ý gì sao?” Trần Phong có chút không hiểu.
“Nói nhảm.” Mã Hóa Minh im lặng nói: “(Giả làm) Nam thì ai thèm để ý đến ngươi chứ? Đây đều là một chút quy tắc ngầm trong giới. Nếu ngay cả cái này cũng không hiểu, vậy ngươi còn vận hành phần mềm này thế nào được?” “Nếu nói về những thứ này, ta e là thật sự không hiểu rõ bằng ngươi.” Trần Phong không khỏi cười ha hả lắc đầu.
“Cái này tính là gì?” Mã Hóa Minh gõ bàn nói: “Ta có một ý tưởng tốt hơn, hoặc nói là một mô hình kinh doanh đi. Giá trị thương mại của nó nói ra không sợ ngươi không tin, tối thiểu cũng đáng giá một trăm triệu!” “Ồ? Mô hình kinh doanh một trăm triệu?” Trần Phong nhíu mày nói: “Hẳn là cũng liên quan đến internet sao?” “Đó là tự nhiên. Với đầu óc của Trần lão bản, hẳn là cũng có thể đoán được thứ ta muốn nói là gì rồi.” Mã Hóa Minh có chút đắc ý nói.
Hắn chắc chắn Trần Phong nhất định không đoán được suy nghĩ mới mẻ đó của hắn, cho nên mới dám tự tin hỏi ngược lại như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận