Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 366: mồi nhử

Sau nửa canh giờ.
Huyễn thuật sư của Trấn Ma Ti đã hoàn thành ba loại huyễn thuật lên người Lăng Phong, đủ để đánh lừa con mắt của người thường.
Lăng Phong nhìn vào trong gương đồng, thấy một con tà ma xấu xí nặng ba bốn trăm cân, khẽ vẫy tay, tà ma trong gương cũng bắt đầu chuyển động theo, lúc này hắn mới xác định mình giờ đã thật sự biến đổi, đến mức ngay cả bản thân cũng bị lừa.
“Thật sự là giống y đúc tà ma kia.”
Hắn kinh hãi than nói.
Thế giới tu tiên, quả nhiên có những người có năng lực kỳ lạ và có nhiều thủ đoạn.
“Bây giờ phải nhờ ngươi ra ngoài làm mồi nhử để câu cá.”
Trác Dao vỗ vỗ vai hắn.
“Được.”
Lăng Phong khẽ gật đầu.
Một chén trà nhỏ thời gian sau.
Hắn đã đi lang thang ở trong thành.
Trên người còn được bôi loại mùi đặc thù hôi thối của tà ma Túy Tiên Lầu, làm cho mọi thứ rất thật.
Để các tà ma khác thả lỏng cảnh giác, hắn bôi lên đầu một ít máu người, giả vờ như bị thương, mà lại còn bị tổn thương đến đại não, cho nên mới đi lung tung không mục đích khắp nơi.
Trên đường nhỏ của Thiên Long Thành.
Mùi đặc thù trên người Lăng Phong, rất nhanh khiến cho những người đi đường xung quanh không kịp tránh né, nhao nhao che mũi lảng đi, sợ bị lây phải thứ mùi buồn nôn đó.
“Người này thối quá.”
“Hơn nữa còn xấu như vậy, tại sao lại đi ra dọa người chứ.”
“Xấu xí không phải lỗi của hắn, nhưng không đeo mặt nạ là không đúng.”
Đám người đi trên đường nhịn không được xì xào bàn tán.
Và đây chính là hiệu quả mà Lăng Phong muốn!
“Càng nhiều người phát hiện được tung tích của ta, thì sẽ từ từ truyền đến những nơi khác có tà ma trong thành.”
“Để xem bọn chúng có tới tìm hiểu hư thực không.”
Lăng Phong thầm nghĩ trong lòng.
Con mồi nhử của hắn, hiện tại hấp dẫn đến đều chỉ là mấy con cá con, chứ không phải cá lớn mà hắn muốn câu.
Cần chờ một thời gian dài, cá lớn mới có thể mắc câu!
Mà Trấn Ma Vệ bọn họ trong bóng tối, thì giả làm bình dân bách tính, quan sát tình hình xung quanh......
Bên trong Thiên Long Thành, tại một đạo quán thờ cúng Thông Thiên Giáo Chủ.
Quan chủ và các đệ tử ở đây vừa bị giết ngày hôm qua!
Một đám tà ma thay vào đó, đổi lại phục sức của đạo quán, trở thành người tu đạo ở đây.
Bọn gia hỏa này chính là đồng bọn tà ma lúc trước tiềm phục tại Túy Tiên Lầu!
“Phát hiện tung tích Thạch Mãng!”
“Hắn đang du tẩu ở phía Đông thành, trên đầu hình như bị thương, thu hút không ít ánh mắt của người đi đường.”
Một lão giả khô gầy thản nhiên nói.
Thạch Mãng trong miệng chính là con tà ma Túy Tiên Lầu mà Lăng Phong truy nã!
“Hắn có thể chạy thoát khỏi Trấn Ma Ti truy sát, cũng thật sự là bất ngờ.”
“Lần này nếu không phải hắn nhất quyết muốn thi pháp lên Luyện dược sư trong thành, thì cũng sẽ không bại lộ hành tung của chúng ta, hắn có chết cũng là đáng đời.”
Bên cạnh bàn đá trong sân, một nam tử có đôi mắt hiện lên ánh hồng quang quỷ dị, lạnh lùng nói.
“Đầu của hắn bị thương, ta đoán chừng là mất trí nhớ, nên mới đi lung tung khắp đường, cứ dẫn hắn trở về rồi nói.”
Một bên bàn đá, dưới một gốc cây hoa hòe, một nam tử có hai bên mặt mọc ra vảy vàng nhàn nhạt mở miệng.
Lão giả khô gầy!
Nam tử mắt đỏ!
Nam tử vảy vàng!
Chính là ba vị tà ma có thực lực bất phàm.
“Vạn nhất đây là cạm bẫy của Trấn Ma Ti thì sao?”
“Các ngươi cũng đừng quên, bọn chúng có huyễn thuật sư có thể thi triển chướng nhãn pháp.”
Nam tử mắt đỏ cẩn thận nói.
Tà ma bọn hắn và Trấn Ma Ti giao chiến nhiều lần, đối với thủ đoạn của nhau đều hết sức quen thuộc.
Lão giả khô gầy có chút trầm mặc.
Nam tử vảy vàng lên tiếng nói——
“Nếu như là thủ đoạn huyễn thuật của Trấn Ma Ti, nhất định sẽ có Trấn Ma Vệ giả trang, trên người hắn nhất định sẽ có linh khí của tu tiên giả.”
“Ma sủng của ta, Tham Nguyệt Cô Lang, có bản năng ghét linh khí, nó có thể tùy tiện phân biệt được.”
Người bình thường có nhân khí ngũ cốc, tu tiên giả có linh căn linh khí, tà ma có ma khí quỷ dị, cho dù có ẩn mình như thế nào, thì cũng sẽ có dấu vết.
Nam tử vảy vàng khẽ vẫy tay.
Một con cô lang có bộ lông màu xanh, trên mặt có một vết sẹo đen dữ tợn, chậm rãi đi tới.
“Ta phái nó đi tiếp cận Thạch Mãng, nếu đối phương không có linh khí gia thân, tất nhiên không phải người của Trấn Ma Ti giả trang, đến lúc đó sẽ để Tham Nguyệt Cô Lang của ta dẫn hắn tới.”
Nam tử vảy vàng tiếp tục nói.
“Cách này đúng là một biện pháp hay, mấy ngày nữa chúng ta muốn thi triển đại trận, nếu thiếu một người, áp lực của chúng ta cũng không ít.”
Lão giả khô gầy trầm giọng nói.
Bốn tà ma bọn họ lần này đến đây, là mang theo nhiệm vụ trọng đại, có thêm một người cuối cùng có thể nâng cao thêm chút nắm chắc thành công.
Nam tử mắt đỏ không có ý kiến.
“Tham Nguyệt, đi thôi.”
Nam tử vảy vàng chợt ra lệnh cho ma sủng của mình.
“Ngao ô!”
Con ma lang chợt phát ra một tiếng than nhẹ, tựa như là đang thi triển một loại tà thuật.
Phanh!
Con Ma Lang to lớn ban đầu, bỗng nhiên biến thành một con chó con nhỏ.
Đây là một con ma sủng có thiên phú mang theo tà thuật!
Cũng là kết quả huấn luyện nhiều năm của nam tử vảy vàng, nếu không thì cũng không dám tùy tiện hành tẩu trong Thiên Long Thành đầy tu tiên giả này.
Ma lang biến thành chó con, chợt bước ra đạo quán.
Nó dựa theo manh mối chủ nhân cung cấp, đi về phía Đông Thành.
Còn Lăng Phong đóng giả tà ma thì vẫn đang lang thang xung quanh, cách thời điểm hắn rời khỏi Trấn Ma Ti đã hai canh giờ.
Đột nhiên!
Hắn nhìn thấy một con chó con nhỏ chặn đường mình.
Chó con nhỏ co rúm mũi lại, hít hà trên người hắn, giống như coi hắn như một con mồi.
Rất nhanh, nó đưa ra một kết luận!
Trên người người trước mặt, không có khí tức tu tiên giả làm nó chán ghét.
Bốp!
Lăng Phong không biết lai lịch của đối phương, lập tức đá nó một cái.
"Hử?"
Điều khiến hắn kinh ngạc là, chó con này vậy mà không nhúc nhích gì, mơ hồ có một luồng sức mạnh gia trì, với lực lượng của người bình thường, căn bản không thể động đậy nó được.
“Đây không phải là chó săn bình thường!”
Lăng Phong đột nhiên ý thức được, con vật nhỏ trước mặt này chỉ sợ không phải dạng vừa.
Ngay lúc hắn đang suy nghĩ.
Trong mắt chó con đó, hiện lên một tia kim quang quỷ dị, khiến thần thức của hắn rung lên.
“Là linh sủng!”
“Nó đang cố gắng câu thông thần thức của ta!”
Lăng Phong biến sắc.
Ngay sau đó, con chó con liền bước về phía trước.
Lăng Phong vậy mà không tự giác đi theo sau.
Hai ba nhịp sau, hắn mới phản ứng được.
“Xem ra đây cũng là thủ đoạn của tà ma, bọn chúng không muốn hiện thân, rất sợ có cạm bẫy của Trấn Ma Ti, nên đã sắp xếp linh sủng đến để dò xét ta, ta hiện tại dù thoát khỏi sự khống chế thần thức của linh sủng, nhưng cũng chỉ có thể giả vờ như không biết, đi theo rồi nói sau.”
Lăng Phong thầm nghĩ trong lòng.
Mà Trác Dao và những người khác ở gần đó, thì vẫn tiếp tục bí mật theo dõi Lăng Phong, bọn họ cũng nhận thấy một chút khác thường, nhưng lại không thể nói ra.
Một lát sau.
Con chó con đột nhiên tăng nhanh tốc độ, cố tình đi vào đại lộ của Thiên Long Thành, nơi có rất nhiều bách tính Tiên Triều, vai kề vai thích cánh.
“Gia tốc?”
Lăng Phong không dám chậm trễ, cũng tăng tốc bước chân đi theo.
Nhưng như thế.
Trấn Ma Vệ bọn họ ở phía sau, bị đám đông cản lại, cộng thêm việc bọn họ vốn dĩ không dám đến quá gần, trong nháy mắt đã mất dấu mục tiêu.
"Hỏng bét!"
"Chúng ta mất dấu rồi."
Trác Dao có chút dậm chân, lộ ra vẻ tức giận.
"Con sói con kia tuyệt đối có vấn đề, nó dẫn Lăng Phong đến chỗ đông người nhất, chẳng lẽ đã phát hiện ra chúng ta?"
"Có lẽ đây là một con ma sủng?"
Những Trấn Ma Vệ khác không khỏi suy đoán.
"Hiện tại chỉ còn lại Lăng huynh đệ một mình xâm nhập, nếu như thân phận của hắn bị đám tà ma phát hiện, e là sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận