Trùng Sinh 84 Hết Thảy Dựa Vào Tay

Chương 1535: Xoắn xuýt lựa chọn

Rất nhanh, Hàn Minh Quang liền gửi định vị địa chỉ cho Trần Phong, Trần Phong xuống lầu lái xe, mười mấy phút sau đã đến địa điểm. Tuy nói bây giờ đã là mười một giờ khuya, nhưng chợ đêm ở Bắc Thành thị lúc này đang vào thời điểm náo nhiệt, người ăn quà vặt trên đường tương đối không ít. Từ xa Trần Phong đã nhìn thấy Hàn Minh Quang cùng Lưu Uy đang ngồi ở một bàn nhỏ bên cạnh quán đồ nướng ngoài trời, vẫy tay với hắn. “Đây thật là hiếm thấy nha.”
Trần Phong ngồi xuống rồi trêu ghẹo một câu, nhìn lướt qua, trên bàn đã chất mấy đĩa xiên nướng, cách đó không xa phía sau lò than, lão bản đang bận rộn đầu đầy mồ hôi. Nhưng điều lạ thường là, trong hoàn cảnh nóng nực như thế xung quanh, hai người Hàn Minh Quang và Lưu Uy ngược lại không thấy đổ mồ hôi mấy, thậm chí sắc mặt của Hàn Minh Quang còn có chút chột dạ. “Lời này nói, sao lại hiếm thấy?”
Hàn Minh Quang nhếch miệng cười một tiếng, nói: “Khó lắm mới mời ngươi ra ngoài ăn bữa cơm, cái này hiếm thấy? Vậy sau này ta thường xuyên mời mấy bữa là được chứ gì!”
Trần Phong cầm một chai bia lên nói: “Cũng không phải cái này, ta thấy hiếm lạ, là vì ngươi mới từ Công An Cục ra không bao lâu, vậy mà lại có tâm tư đến ăn đồ nướng.”
Gan lớn thế này, cũng không phải ai cũng có được, Trần Phong tự nhiên không tin Hàn Minh Quang chỉ đến mời hắn ăn cơm. “Này, vậy coi như có sầu muộn nữa, thì ngày tháng vẫn phải trôi qua mà?”
Hàn Minh Quang khoát tay, cũng cầm lấy một chai rượu nói: “Hôm nay ta cũng không có việc gì, chỉ là muốn tiện thể hỏi một chút, tin tức kia về Liễu Vượng Tài.”
“Liễu Vượng Tài?”
Trong lòng Trần Phong khẽ động, nói: “Liễu Vượng Tài không phải đã mất tích nhiều ngày rồi sao, Công An Cục cũng đang tìm tăm tích của hắn.”
“Đúng vậy a, nếu không phải tên khốn này hại ta, Lão tử mới lười quản sống chết của hắn.”
Hàn Minh Quang hơi tức giận nói: “Ngươi nói xem đây gọi là chuyện gì, ban đầu hợp đồng chúng ta nói tốt đẹp, kết quả hắn vậy mà lại đưa cho ta hàng nhái, dùng sản phẩm ba không để giao hàng cho ta.”
“Đúng thế, đây là chuyện hại người không lợi mình, Liễu Vượng Tài đúng là thiếu đại đức thật.” Lưu Uy đang mải ăn xiên nướng ở bên cạnh, cũng phụ họa nói. “Ta nhớ lúc đầu Liễu Vượng Tài đâu phải như vậy.”
Trần Phong ra vẻ nhớ lại nói: “Lúc đó Phong Lan chúng ta từng mở hội tuyển chọn thành phẩm, Liễu Vượng Tài cũng mang sản phẩm của hắn tới, hơn nữa, thứ hắn mang tới chính là sản phẩm ba không.”
“Sao có thể chứ, hắn lấy đâu ra lá gan mà dám chơi như vậy?”
Hàn Minh Quang mặt đầy vẻ không tin, cười nói: “Trái lại ấy à, những thứ hắn đưa cho ta xem qua đều là sản phẩm chất lượng tốt, còn về sau thay thế bằng những thứ kia, ta thật sự không biết.”
Dù sao thì hiện tại Liễu Vượng Tài đã chết, sau khi Hàn Minh Quang tận mắt nhìn thấy thi thể của gã kia, trong lòng cũng không còn nỗi lo nào về sau nữa. Hiện tại toàn bộ tập đoàn Tuấn Vượng như rắn mất đầu, mà bức thư đóng kín dấu mà Trần Phong nhận được, cũng không phải do Liễu Vượng Tài gửi, mà là do Trung Thôn Anh Điền cho người đưa tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận