Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2408: Không có đàm phán (1)

Amido hung hăng đến, lập tức trút cơn giận vào tài xế của đối phương, dù sao anh ta mới là "người gây ra họa" trực tiếp nhất.

Tài xế lái xe cho Phil thấy cảnh tượng như vậy liền rụt cổ lại.

Anh ta tất nhiên biết chiếc xe trước mặt bị mình đụng phải có giá trị bao nhiêu, nếu không phải sếp nhà mình lên tiếng, dù có cho anh ta mười lá gan, anh ta cũng không dám.

Người trong xe phía trước vừa ra, chỉ nhìn trang sức trên người là tài xế đã biết mình không thể chọc vào rồi.

Lại nhìn kỹ, người tài xế với thân phận dân địa phương lập tức hoảng loạn.

Anh ta nhận ra Amido, đây chính là nữ chủ doanh nghiệp tay sắt nổi tiếng ở Kadoya, còn có người ngầm gọi cô ta là người đẹp thú hoang...

Amido vừa tới gần, còn chưa mở miệng thì tài xế kia trực tiếp cúi đầu, giơ một tay ra chặn trước người mình, một tay chỉ về phía sau xe.

Ý muốn nói ngài định nổi giận thì tìm người phía sau...

Amido vốn đang tức giận lại nhìn thấy được cảnh tượng như vậy liền ngẩn người, không khỏi liếc nhìn ra sau xe.

Sau đó, cô ta đã kịp phản ứng.

Mình tìm một người nhân viên kêu gào cãi cọ thì thành thế nào, chẳng phải sẽ mất thân phận sao? Muốn nổi giận tất nhiên phải tìm chính chủ trong xe rồi!

Amido lập tức tha cho tài xế, bước nhanh về cửa kính phía sau.

Tài xế ngước mắt thấy người này cuối cùng đã đi liền vỗ vào ngực mình, trấn an trái tim nhỏ bé đang kinh hồn khiếp vía.

Nhưng sau đó, anh ta lại không nhịn được nhìn chăm chú phía sau, muốn xem náo nhiệt.

Amido vừa đi tới, cửa xe phía sau đã mở ra, Bạch Tiểu Thăng bước xuống.

Phil đã tạo "Cơ hội", vậy anh tất nhiên phải gặp cô Amido này một lần.

Dù sao thì Phil cũng kiên quyết không ra.

Amido tức giận đi qua vừa vặn gặp người tài xế kia ném nồi như vậy nên cơn giận cũng đã giảm.

Khi thấy từ trong xe bước xuống là một người khác phái trẻ tuổi, dáng vẻ cũng không tệ lắm, khí chất nho nhã, sự tức giận của cô ta lại giảm thêm vài phần.

Dù sao đây cũng chỉ là một sự cố nhỏ, không đáng để mất phong độ trước mặt người khác phái. Amido theo bản năng nghĩ như vậy.

Nói cho cùng, thế giới này dù sao cũng là một thế giới nhìn mặt, nếu Bạch Tiểu Thăng là một bác trung tuổi đầy mỡ hoặc ông già mục nát, chắc Amido sẽ không nhanh hết giận như vậy...

Nhưng cho dù là vậy, Amido cũng hất cằm lên tức giận nói:

- Thưa ngài, người tài xế này của ngài làm sao vậy, tại sao lại muốn cố ý đụng vào xe của tôi chứ?

Có sai vẫn phải truy cứu trách nhiệm.

- Ái chà, vậy thì thật xin lỗi, có thể là tài xế của tôi hơi hoảng hốt. Tôi thay mặt anh ta xin lỗi cô, chuyện này đều là lỗi của chúng tôi.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng thành khẩn, có sai thì nhận, thái độ rất tốt.

Amido lập tức cảm thấy người đàn ông trẻ tuổi nho nhã này vẫn tương đối thuận mắt.

- Chiếc xe kia thật đẹp, là hàng chính hãng số lượng hạn chế. Cũng đúng, có thể xứng với cô gái xinh đẹp như cô đây thì tất nhiên phải là loại xe tốt nhất rồi, Dream Car mới xứng với người đẹp chứ.

Bạch Tiểu Thăng lại cung kính nói.

Người phụ nữ đều không chịu nổi lời khen ngợi, cho dù viên đạn bọc đường này tầm thường nhưng dùng tốt, bách phát bách trúng.

Đương nhiên, điều kiện trước tiên là vẻ ngoài không thể chọc cho đối phương phiền chán.

Trong lòng Amido thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhìn Bạch Tiểu Thăng cũng càng thêm thuận mắt, thậm chí còn tươi cười:

- Trông ngài rất trẻ tuổi nhưng rất biết cách ăn nói đấy.

Trong xe Lâm Vi Vi và Phil ghé sát bên cửa kính xe nhìn mọi chuyện xảy ra bên ngoài, còn hạ cửa kính một một khe bằng ngón tay để tiện nghe trộm.

Hai người phụ nữ tất nhiên nghe thấy những lời Bạch Tiểu Thăng nói.

- Thật buồn nôn!

- Quá dối trá!

Hai người phụ nữ không hẹn mà cùng nói, còn nhìn nhau, ngược lại cảm thấy đánh giá này của đối phương rất đúng trọng tâm, các cô đều cảm thấy có vài phần buồn nôn.

Đương nhiên, nếu những lời này là nói với các nàng, các cô chắc chắn sẽ cảm thấy lời Bạch Tiểu Thăng nói là thật lòng, đồng thời sẽ rất êm tai.

- Không nhìn ra được ngài Bạch của các người còn hiểu rất rõ về phụ nữ, rất biết cách tâng bốc đấy.

Phil lẩm bẩm nói.

Lúc này Lâm Vi Vi mất hứng:

- Còn không phải là cô đẩy anh ấy ra sao? Cô có bản lĩnh thì tự mình xuống đi.

Phil nghe vậy lập tức so vai, không nói thêm gì nữa.

Lâm Vi Vi lại tiếp tục nhìn ra bên ngoài.

Cả quá trình, Lôi Nghênh đều không nói tiếng nào, tránh cho mình trở thành đối tượng bị hai người khiển trách, trong ngoài không phải là người.

Trước đây dáng người to lớn này quá ít tiếp xúc với phụ nữ, nhưng tự nhiên lại "Hiểu lắm" lòng dạ phụ nữ.

Ngoài xe, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói với Amido:

- Cô xem như vậy được không, chúng ta hẹn thời gian ngồi xuống uống một chén, thuận tiện nói về vấn đề bồi thường.

Amido quan sát Bạch Tiểu Thăng một lúc rồi cười.

- Thấy ngài có thành ý như vậy, tôi cũng không cần ngài bồi thường nữa, tôi không thiếu chút tiền này. Nhưng thật ra có thể uống một chén.

Trong tài liệu, mặc dù Amido là người phụ nữ đã gần bốn mươi nhưng chăm sóc da quá tốt, dáng vẻ gợi cảm hoàn toàn không có chút mỡ nào, làn da mịn màng còn hơn cả những cô gái hai mươi, hơn nữa trên người có vẻ quyến rũ, các cô gái trẻ hoàn toàn không thể so sánh được.

Chỉ thấy cô ta đảo mắt rồi cười khẽ, nửa giận nửa không nhìn Bạch Tiểu Thăng, trêu chọc:

- Sẽ không phải là ngài muốn hẹn tôi uống một chén, cho nên mới bảo người đụng vào xe tôi chứ? Nhìn ngài trông có vẻ ga lăng lịch sự, có lẽ nào... bụng dạ lại xấu xa như vậy.

Bạch Tiểu Thăng vẫn duy trì nụ cười mỉm.

Bà chị này đúng là cám dỗ từ trong xương tủy rồi.

Đã từng ấy tuổi mà mỗi hành động cử chỉ đều gợi tình, giọng nói khiến người ta tê dại, đàn ông trẻ tuổi một chút sợ rằng sẽ không kìm chế được đâu.

Nhưng bất kể thế nào, xem như đã có cơ hội ngồi xuống trò chuyện rồi.

Bạch Tiểu Thăng lấy điện thoại di động ra nói:

- Vậy chúng ta lưu lại số liên lạc đi.

Amido thấy thế, cũng móc điện thoại di động từ trong túi xách tay ra.

Khi thấy tất cả sắp nước chảy thành sông, trợ lý của Amido lại chạy từ phía sau tới, khi đến trước chiếc xe của Phil còn nghiêm túc nhìn biển số xe.

Trong lúc Amido muốn lưu lại số của Bạch Tiểu Thăng, người trợ lý này vội vàng tiến tới và thì thầm với cô ta một lúc, đồng thời nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt khác thường.

Vẻ tươi cười Amido lập tức cứng đờ, sau đó dần biến mất, đầu tiên là lãnh đạm nhìn Bạch Tiểu Thăng một lúc, sau đó đi tới bên cạnh cửa xe và bỗng nhiên dùng một tay vỗ vào trên cửa sổ xe.

Qua kính đen, cho dù không thấy được trong xe còn có ai nhưng Amido lại đoán người bên trong đang nhìn ra ngoài.

Vừa rồi Phil và Lâm Vi Vi đang ghé sát cửa kính nhìn ra, bất thình lình bị vỗ một cái dọa cho hai người phụ nữ nhảy dựng.

Amido từ trên cao nhìn xuống cửa kính xe, thản nhiên nói:

- Trợ lý của tôi nói với tôi, mấy ngày trước chủ nhân của chiếc xe này từng năm lần bảy lượt tới tìm tôi. Tôi đã nói kỳ quái, đang ngồi xe đi đường đàng hoàng, sao lại có chiếc xe đụng tới. Vì gặp tôi, các người thật sự dùng tới bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào à!

Amido nói dứt lời lại lạnh lùng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt không còn vẻ đáng yêu mềm mỏng như trước nữa, cái cằm láng mịn lại hất lên.

- Em trai này, em và người phụ nữ kia là cùng một phe, tính tới lừa tôi à? Cho dù trông em không tệ nhưng chị đây có tiền, không thiếu trai đẹp!

Amido nói dứt lời liền xoay người rời đi, giọng nói vọng tới:

- Tôi sẽ tính tiền sửa xe cho các người, dù sao giữa chúng ta còn có món nợ cần tính đấy!

Phil vội vàng xuống xe, giọng điệu sốt ruột nói:

- Mong quý cô Amido hãy dừng bước, chúng tôi có thể giải thích chuyện này.

Đáng tiếc Amido đã nhắm mắt bịt tai, không ngừng đi tới.

Rõ ràng cô ta đang tức giận, không nghe lọt tai lời giải thích.

Bạch Tiểu Thăng lại nhìn ra được, cho dù cô gái này biết có vấn đề nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận