Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 104: dị giới bản Trần Thế Mỹ án

Chương 104: Dị bản Trần Thế Mỹ án Lăng Phong nghe được ba chữ tu tiên giả, lòng chấn động.
Hắn đang tu luyện Tử Tiêu tru tiên huyền thiên đạo kiếm pháp, liền nghe nói người sáng lập kiếm pháp từng chiến đấu với tu tiên giả, nhưng hắn chưa từng thực sự gặp được.
“Vương gia, xin chỉ giáo!” Lăng Phong chắp tay nói.
Hắn thật sự quá hiếu kỳ.
“Kỳ thực, ngươi nhìn thấy Ly Quốc, chỉ là Ly Quốc trong mắt đại đa số người.” “Chỉ có người ở vị trí cao thực sự, mới có thể thấy rõ tình hình toàn đại lục, còn Ly Quốc chỉ là một chiếc thuyền nhỏ trong biển cả.” Ánh mắt Ngụy Vương Triệu Thăng đầy ẩn ý, muốn nói lại thôi.
“Vương gia, xin nói rõ!” Lăng Phong bị làm cho có chút ngứa ngáy trong lòng.
“Ha ha ha ha, thôi đi.” “Ngươi biết càng nhiều, cũng không có ích lợi gì cho ngươi, đợi ngươi đủ cao, tự nhiên sẽ biết một mặt khác của thế giới.” Cha vợ lại bắt đầu úp úp mở mở.
Lăng Phong: “......” Đánh chết ngươi lão đầu này!
Nếu không phải nhìn mặt vị hôn thê của mình, thật có xúc động muốn đánh cha vợ một trận.
Vậy thà rằng ông đừng nói gì còn hơn.
“Uống trà đi.” Ngụy Vương Triệu Thăng cười nói.
Đến giờ Tý, Lăng Phong mới rời khỏi vương phủ, mang theo nghi hoặc về thế lực sau lưng Cao Tướng gia, hắn nhất định đêm nay sẽ không ngủ được.
Tu tiên giả, có lẽ sẽ có một ngày, hắn cũng sẽ giống như tổ sư gia Tru Tiên kiếm thuật, cùng những kẻ bay tới bay lui kia đánh một trận.......
Ngày thứ hai.
Lăng Phong vẫn như thường ngày, cưỡi chú bạch mã yêu quý của mình, đến nha môn bộ đội đặc chủng Cẩm Y Vệ làm việc, xem Trấn Phủ Ti có vụ án mới nào chuyển tới không.
Nhưng mà.
Hắn vừa mới bước vào nha môn, liền nghe thấy bên ngoài ồn ào như chợ.
“Trong giờ làm việc, các ngươi đang tán gẫu chuyện gì đó?” Lăng Phong dù quản thủ hạ khá lỏng, nhưng cũng không thể để người ngoài thấy, khi thủ hạ nói chuyện phiếm cũng nên lén lút chứ, phải giữ chút thể diện chứ.
“Thiên hộ đại nhân, ngài còn chưa biết sao, tối hôm qua ở hoàng thành xảy ra chuyện tày trời rồi!” “Bây giờ tất cả nha môn đều đang bàn tán xôn xao cả đấy.” Có một Cẩm Y Vệ trẻ tuổi kích động nói.
“A?” “Có chuyện gì mà ‘hot search’ cả hoàng thành thế?” “Nói rõ xem nào.” Lăng Phong không khỏi hiếu kỳ.
Tối qua hắn còn ở vương phủ ăn cơm, sao biết có chuyện gì xảy ra chứ.
“Phò mã gia của Vĩnh Thuần công chúa bị tố bỏ rơi vợ con, bây giờ người vợ cả đang ở phủ Doãn hoàng thành.” Thiết Thủ nói ngắn gọn.
“Ý gì?” “Phò mã gia của Vĩnh Thuần công chúa gạt hoàng gia kết hôn, còn có vợ cả?” Lăng Phong không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, chuyện này quả là khó lường, có thể gọi là bê bối của hoàng gia đó.
Mà chuyện này lại có thể trong một đêm đã lan truyền đến mức ai ai cũng biết, phía sau chuyện này có vẻ như có âm mưu gì, dù sao phủ Doãn hoàng thành không thể công khai tuyên bố, đây là chuyện có thể mất mạng.
“Đúng vậy, Phong Ca, hiện tại phủ Doãn hoàng thành chắc hẳn đang bó tay hết cách, loại án này ai xử lý người đó xui.” Triệu Hổ lúc này lại lộ vẻ hả hê.
Lăng Phong nhẹ gật đầu, loại án này xử lý thật không dễ.
Bê bối hoàng gia, một khi sự thực đúng là phò mã gia bội tình bạc nghĩa, tất nhiên không thể thu xếp ổn thỏa.
Nhưng nếu cố ý bảo vệ phò mã gia, hoàng gia cũng sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
“Đây là chuyện của phủ Doãn hoàng thành, không liên quan đến chúng ta, mọi người xem xét bản án trên tay đi, đừng có lơ là.” Lăng Phong thân là trưởng quan cao nhất của nha môn, lạnh giọng ra lệnh.
“Vâng, đại nhân!” Bọn Cẩm Y Vệ lập tức thu lại lòng bát quái, vùi đầu vào công việc hôm nay.
Nhưng đúng lúc này.
Một người quen vội vàng chạy tới.
“Tiểu Lăng đại nhân!” Chính là đại thái giám Lã Trung, trước kia chỉ có khi hoàng đế có ban thưởng mới phái ông đến, lần này không biết đột nhiên đến thăm có ý gì.
“Lã công công?” Lăng Phong tiến lên chắp tay ôm quyền.
“Tiểu Lăng đại nhân, bệ hạ có khẩu dụ, muốn ngài cùng vào cung, vụ án phò mã gia, ngài cũng vào cung cùng thẩm tra xử lý.” Lã Trung lo lắng nói.
Chuyện này làm dư luận xôn xao, thể diện của hoàng gia đều mất hết cả.
Phủ Doãn hoàng thành một người rõ ràng là khó xử lý, cho nên mời Lăng thiên hộ đến giúp đỡ.
“Ra vậy, vậy ta lập tức lên đường.” Lăng Phong thật ra cũng rất hóng hớt vụ này.
Nếu đúng là sự thật, chẳng phải là bản dị giới của vụ án Trần Thế Mỹ sao.
Chỉ sợ đến lúc đó Vĩnh Thuần công chúa sẽ khóc lóc ầm ĩ, sống chết bảo vệ phò mã gia yêu quý của nàng, vậy thì ai là người ra phán quyết cũng sẽ khó xử.
“Tiểu Lăng đại nhân, vậy nhanh chân đi, ngoài kia đã chuẩn bị ngự mã.” “Bệ hạ nói, đặc biệt ban cho ngài được cưỡi Ngự Tiền mã hôm nay!” Lã Trung tuyên bố.
Nghe vậy, bọn Cẩm Y Vệ khác không khỏi ngây người như phỗng, kinh ngạc không thôi.
Cưỡi ngựa trong đại nội, vậy đó là đãi ngộ của các đại tướng quân lập công hãn mã của Ly Quốc, tỉ như trước kia Tần lão tướng quân bị diệt môn, bọn Cẩm Y Vệ bọn họ chưa từng có loại đãi ngộ này, ngay cả chỉ huy sứ Thẩm Đãng cũng chưa từng được hưởng thụ qua.
“Vậy thì đa tạ bệ hạ, ta lập tức lên đường!” Lăng Phong lập tức cưỡi lên ngự mã bên ngoài nha môn, cảm giác đúng là khác biệt so với chú bạch mã nhỏ của mình, có cảm giác như kiểu đổi súng ngắn thành đại pháo vậy.
“Đi!” Hắn phóng ngựa nhanh như bay, không muốn để bệ hạ phải đợi quá lâu.
Còn Lã Trung thì ngồi xe ngựa theo sát phía sau.
Mà lúc này.
Tại hoàng cung đại nội.
Ngự thư phòng.
Thái Khang Đế đang tự mình hỏi đến vụ án này, dù sao, bây giờ cả hoàng thành đều nghe được chuyện phò mã gia có bê bối, ảnh hưởng không hề nhỏ đến hoàng thất.
Cuối cùng cũng phải cẩn thận ứng phó, nếu không, con gái của ông là Vĩnh Thuần công chúa sẽ trở thành trò cười trong lịch sử, đây là chuyện ông tuyệt đối không cho phép.
“Khởi bẩm bệ hạ.” “Trước mắt, vi thần đã sắp xếp cho hai mẹ con kia rồi.” “Đây là lời khai thu được trước mắt.” Phủ Doãn hoàng thành Chu Hồng đưa hồ sơ điều tra vừa thu thập được lên.
Qua tay thái giám, hồ sơ đến tay Thái Khang Đế.
“Ngươi nói trọng điểm.” Thần sắc Thái Khang Đế lạnh lẽo.
Hồ sơ mấy ngàn chữ này, phần lớn là thông tin vô dụng, không bằng nghe người thẩm vấn tổng kết.
“Vâng, bệ hạ.” Phủ Doãn Chu Hồng lúc này mồ hôi nhễ nhại.
“Người phụ nữ kia nói năm xưa cô ta chu cấp tiền cho phò mã gia đi học, phò mã gia hứa với cô ta, chỉ cần thi đỗ bảng vàng, sẽ cưới cô ta.” “Nhưng là ——” “Hai người đều là trai gái 20 tuổi, đều ở nơi khác sinh sống, không có ai ước thúc, nên đã có tiếp xúc da thịt, còn có con, liền trước kết thân qua loa, cũng không có ai chứng kiến, dự định sau này sẽ bổ sung.” “Ai ngờ, phò mã gia một đi không trở lại, đến khi con của cô ta lớn lên từng ngày, về sau biết phò mã gia hắn... hắn lại lấy công chúa, lúc này mới đến hoàng thành, đòi lại công đạo.” Chu Hồng tổng kết lại, rồi dừng lại một chút—— “Nàng... nàng còn nói, mong phò mã gia đừng quên tình cảm năm xưa đã từng nuôi dưỡng hắn ăn học, nàng cũng cam nguyện làm lẽ, công chúa làm vợ cả.” Câu nói này giống như sấm nổ bên tai!
Cho dù là Thái Khang Đế hay là các đại thần ở dưới đều nhíu mày.
“Đây không phải là đang làm loạn sao, cô ta là loại phụ nữ gì mà còn muốn cùng Vĩnh Thuần công chúa chung sống?” “Ta thấy nàng là muốn phá hỏng nhân duyên tốt đẹp của công chúa, tâm địa đáng chết!” Có vài vị đại thần căm hận nói.
Chuyện loại này, dù phò mã gia thật sự bội bạc, cũng không thể lôi ra trên bàn.
Mà Cao Thế Phiền lão hồ ly kia, cũng không phát biểu ý kiến gì, đây là quốc sự, lại còn là chuyện nhà, thân làm thần tử có thể tránh thì tránh.
“Chu phủ Doãn, người phụ nữ kia có chứng cứ cụ thể gì, chứng minh quan hệ giữa cô ta và phò mã gia?” Thái Khang Đế hỏi.
Mọi chuyện đều phải có chứng cứ, không thể chỉ nghe lời nói từ một phía.
“Khởi bẩm bệ hạ, người phụ nữ kia biết vị trí và hình dạng vết bớt trên người phò mã gia, thậm chí còn biết trên lưng có mấy nốt ruồi.” Chu Hồng bẩm báo.
Những tin tức riêng tư như vậy, trừ phi từng có quan hệ thân mật, nếu không tuyệt đối không thể rõ ràng như vậy.
“Hơn nữa, trong tay nàng còn có tín vật đính ước của phò mã gia, đó là chiếc vòng tay tổ tiên của phò mã gia truyền lại, người phụ nữ kia nói, có thể cầm vật này đến quê phò mã gia hỏi thử, quả quyết không sai.” Chứng cứ cũng có, việc này coi như đã đóng đinh.
Tất cả các đại thần ở đây nhất thời đều có chút im lặng.
Ván này đã đóng rồi!
Khó mà lật ngược được.
Ngay cả Thái Khang Đế cũng thở ra một hơi trọc khí.
Lúc này.
Bên ngoài truyền đến giọng nói của thái giám Lã Trung.
“Cẩm Y Vệ bộ đội đặc chủng nha môn Lăng thiên hộ đến!” Trong bầu không khí tĩnh mịch, cuối cùng đã đón được thần thám số một của Ly Quốc.
Lăng Phong nhanh chân bước về phía trước—— “Tham kiến bệ hạ!” Thái Khang Đế không khỏi ánh mắt sáng lên: “Lăng ái khanh, cuối cùng thì ngươi cũng đến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận