Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1359: Giải pháp của Bạch Tiểu Thăng (3)

Lôi Nghênh nhìn thì có vẻ như đang phản bác, nhưng trọng tâm thì cũng tương tự với Lâm Vi Vi, cũng là thu thập hết đối phương. . .

Bạch Tiểu Thăng lập tức dở khóc dở cười.

Kỳ thực Lôi Nghênh nói như vậy, tất nhiên cũng có nguyên nhân.

Vừa mới đến nơi đây, tiếng ồn đêm qua khiến cho hắn tràn ngập cả bụng lửa giận.

Thứ hai, ngày hôm qua ở trên taxi, hắn bị con trai của người ta ném một cái lon nước, tâm trạng đến giờ vẫn không thoải mái được.

Ngày hôm qua, nhìn Lôi Minh Diệu trên cái xe Hummer mui trần không ra sao, thì cũng không khó đoán được đức hạnh người cha như thế nào.

Phóng túng cho chính con trai mình xông ngang xông dọc như thế, lại để cho dự án dưới tay mình gây phiền toái cho người dân, làm mưa làm gió, khẳng định cũng không phải loại người tốt đẹp gì !

Thu thập bọn hắn, không tính là bắt nạt người khác, nhiều lắm thì thay trời hành đạo, vì dân trừ hại !

Lôi Nghênh không cảm thấy bất ổn điểm nào, ngược lại là đồng ý với quan điểm của Lâm Vi Vi.

Tuy nhiên, Lâm Vi Vi chỉ là bởi vì người nhà Bạch gia chịu khổ sở, lại tức không chịu được khi thấy người khác nhìn nhận năng lực của Bạch Tiểu Thăng với vẻ khinh thường, mới nói câu nói nhảm như vậy.

- Cho dù gọi người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực đến xử lý, thì cũng có chút quá mức.

Bạch Tiểu Thăng đưa mắt nhìn Lôi Nghênh, khẳng định nói.

Đã không ra tay thì thôi, đã hành động là muốn thẳng tay "Diệt" người ta, như vậy quá cuồng vọng.

Tuy rằng bọn hắn hoàn toàn có cái năng lực này.

Hiện tại, Bạch Tiểu Thăng chân chính nắm trong tay hàng trăm ngàn công ty, là đại nhân vật sánh vai cùng sân khấu với Lục Vân.

Ở trước mặt hắn, công ty bất động sản nhỏ của địa phương, chẳng khác gì hạt cát, con kiến.

- Cũng không đáng để làm to chuyện.

Bạch Tiểu Thăng nói bổ sung.

- Anh Tiểu Thăng, anh không cần chuẩn bị gì mà cứ trực tiếp đến như thế, chẳng lẽ thật sự muốn nói chuyện bằng tình cảm, dùng lí lẽ đi khuyên bảo sao?

Lâm Vi Vi không thể tưởng tượng nổi nói.

Đối phương chưa hẳn sẽ chịu nghe lời hắn.

Trừ phi, Bạch Tiểu Thăng bộc lộ rõ ràng thân phận.

Có thể được Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc cao cao tại thượng đi khuyên bảo người thấp kém làm việc thiện, nói ra thật dễ khiến người ta không tin, quá thấp kém, thậm chí tổn hại đến uy danh khu Đại Trung Hoa, còn không bằng. . .

"Diệt" bọn hắn. . .

Coi như không thật sự ra tay với công ty bọn hắn, thì ít nhất cũng hung hăng xoa dịu ngọn lửa của bọn hắn, khiến cho bọn hắn không dám ở nơi này thi công lúc hơn nửa đêm nữa.

Lâm Vi Vi thầm nói.

Lôi Nghênh cũng phát sầu,

- Dựa vào thân phận và địa vị của Tiểu Thăng cậu, giải quyết bằng biện pháp đi thương lượng lịch sự với bọn họ, mới càng phiền phức hơn ấy.

Không báo thân phận thì không gặp được lãnh đạo đứng đầu của đối phương, báo lại rất có thể tiết lộ tin tức, trở thành chủ đề nóng hổi đem ra bàn luận.

Đối với sự lo lắng này, Bạch Tiểu Thăng chỉ là cười cười.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh phát sầu, sao hắn có thể không lo lắng vậy.

- Anh Tiểu Thăng, có phải anh có chủ ý gì hay không?

Lâm Vi Vi thấy thế thì trong lòng nhảy lên, vội vàng hỏi.

Lôi Nghênh cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Ừm, xem như thế đi.

Bạch Tiểu Thăng đi lên phía trước,

- Lần này tôi đi qua, cũng là muốn hỏi thử xem một chút, bọn họ có bán dự án này không?

Dự án không bị ngừng thi công?

Mà còn muốn mua lại.

Dù sao trong thẻ của hắn, còn có một tỷ. . .

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ngạc nhiên nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, sau đó bọn hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng đã bước đi xa, liền chạy đến đuổi bám chặt theo sau.

Đối với Bạch Tiểu Thăng, một lời không hợp liền mua lại toàn bộ cả dự án, bọn hắn triệt để khâm phục rồi.

. . .

Ba người Bạch Tiểu Thăng đi đến gần cửa ra vào của dự án, thì bắt gặp rất nhiều người ủ rũ rời đi.

Lâm Vi Vi ngăn cản một người lại, hỏi một chút mới biết được, đối phương là người tham gia kháng nghị, nhưng mà kháng nghị cũng không thành công.

Đối phương tỏ ra hung thần ác sát, bố trí mấy chục người bảo vệ.

Những người kia tuy rằng đều mặc trang phục công sở, nhưng có vẻ rất chuyên nghiệp.

Nhưng mà, bọn hắn từng người đều có sắc mặt dữ tợn, cơ bắp rắn chắc, còn có hình xăm, nói chuyện không mang lời lẽ thô tục, nhưng lại ra vẻ hung ác cùng tính uy hiếp.

Những người kia xem ra là không thể trêu vào, hơn nữa bọn hắn cũng đã nói, hôm nay ông chủ lớn sẽ đến đây, lại muốn gây chuyện ồn ào, vậy rất có thể chuyện gì cũng không giải quyết được.

Người đến kháng nghị, dưới những lời thuyết phục lờ mờ chứa đựng sự uy hiếp, cũng đành phải giải tán.

- Không nghĩ tới, bọn hắn thế mà còn có thủ đoạn như thế.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng không biểu tình thì thào nói.

- Ông chủ của công ty cổ phần Đại Phong, tên là Lôi Đại Phong.

Lâm Vi Vi đem tin tức tra được báo cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, kỳ thực so với Lâm Vi Vi nói, hắn càng biết sớm hơn, bởi vì một ý niệm, Hồng Liên đã có thể kiểm tra đến tin tức liên quan.

Lôi Đại Phong đích thân đến đây, cộng thêm việc ngày hôm qua dự án đẩy nhanh tiến độ, hẳn là có vụ làm ăn lớn về mặt vật liệu xây dựng, đồng thời cũng là nhìn xem dự án công trình tiến triển ra sao.

Một mặt tháo dỡ vật tư gia công, một mặt gấp rút đẩy nhanh tiến độ công trình, cho nên nửa đêm qua mới có động tĩnh không nhỏ.

Sở dĩ là sau nửa đêm, chắc là vừa đúng thời điểm vận chuyển vật tư. Bạch Tiểu Thăng suy đoán.

Đương nhiên, nếu như ông chủ bên đối phương đến đây, vậy thì càng tiện để nói chuyện.

Ba người Bạch Tiểu Thăng trực tiếp đi qua.

Ở cửa vào dự án, bọn hắn bị bảo vệ ngăn lại, quả nhiên là như người trước đây nói tới.

Mấy người bảo vệ này đều cao to, trong mắt đầy vẻ hung hãn, không phải loại người lương thiện.

Là thuê đầu gấu bảo kê.

- Dừng lại, các người đến đây làm gì ?

Bảo vệ trừng mắt hỏi.

- Chúng ta là bên công ty Phong Hòa, đến đây gặp Lôi Đại Phong tiên sinh thương lượng chuyện làm ăn.

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt nói.

Hắn báo ra chính là một công ty bất động sản lớn trong số những tập đoàn ở nơi này, Lâm Vi Vi cũng đã thong báo với bên kia, mượn danh nghĩa Lý Hạo Phong, bên đó tất nhiên phối hợp.

- Phong Hòa ?

Bảo vệ vẫn còn trừng mắt, người bạn bên cạnh hắn lại có vẻ hiểu biết một chút, ngấm ngầm giật giật tay áo hắn.

Hai người nói thầm một phen.

- Vậy các người đợi ở đây một lát, tôi đi xin ý kiến cấp trên.

Bảo vệ đứng cản đường quay lại nói, giọng điệu có mấy phần khách khí hơn.

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu, đồng ý.

Đối phương đi gọi cuộc điện thoại, không mất bao lâu đã quay trở về, cười cười với ba người Bạch Tiểu Thăng, thái độ lập tức hiền lành khó tin,

- Xác minh qua, bên phía Phong Hòa đã gọi điện thoại cho Lôi tổng của chúng tôi, mấy vị đi theo tôi.

Bạch Tiểu Thăng cười gật gật đầu, mang theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đi theo người bảo vệ này đi vào trong.

Bên trong có riêng một sân bãi lớn, một bên đang thi công vô cùng náo nhiệt, xây nhà cao tầng, mà đổi thành một bên thì đang liên miên vào thép dựng thành "Nhà kho", chất thành đống vật liệu xây dựng có diện tích lớn, cũng có rất nhiều người đang làm việc bận bộn.

Bọn hắn đang đi vào trong, một thanh niên ngậm điếu thuốc và một thanh niên ăn mặc cẩu thả ra đón, phía sau lưng còn có mấy người mặc trang phục dân kinh doanh.

Bảo vệ nhanh chóng chào hỏi đối phương, cúi đầu khom lưng vô cùng khách khí.

- Các người đến từ bên công ty Phong Hòa?

Người thanh niên hất cằm lên, ngạo mạn hỏi Bạch Tiểu Thăng, nhìn thấy Lâm Vi Vi, ánh mắt lại lập tức dính trên người cô, không tách ra được.

Chàng thanh niên trẻ này, là người mà đám người Bạch Tiểu Thăng gặp qua, chính là mở ra xe Hummer, còn ném vào taxi một lon nước, công tử của công ty bất động sản, Lôi Minh Diệu.

Giờ phút này, nhìn điệu bộ này là tới đón bọn hắn ?

- Đúng thế.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói, bước một bước sang ngang, chặn ánh mắt của đối phương.

Bị Bạch Tiểu Thăng che mất như thế, Lôi Minh Diệu lập tức có mấy phần không vui, lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng và hỏi,

- Các người tới gặp cha tôi làm gì?

- Đến nói chuyện hợp tác.

Bạch Tiểu Thăng cười, nói giọng lịch sự,

- Dự án này của các vị có bán không?

Bạch Tiểu Thăng tựa như tuỳ ý nói một câu, khiến Lôi Minh Diệu chớp mắt, hắn không suy nghĩ được gì trừng mắt về phía Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt khó có thể tin tưởng.

Người này vừa mới hỏi bọn họ có bán hạng mục này không?

Nói muốn nói chuyện?

Đây thật sự là muốn mua hạng mục của bọn họ?

Lôi Minh Diệu tuy giống như đứa trẻ giàu có, không phải Đương Gia, nhưng cũng biết Củi Gạo quý, đặc biệt là lúc cha hắn đi qua chỗ này, khi vừa xuống xe khuôn mặt đặc biệt đầy trang nghiêm, tính khí cũng không tốt.

Lôi Minh Diệu liền biết rõ hạng mục này đã trở thành nỗi đau của Lôi gia.

Tuy nhiên, một toà nhà Lạn Vĩ Lâu danh tiếng cực kém, mua làm gì?

Thanh danh cũng không tốt.

Những người muốn mua, không phải não bị bệnh sao!

Lại nói, hạng mục này tuy nát nhưng giá lại không rẻ!

Trong này tốt xấu gì cũng có mấy toà nhà, mảnh đất trống cũng đáng giá, ít cũng phải năm sáu triệu!

Lôi Minh Diệu thất thần vài giây, điếu thuốc trong miệng “xoạch” một tiếng rơi xuống, hắn còn vô thức đưa tay chụp nó lại.

“A”, Lôi Minh Diệu bị phỏng bởi điếu thuốc, lập tức đau đớn hít sâu một hơi, rồi hắn vung tay khiến đầu thuốc bay ra, tiếp đó vung vung tay, nhìn như người bị động kinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận