Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1007: Ai mới là người đệ nhất



Thứ hai, đúng chín giờ sáng, tại tổng bộ khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc, Bộ Sự Vụ.

Trên hành lang.

Lâm Ngọc đang vội vàng bước đi, Cao Bằng và Lưu Yến nhắm mắt đuổi theo sát phía sau.

Lúc này bọn họ đang đến thẳng văn phòng của đại sự vụ quan Trịnh Thiên Hồng.

Vốn Trịnh Thiên Hồng hẹn gặp lúc mười giờ, Lâm Ngọc đã bảo Lưu Yến đến chín rưỡi sẽ nhắc nhở mình.

Nhưng sáng nay, Lâm Ngọc lại bỗng nhiên quyết định —— sẽ chủ động đến trước .

Chủ ý của Lâm Ngọc là thà rằng chính mình vất vả chờ đợi, cũng tuyệt đối không thể cho tên họ Bạch có cơ hội!

Đối với Bạch Tiểu Thăng, một năm trước Lâm Ngọc đã được lĩnh giáo qua sự lợi hại của hắn.

Tên kia để ấn tượng sâu nhất chính là hắn ra chiêu không hề theo lẽ thường.

Muốn đề phòng hắn, thì nhất định không thể để xảy ra sai sót nào cả !

Lại nói, ngày hôm qua, Lâm Ngọc không chỉ nhìn thấy chứng cứ phạn tội của Lục Tri Tâm và Triệu Bắc Thanh.

Còn lấy toàn bộ báo cáo điều tra của Bạch Tiểu Thăng trong một năm qua ra, cẩn thận đọc một lần.

Biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng !

Lâm Ngọc vẫn hiểu được đạo lý này!

Những bài báo cáo này, mặc dù không có viết rõ ràng Bạch Tiểu Thăng tiến hành điều tra như thế nào, nhưng Lâm Ngọc vẫn có thể hình dung được —— Thủ đoạn của Bạch Tiểu Thăng phong phú, làm việc xảo quyệt, không câu nệ tiểu tiết.

- Tuy hắn đã mất đi bản gốc chứng cứ, nhưng nhân chứng vẫn còn đó. Cho nên, hai bên ai có được chứng cứ sớm hơn thì người đó sẽ có được lợi thế!

- Thậm chí còn là điểm quyết định thắng bại !

- Nếu hắn có trước, mình liền phải mất rất nhiều công sức để giải thích về sự tồn tại của bản lời khai đó, và chỉ cần một sơ sẩy sẽ ngay lập tức bị rơi vào bẫy rập của hắn.

- Nhưng nếu mình có được bằng chứng trước thì người bị động chính là hắn, về phương diện nhân chứng, hắn sẽ chỉ nói miệng không bằng chứng !

Trong lúc bước đi, Lâm Ngọc đều đang nghĩ những thứ này.

Đến trước cửa phòng làm việc của đại sự vụ quan Trịnh Thiên Hồng, Lâm Ngọc tự mình gõ cửa.

Đây cũng là phân phó của hắn cho Cao Bằng và Lưu Yến.

Hôm nay trừ khi hắn phân phó công việc cho hai người họ làm, bằng không thì mọi việc đều phải do hắn tự tay thực hiện.

Bởi vì hôm nay phi thường có ý nghĩa !

Không đợi tiếng gõ cửa thứ hai vang lên, cửa phòng của Trịnh Thiên Hồng liền mở ra.

Một cái đầu vươn ra, đó là một gương mặt non nớt, nhìn đến thì còn có mấy phần non nớt, giống như của một học sinh vừa mới tốt nghiệp, nhìn khí chất thì còn có chút mùi vị trẻ con.

Đối với loại mặt mũi non nớt này, Lâm Ngọc không lấy làm lạ.

Bộ phận sản sinh trợ lý cho Bộ Sự Vụ nhiều nhất, chính là nhóm Tổng giám đốc của các công ty con.

Trợ lý của Đại sự vụ quan, càng là khí chất không bình thường, nhưng lịch duyệt bất phàm.

Nhưng mà không gì là tuyệt đối.

Trên thực tế, nguồn gốc của trợ lý sự vụ quan là hết sức đa dạng.

Cho nên, ở Bộ Sự Vụ, từ sự vụ quan đến trợ lý sự vụ, việc gặp người còn non nớt cũng không phải là hiếm có.

Nhưng mà, vị trợ lý này của Trịnh Thiên Hồng ngược lại thật sự không phải là người trẻ tuổi gì, nay năm cũng gần đến 40 rồi, chẳng qua là vẫn giữ được khuôn mặt non nớt trẻ con

Hắn tên là Vu Thường.

- Hóa ra là Lâm Ngọc sự vụ quan !

Nhìn thấy Lâm Ngọc, đôi mắt của Vu Thường hơi sáng lên, giọng nói đầy kính cẩn.

Lâm Ngọc thế nhưng là thần tượng của rất nhiều người trong Bộ Sự Vụ.

- Vu trợ lý.

Lâm Ngọc nói chuyện rất khách khí,

- Tôi tìm đến Thiên Hồng đại sự vụ quan.

- Thiên Hồng đại sự vụ quan còn chưa tới, đại khái phải tới mười giờ mới đến.

Vu Thường cười nhắc nhở.

- Không sao, tôi có thể đợi.

Lâm Ngọc cười một tiếng.

Hắn không quan tâm mình phải chờ đợi, chỉ cần là người đầu tiên là được rồi.

Vu thường vui cười, áy náy nói,

- Lâm Ngọc sự vụ quan, theo đạo lý thì tôi nên mời anh vào trong để đợi. Thế nhưng anh biết rõ, hôm nay không phải ngày bình thường, lát nữa sợ rằng sẽ có rất nhiều người đến.

- Hơn nữa, đại sự vụ quan của chúng tôi đã nói, nếu như sự vụ quan môn muốn chờ, thì mời chờ ở bên ngoài.

- Bởi vì hôm nay thụ lý, cần xét duyệt trong văn phòng của chúng tôi, muốn từng người tới. Nếu tất cả mọi người cùng vào trong thì chỉ sợ là không tiện.

Dứt lời, Vu Thường cẩn thận từng li từng tí đề nghị,

- Nếu có việc quan trọng thì anh cứ về trước, nếu Đại sự vụ quan đến tôi sẽ gọi cho anh ngay.

Cao Bằng và Lưu Yến cũng nhìn về phía Lâm Ngọc.

Lâm Ngọc cười một tiếng,

- Là muốn ở ngoài cửa xếp hàng sao? Tốt, vậy tôi liền chờ ở bên ngoài.

Nói thật, Lâm Ngọc không ngại chờ ở ngoài cửa.

Chỉ cần đây là thống nhất an bài, có quy củ mà theo là xong.

Hôm nay Trịnh Thiên Hồng đại sự vụ quan phụ trách xét duyệt, hắn làm việc như thế, ngay cả Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải cũng không dám mạnh miệng.

- Cái kia, vật chỉ có thể ủy khuất anh.

Vu Thường nhếch miệng cười một tiếng.

- Không sao.

Vu Thường áy náy cười nói, sau đó trở về văn phòng.

Ngược lại là Lâm Ngọc khí định thần nhàn đứng ở cửa.

- Nếu không tôi mang một cái ghế đến cho ngài ngồi.

Cao Bằng đề nghị.

- Hoặc là, chúng tôi ở chỗ này chờ đợi, ngài về trước đi.

Lưu Yến đề nghị.

- Không cần, cứ để tôi chờ ở đây đi.

Lâm Ngọc nói,

- Tôi còn không có yếu ớt như vậy .

Cao Bằng và Lưu Yến đành thôi.

Lâm Ngọc kỳ thực rất hài lòng với tình hình trước mắt.

Chỉ cần ở vị trí này chờ đợi, hắn liền trở thành người đầu tiên.

Vừa xem hiểu ngay, mọi người đều cần cái thứ nhất.

Mặc cho ai cũng không giả được !

- Bạch Tiểu Thăng chỉ có thể ở đằng sau mình!

Lâm Ngọc nhếch miệng lên một nụ cười,

- Mình tuyệt sẽ không để cho hắn vào trước!

- Lần này, Bạch Tiểu Thăng đến bên trong thứ hai !

Có giáo huấn lần trước, khiến Lâm Ngọc có thể nhớ đến hết đời, tâm lý còn có chút ám ảnh.

Lâm Ngọc vừa mới đứng chờ, lại có hai trợ lý ở bên cạnh, phi thường thu hút ánh mắt.

Mọi người qua lại sau khi chào hỏi cũng lập tức nghị luận ầm ĩ.

Khi biết được Lâm Ngọc sự vụ quan đang chờ Trịnh Thiên Hồng đại sự vụ quan, tiến hành kiểm tra công trạng đối chiếu sự thật lần cuối cùng, đám người lập tức nghiêm nghị.

Tin tức nhanh chóng được truyền đi.

Cái gì mà Thiên Hồng đại sự vụ quan định ra quy tắc, phải trước đến trước kiểm tra, quá trưa không đợi.

Cái gì mà đến kiểm tra trước sẽ có điểm ấn tượng, mấy tên đến sau sẽ bị trừ điểm.

Các loại phiên bản, dần được truyền đi.

- Lâm Ngọc sự vụ quan !

- Lâm Ngọc sự vụ quan, ngài đến sớm thế!

Chỉ sau mười phút đồng hồ, liền có hai vị sự vụ quan chạy tới, cười chào hỏi, sau đó, chủ động đứng xếp hàng sau lưng Lâm Ngọc.

- Hai vị, cũng không muộn đâu !

Lâm Ngọc mỉm cười chào hỏi, sâu trong đôi mắt ẩn ẩn một tia hàn mang.

- Lần này, Bạch Tiểu Thăng là người đến thứ tư !

Không có qua hai phút đồng hồ, lại có một vị sự vụ quan chạy tới, cùng đám người cười chào hỏi, xếp tại cuối hàng.

- Lần này, Bạch Tiểu Thăng xếp thứ năm !

Cứ như vậy, mãi cho đến chín giờ năm mươi.

Hằng người trước cửa phòng Trịnh Thiên Hồng đã xếp thành một hàng dài.

Nhìn ra có đến hơn hai mươi người.

Có người thậm chí còn giữ số.

Nhưng mà, tại hiện trường vẫn có một người đếm được rõ ràng, đó chính là Lâm Ngọc.

- Lần này, Bạch Tiểu Thăng xếp thứ hai mươi lăm !

Lâm Ngọc này tâm lý ngăn không được một hồi khoái ý,

- Nếu như mình có cho hắn chen ngang thì hơn hai mươi người còn lại cũng sẽ không đồng ý.

- Nhưng nếu xếp ở cuối hàng, sợ là có qua mười hai giờ cũng chưa chắc được kiểm tra.

Lâm Ngọc càng nghĩ thì tâm tình càng ngày càng mỹ lệ.

Càng gần đến mười giờ, đội ngũ xếp hàng lại càng được gia tăng.

Lại thêm sự vụ trợ lý cùng đi ở bên cạnh, đơn giản chính là náo nhiệt không kém cửa vào nhà ga bao nhiêu.

Lâm Ngọc cũng không cần phải nhớ số người nữa..

Hắn đã chắc chắn, Bạch Tiểu Thăng đã hoàn toàn mất hết cơ hội !

- Trịnh Thiên Hồng đại sự vụ quan đến rồi!

Không biết ai hô nhỏ một tiếng.

Hàng người vốn dĩ đang rất ồn ào cũng bất chợt im lặng.

Lâm Ngọc hưng phấn nhìn đi qua, lại sững sờ.

Tại đầu kia của hành lang, Trịnh Thiên Hồng đại sự vụ quan đang không nhanh không chậm hướng văn phòng của chính mình đi tới, còn vừa nói vừa cười với người khác.

Người bên cạnh Trịnh Thiên Hồng, không ai khác mà chính là Bạch Tiểu Thăng !

Đôi mắt Lâm Ngọc đột nhiên co lại, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

Bạch Tiểu Thăng không có xếp hàng. . .

Hắn trực tiếp đi đón người !

Vậy ai mới là thứ nhất. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận