Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 106: cùng lên đi, bản quan thời gian đang gấp

“Lăng đại nhân, ngươi bây giờ chỉ có một mình, e rằng không đủ sức tác oai tác quái ở phủ công chúa đâu.” Đại quản gia thản nhiên nói. Hắn liếc mắt ra hiệu cho mấy vị cao thủ võ lâm hung thần ác sát.
“Tại hạ Đông Phương Hùng, người sử dụng hàn băng thần chưởng, thề sống chết bảo vệ phủ công chúa!”
“Tại hạ Tịch An Thái, Tuý Quyền Tiên Nhân, thề sống chết bảo vệ phủ công chúa!”
“Tại hạ Thạch Phá Quân, bất bại Kim Thân, thề sống chết bảo vệ phủ công chúa!”
Ba vị này đều là cao thủ có tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ. Vĩnh Thuần công chúa đã bỏ ra rất nhiều tiền để chiêu mộ các cung phụng Võ Đạo, dù là cường giả tiểu tông sư, vì tài nguyên tu luyện cũng sẵn lòng ở lại phủ ba tháng mỗi năm để báo đáp.
“Cũng có danh tiếng đấy.” Lăng Phong tùy ý mở bảng Chiến Lực Bình Cấp của hai người trong số đó ra xem.
Tuý Quyền Tiên Nhân Tịch An Thái ——【Chiến Lực Bình Cấp】: tiểu tông sư (27890)
Bất bại Kim Thân Thạch Phá Quân ——【Chiến Lực Bình Cấp】: tiểu tông sư (15876)
“Cũng coi như có chút bản lĩnh, chỉ có điều, đều không đỡ nổi một kiếm của ta.” Lăng Phong thầm nhủ. Hắn đứng lên bước tới, lạnh lùng nhìn xuống –
“Cùng lên đi, bản quan đang gấp.” Có thực lực thì mới có thể ngông cuồng, không có thực lực thì nên tránh sang một bên mà đợi. Đây chính là quy tắc của thế giới Võ Đạo!
“Lăng đại nhân, đây là do ngươi nói đó.” “Ta lớn ngần này rồi, chưa từng nghe thấy ai yêu cầu kiểu này!” Ba vị tiểu tông sư liếc mắt nhìn nhau, ra hiệu tấn công phủ đầu, không cho đối phương chút cơ hội kéo dài hơi tàn.
Oanh! Ba người ai nấy thi triển tuyệt kỹ sở trường, giống như ba con mãnh hổ xuống núi, đột ngột xông tới giết chóc.
“Hàn băng chân khí!” Giữa lòng bàn tay của Đông Phương Hùng, người dùng hàn băng thần chưởng, xuất hiện hàn khí kinh người, đóng băng không khí xung quanh, khiến người ta rùng mình ập đến. Đây chính là tuyệt kỹ thành danh của hắn, hàn băng chân khí, có thể đóng băng nội lực của đối thủ, từ đó gây ra hiệu quả tấn công làm suy yếu. Đạo hàn khí này đi đầu oanh kích về phía trước Lăng Phong, mặt hắn còn đóng một lớp sương lạnh.
Phanh! “Lão phu đắc thủ rồi!” Một chưởng này của Đông Phương Hùng trực tiếp đánh vào ngực Lăng Phong, hạ gục hắn một cách gọn gàng.
Lăng Phong khinh thường cười một tiếng.
“Không đúng!” Đông Phương Hùng đột nhiên phát hiện, hàn khí trong lòng bàn tay hắn giống như bùn trôi xuống biển, hoàn toàn không cách nào đóng băng nội lực của đối phương. “Một chút hàn khí này, lại dám tự xưng là hàn băng thần chưởng, đúng là không biết xấu hổ.”
Lăng Phong vẫn bất động. Chỉ đơn thuần vận chuyển nội lực Hạo Thiên thần công, cuộn trào năng lượng khí huyết kinh người, tạo thành một vòng xoáy nội lực bao quanh, khiến phiến đá bên dưới tức thì nứt vỡ thành tro. Mà hàn khí của Đông Phương Hùng, trong chốc lát đã bị hắn biến đổi để dùng ngược lại.
“Cút!” Cùng với một tiếng quát khẽ của Lăng Phong. Chỉ một lực nội công đơn giản phóng ra, đã hất văng Đông Phương Hùng ra hơn 20 mét.
“A!” Cảm nhận được sự oanh kích của nội lực mênh mông, Đông Phương Hùng thảm thiết ngã trên mặt đất, giống như một con diều bị xé nát. Từ đầu đến cuối, Lăng Phong đều không hề ra tay thực sự!
Tuý Quyền Tiên Nhân Tịch An Thái và Bất bại Kim Thân Thạch Phá Quân không khỏi chấn động trong lòng. “Tiểu tông sư cấp đỉnh!” “Nửa bước đại tông sư!” Hai người kinh hãi nói. Bọn hắn chưa từng giao thủ với đại tông sư thực sự bao giờ, lúc này tự nhiên coi đối phương chỉ là tiểu tông sư đỉnh cao.
Lăng Phong nhàn nhạt lắc đầu, cũng lười giải thích với bọn họ. “Tiếp tục công kích của các ngươi đi, không được dừng!” Lăng Phong mang giọng ra lệnh, ép mấy tên này tiếp tục tấn công. Tịch An Thái và Thạch Phá Quân hơi nghiến răng. Trong lòng bọn họ dâng lên một nỗi sợ hãi, nhưng nếu cứ vậy mà rời đi, danh tiếng giang hồ xem như bị hủy hoại trong phút chốc.
“Động thủ!” Hai người đồng thanh nói. Coi như trận chiến này khó mà thắng nổi, cũng phải đánh tới ba trăm hiệp! Nếu có thể khiến đối phương đổ máu, cũng coi như giữ lại chút mặt mũi.
Oanh! Tịch An Thái dùng một tay Tuý Quyền, thân pháp quỷ dị không ngừng quấn lấy. Phanh phanh phanh! Mấy cái quyền thế trong hư không, đánh ra vô số tàn ảnh. Mà ở phía bên kia, Thạch Phá Quân cởi phăng áo trên người, đột nhiên bộc phát ra một đạo kim quang chói lọi, dù là dưới trời thanh thiên bạch nhật, vẫn sáng rực như vậy. Đây chính là tâm quyết nội công bất bại Kim Thân!
“Vẫn là quá yếu.” Lăng Phong không khỏi lắc đầu, sau khi bước vào đại tông sư, hắn mới hiểu được tiểu tông sư cuối cùng cũng chỉ là mạnh hơn cao thủ Tiên Thiên một bậc, khoảng cách đại tông sư là một trời một vực.
Vút! Hắn rút bảo kiếm, tùy ý vung chém ra một đường kiếm bình thường. Phanh phanh phanh! Những tàn ảnh hư không do Tuý Quyền tạo ra trong nháy mắt bị vùi dập sạch sẽ.
Nhất kiếm phá vạn pháp! Đòn bình thường là đủ. “Không hay rồi, Tuý Quyền của ta bị phá!” Tịch An Thái, người ban đầu còn muốn kịch chiến ba trăm hiệp, giờ phút này tuyệt vọng nhìn về phía hư không.
“Ta đến!” Bất bại Kim Thân Thạch Phá Quân lập tức áp sát tới. Lăng Phong thấy thế công của đối phương, hiểu rằng đối phương muốn cận chiến, tước đi uy thế kiếm của mình. Nhục thân cận chiến vật lộn, chính là lĩnh vực mạnh mẽ của bất bại Kim Thân!
“Trước sự chênh lệch tuyệt đối về nội lực, Kim Thân của ngươi không chịu nổi một kích.” Lăng Phong xem thường. Oanh! Nội lực cấp bậc đại tông sư trực tiếp bao phủ tới. Lại thêm một đòn bình thường nặng ngàn cân. Một quyền đánh vào Kim Thân của đối phương.
“A!” Thạch Phá Quân gầm thét thảm thiết một tiếng, “Oa” một tiếng phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm. Trực tiếp bị đánh bại, không còn chút sức chiến đấu.
Bịch! Lăng Phong thừa thế một cước, đá hắn bay ra ngoài. Ba vị cường giả tiểu tông sư của phủ công chúa, vậy mà đều không cản nổi Lăng Thiên Hộ, thậm chí ngay cả tư cách giao thủ cũng không có. Thạch Phá Quân và Tịch An Thái không khỏi xấu hổ vô cùng, hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống. Vốn dĩ còn muốn kịch chiến trên trăm hiệp với đối phương, thua cũng phải thua vẻ vang, kết quả bị một chiêu hạ gục.
“Không chịu nổi một kích.” “Trong phủ công chúa còn ai tới ngăn ta nữa, cùng nhau ra đây đi.” Lăng Phong không giận tự uy, giống như một vị thần tượng trong miếu tiên, trấn áp tất cả yêu ma quỷ quái. Mấy hộ vệ bình thường nào dám tiến lên chứ, giờ phút này không tự chủ được lùi lại phía sau mấy bước, rất sợ mình gặp nạn. Một trận tĩnh mịch. Đến ngay cả đại quản gia trong phủ giờ phút này cũng đổ mồ hôi đầm đìa, không biết kết cục sẽ ra sao.
“Ta tới ngăn ngươi!” Đột ngột. Một giọng nữ vang lên. Mọi người theo tiếng kêu nhìn lại. Chỉ thấy một nữ tử xinh đẹp mặc xiêm y thêu hoa, được các nha hoàn hầu hạ chậm rãi bước ra tiền viện.
“Tham kiến công chúa!” Mấy nô tài trong phủ lập tức quỳ xuống dập đầu. Người tới ngăn Lăng Phong, chính là Vĩnh Thuần công chúa, con gái thứ 17 của Thái Khang Đế. Lăng Phong có chút nhíu mày. Dù sao hắn cũng làm việc cho hoàng gia, người ta địa vị cao, không nên quá mức làm càn. Hắn chắp tay thi lễ.
“Lăng Phong, ta biết phụ hoàng sủng ái ngươi, nhưng ngươi cũng không nên tác oai tác quái ở phủ công chúa của ta như vậy!” “Hiện tại, ngươi muốn tìm kiếm ở phủ đệ ta, vậy thì phải bước qua thân ta!” Vĩnh Thuần công chúa lạnh lùng nói. Nàng rõ ràng đang ỷ vào thân phận hoàng gia của mình, ép Lăng Phong lui bước.
“Công chúa, người đang làm khó dễ ta đấy.” “Bất quá——” “May mắn là khinh công của bản quan cũng không tệ lắm, ta có thể bay.” Vút! Lăng Phong cũng lười đôi co với Vĩnh Thuần công chúa, thi triển thân pháp lá rụng, gấp như sao băng xẹt qua bầu trời mà rời đi.
“Ngươi!” Vĩnh Thuần công chúa nhìn thân ảnh đẹp trai của đối phương đang bay đi, lập tức tức giận giậm chân. “Người đâu, bắt hắn về cho ta!” Nàng cuồng loạn, như phát điên. Còn mấy hộ vệ xung quanh, thì chỉ cười khổ. Công chúa đại nhân chắc không thấy được thực lực của Lăng Thiên Hộ vừa rồi đâu, thế này làm sao mà đuổi kịp được, người ta khinh công tốt như vậy, căn bản là đuổi không kịp, mà nếu có đuổi kịp, thì càng thảm hơn, trực tiếp bị đánh cho tàn phế.
Ngay lúc này! Từ trong phủ công chúa, một giọng nói kiên nghị vang lên—— “Lăng đại nhân, không cần tìm, ta ở đây, ta nguyện ý cùng ngài về nha môn điều tra chân tướng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận