Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 556: Lâm Thị tiêu cục (1)

Chương 556: Lâm Thị tiêu cục (1)
“Vấn đề này rất dễ giải đáp, người này cực kỳ cẩn thận, hắn không muốn để cho hội đấu giá biết mình cùng An Thái Tiền Trang có quan hệ, việc tửu lâu tồn tại, có thể chặt đứt tất cả manh mối, đây chính là quá trình đơn giản được phức tạp hóa tạo thành mê trận.” Lăng Phong giải thích.
“Đại nhân cao kiến.” Trương Long, Triệu Hổ chắp tay.
“Lập tức thẩm vấn người phụ trách Tiền Trang, hỏi rõ ràng chân tướng số tiền kia, có phải đã sớm câu thông với chủ nhân đan dược hay không.” Lăng Phong lúc này mệnh lệnh.
Có một số việc vẫn phải giao cho thủ hạ rèn luyện một chút. Đã rất lâu không có bồi dưỡng Trương Long, Triệu Hổ hai người.
“Vâng, đại nhân.” Trương Long, Triệu Hổ lập tức xuống dưới tìm lão bản tiền trang kia tra hỏi.
Đại lão bản An Thái Tiền Trang gặp phải Cẩm Y Vệ một trận đe dọa, tự nhiên không dám nói bừa, rất nhanh liền khai rõ việc mình cùng người thần bí giao dịch, mọi việc đều nằm trong dự đoán của Lăng Phong.
Rất nhanh.
Ước chừng non nửa nén nhang thời gian trôi qua.
Trương Long, Triệu Hổ đến đây báo cáo.
“Đại nhân, đã hỏi rõ, đích thực là có người thần bí sớm câu thông với lão bản Tiền Trang, hắn sẽ chuẩn bị ngân lượng ở Đà Thành, vốn định là 25 triệu, về sau giá đấu giá quá cao, trưa nay lại kéo thêm mười triệu lượng bạc từ Hoàng Thành qua, lúc này mới đủ số.”
“Người thần bí hứa hẹn, nhanh tiền nhanh giao, có thể cho An Thái hai triệu lượng coi như phí tổn.” Đây chính là lý do An Thái Tiền Trang sẽ phối hợp hết sức.
“Vậy người trả tiền mặt kia, hẳn là phải có danh tự mới đúng, là ai?” Lăng Phong hỏi.
Mặc dù, hắn cũng biết đây nhất định là một người trung gian, nhưng vẫn là muốn hỏi rõ ràng.
“Một người sĩ dân bản xứ Đà Thành, hẳn là chỉ là cái ngụy trang, phải đến đó một chuyến mới biết được lai lịch của đối phương.” Triệu Hổ hồi bẩm.
“Cho dù tìm tới cũng vô ích, lần này chúng ta đã đánh rắn động cỏ, chủ nhân đan dược chỉ sợ sẽ có sự đề phòng.” Lăng Phong hít sâu một hơi, ánh mắt sắc bén nói.
“Đại nhân, hiện tại, tất cả manh mối đều mất, chúng ta căn bản không tìm được chứng cứ có liên quan.” Trương Long có chút thở dài.
“Vẫn còn cơ hội, hắn lấy ra hơn 30 triệu lượng bạc, cũng cần phải vận đến địa phương an toàn.”
“Không có mấy chục người ngựa hộ tống, chỉ sợ không xong.” Lăng Phong ánh mắt nổ bắn ra tia sáng.
Manh mối chưa hoàn toàn đứt hẳn!
“Vậy hắn cũng phải tìm người một nhà hộ tống, chắc không có khả năng đi tìm tiêu cục đâu.” Triệu Hổ nói chắc nịch.
“Nếu như hắn không có nhiều người một nhà như vậy thì sao?”
“Tiêu cục vẫn có thể coi là một loại lựa chọn đáng tin cậy!” Lăng Phong nhẹ nhàng lắc đầu.
“Đại nhân vì sao lại cho là hắn không có người một nhà?” Trương Long, Triệu Hổ đồng thanh hỏi.
Lăng Phong dám nói vậy, tự nhiên là thông qua những manh mối trước đó tổng kết mà ra.
“Người này mua một cái tửu lâu, tìm người ngoài hỗ trợ che mắt, hắn thông báo với hội đấu giá, cũng là tìm người ăn xin ở Hoàng Thành, nếu như hắn thật sự có thế lực của mình, tất nhiên là an bài người một nhà làm quân cờ thì càng an toàn.”
“Cho nên, rất có khả năng hắn không có thủ hạ, cũng không có người đáng tin.”
“Vì vậy, nhiều rương bạc như vậy, hắn muốn chở đi, liền phải tìm đến đoàn đội chuyên nghiệp!” Lăng Phong giải thích.
Những dấu vết còn để lại đã có thể nói rõ vấn đề.
“Đại nhân anh minh, bất quá, hắn hoàn toàn có thể tìm thế lực giang hồ mà, cũng không nhất định là tiêu cục.” Trương Long đưa ra ý kiến của mình.
“Không thể, thế lực giang hồ xác thực võ công cao hơn, nhưng lại không chuyên nghiệp, nói không chừng sẽ trực tiếp cướp đi số bạc này.”
“Còn tiêu cục nổi danh sẽ không bao giờ kiểm tra rương của chủ hàng, đây là tố chất nghề nghiệp cơ bản.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận