Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 422: cả nước mỹ nữ ly kỳ án mất tích

Chương 422: Vụ án ly kỳ về các mỹ nữ mất tích trên toàn quốc.
Con gái quý tộc mất tích cùng con gái dân thường mất tích, hoàn toàn là hai tầng lớp khác nhau. Huống chi lần này còn có cả tú nữ xuất hiện. Đó chính là người của hoàng thượng!
“Chính bởi vì có không ít con gái quý tộc mất tích một cách bí ẩn, phụ thân của các nàng cũng đang tâu lên, nếu như Trấn Phủ Ti không giải quyết được, những người này liền hy vọng mau chóng giao cho Cẩm Y Vệ bộ đội đặc chủng nha môn, dù sao loại án mất tích này, thời gian phá án càng dài càng bất lợi.” Tân đế Triệu Tĩnh thản nhiên nói.
Rất hiển nhiên, những vị đại quan có con gái mất tích kia, đang ký thác hy vọng vào việc Nhiếp Chính Vương ra tay, dù sao thì bộ đội đặc chủng nha môn vẫn thuộc phạm vi thế lực của Nhiếp Chính Vương.
“Bây giờ Nhiếp Chính Vương đã về đến hoàng thành, ta muốn để vụ án này chuyển về cho bộ đội đặc chủng, Nhiếp Chính Vương cứ việc an bài thủ hạ xử lý là được, cũng không cần tự mình điều tra.” Triệu Tĩnh mở lời. Hắn nói đến vụ án này, mục đích chính là muốn chuyển giao vụ án cho người của Nhiếp Chính Vương, để thông báo trước một tiếng.
“Được, vụ án này ta sẽ giao cho bộ đội đặc chủng nha môn xử lý, bản vương cũng sẽ đích thân theo dõi, hy vọng có thể nhanh chóng tìm được những mỹ nữ đã mất tích.” Lăng Phong lúc này gật đầu. Vụ án này không tính là án lớn, cho nên, hắn dự định sẽ rèn luyện cấp dưới là chính, còn mình thì tọa trấn tại Kinh Sư, chỉ điểm cho bọn họ một chút, thuận tiện kiếm thêm chút công lực giá trị để thăng cấp.
.......
Trở về Cẩm Y Vệ bộ đội đặc chủng nha môn.
Lăng Phong liền sắp xếp nhị thúc Lăng Mãn Sơn đến Trấn Phủ Ti, bàn giao về vụ án ly kỳ mỹ nữ mất tích trên toàn quốc lần này. Địch Tiểu Kiệt cùng Viên Phương hai người theo sát phía sau, phòng ngừa lúc bàn giao bỏ lỡ thông tin mấu chốt. Đợi đến khi Lăng Mãn Sơn bọn người trở về, đã là chạng vạng tối.
“Đại nhân, chúng ta đã về.” Địch Tiểu Kiệt tiến lên bẩm báo. Nhị thúc Lăng Mãn Sơn thì sắp xếp đưa một lượng lớn hồ sơ vào lầu các của Lăng Phong.
“Thế nào, vụ án này các ngươi có bao nhiêu phần tự tin?” Lăng Phong cười nhạt một tiếng.
“Khởi bẩm đại nhân, vụ án này liên quan đến việc các cô gái mất tích ở mười tám địa phương, trời nam biển bắc, Trấn Phủ Ti bên kia chỉ đi các nơi điều tra, liền tốn mất năm ngày, nhưng mấu chốt vẫn chưa hoàn toàn điều tra xong.”
“Thậm chí, khi Trấn Phủ Ti còn chưa kịp phá án, thì ở những nơi khác lại tiếp tục xảy ra vụ việc mỹ nữ mất tích, hung thủ sau màn luôn hành động trước triều đình một bước.” Viên Phương cười khổ nói. Câu trả lời của hắn đã đủ để nói rõ vấn đề. Vụ án này nhìn thì đơn giản, nhưng người bị tình nghi gây án lại có phạm vi quá rộng! Toàn bộ Ly Quốc, từ nam đến bắc, từ tây đến đông, căn bản không biết hung thủ tiếp theo muốn bắt cóc mỹ nhân ở đâu, càng không biết sẽ ở địa phương nào. Giống như mò kim đáy bể.
“A Phong, hung thủ gây án trên toàn quốc, chúng ta không thể nào lật tung tất cả địa phương lên được, sẽ tốn bao nhiêu nhân mã của Cẩm Y Vệ, lại còn làm chậm trễ bao nhiêu vụ án khác nữa.” Nhị thúc Lăng Mãn Sơn cũng đi theo lắc đầu. Vụ án này không chỉ có độ khó cao, mà còn cần rất nhiều nhân viên phá án, thế tất sẽ ảnh hưởng đến các vụ án lớn khác trong nha môn. Lăng Phong cũng nghe ra được, mọi người không mấy muốn nhận vụ án này.
“Đây là bệ hạ giao cho nha môn của chúng ta, sao nào, muốn bản vương đi nói với hoàng thượng à?” Hắn híp mắt lại.
“Không dám!” Ba người lúc này đổ đầy mồ hôi lạnh, ai dám cãi lời hoàng thượng chứ.
“Bản vương trăm công nghìn việc, vụ án này lại không tính là lớn, không thể tự mình xử lý được, cho nên, vụ án này do Nhị thúc chủ trì, A Kiệt và Viên Phương phụ tá.”
“Hôm nay, ta sẽ giúp các ngươi phân tích tình tiết vụ án trước, sau đó phải nhờ vào chính các ngươi thôi.” Lăng Phong đứng dậy nói.
“Đa tạ Nhiếp Chính Vương đại nhân hỗ trợ thuộc hạ phá án.” Địch Tiểu Kiệt cùng Viên Phương lúc này chắp tay, lúc nãy bọn họ nói một tràng những khó khăn này nọ, thực chất là đang hy vọng đại nhân có thể giúp bọn họ bày mưu tính kế.
“Nói đi, vụ án mỹ nhân mất tích ở các nơi trong Ly Quốc này, rốt cuộc là như thế nào.”
“Ta chỉ có thể phụ đạo cho các ngươi một canh giờ thôi, hãy nói ngắn gọn.” Lăng Phong phất tay. Địch Tiểu Kiệt liền tiến lên bàn giao tình tiết vụ án. Dù sao, hắn là người có thiên phú về logic nhất trong ba người, cũng là cao thủ phá án đứng sau Nhiếp Chính Vương trong bộ đội đặc chủng.
“Trước mắt có mười tám địa phương có mỹ nữ bị bắt cóc một cách thần bí, phân bố ở Đông Bắc, Tây Bắc và Giang Nam.”
“Mà những nữ tử bị bắt đi, tại địa phương đó đều là những mỹ nhân nổi danh.”
“Căn cứ kết quả điều tra của Trấn Phủ Ti, bọn họ có một điểm chung, khả năng liên quan đến động cơ của hung thủ sau màn!” Địch Tiểu Kiệt nói đến đây thần sắc càng trở nên nghiêm túc.
“Điểm chung gì?”
“Đang nói đến thông tin mấu chốt đừng có dừng lại giữa chừng, ngươi đâu phải kể chuyện, làm gì còn thừa nước đục thả câu.” Lăng Phong không nhịn được trêu ghẹo.
“Đại nhân, không có ý gì, quen miệng rồi.” Địch Tiểu Kiệt có chút xấu hổ.
“Khụ khụ, hiện tại mười tám mỹ nữ bị bắt đi, sau khi Trấn Phủ Ti điều tra, đều là mỹ nhân đứng đầu ở địa phương đó!” Hắn nói ra một tin tức mấu chốt.
Lăng Phong khựng lại. Cái quái gì đây, đây là điểm chung gì? Hung thủ sau màn chỉ bắt cóc người đẹp nhất trong mỗi thành phố? Cũng có tiêu chuẩn đấy chứ!
“Các ngươi dựa vào cái gì nói các nàng là đệ nhất mỹ nhân ở đó, ai chứng nhận?” Lăng Phong híp mắt lại.
“Đại nhân, là một tổ chức dân gian có tên là "Hồng nhan tại", bọn họ hằng năm đều sẽ công bố bảng xếp hạng mỹ nhân ở các thành trì lớn trên cả nước, liên tục công bố 30 năm rồi, thậm chí có không ít gia tộc nữ tử chủ động đưa tiền, mong con gái mình được lên bảng, thu hút ý trung nhân, bất quá, tổ chức này đều từ chối, bọn họ lấy tôn chỉ là để thiên hạ nam tử đánh giá mỹ nhân, không nhận bất kỳ ưu ái nào.”
“Cho nên, bảng xếp hạng này có độ uy tín rất cao, ít nhất thì doanh thu hàng năm của bảng danh sách đều đạt 8 triệu trở lên, số lượng người mua rất nhiều.” Địch Tiểu Kiệt lúc này bẩm báo.
Bảng xếp hạng mỹ nhân của Ly Quốc? Lăng Phong từ lúc trọng sinh đến giờ, đắm chìm vào phá án không dứt ra được, đối với những thứ như này thì hoàn toàn không hiểu rõ lắm, với lại hắn cũng không gần nữ sắc, càng không có hứng thú.
“Hiểu rồi, hung thủ có yêu cầu rất cao về nhan sắc, không cần phong cách, chỉ cần người đẹp nhất.” Hắn khẽ gật đầu.
“Vậy các ngươi nghĩ hung thủ sau màn là ai?” Lăng Phong tiếp tục hỏi.
“Hái hoa tặc!”
“Chỉ có hái hoa tặc cấp cao mới có thể khao khát mỹ nữ như vậy, ngoài ra, thuộc hạ không nghĩ ra động cơ phạm tội nào khác.” Địch Tiểu Kiệt đưa ra phán đoán của mình. Đây cũng là ý kiến của Trấn Phủ Ti. Từ xưa đến nay, các vụ án mỹ nữ mất tích đều do hái hoa tặc gây ra! Cái này cũng không cần phải động não suy nghĩ.
“Chắc chắn như vậy à?” Lăng Phong hơi nhíu mày. Phá án kỵ nhất tư duy quán tính, bởi vì rất có thể hung thủ sẽ lợi dụng điều này, giăng bẫy nghi binh.
“Đại nhân, ta vô cùng chắc chắn, nếu vụ án này không phải do hái hoa tặc gây ra, ta nguyện từ vị trí thiên hộ xuống làm bách hộ.” Địch Tiểu Kiệt hơi chắp tay, khóe miệng nở một nụ cười rất tự tin.
“Vậy ngươi định điều tra như thế nào?” Lăng Phong mắt sáng quắc nhìn A Kiệt.
“Rất đơn giản, ta muốn dùng một chiêu mà đại nhân trước kia đã dùng qua.”
“Tập trung hết các hái hoa tặc trong đại lao lại, cho bọn chúng xem hồ sơ vụ án, để bọn chúng dựa vào kinh nghiệm trong nghề, phán đoán xem có thể là do tên tội phạm nào gây ra, sau đó nha môn chúng ta sẽ có mục tiêu mà truy tra.” Địch Tiểu Kiệt cười nói.
Nhiếp Chính Vương đại nhân lúc trước phá vụ án giết người trong hoàng thành, chính là tìm một đám sát thủ, phân tích phương pháp phạm tội, từ đó xác định hung thủ, cuối cùng phá án thành công. Vì vậy, A Kiệt muốn để các hái hoa tặc khác trong đại lao giúp hắn phá án!
Lăng Phong lúc này giơ tay lên trán. A Kiệt muốn học lén cách phá án của hắn, nhưng không học được tinh túy. Có chút bắt chước một cách tùy tiện.
“Vậy ngươi cứ thử một chút đi.” Lăng Phong cũng không muốn đả kích tinh thần phá án của cấp dưới, liền để tên tiểu tử này tự đi va vách tường.
“Bản vương sẽ dạy cho các ngươi một biện pháp, có lẽ có thể ôm cây đợi thỏ, chờ đợi phạm nhân tự động sa lưới!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận