Trùng Sinh 84 Hết Thảy Dựa Vào Tay

Chương 1119: Thu mua? Các ngươi suy nghĩ nhiều

"Ngươi..."
Lâm Kiến Văn còn đang định giơ ngón tay, nhưng trông thấy Thiệu Minh Quân móc ra mấy thỏi vàng óng ánh, lời định nói thế nào cũng không thốt ra được.
Bốn thỏi vàng này cộng lại, không được ba cân thì cũng phải hai cân rưỡi, tính ra, đã tương đương với hơn mười vạn tiền mặt.
"Lâm xưởng trưởng, ta không nói dối ngươi, trong lô hàng này, thật sự có một số hàng chất lượng không được tốt lắm, nhưng đây chẳng phải là quy tắc trong nghề của chúng ta sao?"
Thiệu Minh Quân mỉm cười nói: "Ngươi nghĩ mà xem, ta bán hàng ở chỗ các ngươi, lại không thể thiếu cân hụt lạng, nếu túi hoa quả khô nào cũng dùng loại thượng hạng nhất, vậy ta còn kiếm cái gì nữa?"
"Vậy ngươi cũng không thể trộn nhiều hàng loại kém như vậy vào chứ!"
Lâm Kiến Văn một mặt lặng lẽ nhét mấy thỏi vàng kia vào trong túi áo, một mặt vẫn giữ giọng điệu, thấp giọng trách mắng.
Bốn khối vàng thỏi kia làm bộ âu phục cũng bị kéo đến biến dạng, trông buồn cười y như con vịt vậy.
"Cái này cũng đâu có nhiều, tuy có bốn mươi phần trăm là hàng loại kém, nhưng đó là vì chỗ này đều đóng gói thành từng túi lớn mà."
Thiệu Minh Quân cười nói: "Chỉ cần đem lô hoa quả khô này đóng thành gói nhỏ, sau khi bán ra ngoài, khách hàng ăn phải vài miếng hoa quả khô không ngon, cũng sẽ không nói gì đâu! Đúng không?"
Nghe lời này, Lâm Kiến Văn ngẫm nghĩ trong lòng, dường như đúng là đạo lý này thật, cắn hạt dưa còn dễ cắn phải hạt đắng nữa là, ai nói hoa quả khô thì nhất định từng miếng đều phải đạt chuẩn chứ?
"Được rồi, nhưng ta phải cảnh cáo ngươi, hôm nay đám hàng này mà vào kho của ta, thì ngươi và ta chính là châu chấu trên cùng một sợi thừng đấy."
Lâm Kiến Văn nói: "Nếu thật sự có ngày nào đó bị tra ra hàng có vấn đề, tiểu tử ngươi cũng đừng hòng bỏ chạy, chạy được hòa thượng, ngươi chạy không được miếu đâu."
"Đúng vậy đúng vậy, điều này còn cần Lâm xưởng trưởng nói sao?"
Thiệu Minh Quân vội vàng cười nói: "Lô hàng đầu tiên này à, thật ra là ta cố ý tăng thêm chút hàng loại kém, chỉ cần lô hàng này bán ở Phong Lan mua sắm không có vấn đề gì, các lô hàng về sau ta bớt thêm chút hàng loại kém vào, chẳng phải là được rồi sao?"
Đừng nhìn Thiệu Minh Quân dường như phải chịu thiệt lớn, một lần đưa cho Lâm Kiến Văn quà tặng trị giá mấy chục vạn, nhưng số tiền đó so với lợi nhuận hắn có thể kiếm được trong tương lai, hoàn toàn chỉ là chín trâu mất một sợi lông.
Hoa quả khô vốn là ngành nghề cực kỳ lợi nhuận, chỉ cần thu mua số lượng lớn nhân đào hoặc hạnh nhân từ nhà vườn hoặc nhà máy gia công, rồi trải qua vài công đoạn phơi khô và rang sấy, là có thể lột xác, giá trị tăng lên gấp bội.
Trong chuyện này, hầu như không có bất kỳ bí mật thương mại hay thủ đoạn công nghệ cao siêu nào, ai cũng có thể làm được, sự khác biệt duy nhất chính là tỷ lệ thành phẩm hỏng và khẩu vị.
Hiện tại, Thiệu Minh Quân đã tìm ra cách xử lý những thành phẩm hỏng này, điều này giúp hắn kiếm tiền nhiều hơn, ít nhất cũng có thể tăng lợi nhuận của công ty thực phẩm lành mạnh này của hắn lên hơn bốn mươi phần trăm.
"Cũng phải, tóm lại ngươi phải cẩn thận một chút, phía bên này ta có thể lo liệu cho ngươi, nhưng phía thị trường thì ta hết cách."
Lâm Kiến Văn sờ mấy thỏi vàng cứng rắn trong túi, sắc mặt cũng thoáng lay động, mở miệng nói.
Hai ngày sau, tại cổng chính tập đoàn Thần Tuấn ở thành phố Phúc Nam, một chiếc xe hơi màu đen dừng ở ven đường, ba người từ trên xe bước xuống.
"Đây chính là tập đoàn Thần Tuấn sao? Quy mô quả thật không lớn."
Trần Phong xuống xe đầu tiên, ánh mắt hắn đang đánh giá tập đoàn Thần Tuấn ở phía xa.
Đỗ Phong tháo kính râm, cùng Lượng Tử lần lượt xuống xe.
Trần Phong đứng vững ven đường, nhìn hai tòa nhà cao không quá sáu tầng trước mặt, nói: "Có thể ở nơi thế này mà nghiên cứu phát minh ra phần mềm Thần Tuấn mua sắm, quả thật là có chút bản lĩnh."
Xét về quy mô, đừng nói là tổng bộ Phong Lan, ngay cả Long Tâm Cơ Địa cũng lớn gấp ba bốn lần quy mô của tập đoàn Thần Tuấn.
Ít nhất là nhìn từ bên ngoài, Trần Phong không nhìn ra tập đoàn Thần Tuấn này có thành tựu gì đặc biệt.
"Là ngựa hay lừa, phải vào xem kỹ mới biết được, biết đâu người ta bên trong có khác càn khôn cũng không chừng." Lượng Tử cười ha hả nói.
Hôm nay Trần Phong cố ý đến thành phố Phúc Nam một chuyến, không chỉ đơn thuần là để đến thăm tập đoàn Thần Tuấn, mà còn là để chuyển các tài liệu liên quan của Hứa Siêu đến bộ phận chức năng ở thành phố Bắc Thành.
Chỉ có như vậy, Hứa Siêu mới xem như thực sự thoát khỏi gia đình ban đầu của hắn, chính thức lấy thân phận hoàn toàn mới để tiếp tục học tập và sinh sống tại thành phố Bắc Thành.
Về phần tập đoàn Thần Tuấn, Trần Phong cũng không có suy nghĩ gì nhiều, càng không định chuyến đi này có thể moi ra được tin tức tuyệt mật gì, chỉ coi như một lần giao lưu hữu hảo mà thôi.
Do đó, Trần Phong cũng không hề bảo Lượng Tử hay bất kỳ ai khác thông báo trước cho phía tập đoàn Thần Tuấn.
Dù sao cũng chỉ là giao lưu hữu hảo thôi, có cần phải chuẩn bị trước làm gì?
Ba người sau khi bước vào tòa nhà, rất nhanh đã có một tiểu cô nương ở quầy lễ tân tầng một hỏi Trần Phong và những người đi cùng đang tìm ai.
"Khụ khụ, chúng tôi muốn tìm lão bản tập đoàn các cô nói chuyện một chút, nghe nói, hắn tên là Mã Hóa Minh phải không?" Trần Phong rất khách khí hỏi.
"Việc này e là không được, lão bản của chúng tôi bình thường rất bận, ba vị có liên lạc trước với ngài ấy không ạ?"
Tiểu cô nương phụ trách tiếp đón hiển nhiên là chưa từng gặp Trần Phong, lập tức hỏi lại rất thành khẩn.
"Vậy thì không có rồi, chúng tôi chỉ tiện đường ghé qua xem thôi, cũng không phải bàn chuyện làm ăn gì, văn phòng của lão bản các cô ở tầng mấy nhỉ, chúng tôi tự đi lên là được." Trần Phong mỉm cười nói.
"Tầng sáu ạ, chỉ có một phòng làm việc thôi." Tiểu cô nương trả lời.
Trần Phong gật nhẹ đầu, bảo Lượng Tử và Đỗ Phong đợi ở sảnh dưới lầu, còn hắn thì tự mình lên thang máy, đi thẳng lên tầng sáu.
'Tinh' một tiếng, sau khi cửa thang máy mở ra, bên tai Trần Phong lập tức vang lên một vài âm thanh.
Tòa nhà này hiển nhiên đã cũ, cửa phòng làm việc cách âm cũng rất kém, dường như có một giọng nữ đang cố ý đổi giọng nói gì đó.
Trong lòng Trần Phong hơi nghi hoặc, sau khi đến gần hơn thì phát hiện, âm thanh đó chính là phát ra từ phòng làm việc duy nhất kia.
"Thân à, ngài hỏi đúng người rồi đó, chỗ chúng tôi hỗ trợ giao hàng tận nơi, hơn nữa, phí dịch vụ khá là rẻ, tuyệt đối làm ngài hài lòng ạ!"
Bên trong phòng làm việc, Mã Hóa Minh đang bóp mũi giả giọng nữ nhân viên chăm sóc khách hàng, dùng tin nhắn thoại trò chuyện với nhóm người dùng trên Thần Tuấn mua sắm.
Đồng thời, gã này còn đang bận rộn, vừa chat với người trước mặt, vừa trả lời các vấn đề liên quan đến mua sắm cho hai người dùng khác ở hai bên.
Việc này tuy có chút buồn cười, nhưng cũng là chuyện bất đắc dĩ, trước đây Mã Hóa Minh không phải là chưa thử dùng nhân viên nam chăm sóc khách hàng? Cơ bản là không có ai thèm để ý tới ngươi.
Trần Phong đứng ngoài cửa nghe một lúc, trong lòng càng cảm thấy có chút kỳ quặc, không phải nói lão bản tập đoàn Thần Tuấn là đàn ông sao?
Bên này, trong lúc Trần Phong đang do dự có nên gõ cửa hay không, Mã Hóa Minh đã bàn xong hai vụ làm ăn, vặn vẹo người chuẩn bị đi ra ngoài.
Hai vụ làm ăn này đối với hắn mà nói, tiền kiếm được chỉ là thứ yếu, điều hắn thực sự xem trọng là người dùng, hắn thậm chí tin chắc, chỉ cần từng bước tích lũy lượng người dùng, Thần Tuấn mua sắm sớm muộn cũng có thể lật mình.
Vừa ngân nga một điệu hát dân gian, Mã Hóa Minh vừa mở cửa, liền đối mặt ngay với Trần Phong đang giơ tay định gõ cửa, lần này làm hắn sợ hết hồn, cổ họng kêu ‘kít’ một tiếng, suýt nữa ngất đi!
"Ngươi làm cái gì đó!" Mã Hóa Minh vẫn còn chút bực tức, chất vấn Trần Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận