Ta Tại Minh Phủ Trực Tiếp Tinh Thần Phân Liệt Sau Bạo Hồng

Ta Tại Minh Phủ Trực Tiếp Tinh Thần Phân Liệt Sau Bạo Hồng - Chương 55: Đếm ngược 6 (length: 8222)

Nghe Đào Nại nói như vậy, Thẩm viện trưởng cùng Liêu chủ nhiệm trước tiên sắc mặt đại biến.
Bệnh viện bác sĩ cùng y tá rất nhiều, Thẩm viện trưởng cùng Liêu chủ nhiệm trong lúc nhất thời căn bản không thể lập tức xác định Đào Nại rốt cuộc có phải hay không y tá bệnh viện họ, nhưng thấy Đào Nại mặt hốt hoảng thất thố biểu tình, hai người họ vội vàng liếc nhau một cái.
Ban đầu họ còn đang nghi ngờ lời Đào Nại nói là thật hay giả, nhưng ngay sau đó, một giọng nói cực kỳ phấn khởi vang lên từ hành lang bên ngoài.
"Song sinh thần đến cứu chúng ta rồi! Tiểu Tuyết đã được sứ giả song thánh thần cứu đi, đồng thời để lại bản đồ cho chúng ta! Mọi người mau ra đây, chúng ta có thể rời khỏi cái chỗ quỷ quái này rồi! Lối ra nằm ở sau cửa ngầm trong gian chứa đồ phía đông nam tầng 1!"
Tiếp theo là những tiếng bước chân hỗn loạn phá tan sự yên tĩnh của hành lang.
Đào Nại nhận ra đó là giọng Quý Hiểu Nguyệt, khóe môi bất động, cong lên.
Sắc mặt Thẩm viện trưởng đột nhiên trở nên rất khó coi, lập tức không đoái hoài đến Đào Nại, nhanh chóng sắp xếp cho Liêu chủ nhiệm: "Mau dẫn người đi xem xem chuyện gì đang xảy ra!"
"Tất cả các ngươi đi theo ta, Lý Hữu và Lý Du ở lại bảo vệ viện trưởng!" Liêu chủ nhiệm nói, bước nhanh ra ngoài.
Trong chớp mắt, người trong nhà thờ đã đi mất bảy tám phần.
Thẩm viện trưởng lúc này mới nheo mắt, ánh mắt sắc bén liếc nhìn Đào Nại từ đầu đến chân một lượt.
"Sao trông ngươi lạ thế, ngươi nhập chức khi nào?"
"Thẩm viện trưởng, ngài thật không nhận ra ta sao?" Đào Nại vừa nói bằng giọng nhiệt tình, vừa bước về phía Thẩm viện trưởng, "Để ta lại gần chút, ngài xem kỹ lại. Trước kia ngài bảo ta thờ phụng ăn ác thần, tôi nhập chức là do Liêu chủ nhiệm tự mình làm."
Thẩm viện trưởng nheo mắt nhìn Đào Nại, cẩn thận lục lọi trí nhớ.
Đào Nại đứng lại trước mặt Thẩm viện trưởng, con ngươi trong suốt ánh lên vẻ ngây thơ vô hại, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Thẩm viện trưởng: "Ngài nhớ ra chưa? Nếu không nhớ nổi, có thể đợi Liêu chủ nhiệm trở về, ngài hỏi cô ấy xem sao."
Người xem livestream quỷ ở phòng 9210:
【 a a a a! Tiểu đáng yêu càng lúc càng gần Lý Tiểu Ái rồi, thật căng thẳng! 】 【Có thể là thời gian chỉ còn lại không đến mười phút, dựa vào thể lực của tiểu đáng yêu bây giờ, nàng có thể tự mình dẫn Lý Tiểu Ái rời đi được không? Sao tôi thấy không đơn giản vậy nhỉ.】 【 ha ha ha ha, thần mẹ ơi nhớ ra rồi! Bây giờ Thẩm viện trưởng còn chưa từng gặp ngươi, nghĩ ra được sao hay vậy!】 Thấy Đào Nại vẻ mặt tự nhiên chân thành, Thẩm viện trưởng có chút hoài nghi nhân sinh.
Anh ta nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không nhớ ra mình đã từng gặp cô gái này ở đâu.
Là một chuyên gia khoa tâm thần, anh ta rất giỏi trong việc nhận biết người khác có nói dối mình hay không.
Nhưng anh ta lại không thể thấy bất kỳ dấu hiệu dối trá nào trong biểu hiện của cô gái trước mắt.
Lẽ nào anh ta thực sự đã quên?
Bị Thẩm viện trưởng nhìn chằm chằm, tim Đào Nại đập loạn nhịp.
May mắn trên đường đến đây, khả năng chịu đựng tinh thần của nàng đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Cho nên hiện tại cho dù có chút sợ hãi và căng thẳng, chỉ số tinh thần của nàng cũng không tiếp tục giảm nữa.
"Hai người các ngươi." Thẩm viện trưởng đột nhiên quay mặt khỏi Đào Nại, nhìn về phía Lý Hữu và Lý Du, "Các ngươi đã gặp cô ta chưa? Cô ta là y tá bệnh viện ta à?"
Cảm giác thời gian trôi đi, lòng bàn tay Đào Nại rịn mồ hôi lạnh.
Mà lúc này, nàng lại cảm thấy có ánh mắt quen thuộc đang nhìn mình.
Tượng người băng lãnh đó, tựa như từ khi nàng bước vào nhà thờ này, luôn nhìn chằm chằm nàng, khiến toàn thân nàng có chút không thoải mái.
"Gặp rồi." Không đợi Lý Du lên tiếng, Lý Hữu đã chậm rãi mở miệng, hắn nhìn trừng trừng Đào Nại, giọng điệu rất lạnh lùng, "Cô y tá này vừa đến được hai ngày, rất kén ăn, tôi có ấn tượng sâu sắc về cô ta."
Đào Nại không ngờ Lý Hữu lại giúp mình vào lúc này, trong lòng cũng rất kinh ngạc.
Nàng tổng hợp lại kịch bản phó bản trước khi phát triển, có thể đại khái suy đoán rằng, Lý Hữu ban đầu là một tín đồ, nhưng do các con liên tiếp chết đi, nên mới khiến hắn dần dần tỉnh táo lại.
Chỉ là không ngờ Lý Hữu vào thời điểm mấu chốt này, lại có thể đứng ra giúp đỡ nàng.
"Sao ta không có ấn tượng?" Đôi mắt âm u của Lý Du nhìn chằm chằm Đào Nại, nhíu mày hỏi.
"Ngươi làm việc có khi nào nghiêm túc không?" Lý Hữu trào phúng liếc Lý Du, "Trong lòng ngươi chưa bao giờ có công việc, nên không có ấn tượng chẳng phải là bình thường sao?"
Lý Du ngay lập tức bất mãn nhìn về phía Lý Hữu, vừa định nói gì đó, liền nghe thấy giọng Thẩm viện trưởng mất kiên nhẫn vang lên: "Được rồi, hai người đừng ồn nữa, mau ra ngoài xem tình hình bên ngoài thế nào."
Lúc này, bên ngoài động tĩnh ngày càng lớn, tiếng bác sĩ và y tá cố gắng khuyên bệnh nhân trở về phòng vang dội, nhưng tiếng bệnh nhân phản kháng mắng chửi cũng rất lớn.
Đào Nại không cần ra ngoài cũng biết tình huống bên ngoài hỗn loạn đến mức nào.
Lý Du dẫn đầu đứng dậy, bước ra ngoài.
Lý Hữu cũng đi theo sau, khóe mắt hắn thoáng nhìn Lý Tiểu Ái một cái, rồi cũng vội vã rời đi.
Trong chớp mắt, trong nhà thờ chỉ còn lại Đào Nại và Liêu chủ nhiệm cùng với Lý Tiểu Ái.
"Sao ngươi không đi hỗ trợ?" Thẩm viện trưởng nheo mắt nhìn Đào Nại, "Còn ở lại đây làm gì?"
"Liên quan đến ăn ác thần, tôi có vài chỗ không rõ, muốn thỉnh giáo ngài." Đào Nại rất khiêm tốn nói.
Nhắc đến ăn ác thần, sắc mặt Thẩm viện trưởng liền dịu lại rất nhiều: "Được, ngươi hỏi đi."
"Tôi có một món đồ ở đây, ngài xem trước đi." Đào Nại nói, tay cho vào túi, "Món đồ này, tôi cảm thấy ăn ác thần nhất định sẽ thích."
Thấy Đào Nại nói rất nghiêm túc, Thẩm viện trưởng trong nháy mắt hứng thú, thúc giục: "Mau lấy ra cho ta xem nào."
Trong túi áo lấy cái bình bỏ nắp, Đào Nại lấy bình ra, ngay lập tức giội chất lỏng trong đó vào mặt Thẩm viện trưởng.
"A a a a!" Mặt Thẩm viện trưởng trực tiếp bốc khói, anh ta phát ra tiếng kêu thảm thiết xé gan xé ruột, thân thể đột nhiên lùi lại mấy bước rồi ngã nhào xuống đất.
Axit sunfuric đậm đặc đã ăn mòn mặt Thẩm viện trưởng.
Người xem livestream quỷ ở phòng 9210:
【Cuối cùng cũng biết vì sao tiểu đáng yêu mua axit sunfuric ở phòng bệnh 3, tôi còn tưởng cô ấy tính đổ lên Bạch Tiểu Thỏ.】 【Mấy người phía trên có phải ZZ không, cô ấy mà đổ lên Bạch Tiểu Thỏ chẳng phải muốn chết à? Lúc đó tôi đã đoán cô ấy định đối phó Thẩm viện trưởng. Tiểu đáng yêu càng lúc càng ác, yêu.】 Nhân lúc Thẩm viện trưởng nằm dưới đất lăn lộn kêu gào, Đào Nại dùng tay run rẩy cầm ra chiếc còi hồng có thể báo tin cho Quý Hiểu Nguyệt đưa lên miệng.
Một bên thổi còi, nàng một bên quay người, giải cứu Lý Tiểu Ái đang bị treo ngược.
"Ô ô ô ô!" Lý Tiểu Ái kích động nhìn Đào Nại, một giọt nước mắt theo khóe mắt cô bé chảy xuống.
Đào Nại gỡ băng vải trên miệng Lý Tiểu Ái, để cô bé có thể hô hấp thoải mái hơn: "Lát nữa em sẽ được gặp lại chị. Tiểu Ái, em không có điên, người em nhìn thấy cũng không phải là một người em khác, mà là chị sinh đôi của em. Chi tiết cụ thể bây giờ chị không có thời gian giải thích, tóm lại, chị đến để cứu em."
- Chờ phó bản này kết thúc, tôi sẽ xem hôm qua bảo bối nào bình luận dự đoán gần với chân tướng nhất nhé ~ ngày mai là kết thúc rồi, a a đát, cầu phiếu đề cử, cầu khen thưởng (hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận