Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1708: Ký hợp đồng với hai gia tộc lớn (1)

Hôm nay Lâm Thiên Nghĩa không để ý tới chuyện trong gia tộc, lại bận tối mày tối mặt.

Buổi sáng, ông ta vội vàng gặp mặt rồi bàn bạc với Bạch Tiểu Thăng, sau đó gọi điện qua hết "thăm dò" đến “đấu não” cùng người bạn cũ Hồng Thành Thiên.

Sau khi quyết định để cho nhà họ Lâm lần này "bay một mình", ông ta lại gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng, nói một vài chuyện trong bữa tiệc tối, thật ra là để chuẩn bị trước cho việc đàm phán và hợp tác vào buổi tối.

Buổi trưa, Lâm Thiên Nghĩa ăn qua loa một bữa cơm, sau đó lại liên hệ với những nhân vật quản lý quan trọng trong gia tộc.

Những người này cũng là người ông tuyệt đối có thể tin cậy.

Thật ra Lâm Thiên Nghĩa đã sớm bảo bọn họ chuẩn bị phương án hợp tác với Thiên Tự Quốc Tế và bên phía Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao, lúc đầu Lâm Thiên Nghĩa đã hạ quyết tâm sẽ phải tiến hành hợp tác với bên phía Bạch Tiểu Thăng. Chỉ là không ngờ phải nhanh chóng dùng tới như vậy.

Lúc này, tình hình đã khác.

Lâm Thiên Nghĩa muốn dẫn theo nhà họ Lâm "bay một mình", lại không thể thực hiện phương diện hợp tác như lúc trước đặt ra, một chút cũng nhất định phải tranh, thậm chí lấy lý do "thị trường quốc tế hóa" bên này để tranh thủ điều kiện hợp tác hậu đãi với Bạch Tiểu Thăng.

Bây giờ, ông ta ngược lại phải chủ động đưa ra lợi ích.

Lâm Thiên Nghĩa thậm chí không ngủ trưa, lại bắt đầu trao đổi với từng nhân vật quan trọng của công ty nhà họ Lâm, bày mưu đặt kế, thậm chí chỉ điểm những phương thức hợp tác cụ thể, phải sửa phương án thế nào.

Khi những lãnh đạo cấp cao của nhà họ Lâm luôn được Lâm Thiên Nghĩa tin tưởng biết lúc này nhà họ Lâm sẽ chủ động đưa lợi ích cho đối phương thì đều kinh ngạc.

Trong ấn tượng của bọn họ, gia chủ chưa từng làm chuyện hợp tác kiểu - lấy chồng nói chuyện sau, chuẩn bị tốt việc đưa lợi ích ra trước như thế này.

Rốt cuộc giám đốc điều hành của tập đoàn Chấn Bắc ở khu Đại Trung Hoa là thần thánh phương nào lại có thể làm cho gia chủ của mình thành như vậy!

Trong lòng đang kinh ngạc, số ít trong những người này lại biết được lúc này nhà họ Lâm muốn "buông tha" nhà họ Hồng để bay một mình lại càng kinh ngạc tới mức suýt nữa rơi cằm.

Cho dù thật ra trong lòng những người này đã sớm nghĩ đến vấn đề này, nhưng lúc này một khi trở thành sự thật, bọn họ vẫn có chút chấn động.

Nhà họ Lâm, nhà họ Hồng là giao tình mấy chục năm, trên phương diện làm ăn càng là đối tác khó có được.

Không ngờ hợp tác với Bạch Tiểu Thăng lại quan trọng đến mức khiến gia chủ có thể quyết định vứt bỏ gia tộc này!

Đối mặt với sự chấn động kinh ngạc và nghi ngờ của mọi người, Lâm Thiên Nghĩa lại không thời gian rảnh rỗi để giải thích cho bọn họ nhiều. Sau khi liên lạc với bọn họ xong, Lâm Thiên Nghĩa ngồi trước máy tính gõ gõ đánh đánh, chỉnh lại sơ bộ kết cấu hợp đồng hợp tác.

Bữa tiệc tối sẽ cần tới cái này, trong lúc cấp bách ông ta không yên tâm khi giao cho người khác làm, chỉ đành phải tự mình chuẩn bị.

Chờ ký xong hợp đồng này, tiếp sau mới có thể ký những hợp đồng hợp tác cụ thể khác.

- Tối nay, mình phải ký hợp đồng cùng Bạch Tiểu Thăng, nếu chậm trễ sẽ xảy ra biến cố! Thật ra cũng là bất đắc dĩ mới phải nhường lợi ích cho cậu ta, nhưng mình cũng phải sắp xếp cho tốt, dù thế nào cũng phải đưa cho lợi ích, tuyệt đối không thể nóng vội! Nếu không, Bạch Tiểu Thăng rất có thể sẽ được một tấc lại muốn một thước. Đến lúc đó, mình sẽ bị động!

Lâm Thiên Nghĩa suy tính những điều này, dần gõ ra khung hợp tác ban đầu, cẩn thận cân nhắc và so sánh trong đó.

Chỉ riêng việc này đã tốn hết hai giờ của Lâm Thiên Nghĩa.

Sau khi làm xong cũng khiến cho Lâm Thiên Nghĩa thấy mỏi mệt.

Nhưng được cái khi ông ta kiểm tra lại, vẫn cảm thấy rất hài lòng.

Sau khi kiểm tra lỗi chính tả, Lâm Thiên Nghĩa đã nghĩ tới chuyện tìm một người có thể dựa vào, người đáng tin nhất để cân nhắc lại các chi tiết một lần nữa.

Sau khi ký cái này, hợp tác tiếp sau lại đi theo các trình tự rõ ràng nào...

Đúng lúc này, điện thoại của Lâm Thiên Nghĩa bỗng nhiên đổ chuông.

Lúc đầu Lâm Thiên Nghĩa không vội nghe điện thoại, mà vươn vai một cái, cảm giác khắp người nhức mỏi, tinh thần có phần uể oải.

Dù sao ông ta cũng không phải mấy người trẻ tuổi, vừa rồi trải qua một lần lao động trí óc khẩn trương nên thấy mệt nhọc cũng là điều đương nhiên.

Duỗi thắt lưng xong, ông ta mới không để ý liếc nhìn điện thoại.

Vừa nhìn, ông ta lập tức tỉnh táo hẳn.

- Lại là Bạch Tiểu Thăng!

Lâm Thiên Nghĩa sửng sốt vội cầm lấy điện thoại.

- Cậu ta lại gọi điện thoại cho mình làm gì?

Lâm Thiên Nghĩa thoáng nghi ngờ, sau đó nhanh chóng nghe máy.

Không biết có phải Bạch Tiểu Thăng tạm thời có việc, không tới tham gia bữa tiệc tối của mình hay không!

Trong đầu Lâm Thiên Nghĩa chợt có một ý nghĩ, lập tức căng thẳng.

Sẽ không đâu, Bạch Tiểu Thăng đã đồng ý rồi mà!

Nhà họ Lâm cũng không phải con chó con mèo nào đó, mình đã trịnh trọng mời hắn như vậy, hắn làm sao có thể tạm thời hủy bỏ được!

Lâm Thiên Nghĩa thầm nói.

- Ngài Lâm sao?

Đầu điện thoại bên kia, Bạch Tiểu Thăng khách sáo hỏi.

- Là tôi, Ngài Tiểu Thăng gọi điện thoại tới có chuyện gì?

Lâm Thiên Nghĩa khách sáo trả lời.

Trong giọng nói của Bạch Tiểu Thăng hình như có phần áy náy:

- Là như vậy, ngài Lâm. Về bữa tiệc tối này, tôi có thể sẽ qua nhưng phải chậm lại khoảng nửa giờ!

Lâm Thiên Nghĩa nhíu mày.

Bạch Tiểu Thăng thật sự muốn thay đổi?

Nhưng không phải là hủy bỏ mà là đi muộn nửa giờ.

Vì sao?

- Ngài Tiểu Thăng có chuyện gì cần đi xử lý trước sao?

Lâm Thiên Nghĩa hỏi.

- Là như vậy, ngài Lâm cũng biết, tập đoàn chúng tôi có một doanh nghiệp ở bên Tương Cảng là Thiên Tự Quốc Tế, người chịu trách nhiệm tên là Thành Nam. Bây giờ, anh ta đã ký hợp đồng với nhà họ Hồng bên kia và gây ra động tĩnh cũng rất lớn. Tôi mới vừa nhận được một tin tức, nhà họ Hồng còn muốn mở rộng quy mô hợp tác. Gia chủ nhà họ Hồng, à, cũng chính là Hồng Thành Thiên người bạn cũ của ngài cũng tự mình đứng ra, Thành Nam – người quản lý của tôi cảm thấy thân phận của anh ta không ngang bằng với đối phương, cho nên muốn mời tôi ra mặt, thời gian vừa vặn được quyết định vào lúc đó. Ngài Hồng Thành Thiên cũng vừa gọi điện thoại cho tôi xong, tôi không tiện từ chối. Nhưng tôi bảo đảm sẽ không ở lại quá lâu, một khi nói chuyện xong với bên kia sẽ lập tức tới tham dự bữa tiệc của ngài. Tôi chỉ muốn nói sớm một tiếng cho ngài biết.

Bạch Tiểu Thăng "Xin lỗi", lập tức làm cho Lâm Thiên Nghĩa khẩn trương ngồi thẳng lại.

Hồng Thành Thiên quả nhiên lén liên lạc với Bạch Tiểu Thăng sau lưng mình!

Cho dù bất kể là Hồng Thành Thiên hay Bạch Tiểu Thăng đều cố gắng hết sức "Che giấu", nhưng bọn họ có cách thức liên lạc với nhau, điều này đã có thể nói rõ tất cả!

Hồng Thành Thiên còn muốn mở rộng quy mô hợp tác à?

Lâm Thiên Nghĩa vừa nghĩ đến đây, lập tức cảm giác như có áp lực vô hình từ bốn phương tám hướng ép về phía mình.

Áp lực như núi lớn đè lên ngực!

- Thật sao, anh Hồng của tôi lại... vội vàng như vậy sao?

Lâm Thiên Nghĩa cố cười và nói:

- Tôi đã nghe nói chuyện hai bên hợp tác, không phải mới bắt đầu sao, thế nào... lại muốn mở rộng quy mô hợp tác vậy?!

Mặc dù Lâm Thiên Nghĩa không đến mức nói lắp, nhưng thời gian “thở” ngắn ngủi kia vẫn khó thoát khỏi lỗ tai của Bạch Tiểu Thăng.

Thấy Lâm Thiên Nghĩa thăm dò, Bạch Tiểu Thăng giả vờ không biết gì:

- Đúng vậy, tôi cũng thấy rất kỳ lạ, ông ấy lại đột nhiên gọi điện thoại cho tôi, nói muốn mở rộng quy mô hợp tác.

Lúc này, trên bàn tay Lâm Thiên Nghĩa cầm điện thoại đã nổi gân xanh.

Đột nhiên?

Sợ rằng lão Hồng đã phát hiện gì đó từ chỗ mình rồi!

Mình vừa mới lập ra mẫu hợp tác, lại sắp bị lão Hồng nhanh chân đến trước một bước à?

Vậy mình sao có thể cam tâm được!

- Ngài Hồng Thành Thiên kia đưa điều kiện rất hậu đãi, cấp dưới của tôi tên gọi Thành Nam kia có phần không khống chế được, cho nên bên tôi cũng có hứng thú với chuyện mở rộng hợp tác. Chỉ là không ngờ tôi được ngài Lâm mời qua, còn chưa đạt được hợp tác với bên ngài Lâm, lại muốn ký hợp đồng với ngài Hồng trước. Mọi người đều nói hai nhà Lâm Hồng thân như một, tôi nghĩ ngài Lâm nghe được tin tức này cũng sẽ rất vui mừng. Chỉ mong ngài Lâm có thể hiểu được chuyện tôi qua bữa tiệc chậm một chút.

Bạch Tiểu Thăng vẫn "Kiên trì" nói.

- Đúng vậy, thân thiết như một nhà, hai nhà chúng ta... thân thiết như một nhà.

Giọng nói Lâm Thiên Nghĩa không có gì khác thường.

Chỉ có điều, bản thân Lâm Thiên Nghĩa nhìn vào màn hình máy tính, ánh mắt không ngừng thay đổi, sau đó giống như đã hạ quyết tâm.

- Cảm ơn ngài Lâm đã hiểu, vậy tôi cúp điện thoại trước đây.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận