Trùng Sinh 84 Hết Thảy Dựa Vào Tay

Chương 1740: Mượn Trần Phong danh nghĩa

Chương 1740: Mượn danh nghĩa của Trần Phong
Vừa nghe Trần Phong nói vậy, Lạp Phỉ Đặc lập tức dừng bước, trên mặt lộ ra nụ cười có chút ngượng ngùng. “Trần Phong, sao lại nói tuyệt tình như vậy chứ, ta thật sự có ý tốt đến mời ngươi ăn cơm, sao ngươi lại có thể như vậy?”
Lạp Phỉ Đặc cười hắc hắc nói: “Ngươi thật đúng là nhắc nhở ta, hôm nay ta tìm ngươi, xác thực là có chuyện, có điều đó chỉ là chuyện nhỏ thôi, đối với ngươi mà nói chắc chắn không đáng kể.”
“Ngươi thấy chưa.”
Trần Phong cười nói: “Ta đã nói rồi mà, ngươi là loại người ‘vô sự bất đăng tam bảo điện’, tìm ta sao lại không có việc gì được? Đã có chuyện muốn nói, ta thấy không cần phải đến nhà hàng đâu, nói ngay tại đây đi.”
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Trần Phong đã mơ hồ đoán ra, Lạp Phỉ Đặc có lẽ vẫn là đến vì chuyện vay tiền lần trước. Nếu là người khác vay tiền, Trần Phong có thể suy nghĩ một chút rồi đáp ứng, nhưng Lạp Phỉ Đặc mở miệng vay tiền, thì tuyệt đối không phải chuyện tốt. “Chuyện là thế này.”
Lạp Phỉ Đặc đành phải ngồi xuống, nhắm mắt nói: “Ngươi còn nhớ trước đây ta từng nói với ngươi, trong tay ta có không ít tòa nhà vẫn chưa xây xong không?”
“Đương nhiên nhớ.”
Trần Phong khẽ gật đầu nói: “Nói như vậy, là những người đó đến gây phiền phức cho ngươi à?”
“Vậy thì không có, hiện tại đang có một cơ hội tốt.”
Lạp Phỉ Đặc nói: “Mấy ngày nay ta đã tính toán sơ bộ, giá trị của những tòa nhà chưa hoàn công trong tay ta không phải là con số nhỏ đâu, có chừng này.”
Nói rồi, Lạp Phỉ Đặc hạ giọng, báo một con số cho Trần Phong. Nghe xong, Trần Phong hơi kinh ngạc nói: “Gánh khoản nợ lớn như vậy trên người, Lạp Phỉ Đặc, ngươi không sợ đêm dài lắm mộng sao?”
“Này, nhắc chuyện đó làm gì? Ta muốn nói với ngươi là, những tòa nhà này, hiện tại có người bằng lòng tiếp nhận giúp ta!”
Lạp Phỉ Đặc cười hắc hắc nói: “Đối phương đồng ý dùng bảy mươi lăm phần trăm giá thị trường để thu mua, nhận lại quyền tài sản và quyền khai thác những tòa nhà này từ tay ta.”
“Ồ?”
Trong lòng Trần Phong không khỏi hơi nghi hoặc, ai lại đi làm chuyện tốn công vô ích như vậy chứ? Đừng nhìn đối phương dùng bảy mươi lăm phần trăm giá thị trường để thu mua, nhưng điều đó không có nghĩa là có thể kiếm được hai mươi lăm phần trăm lợi nhuận trong đó. Đó là bởi vì, các tòa nhà của Lạp Phỉ Đặc không phải là công trình bình thường, ngược lại phần lớn là các công trình dang dở đã kéo dài hai ba năm, đội thi công đều đã bỏ chạy để lại công trình nát đuôi. Muốn khởi động lại những công trình như vậy không phải là chuyện đơn giản, chi phí bỏ ra e rằng sẽ vượt xa hai mươi lăm phần trăm lợi nhuận kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận