Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1989: Cuộc chiến đấu giá (2)

Nhưng sau đó, sự chú ý của bọn họ đã bị người dẫn chương trình thu hút.

- Các vị khách, các chủ doanh nghiệp, các vị đại biểu doanh nghiệp, buổi bán đấu giá của chúng tôi sắp bắt đầu, mong các ngài để điện thoại sang chế độ im lặng...

Người dẫn chương trình tươi cười, nhẹ nhàng nói với mọi người ở đây.

Sau khoảng năm phút, người dẫn chương trình tuyên bố chính thức bắt đầu, cũng mời một vị lãnh đạo lên đọc diễn văn. Vị lãnh đạo kia nói cũng rất có tiêu chuẩn, lời lẽ ngắn gọn, sinh động hài hước. Sau mười phút, bài diễn văn đã đưa tới những tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Sau đó, buổi đấu giá đất chính thức bắt đầu.

Trên màn ảnh lớn đối diện mọi người ở đây hiện ra các số liệu tỉ mỉ và giá khởi đầu.

Miếng đất thứ nhất có tính chất thương nghiệp, vị trí địa lý cũng không tệ, giá trị tiềm ẩn cũng khá cao, lập tức dẫn tới mười ba, mười bốn doanh nghiệp tranh nhau gọi giá, liên tiếp giơ thẻ bài suốt nửa giờ vẫn chưa dừng.

Bạch Tiểu Thăng thấy vậy cũng rất xúc động. Chỉ một mảnh đất nhỏ còn như vậy, mảnh đất vương mà bọn họ chú ý để cuối cùng sẽ phải đấu giá tới "gió tanh mưa máu" tới mức nào nữa.

Từng cuộc đấu giá kéo dài tới chưa mới kết thúc được bốn mảnh đất nhỏ. Đương nhiên, ở đây cũng tồn tại cả đấu giá trực tuyến nữa.

Đám người Giả Thành Sơn cũng giành được một mảnh đất, theo Bạch Tiểu Thăng nhẩm tính thì mức giá gần như là cao nhất rồi.

Cho tới trưa, trong các cuộc đấu giá cũng không thấy đám người Bạch Tiểu Thăng lên tiếng hay giơ thẻ bài lần nào.

Điều này làm cho những thành viên trong đoàn cố vấn bên phía Giả Thành Sơn chịu trách nhiệm nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng lại cảm thấy buồn bực.

Mình đã nhìn tới hoa cả mắt, người ta ngược lại không giơ lấy một lần nào!

Giá đất cao không giơ thẻ bài thì cũng thôi, ngay cả giai đoạn đầu giá thấp cũng không thấy anh giơ thẻ bài. Điều này có chút quá yên lặng rồi!

Bên đấy không có chút động tĩnh nào thì bảo bọn họ phân tích cái gì!

Thật may là đám người Giả Thành Sơn cũng không nói gì, đám người cố vấn càng lười chú ý tới bên phía Bạch Tiểu Thăng.

Đến trưa, đám người Bạch Tiểu Thăng còn đi tới nhà ăn trong cục để ăn cơm.

Mỗi đại biểu, lãnh đạo của những xí nghiệp lớn tới đây đều là người có tố chất cực cao, quá trình dùng cơm tương đối hài hòa, có trật tự.

Sau khi ăn xong, mọi người quay về đại sảnh bán đấu giá.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, buổi bán đấu giá sẽ được tiếp tục tiến hành.

Hai cuộc đấu giá đầu buổi chiều, đám người Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ ghé đầu nói thầm, nhìn người khác giơ thẻ bài kêu giá.

Đám người cố vấn "kiễng chân ngóng trông", chính là không chờ được động tĩnh bên phía Bạch Tiểu Thăng nên đều mệt mỏi.

Cuối cùng, khoảng ba giờ chiều mới đất lượt mảnh đất vương được để lại cuối cùng. Gần như là đại biểu của tất cả các doanh nghiệp trong đó có cả bảy người Giả Thành Sơn đều sáng mắt, xoa tay, cầm thẻ thứ tự.

Giai đoạn đầu đấu giá, rất nhiều đại biểu doanh nghiệp ở đó liên tiếp giơ bài, đoàn cố vấn bên phía Giả Thành Sơn phát hiện người tuổi trẻ vẫn không có động tĩnh gì giống như ngủ thiếp đi lại giơ thẻ bài ba lần liền.

- Nhanh, nhanh nhớ kỹ đi!

Người dẫn đầu đoàn cố vấn vội vàng nói.

Ở trong khu đấu giá, số lần giơ thẻ bài, mỗi lần ra giá đều là những số liệu tham khảo cực kỳ quan trọng.

Bên cạnh đã có người cầm giấy bút cắm cúi viết, có người gõ máy tính để tiến hành phân tích.

Đám người bọn họ có kinh nghiệm lâu năm, nếu như số liệu tài liệu đủ, thậm chí có thể đoán được mức tài chính trong tay nhân vật cần chú ý, còn có thể suy đoán sâu hơn giá trong lòng nhân vật đó, bọn họ sẽ lập tức chỉnh sửa lại phán đoán và báo cáo cho đám người Giả Thành Sơn.

Cuộc đấu giá càng lúc càng sôi nổi, Bạch Tiểu Thăng phối hợp với tình hình mà mỉm cười và liên tục giơ thẻ bài, dù sao giá thỏa thuận cuối cùng tuyệt đối không chỉ như vậy.

Bạch Tiểu Thăng đã sớm biết mình bị người đoàn cố vấn của Giả Thành Sơn bên kia để mắt tới,.

Người ta nhìn chăm chú vào anh gần một ngày, anh cũng phải để cho người ta có việc làm mới phải chứ.

Giai đoạn thứ nhất trôi quá trong sự tích cực giơ thẻ bài của Bạch Tiểu Thăng. Chờ đến giai đoạn thứ hai bắt đầu, Bạch Tiểu Thăng ném thẻ thứ tự trong tay cho đám người Đổng Thiên Tú bên cạnh:

- Tôi giơ thẻ đến đau cả tay rồi. Các người cũng tới giơ đi. Khi tôi không bảo dừng thì các người cứ thay nhau mà giơ lên.

Ở dưới sự nhiệt tình của tất cả mọi người ở đó, đám người Bạch Tiểu Thăng cũng tương đối tích cực. Đoàn cố vấn của Giả Thành Sơn đã có hai phần ba số người đều đang bận rộn để ý tới bên phía Bạch Tiểu Thăng, không ngừng có số liệu mới được báo cho Giả Thành Sơn.

Đám người Giả Thành Sơn, Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm cũng không nhịn được mà sửng sốt, không ngừng nhìn về phía bên Bạch Tiểu Thăng.

- Bạch Tiểu Thăng này thật sự nhất quyết muốn có được mảnh đất này!

Cho dù Lư Thiên Đạo đã sớm đoán ra nhưng vẫn không nhịn được mà kinh ngạc nói.

- Hừ, không sợ hắn không sốt ruột, hắn càng như vậy chúng ta càng phải giành được mảnh đất kia.

Trên gương mặt Trương Thanh Lâm thoáng hiện ra vẻ hưng phấn nói.

Càng như vậy, càng chứng minh lần này bọn họ tập trung là chính xác!

Ngay cả ánh mắt của Giả Thành Sơn cũng trở nên phấn khởi.

Xem ra, mảnh đất kia có vị trí rất quan trọng trong lòng đám người Bạch Tiểu Thăng. Càng như vậy, bọn họ lại càng muốn giành lấy!

Chờ mảnh đất kia rơi vào trong túi bọn họ, có thể trở thành quả cân quan trọng cho bọn họ!

- Đến đây đi, để cho chúng ta đấu giá tới cùng. Tuy nói Bạch Tiểu Thăng giao thiệp rộng thu, tài nguyên thương nghiệp ở các nơi đáng sợ, phía sau còn có một tập đoàn tài chính cấp thế giới làm chỗ dựa, nhưng cậu ở trong phương diện công việc vẫn bị người ta khống chế, không thể tập trung vốn lưu động dễ dàng giống như việc kinh doanh của bản thân được! Bảy gia tộc chúng tôi đều làm chủ doanh nghiệp của mình, muốn điều động tài chính chắc chắn linh hoạt hơn cậu! Mảnh đất này cuối cùng sẽ rơi vào trong túi của chúng tôi thôi! Đến lúc đó, cậu sẽ phải tới tìm chúng tôi để nói chuyện hợp tác!

Trong lòng Giả Thành Sơn thầm nghĩ.

Vừa nghĩ tới chuyện đám người Lục Vân, Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên luôn được người sùng bái, hôm nay lại bị gặp cản trở ở trong tay mình, Giả Thành Sơn cảm giác đắc ý vô cùng, thể xác và tinh thần đều thoải mái.

Vòng đấu giá kịch liệt thứ hai qua đi, hai phần ba doanh nghiệp đấu giá đều nuối tiếc dừng lại.

Trận tranh đấu cuối cùng lập tức sẽ bắt đầu. Bạch Tiểu Thăng nhìn bên cạnh ba người mỉm cười nói:

- Giơ mệt chưa? Chúng ta nghỉ ngơi một lát.

Từ trước tới nay, ba người Đổng Thiên Tú luôn nghe theo lời Bạch Tiểu Thăng nói. Anh bảo bọn họ làm gì thì bọn họ làm vậy. Trong giai đoạn giơ thẻ bài vòng ba, bọn họ lại ngồi ở đó uống trà nhìn người khác phát huy.

Thấy vậy, đoàn cố vấn bên phía Giả Thành Sơn há hốc mồm. Theo ước đoán chuyên nghiệp của bọn họ, tài chính trong tay và giá sau cùng trong lòng đám người Bạch Tiểu Thăng chắc hẳn không chỉ có vậy. Sao bây giờ bên đó lại... ngừng chứ?

Đám người Giả Thành Sơn mãi không nhận được số liệu thì không nhịn được nhìn về phía đám người cố vấn và thúc giục:

- Sao vậy? Sao không báo cáo số liệu phân tích? Chẳng lẽ các người còn nghỉ giải lao giữa giờ à?

Người dẫn đầu của đoàn cố vấn lập tức lộ ra vẻ mặt cay đắng, hấp tấp nói:

- Ngài Giả, ngài xem bên kia bỗng nhiên không ra giá nữa. Chúng tôi muốn phân tích nhưng cũng không có gì để phân tích cả.

Đám người Giả Thành Sơn kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, quả nhiên thấy bốn người đang thảnh thơi uống trà.

Ánh mắt Giả Thành Sơn lập tức trầm xuống, quyết đoán nói:

- Đây là thủ thuật che mắt thôi. Không quan tâm tới bọn họ, chúng ta tiếp tục ra giá!

Đến cuối cùng, chỉ còn lại đám người Giả Thành Sơn trong bốn phía ra giá.

Tiếp sau đó là ba nhà.

Là hai nhà.

Cuối cùng, đám người Giả Thành Sơn báo giá át mọi người, trên màn hình cuối cùng đã bắt đầu hiện ra thời gian tính ngược.

Bỗng nhiên, thời gian tính ngược trên màn ảnh biến mất, phía trên cuộn lên một hàng chữ: số 108 ra giá...

Đám người Giả Thành Sơn vốn thở phào nhẹ nhõm lại chợt căng thẳng.

Số 108 chính là đám người Bạch Tiểu Thăng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận