Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1429: Người thắng chỉ có anh ta!

Nhận được tiếng vỗ tay to lớn của những tân khách ở nơi này, trên mặt Owen đại sư cũng hiện lên nét hồng hào, hắn vô cùng hưởng thụ loại nhiệt tình điên cuồng cùng với sự ủng hộ của các tân khách ở đây đối với mình.

Sau khi tiếng vỗ tay vang lên đủ hai phút đồng hồ Owen đại sư mới đưa tay lên ra hiệu cho toàn trường yên lặng.

Sau đó, Owen đại sư mỉm cười nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trong ánh mắt lộ ra mấy phần thương hại.

Giống như là Bạch Tiểu Thăng làm đối thủ của hắn thì nhất định chỉ có một con đường có thể đi, đó là thất bại.

- Người trẻ tuổi, tới lượt cậu rồi!

Owen đại sư trung khí mười phần nói.

- Để cho tôi nghe một chút, đánh giá của cậu với loại rượu này có cái gì sơ hở hay không!

Câu nói “khiêm cẩn” (khiêm tốn, cẩn thận) này của Owen đại sư khiến cho toàn bộ khách mời vô cùng tán thưởng.

- Đại sư đúng là đại sư, khiêm tốn! Ngài đã nói đầy đủ toàn bộ, đủ tốt, không có sơ hở!

- Đúng đấy, tôi cảm thấy những lời bình phẩm của đại sư, đã đem tất cả các mặt của loại rượu này nói vô cùng cẩn thận rồi, không có bất luận cái gì sai sót, cơ hồ là hoàn mỹ.

- Không tệ, đổi lại là tôi, tôi muốn bắt đầu nói từ chỗ nào cũng chỉ sợ là nói không ra đâu.

Rượu tốt, bình luận của Owen đại sư càng tốt hơn!

Hai điều này đã tạo thành một sự phù hợp hoàn mỹ trong tim của toàn bộ khách mời.

Có loại vầng sáng đi trước như thế này, người đi sau dù có bình luận gì đối với loại rượu này, thì đám người này cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc, thậm chí còn có quan điểm không đồng ý.

Trong lòng Owen đại sư cũng đang cười lạnh.

Sở dĩ hắn lên tiếng trước chính là cân nhắc lớn tiếng dọa người, nói các mặt cực kỳ chặt chẽ, khiến cho người đối diện không còn lời nào có thể nói!

Khiến cho cái người trẻ tuổi kia thua cũng thua tâm phục khẩu phục!

Bạch Tiểu Thăng giương mắt nhìn vào trong mắt Owen đại sư, liền biết trong lòng đối phương nghĩ thế nào vì thế chỉ cười mà không nói.

Owen đại sư vượt lên phát biểu trước, hắn liền biết vị đại sư này đang tính toán cái gì.

Nếu bàn về xảo trá vị đại sư này còn không thể đánh đồng với các thương nhân “giảo hoạt” trong giới kinh doanh kia, vậy mà còn muốn dùng cái này để bẫy Bạch Tiểu Thăng hắn, thật đúng là buồn cười mà.

Chỉ một câu thôi, những thứ mà Owen đại sư suy tính có chút lý tưởng quá mức rồi!

Các tân khách đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Rất nhiều người đều cảm thấy Bạch Tiểu Thăng đã không còn gì có thể nói được nữa rồi, rất nhiều người lại có vẻ như đang mong đợi, muốn nghe xem Bạch Tiểu Thăng còn có thể nói cái gì.

Ngoại trừ khách mời, một số nhân vật mấu chốt cũng có vẻ mặt khác nhau.

Ánh mắt Antonio có hơi tiếc nuối, giống như đang tiếc hận điều gì.

Anh em Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên thì cười lạnh, chờ coi náo nhiệt của Bạch Tiểu.

Demi Rose đang nhìn chăm chú, như có điều suy nghĩ.

Ellen đang lo lắng.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh vẫn duy trì vẻ trấn định như cũ, đó cũng là căn cứ vào sự tín nhiệm hoàn toàn đối với Bạch Tiểu Thăng.

Mà đôi mắt đẹp của Mạc Hân đang chờ mong nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Dưới cái nhìn soi mói của tất cả mọi người, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười rốt cuộc cũng mở miệng.

Nhưng mà hắn lại chưa nói rượu này như thế nào, mà lại quay về phía Antonio, nhẹ giọng hỏi một câu.

- Antonio tiên sinh, trong Filo tửu trang có một loại dăm bông được sản xuất từ miền Đông Nam của nước ông, làm từ loại từ heo da đen kia. Tôi nhớ là coi như chỗ này của các ông thì cái loại dăm bông thượng đẳng này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu (có thể gặp nhưng không thể ước được), loại cực phẩm càng vô giá.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói xong câu này liền làm cho tất cả mọi người sững sờ.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng bồi thêm một câu.

- Nếu như mà có, có thể lấy ra chút được không, tôi muốn nếm thử chung với loại rượu này một chút.

Hắn muốn ăn dăm bông hay là muốn rượu thịt (nhậu nhẹt)!

Nhất thời mọi người há hốc mồm.

Ngay cả Antonio cũng ngẩn người, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần, nói năng có chút lắp bắp.

- Đen, dăm bông heo da đen? À, tôi, cá nhân tôi có trữ một chút, cậu muốn ăn thử nó sao? Ngay bây giờ à?

Ngay cả Antonio cũng theo không kịp tiết tấu này.

Sắc mặt Owen đại sư lập tức trầm xuống, gầm lên với Bạch Tiểu Thăng ngay trước mặt mọi người.

- Người trẻ tuổi cậu muốn làm gì!

Tiếng hét này ngay lập tức làm cho toàn bộ khách mời giật mình tỉnh lại.

Ngay lập tức toàn bộ khách mời nổi giận.

- Người trẻ tuổi này tại sao lại không có lễ phép như vậy!

- Đây là hắn đang nhận thua à, đây là phẩm tửu! Vậy mà bây giờ hắn lại muốn đi ăn thứ khác!

- Rượu ngon như thế mà lại để cho hắn làm thành bữa tiệc rượu thịt, thật là không thể tha thứ được!

Trong chốc lát, mọi người xúc động.

Thậm chí những người trước đây ủng hộ Bạch Tiểu Thăng cũng tức giận.

Những nhân sĩ Phương Tây yêu rượu này, có một sự chấp nhất đối với rượu ngon, thứ đó là thần thánh không cho phép bất cứ người nào khinh nhờn.

- Người này không chỉ khinh nhờn mỹ tửu, cũng là một loại nhục nhã đối với Owen đại sư, đối với những nhân sĩ yêu thích mỹ tửu như chúng ta!

Phong Mạch Ngữ việc nhân đức không nhường ai, lên giọng gầm thét.

- Cái này căn bản là đang khinh nhờn!

Lời này vừa nói ra lập tức được mọi người ủng hộ.

Đối mặt mỹ tửu cực hạn lại không có chút kính sợ nào, việc này ở trong mắt những nhân sĩ yêu rượu là đang khinh nhờn, đây là đang vô lễ cực kỳ!

- Đây là khinh nhờn!

Rất nhiều người cũng hưởng ứng nói ra.

- Trong mắt cậu còn có Owen đại sư, còn có chúng tôi không! Cậu đối với chúng tôi không tôn trọng, mọi người nên cho cậu ta thua đi!

Phong Mạch Yên cũng kêu to theo.

- Phán cậu ta thua!

Mọi người lại lần nữa xúc động phẫn nộ.

Lập tức Owen đại sư nhận được sự ủng hộ áp đảo từ mọi người ở đây.

Giờ phút này, Owen đại sư nâng lên hai tay hơi ép xuống, cất giọng nói với đám người xung quanh.

- Mọi người yên tĩnh !

Khách mời oán giận, bực tức khó nguôi.

Ngay cả Owen đại sư cũng phải liên tục lên tiếng mới ngừng được tiếng chỉ trích của mọi người.

Sau đó, Owen đại sư chuyển hướng sang Bạch Tiểu Thăng, có chút khắc chế, rất có khí độ nói.

- Người trẻ tuổi, bây giờ cậu muốn nhận thua sao!

Trong mắt Owen đại sư, chính mình thắng mười phần chắc chính, đây cũng là nhận định của đám người kia.

Cho nên chỉ cần hắn thể hiện ra khí độ của mình là được rồi.

- Tôi vẫn chưa có thua, cái này chỉ là đang làm phán đoán cho chủ nhân của loại rượu này mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng vậy mà vẫn giữ được ánh mắt yên tỉnh, vậy mà vẫn còn giữ được nụ cười trên mặt.

Lập tức Owen đại sư hơi vặn lông mày.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Mạc Hân, cười nói.

- Cho bọn họ một cái kết quả đi.

Cho biết. . . Kết quả ?

Bạch Tiểu Thăng rõ ràng còn chưa đưa ra lời bình luận, rõ ràng là thua !

Còn muốn tuyên bố kết quả như thế nào.

Các vị tân khách ở đây hầu như đều cho là vậy.

Mạc Hân gật đầu, tiến lên một bước.

Đám người lúc này mới chú ý tới, vị thần cấp mỹ nữ pha rượu này mặt đầy mỉm cười, nụ cười như gió xuân ấm áp, hoàn toàn không có bởi vì người khác khinh nhờn tác phẩm tâm huyết của mình dày công nghiên cứu ra mà phẫn nộ, ngược lại lộ ra rất vui vẻ.

Một màn này rất không bình thường, khiến cho tất cả mọi người đều khẽ giật mình.

Mạc Hân cất giọng nói.

- Tôi tuyên bố, người thắng cuộc trong trận tỷ thí này …..

- Là anh ấy !

Mạc Hân chỉ tay về phái Bạch Tiểu Thăng, dứt khoát quả quyết nói ra.

Một câu nói kia khiến cho đám người có mặt tại nơi đây như bị sét đánh ngang tai, vẻ mặt ngốc trệ, hóa thành tượng đất.

Cái này sao có thể !

Owen đại sư thua ?

Cái này sao có thể !

Cái người trẻ tuổi kia còn chưa đưa ra đánh giá đã thắng rồi?

- Không công bằng.

Phong Mạch Ngữ bỗng nhiên thì thào nói.

- Đúng vậy, không công bằng !

Phong Mạch Yên hô hoán lên.

Sau đó, toàn trường sôi trào.

- Đây là có chuyện gì ?

- Tôi cũng không biết nữa! Làm sao lại là cái người trẻ tuổi kia thắng rồi !

Không ai đồng ý tiếp nhận cái kết quả như thế này.

Thậm chí ngay cả Owen đại sư cũng như thế, sắc mặt trở nên âm trầm vô cùng đáng sợ.

Mình thua ?

Mình thất bại ?

Làm sao có thể như thế được, mình đem ly rượu kia phân tích thấu đáo vô cùng mà!

Thậm chí ngay cả Ellen, Demi Rose đều có mấy phần trợn tròn mắt, không hiểu rõ.

- Tất cả yên lặng !

Bỗng nhiên Owen đại sư phát ra một tiếng hống như sư tử gầm.

Lập tức mọi người yên tĩnh lại, đều nhìn về phía hắn.

- Mạc Hân tiểu thư, cô nói là tôi thua ? Vậy cho tôi một cái lý do đi! Nếu không phải thì coi như có đi tới chỗ của Chủ Tịch Tửu Nghiệp hiệp hội thì tôi vẫn phải đem cô kiện cáo tới cùng! Cả cô cùng với sư phụ cô nữa!

Sắc mặt Owen đại sư có chút dữ tợn, trong đôi mắt hằn lên tia máu.

Mọi người cùng xoay người nhìn về phía Mạc Hân.

Bọn họ cũng đợi một lời giải thích rõ ràng!

- Owen đại sư.

Ngược lại Mạc Hân rất có vài phần khí độ giống như Bạch Tiểu Thăng, phong khinh vân đạm (nhẹ nhàng như gió mây), không vội không chậm.

- Lời ông mới vừa nói rất đặc sắc nha.

Owen đại sư híp mắt lại, chờ đợi câu nói kế tiếp của Mạc Hân.

- Nhưng cách thưởng thức của ông là sai đó!

Đôi mắt của Owen đại sư co rụt lại, âm thanh khàn khàn, cắn răng nói.

- Sai chỗ nào!

- Ông dùng phương thức thưởng thức rượu đỏ để nếm rượu của tôi, còn phân biệt ra mấy loại biến hóa căn bản là sai rồi!

Mạc Hân lớn tiếng nói.

Biểu lộ của Owen đại sư khi nghe xong rất dữ tợn.

- Thật đáng tiếc, có lẽ ông có rất ít cơ hội được uống rượu đế Hoa Hạ, không biết một loại rượu lâu năm có bao nhiêu loại biến hóa mỹ diệu! Là ông, đang lãng phí mỹ tửu của tôi!

Một lời của Mạc Hân làm tất cả khách mời cả kinh không nói được gì.

Thì ra, rượu của nàng phải uống như thế.

Thì ra phương pháp uống của người trẻ tuổi kia mới chính xác!

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận