Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 171: thẩm vấn Phù Tang sứ thần, danh sách tất sát

Chương 171: Thẩm vấn sứ thần Phù Tang, danh sách phải giết
Ngày hôm sau.
Ngụy Vương Triệu Thăng ở trên triều đình kể lại chuyện mình gặp phải, đồng thời xin giao vụ này cho bộ đội đặc chủng nha môn tiếp quản.
Thái Khang Đế nghe vậy liền lập tức đồng ý!
Triệu Thăng dù sao cũng là con trai của lão Tần Vương, hơn nữa còn là thành viên vô cùng quan trọng trong hoàng thất.
Nếu như việc này đúng là do Mộ Phủ làm, chắc chắn phải khiến bọn chúng trả một cái giá thảm khốc!
Chẳng bao lâu, Lăng Phong liền nhận được thánh chỉ do đại thái giám Lã Trung mang tới.
Vụ án của cha vợ rơi vào tay hắn.
Lăng Phong lập tức sắp xếp Địch Tiểu Kiệt và những người khác, đến mời sứ thần Phù Tang đến nha môn để lấy lời khai.
Ngay tại bên trong nha môn của bộ đội đặc chủng.
Sứ thần Phù Tang lớn tiếng kêu oan!
“Lăng đại nhân, việc ám s·á·t Ngụy Vương tuyệt đối không phải do Mộ Phủ chúng tôi làm!” “Xin ngài nhất định phải chủ trì công đạo cho chúng tôi.” Sứ thần Phù Tang khóc không ra nước mắt.
Bây giờ Mộ Phủ đang hết sức lung lay, cho dù có ý kiến với Ngụy Vương cũng chỉ có thể cười làm lành mà đối đãi, sao dám đi ám s·á·t người ta.
Chưa kể, Mộ Phủ còn đang cầu cạnh ở Thiên Triều thượng quốc, căn bản sẽ không làm chuyện dại dột như tự vác đá vào chân mình.
“Không cần gấp, ngài cứ uống trà trước đã.” “Bản quan chỉ là tra hỏi bình thường, chứ không phải định tội.” Lăng Phong cười nói.
“Đại nhân, chúng ta không có chút manh mối nào, thẩm vấn vị sứ thần Phù Tang này cũng chẳng có tác dụng gì.” Thiết Thủ ghé tai nói nhỏ.
“Ngươi biết cái gì, ta chỉ là mời hắn đến nha môn, tiện để Địch Tiểu Kiệt đi điều tra toàn bộ nơi ở của sứ thần.” Lăng Phong khẽ trả lời một câu.
Vụ án này, chỉ thẩm vấn thì không có bất kỳ tác dụng gì, mấu chốt là phải tìm ra bằng chứng.
Cho nên —— Hắn phái Địch Tiểu Kiệt đi mời sứ thần Phù Tang, thực chất là điều hổ ly sơn, sau đó để Địch Tiểu Kiệt cùng Viên Phương điều tra toàn bộ sứ quán.
“Thì ra là vậy.” Thiết Thủ bừng tỉnh hiểu ra.
Vậy thì ra, bọn họ mời sứ thần Phù Tang đến nha môn, thật sự chỉ là uống trà mà thôi.
Kế hoạch thực sự là nằm ở bên chỗ của Địch Tiểu Kiệt và Viên Phương!
Đại nhân, quả nhiên là cao tay!
Mà sứ thần Phù Tang lúc này như kiến bò trên chảo nóng, đâu còn tâm trí mà uống trà.
Hắn hận không thể ngay lập tức mổ bụng để chứng minh sự trong sạch của mình và Mộ Phủ!
“Đại nhân!” Sau gần nửa canh giờ.
Viên Phương và Địch Tiểu Kiệt cuối cùng cũng đã chạy về nha môn.
Trong tay họ còn cầm một cuộn giấy có chữ viết toàn là tiếng Phù Tang!
“Đại nhân, chúng ta tìm thấy một cái hốc tối ở trong nhà xí của sứ thần Phù Tang.” “Bên trong có một danh sách ám s·á·t các đại thần nước Ly Quốc chúng ta!” “Người đầu tiên, chính là Ngụy Vương điện hạ!” Địch Tiểu Kiệt tuy không hiểu tiếng Phù Tang, nhưng hắn đã tìm người phiên dịch và chỉnh lý lại những lời trên cuộn giấy.
“Danh sách phải giết?” Ánh mắt Lăng Phong trở nên sắc bén.
Việc này, đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Hắn lập tức đứng lên, nhận lấy cuộn giấy, tập trung nhìn vào.
Một chuỗi ký tự Phù Tang mà hắn chẳng hiểu gì.
“Rốt cuộc phía trên ghi tên những vị đại thần nào.” Lăng Phong hỏi.
Nhất định phải có biện pháp bảo hộ những vị đại thần có tên trong danh sách, nếu không có thể gây ra tai họa ảnh hưởng đến sự ổn định của đất nước.
“Đại nhân, phía trên có Binh bộ Thượng thư, Binh bộ Thị lang, An Dương Hầu, Thiên Uy tướng quân.” Viên Phương lần lượt báo lại.
Cộng thêm cả Ngụy Vương, tổng cộng là năm người!
“Thông báo cho các vị đại nhân, để bọn họ chuẩn bị trước, sau đó mời trấn phủ ti phối hợp, cả bộ binh nha môn nữa, lập tức tiến hành bảo vệ an toàn cho những người trong danh sách này.” Lăng Phong ra lệnh.
Chỉ dựa vào mỗi bộ đội đặc chủng nha môn của bọn họ thì chắc chắn là không đủ, cho nên phải liên kết thêm các bộ phận của hoàng thành cùng nhau chấp pháp, bảo vệ an toàn cho những trọng thần trong triều đình.
“Rõ, đại nhân!” Địch Tiểu Kiệt và Viên Phương lập tức nhận lệnh.
Mà vị sứ thần Phù Tang nghe thấy mọi chuyện, lúc này sắc mặt trắng bệch.
Hắn trực tiếp mềm nhũn ngã xuống ghế.
“Cái này...... Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?” “Sao nhà xí trong chỗ ở của ta lại có hốc tối, trong hốc tối lại có cả danh sách phải giết chứ?” Vị sứ thần Phù Tang này khóc không ra nước mắt.
Không biết phải giải thích ra sao.
“Hừ!” “Muốn người không biết thì đừng có làm!” “Ngươi đến nước Ly ta nhiều năm như vậy, lẽ nào chưa từng nghe qua câu này sao?” Thiết Thủ giận dữ nói.
“Có thể...... nhưng tại hạ thật sự không có làm như vậy mà, đây là bị giá họa, xin các vị đại nhân xem xét rõ ràng, đừng để tại hạ bị oan uổng, càng không thể oan cho Mộ Phủ!” Sứ thần Phù Tang lúc này liền quỳ xuống.
Lăng Phong nhìn vào ánh mắt vô cùng khẩn thiết của đối phương, có vẻ như chuyện này thật sự không phải do hắn gây ra.
“Đứng lên đi.” “Trước mắt, chứng cứ đang bất lợi cho Mộ Phủ của các ngươi, sơ ý một chút sẽ có thể dẫn tới việc chúng ta vượt biển đánh vào nước các ngươi.” “Ngươi tốt nhất nên cung cấp một vài thông tin có lợi cho các ngươi.” Lăng Phong thản nhiên nói.
Nói thật, hiện tại chỉ dựa vào cái danh sách phải giết này thì không thể hoàn toàn kết tội sứ thần Phù Tang cùng Mộ Phủ được.
Cần phải có nhiều bằng chứng hơn nữa.
Đặc biệt là phải bắt được thích khách người Phù Tang.
“Đại nhân, đây là oan uổng, chúng tôi cũng không biết mình rốt cuộc đã đắc tội với ai, mà lại dùng loại thủ đoạn này để hãm hại ta, cùng sau lưng Mộ Phủ chúng ta.” Sứ thần Phù Tang nhất thời cũng không biết đầu mối nào.
Chỉ cảm thấy đây là một âm mưu to lớn, muốn phá hoại tình cảm giữa nước Ly và Phù Tang.
“Vậy ngươi cứ từ từ nghĩ xem, nghĩ ra cái gì thì lại nói cho bản quan.” “Thiết Thủ, cho hắn thêm ấm trà, để hắn suy nghĩ kỹ.” Lăng Phong thản nhiên nói.
Bây giờ tìm ra được cái danh sách phải giết, hắn có rất nhiều việc phải xử lý, không rảnh để mà thẩm vấn ở chỗ này.
“Giương Triệu, ngươi cùng Thiết Thủ đi thẩm vấn các nhân viên Phù Tang còn lại ở trong sứ quán, xem có thể tìm được thêm manh mối gì không.” Lăng Phong làm kế hoạch song song.
Càng có nhiều lời khai thì có thể tìm ra nhiều manh mối hơn.
“Rõ, đại nhân.” Giương Triệu và Thiết Thủ sớm đã khống chế những nhân viên sứ quán còn lại, chỉ chờ lệnh của trấn phủ sứ.
Lăng Phong thì rời khỏi nha môn.
Hắn muốn đi tìm cha vợ để tìm hiểu thêm tình hình.......
Ngụy Vương phủ.
Lăng Phong báo với Ngụy Vương Triệu Thăng về việc danh sách phải giết.
“Vương gia, chúng ta phát hiện trong danh sách phải giết của Phù Tang có ngài ở trong đó, tổng cộng năm người.” “Chẳng lẽ bọn họ đều là những người chống đối việc tiếp viện cho Mộ Phủ Phù Tang?” Hắn cần phải xác nhận lại động cơ của vụ ám s·á·t lần này.
“Không sai!” “Binh bộ Thượng thư và những người đó ở trên triều đình, đều ủng hộ ý kiến của ta, bọn họ cũng không muốn xuất binh đến Phù Tang, dù sao Binh bộ chính là nơi vất vả nhất.” Ngụy Vương Triệu Thăng lập tức gật đầu, khẳng định không chút nghi ngờ.
Toàn bộ danh sách phải giết, đều nhắm đến phe chống đối của bọn họ.
Hành động ác độc của Mộ Phủ đã quá rõ ràng.
Lăng Phong thở ra một ngụm trọc khí.
Hắn có chút nhíu mày.
“Quá thuận lợi.” Lăng Phong lẩm bẩm.
“Cái gì mà quá thuận lợi, ngươi phá án nhanh như vậy không phải rất tốt sao, chỉ cần đưa những chứng cứ này lên triều đình là sẽ không liên quan đến ngươi nữa.” Ngụy Vương Triệu Thăng khó hiểu nói.
Hắn thấy, vụ án này đã kết thúc, việc còn lại là bệ hạ cần phải cân nhắc, là sẽ dùng thủ đoạn ngoại giao hay là trực tiếp phát động chiến tranh.
“Vương gia, ta cảm thấy phía sau có một thế lực nào đó đang dẫn dụ ta phá án.” Lăng Phong híp mắt nói.
Tất cả chứng cứ đều mang tính định hướng quá rõ ràng, giống như có một bàn tay vô hình đang bày bố mọi thứ.
“Ngươi nghĩ nhiều quá rồi đấy, ai sẽ đi hãm hại Mộ Phủ chứ?” “Đại thần của nước Ly ta, làm chuyện tốn công mà không có lợi thế này để làm gì?” Ngụy Vương lập tức lắc đầu.
“Vương gia, chẳng phải ngài nói bên trong Phù Tang có thế lực đối lập với Mộ Phủ sao, ngài nói xem, có thể hay không bọn họ lo lắng Mộ Phủ sẽ cùng nước Ly ta đạt được thỏa thuận, cho nên cố tình gây chia rẽ không?” Lăng Phong có một suy nghĩ táo bạo.
Ngụy Vương Triệu Thăng con ngươi co rụt lại.
Hắn suy nghĩ một chút, đây cũng là một giả thuyết hợp lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận