Ta Và Phu Quân Ghét Nhau Như Chó Với Mèo
Chương 208
Nàng ra hiệu Tần Hoài Chu đi xem vết tích trên hòn đá, “Giống như lần Thiên Thu yến kia.” Hòn đá bị nàng lật sang một bên, để lộ sáu chữ triện quen thuộc được khắc phía trên: Thiên Tinh động, thế xuất yêu. Nếu như nói những "điềm dữ" mang theo sấm ngôn trước đó đều là lời nói giật gân, vậy thì lần này "điềm dữ" này đánh trúng chuẩn xác vào hoa cái trên nghi trượng của thiên tử, không nghi ngờ gì là đáng sợ nhất. “Tần Hầu, Tô Đô Tri.” Bỗng nhiên, giọng nói của Nguyên Dung vang lên từ phía sau. Hai người đứng dậy hành lễ với Nguyên Dung, liền nghe Nguyên Dung hỏi: "Bây giờ các nơi trong phủ đều đã điều tra, không phát hiện điều gì dị thường. Về phần bên ngoài phủ, ta đã thông báo cho Võ Hầu trung lang tướng, hắn đang dẫn đầu các Võ Hầu tuần tra khu vực phường Tây Nam, nhưng... có lẽ do tặc nhân giảo hoạt, tạm thời vẫn chưa có phát hiện gì." Nguyên Dung hỏi tiếp: "Ta thấy hai vị cứ nhìn tảng đá kia mãi, có phải có gì dị thường không?"
Hòn đá còn nóng đỏ, không thể chạm tay vào được. Nguyên Dung thoáng nhìn thấy chữ khắc phía trên, vẻ mặt lộ ra kinh ngạc: "A, đây là..."
“Ừm,” Tô Lộ Thanh gật đầu, “Trên tiệc mừng thọ của Ninh công, đột nhiên xuất hiện điềm dữ, điềm dữ này lại vừa đúng lúc đánh trúng nghi trượng của thiên tử. Chuyện này hệ trọng, những người có mặt ở đây lại đa phần là người quan trọng, chuyện xảy ra đêm nay, còn xin thế tử đứng ra dàn xếp.”
“Tô Đô Tri nói rất có lý. Chuyện đêm nay, chỉ cần giữ kín bên trong tường vây này, về phần những chuyện khác, còn xin Tô Đô Tri định đoạt.”
Một đội thuộc hạ gần đó nhìn thấy Tô Lộ Thanh phát tín hiệu, vội chạy tới Lãng Quốc Phủ, canh giữ cẩn mật hòn đá khắc sấm ngôn này. Tô Lộ Thanh dẫn người cùng Nguyên Khang Kiện trở về cung, còn Tần Hoài Chu thì ở lại trong Lãng Quốc Phủ, phối hợp sắp xếp các công việc tiếp theo trong phủ... Trong điện Lập Chính. Nguyên Khang Kiện bẩm báo lại chuyện xảy ra trong Lãng Quốc Phủ một lượt, cẩn thận đứng đợi ở một bên, quan sát sắc mặt Nguyên Kiệm. Nguyên Kiệm chỉ lặng lẽ nhìn hòn đá chứa trong hộp, nhíu mày không nói. Hồi lâu sau mới hỏi: "Đã tra được những gì?"
Tô Lộ Thanh cung kính trả lời: "Hòn đá cỡ này, nếu muốn ném mạnh một cách chuẩn xác, khoảng cách cũng phải được tính toán đo lường kỹ lưỡng. Dụng cụ đơn sơ không thể tạo ra hiệu quả lưu hỏa rơi từ trên trời xuống được.
Hòn đá còn nóng đỏ, không thể chạm tay vào được. Nguyên Dung thoáng nhìn thấy chữ khắc phía trên, vẻ mặt lộ ra kinh ngạc: "A, đây là..."
“Ừm,” Tô Lộ Thanh gật đầu, “Trên tiệc mừng thọ của Ninh công, đột nhiên xuất hiện điềm dữ, điềm dữ này lại vừa đúng lúc đánh trúng nghi trượng của thiên tử. Chuyện này hệ trọng, những người có mặt ở đây lại đa phần là người quan trọng, chuyện xảy ra đêm nay, còn xin thế tử đứng ra dàn xếp.”
“Tô Đô Tri nói rất có lý. Chuyện đêm nay, chỉ cần giữ kín bên trong tường vây này, về phần những chuyện khác, còn xin Tô Đô Tri định đoạt.”
Một đội thuộc hạ gần đó nhìn thấy Tô Lộ Thanh phát tín hiệu, vội chạy tới Lãng Quốc Phủ, canh giữ cẩn mật hòn đá khắc sấm ngôn này. Tô Lộ Thanh dẫn người cùng Nguyên Khang Kiện trở về cung, còn Tần Hoài Chu thì ở lại trong Lãng Quốc Phủ, phối hợp sắp xếp các công việc tiếp theo trong phủ... Trong điện Lập Chính. Nguyên Khang Kiện bẩm báo lại chuyện xảy ra trong Lãng Quốc Phủ một lượt, cẩn thận đứng đợi ở một bên, quan sát sắc mặt Nguyên Kiệm. Nguyên Kiệm chỉ lặng lẽ nhìn hòn đá chứa trong hộp, nhíu mày không nói. Hồi lâu sau mới hỏi: "Đã tra được những gì?"
Tô Lộ Thanh cung kính trả lời: "Hòn đá cỡ này, nếu muốn ném mạnh một cách chuẩn xác, khoảng cách cũng phải được tính toán đo lường kỹ lưỡng. Dụng cụ đơn sơ không thể tạo ra hiệu quả lưu hỏa rơi từ trên trời xuống được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận