Trùng Sinh 84 Hết Thảy Dựa Vào Tay

Chương 1340: Nữ người hạ thủ vô cùng tàn nhẫn nhất

Chương 1340: Nữ nhân hạ thủ vô cùng tàn nhẫn nhất
Trần Phong nhẹ gật đầu: “Đây là tất nhiên, nếu như không có các ngươi cùng Lục Thị tập đoàn hỗ trợ, chúng ta cũng không thể nào nhanh như vậy nghiên cứu ra máy CT, phải không.”
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Lục Nguyệt Văn mới khá hơn một chút, đắc ý nói: “Vậy ngươi nói xem, ngươi ở hạng mục máy CT không kiếm được tiền, ta cũng không có hoa hồng, ngươi chuẩn bị báo đáp ta thế nào?”
“Không có hoa hồng còn không dễ giải quyết sao?”
Trần Phong cười ha ha một tiếng, nói: “Ta tự móc tiền túi đưa tiền cho ngươi còn không được sao? Hơn nữa với quan hệ của chúng ta, thiếu chút tiền ấy cũng không sao, có ý là được rồi.”
Đối với nữ nhân Lục Nguyệt Văn này, Trần Phong biết rõ, tuyệt đối không thể cứng đối cứng với nàng, đương nhiên, càng không thể chịu thua nàng, nếu không nữ nhân này có thể trèo lên đầu hắn làm mưa làm gió. Vừa đấm vừa xoa, đây mới là biện pháp tốt nhất. “Ai có quan hệ với ngươi?”
Lục Nguyệt Văn sẵng giọng: “Ngươi đừng nói lung tung đấy nhé, nếu truyền ra ngoài, để lão bà ngươi nghe thấy, đến lúc đó ta thật sự hết đường chối cãi.”
“Hết đường chối cãi cái gì? Ta nói là quan hệ hợp tác thương mại, ngươi nghĩ là gì?” Trần Phong hỏi ngược lại. “Kệ ngươi.” Lục Nguyệt Văn liếc mắt. “Vậy đi, ta tính toán sơ qua một chút.”
Trần Phong tiện tay cầm lấy một quyển sổ, sau đó bắt đầu tính toán rành mạch. “Chi phí một máy CT cũng phải tầm ba mươi vạn, cho dù chúng ta đã nén chi phí, giá vốn mỗi máy cũng khoảng hai mươi lăm vạn, theo lý thuyết, giá thị trường cuối cùng nên là trên năm mươi vạn mỗi máy.”
Trần Phong nói: “Dựa theo hợp đồng ban đầu giữa hai bên chúng ta, nếu như ta muốn chia hoa hồng cho ngươi, quý này hẳn là khoảng hai mươi triệu, để lát nữa ta bảo Triệu Doanh chuyển cho các ngươi hai mươi triệu, đủ không?”
Nghe Trần Phong tính toán đâu ra đấy, đôi mắt ngập nước của Lục Nguyệt Văn kia nhìn hắn chằm chằm, cũng không nói lời nào. Trần Phong bị nàng nhìn đến hơi run rẩy, không khỏi hỏi: “Sao thế, có chỗ nào ta tính không đúng à?”
“Không có chỗ nào không đúng.”
Lục Nguyệt Văn thở dài, nói: “Nếu nói thật, ngược lại ta thật sự hy vọng có thể cùng ngươi không phân biệt ngươi ta, nhưng điều này là không thể.”
“Ngươi biết là tốt rồi.” Trong lòng Trần Phong không khỏi thầm lau mồ hôi lạnh, thầm nghĩ. “Chuyện tiền nong không vội, ngươi đã đang kinh doanh thua lỗ rồi, ta cũng không thể hiện tại nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của được.”
Lục Nguyệt Văn nói, lấy từ trong túi xách ra một bản hợp đồng, nói: “Ngươi xem cái này đi, đây mới là chuyện hôm nay ta muốn thương lượng với ngươi.”
Trần Phong nghe vậy cầm lấy xem qua, đây không phải hợp đồng thương mại gì cả, mà là hợp đồng nhân sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận