Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 4 bát vương đoạt đích chuyện xưa

Chương 4 câu chuyện bát vương đoạt đích.
Sau khi giao tiếp với Lưu công tử, tri phủ Vĩnh Châu, Lăng Phong liền dẫn người lên đường. Khoảng cách hoàng thành còn một ngàn hai trăm dặm. Vì xe ngựa đi chậm, lại thêm nghỉ ngơi dọc đường, dự tính mất năm ngày.
"Bíp!"
"Hệ thống chiến lực bình cấp công năng đã làm mới, xin mời kí chủ xem bảng mới nhất."
Ngày thứ tư trên đường. Lăng Phong đang chuẩn bị ngủ thì trong đầu vang lên giọng hệ thống.
"Chiến lực ước định làm mới?"
Hắn tò mò mở bảng nhân vật.
【 Chiến Lực Bình Cấp 】: Tiên thiên cao thủ (107158) "Phía sau còn có thêm một dãy số?"
Lăng Phong khó hiểu.
"Khởi bẩm kí chủ, đây là nội dung làm mới, có thể xem xét xếp hạng của ngài ở cùng cảnh giới trên đại lục." Hệ thống giải thích.
"Ý ngươi là?"
"Chiến lực hiện tại của ta, trong tất cả các cao thủ Tiên thiên của Thần Võ đại lục, xếp thứ hơn mười vạn?" Lăng Phong kinh ngạc nói.
Ghê thật! Hắn nhớ nước Ly không có nhiều cao thủ Tiên thiên đến vậy. Xem ra Thần Võ đại lục quả là tàng long ngọa hổ.
"So với ta, cao thủ Tiên thiên mạnh hơn có tới hơn 100.000 người, cộng thêm cao thủ tuyệt đỉnh và Võ đạo tông sư, xếp hạng toàn bộ võ tu chắc phải hơn 200.000 người." Lăng Phong thầm nghĩ.
Xem ra còn cần tăng điểm tiếp.
"Sau khi về trấn phủ ti, nhận thêm vài vụ án có tính thử thách, ta phải tăng điểm mạnh lên!" Lăng Phong đã dung hợp linh hồn của Địch Nhân Kiệt, tứ đại danh bộ, Quách Cự Hiệp của Lục Phiến Môn, trí thông minh vượt bậc, tự nhiên dám nhận những vụ án khó nhằn, hỗn tạp mà người khác không dám nhận.
Sáng sớm ngày thứ năm. Đoàn người Lăng Phong cuối cùng cũng về tới hoàng thành nước Ly. Phố xá phồn hoa náo nhiệt, cửa hàng rực rỡ muôn màu, khiến hắn không kịp nhìn, những kẻ quyền quý áo gấm lướt qua, ở đây đi đường, cứ mười người thì có một người là quý tộc. Đây chính là hoàng thành xa hoa! Sau khi giao tú nữ đến hoàng cung, Lăng Phong liền dẫn người về nha môn trấn phủ ti. Đây là đại bản doanh của Cẩm Y Vệ! Đồng liêu ở đây phụ trách giám sát quan lại, cũng sẽ tham gia vào những vụ án lớn của triều đình. Đúng là nơi có quyền lực nhất toàn bộ hoàng thành! Dù sao bệ hạ hiện tại không tin Lục bộ chư thần, chỉ tin Cẩm Y Vệ do một tay hắn thành lập. Bên ngoài đồn rằng, Cẩm Y Vệ nuôi chó cũng tài trí hơn người. Mà đây không phải tin đồn, đó là sự thật.
"Nhị thúc, ta đã về!" Lăng Phong bước vào Anh Võ Các của trấn phủ ti. Trong nha môn, chia thành mấy khu vực, trong đó Anh Võ Các là địa bàn do Nhị thúc hắn quản lý, mỗi vị thiên hộ đều có đãi ngộ được xây các riêng. Lúc này, người Nhị thúc tốt bụng của Lăng Phong đang cắm đầu vào hồ sơ, tóc tai bù xù, chẳng để ý gì tới đứa cháu ruột.
"Tiểu tử thúi đừng có làm phiền, không thấy ta đang bận sao?" Lăng Mãn Sơn bực dọc nói. Vết sẹo dữ tợn trên mặt hắn trông như một con ác long gầm thét, vết sẹo này có được khi hắn truy bắt một Ma đạo tông sư năm đó.
"Vụ án gì mà ép Nhị thúc thành ra thế này?" Lăng Phong kinh ngạc nói. Phải biết, vị Nhị thúc ở thế giới khác này của hắn từng xử lý không ít vụ án lớn như vụ án tướng quân không đầu hay vụ án vương phi bị phân xác, rất hiếm khi thất thố như vậy.
"Tiểu Phong, gần đây đội ngũ chúng ta phụ trách điều tra vụ án sách cấm ở hoàng thành, trấn phủ sứ chỉ cho thiên hộ đại nhân ba ngày phá án, bây giờ cũng là ngày thứ hai rồi." Một vị bách hộ tức giận nói. Rõ ràng, nhiệm vụ nặng, thời gian gấp rút. Đây chính là KPI khảo hạch vạn ác của Cẩm Y Vệ. Ngươi không được thì phải xuống, đừng nhìn thiên hộ quyền cao chức trọng, mỗi năm cũng có không ít hơn mười người bị bãi miễn.
"Sách cấm?" Lăng Phong tò mò nói.
"Gần đây có một cuốn tiểu thuyết bịa đặt bệ hạ, đang rất thịnh hành trong hoàng thành, nói về chuyện tiên đế thời xưa, bát vương đoạt đích, bệ hạ xuyên tạc di chiếu để đăng cơ, còn giết hại cả anh em." Vị bách hộ giải thích.
"A?" Con ngươi của Lăng Phong co lại, cả người tê dại. Ai mà to gan thế, chán sống rồi à.
"Lẽ nào lại thế, lại có người dám nói xấu bệ hạ kính yêu của ta!"
"Ta với cái tên tác giả đáng c.h.ế.t đó không đội trời chung!" Hắn lập tức căm phẫn đầy lòng. Sau khi trùng sinh năm ngày, Lăng Phong đã rất quen với thân phận Cẩm Y Vệ. Là chân rồng của bệ hạ, hắn thề sống c.h.ế.t bảo vệ uy nghiêm của bệ hạ.
"Tiểu Phong, đây là manh mối mà chúng ta thu thập được, còn có hơn vạn cuốn sách cấm tịch thu được, con xem qua tình hình một chút đi." Vị bách hộ đưa một phần tài liệu tới.
"Vâng, ta sẽ mau chóng phá án." Lăng Phong vô ý thức nói.
Nghe thấy vậy, Nhị thúc Lăng Mãn Sơn vốn đang nhức đầu đau óc bỗng tối sầm mặt.
"A Phong, ta đã bảo con bao nhiêu lần rồi, đừng tùy tiện khoác lác, cái tật này sao không bỏ được thế?" Lăng Mãn Sơn giận dữ nói. Đến giờ ông vẫn không biết phải điều tra thế nào, đứa cháu này vừa đến đã nói muốn phá án. Cháu mình có bao nhiêu cân ông lẽ nào không biết? Còn chưa biết đi đã muốn chạy, coi chừng bị té.
"Dạ biết rồi Nhị thúc." Lăng Phong cười ha ha, cũng không giải thích gì. Mình có linh hồn của Địch Nhân Kiệt, tứ đại danh bộ, Quách Cự Hiệp của Lục Phiến Môn, phá án dễ như trở bàn tay. Hắn liền bắt đầu xem hồ sơ và quyển sách cấm kia. Cuốn sách cấm này mới bắt đầu lưu truyền ở hoàng thành từ năm ngày trước. Tên sách là « Thái Khang Bí Sử »! Thái Khang là niên hiệu của hoàng đế hiện tại. Tác giả kể từ chuyện bát vương đoạt đích, miêu tả bệ hạ bây giờ thành kẻ làm nhiều việc ác, xảo trá, sau khi xuyên tạc di chiếu đã gây ra một loạt chuyện khiến người ta căm phẫn. Ví dụ như bên trong nhắc tới thí huynh nhục mẹ! Nói bệ hạ trấn áp anh em phản đối mình, tước đoạt vương vị, nhốt vào ngục chờ chết, thậm chí còn k.h.i. d.ễ sủng phi của tiên đế, nhiều chỗ viết rất sống động, người tâm trí không kiên định có thể xem mà c.ứ.n.g cả lên nhưng Lăng Phong không phải loại người này.
"Viết cũng quá đáng!"
"Còn dám nói bệ hạ k.h.i. d.ễ sủng phi của tiên đế, hơn nữa còn chơi tới bến, chẳng lẽ tác giả lúc đó ở hiện trường?"
"Phỉ báng, đây là phỉ báng bệ hạ kính yêu của ta!" Lăng Phong tức giận đầy lòng.
Hắn tiếp tục đọc, bỏ qua những vấn đề nguyên tắc không nói, cuốn sách cấm này viết khá là hay.
"Ơ?"
"Sao chưa viết xong?" Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã đọc đến trang cuối. Không viết nữa.
Kiếp trước, Lăng Phong ghét nhất những tác giả viết tiểu thuyết mà bỏ ngang.
"Cuốn sách cấm này vẫn đang ra từng kỳ!"
"Mỗi ngày đều thần không biết quỷ không hay nhét vào nhà dân thường, khiến rất nhiều người biết đến nội dung trong sách." Vị bách hộ hiền lành nhắc nhở. Dân thường sau khi xem xong thì thường đưa lên quan phủ báo cáo.
"Ra là vậy." Lăng Phong khẽ gật đầu. Cuốn sách cấm này vẫn đang viết tiếp, ảnh hưởng tới danh tiếng của bệ hạ sẽ càng lớn hơn, nếu lan truyền đến toàn bộ nước Ly, thì thiên hạ bách tính sẽ nghĩ gì về vị chủ nhân này.
"Có thể mỗi ngày ném vào nhà bách tính, cho đọc sách cấm miễn phí, thế lực đứng sau không hề đơn giản." Lăng Phong không khỏi thầm nghĩ. Chuyện này cần đại lượng cao thủ võ lâm phối hợp mới làm được!
"A Phong, con ở đây xem tiếp hồ sơ đi, ta muốn đích thân đi dạo ở ngoại thành, điều tra thêm về những xưởng in lân cận." Nhị thúc Lăng Mãn Sơn đứng dậy nói. Tính cả hôm nay là hai ngày không phá được án rồi, ông chắc chắn sẽ bị trấn phủ sứ mắng cho một trận.
"Dạ, con xem lại một chút." Lăng Phong lại đọc qua quyển sách cấm lần nữa. Hắn luôn cảm thấy có chút gì đó kỳ quái ở đây, nhưng lại không thể nói rõ. Phần đã xuất bản hiện tại đều xoay quanh hai nội dung chính là bát vương đoạt đích và thí huynh nhục mẹ. Bỏ qua những tình tiết đó không nói, điều làm hắn kinh hãi nhất là, tác giả lại có thể miêu tả sinh hoạt hoàng gia sống động và thú vị đến vậy, khiến người đọc như được chứng kiến tận mắt, công lực này tuyệt đối không hề đơn giản.
"Người viết cuốn sách cấm này chắc chắn là người trong hoàng thất!"
"Nếu không, không thể nào hiểu rõ nhiều nghi lễ hoàng gia đến thế, cũng không thể nào miêu tả được bố cục hoàng cung cùng những chi tiết tỉ mỉ." Sau khi xem qua hai lần, Lăng Phong lập tức suy luận ra thân phận của tác giả.
"Nếu thực sự là người hoàng tộc viết, vậy những nội dung này chẳng phải là sự thật?" Hắn hít một hơi lạnh.
"Phi phi phi, thật hay giả, có quan trọng không?"
"Lịch sử là do người chiến thắng viết!"
"Mấy chuyện đúng sai trẻ con này, ta là Cẩm Y Vệ cơ mà." Lăng Phong thầm nghĩ.
"Xem lại lần nữa vậy!"
"Luôn có cảm giác vẫn còn một số thông tin quan trọng mà mình chưa nhìn ra." Hắn tiếp tục quan sát. Lại qua một nén nhang. Lăng Phong cầm giấy bút, viết ra quan hệ giữa các nhân vật trong tiểu thuyết. Những nhân vật quan trọng trong đó, chính là tám vị tiên hoàng huyết mạch tranh đoạt ngôi vị! Hầu như toàn là những nhân vật phản diện.
"Chờ chút!"
"Chỗ này có vấn đề." Mắt hắn sáng lên, khi chỉnh lý quan hệ các nhân vật trong tiểu thuyết, hắn đột nhiên tìm được một điểm đột phá.
"Có lẽ ta đã biết ai là tác giả bộ bí sử này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận