Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 401: tấn thăng Nhiếp Chính Vương

Chương 401: tấn thăng Nhiếp Chính Vương
Cho đến hiện tại, Lăng Phong mặc dù đã có chiến lực ở cảnh giới Võ Đạo thần thoại cực đỉnh, đi một tiểu quốc gia ở Tây Vực đoạt ngôi hoàng đế ngồi chơi cũng rất nhẹ nhàng. Nhưng hiển nhiên hắn không có hứng thú này! Ngôi vị hoàng đế này, sau khi ngồi lên, nếu chỉ để ăn chơi xa hoa dâm đãng thì sẽ khiến cho dân chúng phải gồng mình gánh chịu, còn nếu chuyên cần chính sự yêu dân thì lại làm bản thân mất đi không ít sự thoải mái. Chính vì nhìn thấu điểm này, Lăng Phong mới có thể coi chuyện ngôi vị hoàng đế một cách rất thản nhiên. Với hắn, thực lực Võ Đạo mới là quan trọng nhất! Giống như đám tu tiên giả cường đại xem Trung Nguyên như man di, còn tất cả các hoàng đế trên đại lục này, đến một tiếng rắm cũng không dám đánh.
“Lăng Phong, ngươi nói làm cho bản vương hiểu ra.”
“Là ta muốn sai rồi.”
Lúc này, Lão Tần Vương thở dài một tiếng. Sau khi được Lăng Phong khuyên nhủ, ông ta phải thừa nhận rằng mình đích thực quá mức chấp nhất vào tính chính thống của huyết mạch hoàng vị, lại quên mất việc tổ tiên nhà mình năm xưa đã đoạt thiên hạ như thế nào, chỉ cần tân đế có năng lực, thêm nữa có Lăng Phong cao thủ tuyệt thế áp trận, thì Ly Quốc trong trăm năm tới vẫn sẽ rất ổn.
“Vương gia nghĩ thông suốt là tốt.”
Lăng Phong khẽ gật đầu.
“Ngươi chờ ta một lát, ta sẽ lấy chiếu thư truyền vị Tiên Đế ra.”
Lão Tần Vương chợt xoay người.
Ông ta đi đến trước truyền tống trận.
Một ngón tay thi quyết, ánh sáng lóe lên, trong nháy mắt xé rách lớp hắc quang bên ngoài truyền tống trận. Ẩn trong lớp hắc quang bên ngoài truyền tống trận đó là một đạo chiếu thư màu vàng!
Lúc này Lăng Phong mở to mắt!
“Cái truyền tống trận này còn có thể giấu đồ vật sao?”
Hắn có chút dở khóc dở cười, thực sự không ngờ chiếu thư truyền vị lại ở chỗ này.
“Ngươi cầm lấy xem trước đi.”
Sưu!
Lão Tần Vương liền thi triển nội công ôn hòa, đem tờ chiếu thư truyền vị mà Tiên Đế để lại bay đến trước mặt Lăng Phong.
“Đinh!”
“Chúc mừng ký chủ dò ra vị trí của chiếu thư truyền vị, nhận được 7000 điểm công lực giá trị.”
Hệ thống chúc mừng.
Điều này khiến cho Lăng Phong hiện tại đã tích lũy được 23300 điểm công lực giá trị.
“Cung kính không bằng tuân mệnh.”
Lăng Phong cũng không khách khí, nhận lấy chiếu thư truyền vị do Thái Khang Đế để lại. Hắn lập tức mở ra xem xét. Quả nhiên, hoàng vị được truyền cho con riêng của ông là Lý Tĩnh Lý Tướng quân, đồng thời muốn hắn đổi tên thành Triệu Tĩnh!
"Ân?"
Xem đến phần sau, Lăng Phong hơi khựng lại, nhìn thấy một nội dung có liên quan đến mình. Sắc mặt không khỏi kinh hãi.
“Bệ hạ phong ta làm phụ chính đại thần, lĩnh chức Nhiếp Chính Vương?”
Lăng Phong kinh ngạc hỏi.
Phong Vương? Ly Quốc thông thường sẽ không phong vương cho người khác họ, chỉ sợ người khác họ có quyền lực quá lớn, sẽ ảnh hưởng đến sự thống trị của hoàng gia. Nhưng trong chiếu thư truyền vị của Thái Khang Đế, lại để cho hắn làm vương, mà lại là vương gia có địa vị cao nhất! Cần biết —— Nhiếp Chính Vương bình thường đều là người nắm triều chính khi hoàng đế chưa trưởng thành. Địa vị của Nhiếp Chính Vương rất cao, thậm chí ngay cả tân đế cũng phải cúi mình hành lễ.
“Không sai, Tiên Đế ký thác kỳ vọng lớn ở ngươi, nếu không thì sẽ không trong một thời gian ngắn như vậy mà đưa ngươi từ tổng kỳ Cẩm Y Vệ lên làm Nhiếp Chính Vương.”
Về sự bổ nhiệm này, Lão Tần Vương hết sức tán thành. Ông ta cho rằng Ly Quốc muốn trường trì cửu an thì phải có sự liên kết chặt chẽ với Lăng Phong tiểu tử này, ngoài hoàng vị ra, những gì có thể cho đều phải cho. Trước tiên, phải để Lăng Phong trở thành người đứng dưới một người trên vạn người! Không cầu hắn đội ơn, chỉ mong hắn đừng cướp ngôi, ngày sau dù có trở nên mạnh mẽ đến đâu cũng nhớ đến ân tình nhỏ bé của Tiên Đế.
“Vị trí này đáng lẽ là Vương gia ngài mới nên ngồi.”
Lăng Phong cười khổ nói.
“Không phải, bản vương không bằng ngươi, điểm này, ta vẫn là có chút tự mình biết lấy.”
“Đến lúc đó, Ly Quốc và Trung Nguyên, truyền tống trận và Thần Võ Đại Lục đều muốn giao phó cho ngươi.”
Lão Tần Vương nghiêm túc nói.
Cả thiên hạ này, người có thể gánh vác trọng trách như vậy, trừ Lăng Phong ra, sẽ không còn ai khác.
“Hết sức cố gắng.”
Lăng Phong liền chắp tay.
Nhìn khắp cả Thần Võ Đại Lục, người có thể gánh vác trách nhiệm của thiên hạ, hoàn toàn chính xác là không có ai khác........
Sau đó.
Lăng Phong và Lão Tần Vương, mang theo chiếu thư truyền vị, đi tới Xuân Thu Điện.
Triệu tập tất cả các hoàng tử cùng hoàng thân quốc thích quan trọng, còn có các đại thần tam phẩm trở lên trong triều đình. Thời hạn là nửa canh giờ, tất cả mọi người phải đến Xuân Thu Điện!
“Tần Vương Gia và Hộ Quốc công đột ngột triệu tập chúng ta đến đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Ngụy Vương, Tần Vương là cha ngươi, còn Hộ Quốc công lại là con rể của ngươi, dù sao ngươi cũng nên biết một chút chuyện gì chứ.”
“Bản vương đương nhiên biết, nhưng không thể nói cho các ngươi biết, dù sao chuyện lần này có hơi lớn, các ngươi cứ đến nghe là được.”
Một đám đại thần vây quanh Ngụy Vương Triệu Thăng, bắt hắn nói rõ ngọn ngành, Triệu Thăng đương nhiên không muốn mất mặt nên miễn cưỡng nói là mình biết, nhưng không thể nói ra được.
“Ngụy Vương còn giấu diếm nữa, thôi thôi, dù sao chúng ta cũng sẽ đến Xuân Thu Điện, nghe xem Lão Tần Vương và Hộ Quốc công muốn làm cái gì.”
“Chẳng lẽ đã có người kế vị hoàng vị?”
Có người đột nhiên suy đoán. Dù sao đây là chuyện lớn nhất ở triều đình Ly Quốc hiện tại.
“Rất có thể, có điều thời gian gần đây chuyện thái tử mua quan bán chức bị người người biết đến, không biết có ảnh hưởng đến việc kế vị hay không.”
“Đi vào rồi sẽ biết, mặc kệ ai lên làm tân đế thì đều là dị thường phong ba bão táp.”
Các đại thần lần lượt đi vào Xuân Thu Điện.
Mà lúc này.
Thái tử dẫn đầu các long tử của Tiên Đế, đã chờ đợi từ lâu. Bọn họ tâm tình bất an, biết rằng hôm nay có thể sẽ quyết định vận mệnh của tất cả các hoàng tử, một thời đại mới sắp bắt đầu.
Lăng Phong và Tần Vương đứng trước quan tài của Thái Khang Đế, thần tình nghiêm túc. Bọn họ là hai người duy nhất có thể trấn áp triều đình lúc này. Cùng nhau hiện thân công bố chiếu thư truyền vị của Tiên Đế là để phòng ngừa những kẻ không phục, làm ra chuyện xằng bậy.
“Mọi người đã đến đủ rồi.”
Tần Vương thản nhiên nói.
“Cung thỉnh Tần Vương Gia và Hộ Quốc công cho biết.”
Cao Thế Phiền dẫn đầu các quan lại trong thành, đồng loạt hành lễ. Người thông minh đều biết thời khắc này có ý nghĩa gì, có thể làm cho hai người quyền lực nhất Ly Quốc đứng cùng một chỗ để nói chuyện thì ngoài việc truyền ngôi, không còn chuyện nào khác.
“Hôm nay cho mọi người đến đây là vì, ta và Hộ Quốc công đã tìm thấy chiếu thư truyền vị do Tiên Đế gia để lại.”
Lão Tần Vương lúc này từ trong tay áo lấy ra một cuộn trục màu vàng.
Quả nhiên!
Không ít đại thần và hoàng tử đều đã đoán trúng. Tướng gia Cao Thế Phiền không khỏi nhìn về phía Hộ Quốc công Lăng Phong, không ngờ người này nhanh như vậy đã tìm ra nơi cất giấu chiếu thư, xem ra Lão Tần Vương đã bị buộc phải thỏa hiệp, do đó có thể thấy được, hiện giờ ở Ly Quốc, trên thực tế chỉ có một nhân vật quyền lực, đó chính là Hộ Quốc công Lăng Phong.
“Xin mời Tần Vương tuyên chỉ!”
Thái tử Triệu Kiến Thành và các hoàng tử khác lập tức chắp tay, mắt bọn họ sáng rực, đây là thời khắc định đoạt vận mệnh, ai trong bọn họ có thể đăng cơ, tất cả sẽ quyết định trong hôm nay.
"Ừ."
Lão Tần Vương mở cuộn trục màu vàng, thản nhiên nói ——
"Phụng thiên thừa vận hoàng đế, chiếu viết!"
"Cơ trời khó đoán, người có sớm tối họa phúc, kẻ làm quân vương cũng vậy."
"Trẫm đã sớm soạn chiếu thư truyền vị, phòng khi có chuyện bất trắc."
"Nếu trẫm có việc gì, có thể để Tần Vương thúc đến Quân Cơ Xử, nghênh đón hoàng tử Triệu Tĩnh kế vị đại thống!"
Nghe đến đây, tất cả mọi người trong Xuân Thu Điện đều ngây như phỗng.
Cái gì?
Hoàng tử Triệu Tĩnh? Đây là ai vậy? Dù là cả triều văn võ hay các hoàng tử đều chưa từng nghe qua có người như vậy.
“Hoàng tử Triệu Tĩnh, chính là hoàng tử mà trẫm dốc lòng bồi dưỡng ở bên ngoài, đối ngoại tuyên bố là con trai của Lý Vân Phong tướng quân, vì vậy mà mang tên Lý Tĩnh, kì thực có mang huyết thống của trẫm!”
Lão Tần Vương tiếp tục tuyên bố thánh chỉ.
Lời vừa dứt, toàn trường xôn xao!
Lý Tĩnh tướng quân của Quân Cơ Xử lại là con riêng của Tiên Đế! Chuyện này còn gây chấn động hơn nữa, Tiên Đế lại muốn đem hoàng vị cho một đứa con hoang, xưa nay chưa từng có.
"Hoang đường!"
"Quá hoang đường!"
“Phụ hoàng điên rồi sao, cho dù Lý Tĩnh là con của phụ hoàng thì hắn có tư cách gì leo lên Đại Bảo?”
“Bản thái tử không phục!”
Giờ phút này người tức giận và bi thống nhất chính là Triệu Kiến Thành! Hắn đường đường là thái tử, lại còn không bằng một đứa con hoang ở bên ngoài sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận