Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1456: Tôi có người bạn trên đài (2)

Mọi người cuối cùng cũng thống nhất ý kiến, Bạch Tiểu Thăng đi phía trước nhất, dẫn theo vợ chồng Jonas, một hàng người dọc theo con đường nhỏ mà đi lên sân khấu bên kia.

Kỳ thật, từ hàng ghế đầu tiên đến sân khấu có một khoảng cách không nhiều, mà ở đó có mấy tên bảo vệ đứng canh giữ ở đó đề phòng tình huống xảy ra đột xuất.

Nếu không người xem ai cũng muốn có được chữ ký của Egor tiên sinh thì không phải chỗ này sẽ bị làm loạn xà ngầu lên hết rồi sao.

Bọn Bạch Tiểu Thăng mới tới gần hàng ghế phía trước mà thôi, thật ra bên kia đã có rất nhiều người đứng ở đó, mỗi người đều mang biểu tình kích động kiễng chân nhìn, rướn cổ nhìn lên trên đài, thậm chí có người còn quơ quơ tay liên tục hy vọng làm cho người trong dàn nhạc chú ý đến mình.

Một màn này nếu như diễn ra ở rạp hát lớn cỡ như Mala Radohoshch thì thật sự không thể nào tưởng tượng được!

Những người dám chạy tới hàng ghế đầu tiên để vây xem kia chắc chắn sẽ bị người khác chê cười, thậm chí có khi còn bị quản lý của rạp hát coi như người quấy rối trật tự mà đuổi ra ngoài nữa kìa.

Chắc là cũng chỉ có loại rạp hát nhỏ xíu cũ kỹ như Dolado mới có thể bị náo loạn đến loại tình trạng này.

Những tên bảo vệ đứng đằng kia chỉ là cảnh giác nhìn những người đó, chỉ cần không có người bước qua khu vực hạn chế, không có lớn tiếng ồn ào quấy rầy đến dàn nhạc thì bọn họ cũng cho rằng nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện mà im lặng làm ngơ. Dù sao mấy người bảo vệ này cũng chẳng có xuất thân chính quy gì, hơn nữa người xem đều là dân thành thị thuộc tầng lớp dưới chót, một khi quản lý quá nghiêm có khi gây hiệu quả ngược lại làm cho cảm xúc của bọn họ bùng nổ, đến lúc đó thì còn khó có thể thu xếp được như bây giờ nữa.

Sau khi mấy người Bạch Tiểu Thăng đi qua thì đứng cách đám người vây xem kia một khoảng cách nhất định, nếu như đi thêm một vài bước nữa thì sẽ nhập bọn với đám người tạp nham đó, như vậy sẽ càng không được chú ý hơn nữa.

Mấy người Bạch Tiểu Thăng đứng ở nơi đó trong chốc lát, lại nhìn một hồi lâu mà ở phía trên đài, đám người Egor vẫn hoàn toàn không hay biết gì.

Cũng đúng, mấy người Egor đều đang bận rộn muốn chết, đám người làm loạn dưới đài kia cũng không phải mới có, nhìn riết rồi cũng phiền, thôi thì cứ nhắm mắt làm ngơ không thèm quan tâm nữa.

Bây giờ Egor đã vội vã lại thêm cả nôn nóng. Vấn đề của cái rạp hát Dolado này thật sự còn nhiều hơn trong tưởng tượng của hắn nữa.

Chẳng những việc tuyên truyền bên ngoài thảm không nỡ nhìn, trong cái phòng nghe chính đã lâu không được dùng tới này, tất cả dụng cụ đều cũ kỹ hư hết, bọn họ còn phải tự mình ra tay sửa chữa lại hết mới dùng được.

Như thế này thôi còn không nói gì, bên phía rạp hát còn cho người xem vào trước hai tiếng đồng hồ, hơn nữa còn không thèm sắp xếp bảo vệ, làm cho dàn nhạc bối rối muốn chết.

Sau khi Egor yêu cầu mãnh liệt bên đó cuối cùng mới kêu bảo vệ tới, cuối cuối cùng cũng duy trì trật tự hiện trường tốt hơn một chút.

Nhưng mà bây giờ cách giờ biểu diễn chỉ còn có mấy chục phút nữa thôi, vậy mà còn gặp phải cái vấn đề nghiêm trọng như vậy.

Egor chưa từng thấy có cái rạp hát nào kỳ như cái rạp hát này.

Bây giờ chỉ có thể tới đâu hay tới đó.

Egor vẫn quyết định buổi biểu diễn vẫn diễn ra như đã thông báo lúc ban đầu.

Cho dù hôm nay chỉ tới một người đi nữa, cho dù hôm nay hắn nhất định là thua cuộc rồi, thì hắn cũng nhất định phải diễn cho xong xuôi mới thôi.

Thua người không thua trận, dàn nhạc Egor không bao giờ thua về mặt tinh thần!

Dưới trạng thái như thế, Egor làm sao có thể phát hiện đám người Bạch Tiểu Thăng được.

Đứng đợi năm sáu phút, lại nhìn năm sáu phút, Jonas nhịn không được nhẹ giọng nói với vợ của mình:

- Anna, chân của em còn có vết thương cũ, không thể đứng trong thời gian dài được, không bằng chúng ta đi tìm chỗ ngồi đi.

Jonas phu nhân lại hơi trầm ngâm, liếc mắt nhìn bọn Bạch Tiểu Thăng.

Bên Bạch Tiểu Thăng chưa từng có ý định rời khỏi chỗ này, bây giờ đang túm tụm vào nhau bàn bạc chuyện gì đó.

- Không thì anh gọi điện thoại cho Egor trước đã, tuy rằng bây giờ cũng không phải lúc gọi nhưng vẫn phải làm cho rõ tình huống bây giờ là như thế nào đã.

Bạch Tiểu Thăng dò hỏi ý tứ của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Ngay tại đây mà còn gọi điện thoại cho Egor thì đúng là không quá lễ phép.

Nhưng suy cho cùng muốn tốt cho dàn nhạc Egor thì cần phải để cho Egor nhìn thấy bọn họ, hơn nữa nói rõ tình hình bây giờ, đây mới là chuyện quan trọng nhất.

- Nếu không thì gọi cho hắn một cuộc đi.

Lâm Vi Vi cũng nói.

Lôi Nghênh vừa muốn phát biểu ý kiến của mình thì bỗng nhiên nhìn thấy Egor đang đứng trên đài quay qua nhìn về phía bên này, có thể là hắn ta cảm thấy ánh đèn trên đỉnh đầu bên bọn họ còn cần phải điều chỉnh một chút.

Lôi Nghênh lập tức giơ hai tay lên quơ quơ, dáng người của hắn rất cao to cho nên làm ra động tác như vậy lập tức làm cho mọi người chú ý đến.

Ánh mắt của Egor cũng bị hấp dẫn qua

Bạch Tiểu Thăng cũng giơ cánh tay lên, mỉm cười múa may.

- Những người trẻ tuổi này thật là có sức sống, bọn họ nghĩ làm như vậy thì người bạn trên đài kia sẽ nhìn thấy sao. Egor tiên sinh cũng nhìn qua rồi kìa bọn họ muốn hấp dẫn sự chú ý của Egor tiên sinh sao?

Jonas cảm thấy đám Bạch Tiểu Thăng đúng là đám con nít dám nghĩ dám làm, nhịn không được bật cười.

Nhưng ngay sau đó Jonas nhìn thấy vợ của mình mở to hai mắt, một tay che miệng, một tay chỉ về phía sân khấu, khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

- Anna, em làm sao vậy?

Jonas nhịn không được kinh ngạc hỏi.

Chờ đến khi hắn nhìn theo ánh mắt của vợ mình thì cũng lập tức bị dọa cho nhảy dựng lên.

Sân khấu bên kia, Egor tiên sinh kia vậy mà thật sự nhờ sự giúp đỡ của mấy nhân viên bảo vệ mà nhảy xuống sân khấu.

Đi thẳng về phía bên này!

Lập tức, người xem bốn phía đều sửng sốt.

Đám người vây xem đứng ở phía trước lối đi nhỏ bắt đầu phát ra từng trận hoan hô.

Egor lách khỏi những người đó đi thẳng một đường lại đây, thật sự thẳng đến bên này!

Jonas nghẹn họng nhìn trân trối, có chút không thể tin được.

Jonas là fans của dàn nhạc Egor, hắn luôn kiên định cho rằng chỉ có Egor mới xứng danh là đại âm nhạc gia, người chỉ huy xuất sắc nhất.

Ở trên đài, Egor luôn có đầy đủ phong thái thân sĩ, cử chỉ lời nói cũng đều lộ ra phong phạm đại sư.

Nhưng mà trước mắt, đại sư lại định nhảy xuống sân khấu, chạy vòng vòng thính phòng!

Chuyện này, chuyện này……

Jonas không biết dùng lời nào để diễn tả nữa rồi.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người xung quanh, Egor một đường chạy tới trước mặt Bạch Tiểu Thăng, trong ánh mắt hoàn toàn là vẻ không thể tin được lại mang theo kích động, đánh giá Bạch Tiểu Thăng trên dưới một lượt rồi cười to nói,

- Bạn của tôi, thật là cậu! Tôi vừa rồi còn tưởng rằng mình bị hoa mắt nữa đó, thật là cậu! Cậu đi tới đây lúc nào vậy, tôi còn không biết đâu! Cậu tới buổi biểu diễn của chúng tôi mà tại sao lại không chịu nói trước một tiếng vậy chứ!

Trong lúc nói chuyện chi gian, Egor ôm Bạch Tiểu Thăng một cái thật chặt.

Người xem bốn phía cũng kinh ngạc hô to gọi nhỏ, cũng không dám tin tưởng.

- Thì ra người bạn trong dàn nhạc mà hắn nói lại là…… Egor tiên sinh!

Jonas và phu nhân khiếp sợ nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Cho dù có là bạn bè thì sợ cũng không thể làm Egor trước mặt công chúng không màng thân phận chạy xuống đài như thế!

Như vậy tất nhiên không phải bạn bè tầm thường rồi! Là cực kì cực kì không bình thường luôn đấy!

Trên sân khấu người trong dàn nhạc Egor cũng phát hiện chuyện vừa nãy, đương nhiên cũng kinh ngạc vô cùng.

Amelia cũng khẽ hé cái miệng nhỏ của mình, mắt đẹp đăm đăm, cô chưa bao giờ thấy qua cha mình lại ‘không quan tâm hình tượng’ đến như vậy

- Là hắn!

Bên trong dàn nhạc Egor bỗng nhiên có một người phát ra một tiếng hô nhỏ đầy hưng phấn.

- Không sai, là hắn!

Lại có người kinh hô.

Ngay sau đó các thành viên cũ lần lượt gia nhập vào đoàn đội kinh ngạc đó.

- Hắn? Là ai?

Amelia nhìn xuống dưới đài, thấy người trẻ tuổi vừa mới ôm cha mình xong rồi lại nhiệt tình thấp giọng nói chuyện với nhau, nên nhịn không được hỏi.

Người nọ hình như cũng chỉ lớn hơn mình cỡ mười tuổi mà thôi, làm sao có thể làm bạn bè với cha mình được nhỉ.

- Ba năm trước đây, là người này đã giải cứu chúng tôi từ trong dàn nhạc Sa Vi ra đấy!

Có người trả lời.

Amelia đầu tiên là kinh ngạc, sau đó ánh mắt nhấp nháy.

- Lúc này có lẽ hắn còn có thể giúp được chúng ta đấy!

Có người nhịn không được nói.

Ánh mắt Amelia tối sầm lại, cô không tin người trẻ tuổi Đông Phương kia có thể giúp được bọn họ giải quyết tình huống hiện tại.

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng đang lo “Kề tai nói nhỏ” với Egor.

Chào hỏi đơn giản xong xuôi Bạch Tiểu Thăng liền đi thẳng vào chủ đề chính dò hỏi tình huống hiện tại, mà Egor cũng không có dấu diếm gì một năm một mười kể rõ sự tình cho Bạch Tiểu Thăng nghe.

- Được, tôi đã hiểu rõ tình hình bây giờ rồi.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng nghe xong, liền kéo dãn khoảng cách giữa hai người cười nói với Egor,

- Các anh cứ theo biểu diễn như bình thường đi, hôm nay có tôi ở đây, tôi giúp các anh thắng lần đánh cuộc này, làm cho dàn nhạc Sa Vi thua sạch sành sanh luôn!

Hắn vẫn lạc quan như vậy, tự tin như vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận