Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 572: vị thứ năm Shikigami (1)

"Ngươi!" Tu La Thần trừng lớn mắt, bị người trước mắt hỏi ngược lại á khẩu không trả lời được.
"Ta cái gì mà ta, chẳng lẽ lời bản vương nói có vấn đề sao?"
"Ngươi muốn chứng minh tình cảm của mình với Lục Thanh Chiếu, biện pháp tốt nhất chẳng phải là tự tử sao, nhưng ngươi lại không làm."
"Ngươi ăn nhiều đan dược chịu khổ như vậy, có được lực lượng cường đại, còn có tuổi thọ vô cùng dài, ngươi không nỡ chết, cái gọi là yêu của ngươi, chẳng qua là muốn chứng minh mình không phải kẻ tuyệt tình, ngươi đang diễn trò cho chính mình xem, còn mẹ nó diễn hơn một ngàn năm, có mệt hay không vậy?"
Lăng Phong trực tiếp vạch trần đối phương.
Tu La Thần trầm mặc.
Thật sự là hắn chưa từng nghĩ đến chuyện tự tử.
"Bản thần có cần phải giải thích với ngươi nhiều như vậy sao, ngươi mới bao nhiêu tuổi, có tư cách gì chất vấn ta tình cảm hơn một ngàn năm với Thanh Chiếu!"
"Còn chưa mọc đủ lông tiểu tử thối!"
Tu La Thần trực tiếp phun ra những lời này.
Nóng nảy rồi! Hắn cuống lên.
Đây là tức tối sau khi bị vạch trần.
Lăng Phong cười.
"Đinh!"
"Chúc mừng ký chủ đã điều tra rõ vụ án của Tu La Thần, nhận được 10.000 điểm công lực giá trị."
Hệ thống chúc mừng.
Lăng Phong cũng chỉ là tiện tay vạch trần cái vị Thần Linh này thôi.
"Ai da da, đột nhiên biết mình là kẻ quái dị tham sống sợ chết, có phải trong lòng hơi sụp đổ một chút rồi không."
Hắn tiếp tục điên cuồng châm chọc.
"Muốn chết!"
"A!" Tu La Thần hét lớn một tiếng, lúc này phẫn uất vô cùng, thề phải đem tên tiểu tử trước mắt nghiền thành bã.
"Muốn động thủ sao?"
Lăng Phong cười lạnh một tiếng.
Lúc này hắn khẽ động thần thức, kiểm tra tình hình chiến lực của đối phương.
Vụt! Một đạo quang hoa rơi xuống đỉnh đầu Tu La Thần.
【Cảnh giới】: không 【Thứ hạng chiến lực thế giới】: 3280 Úi chà! Cũng được đấy, chiến lực này đã có thể so tài cao thấp với Trấn Ma Thánh Nhân của Đại La Tiên Triều rồi.
Dù là Lăng Phong, thứ hạng hiện tại cũng chỉ là 2600, cũng chỉ cao hơn cái thứ đồ xấu này 680 hạng.
"Nhận lấy cái chết đi!"
Tu La Thần cuộn theo hắc khí mênh mông, giận dữ giết tới.
Tuyệt đối không thể để tên tiểu tử này làm loạn tâm trí mình.
"Thật sự cho rằng mình là thần chắc?"
"Muốn lấy mạng của bản vương, ngươi còn chưa đủ tư cách!"
Oanh!
Bắc Minh thần lực trên người Lăng Phong trong nháy mắt tăng vọt.
Hóa thành từng đạo hào quang chói lọi, trực tiếp bao phủ Tu La Thần đang xông đến.
Tựa như một chiếc lồng giam do thần lực tạo ra, triệt để cắt đứt đường lui của đối phương.
Phanh phanh phanh!
Âm sát chi khí mênh mông trực tiếp giáng xuống vị trí bảy tấc trước mặt Lăng Phong, cùng thần uy giao chiến với nhau.
Từng đạo ánh sáng văng khắp nơi, chấn thiên động địa.
Tu La Thần phát hiện, mình căn bản không có cách nào chạm được vào ngực vị Trung Nguyên bá chủ này.
"Ngươi... Sao thần lực lại khủng bố đến thế?"
"Ngươi không phải mới hai mươi mấy tuổi sao?"
Vẻ mặt hắn kinh hãi.
Trước đó, hắn từng điều tra tin tức về vị Trung Nguyên bá chủ này, mặc dù biết người này có chút gặp gỡ, nhưng không thể nào mạnh hơn mình cả một cấp độ, nếu không, hơn một ngàn năm khổ tu của hắn chẳng phải đã thành trò cười.
"Không hiểu được, thì đừng cố hiểu."
Lăng Phong thản nhiên nói.
Oanh! Hắn vung tay lên, trực tiếp cuộn theo Bắc Minh thần lực đáng sợ hơn, trong cơ thể phát ra những âm thanh man rợ như tiếng thú dữ.
Bốp!
Lăng Phong thừa thế vỗ xuống, trực tiếp đè cái tên Tu La Thần sống hơn ngàn năm xuống đất.
Một cái hố lớn đột nhiên xuất hiện.
"Oa!" Tu La Thần bị nện xuống hố sâu, lúc này kêu thảm một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi đen ngòm.
Hắn vừa mới ngẩng đầu lên.
Lăng Phong đã như bóng với hình ập tới, một chưởng tiếp một chưởng cuồng bạo giáng xuống.
Phanh phanh phanh! Trực tiếp đem cái đầu vừa ngóc lên của đối phương lại lần nữa nện vào bùn đất.
Cái thứ thần chó má gì chứ, chẳng qua là tự mình ảo tưởng sức mạnh thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận