Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 293: Long Nguyên

Chương 293: Long Nguyên p·h·á cảnh!
Trước đây, Lăng Phong vẫn luôn dựa vào hệ thống để thêm điểm tu luyện lên đến Thánh Vũ Tông Sư. Nếu lần này hắn có thể dựa vào một viên Long Nguyên để tăng lên đến Võ Đạo Thần Thoại cảnh giới, vậy cũng đáng để thử một lần. Huống chi, còn có bệ hạ m·ệ·n·h lệnh, phải đi Đông Hải xem xét. Theo như yêu cầu của Thái Khang Đế, hắn cần phải chuẩn bị khởi hành ngay trong hôm nay!
Sau khi trở lại nha môn.
Lăng Phong liền bắt đầu kiểm kê nhân mã.
"A Kiệt, Viên Phương, các ngươi lập tức chọn ra 1000 tên Cẩm Y Vệ, theo bản quan đến Đông Hải, phụng mệnh điều tra tung tích Chân Long." Hắn ra lệnh.
"Đại nhân, chúng ta muốn đi tìm Chân Long Thần thú sao?" Địch Tiểu Kiệt và Viên Phương lập tức ngơ ngác.
Việc này rõ ràng đã vượt quá sự hiểu biết của họ, bởi dù sao, Chân Long chỉ có thể thấy trên sách vở, trong thực tế chưa từng có ai tận mắt chứng kiến.
"Đây là m·ệ·n·h lệnh của bệ hạ, nghe đồn có Chân Long hiện thân tại vùng biển bên ngoài Tưởng Gia Thôn."
"Chúng ta không chỉ đơn giản tìm nó, mà còn phải ch·é·m g·iế·t nó, lấy Long Nguyên!" Lăng Phong trầm giọng nói.
Địch Tiểu Kiệt và Viên Phương tái mặt.
Bọn họ chỉ có trình độ như thế này, mà lại còn muốn đi theo đại nhân để đồ long sao? Nghe có vẻ khá kích thích, nhưng cũng dễ mất mạng quá đi.
"Đại nhân, thuộc hạ cũng muốn đi theo người mở mang kiến thức!" Thiết Thủ hưng phấn nói.
"Lần này ngươi, Giương Triệu cùng với Nhị thúc ta ở lại, nha môn không thể không có ai trấn giữ." Lăng Phong lúc này khoát tay.
Trước đó, khi đi Thái Sơn phong thiền, hắn không có mang A Kiệt và Viên Phương đi cùng, cho nên lần này sẽ thay phiên, cho thủ hạ cơ hội để tôi luyện bản thân.
"Ai, tiếc thật." Thiết Thủ tiếc nuối nói.
"A Phong, đồ long không phải chuyện nhỏ, con có chắc chắn không?" Nhị thúc Lăng Mãn Sơn hút tẩu t·h·u·ố·c, cau mày hỏi.
"Nhị thúc, chuyện này là bệ hạ phân phó, con còn có thể kháng chỉ sao?" Lăng Phong cười nói.
Tuy rằng, với thực lực của hắn hoàn toàn có thể kháng chỉ, nhưng hắn cũng rất muốn phục dụng Long Nguyên để tăng cường chiến lực của mình. Hơn nữa trong quá trình tầm long, sẽ còn nhận được phần thưởng giá trị công lực, cớ sao lại không làm. Nếu như thật sự có nguy hiểm, với tuyệt thế khinh công của mình, chắc chắn hắn có thể bảo toàn tính m·ạ·n·g.
"Con nói cũng đúng, vậy con hãy cẩn thận một chút." Lăng Mãn Sơn thở dài nói.
"Vâng, con biết rồi."
"Nhị thúc, con có vài lời muốn nói riêng với người." Lăng Phong đột nhiên nói.
"Sao vậy?" Lăng Mãn Sơn mang vẻ nghi hoặc, đi theo cháu mình ra bên ngoài.
"Lần này trước khi xuất phát, con đã thay người xin bệ hạ một phần phong thưởng."
"Cũng coi như là sớm chúc mừng năm mươi tuổi đại thọ của người." Lăng Phong biết, Nhị thúc còn nửa năm nữa là tới ngày mừng thọ, cho nên, đã chuẩn bị món quà này.
"Con xin phong thưởng với bệ hạ, việc này... có phải là quá đáng rồi không?"
"Ỷ lại vào sự sủng ái cũng không tốt, hiện tại con lại là hầu tước, lại là quốc tính gia, rất nhiều người đang dòm ngó con đấy." Lăng Mãn Sơn không quá cao hứng, ngược lại còn lo lắng cho cháu trai của mình.
Trong lịch sử có rất nhiều những tấm gương về việc dựa vào sự sủng ái mà kiêu ngạo, cơ bản đều không có kết cục tốt đẹp.
"Nhị thúc cứ yên tâm, con biết chừng mực."
"Đây là thánh chỉ bệ hạ ban cho người, tự người xem đi." Lăng Phong cười nói.
Hắn dám xin bệ hạ phong thưởng này, tự nhiên là có đủ thực lực.
Một là vì Long Nguyên, thứ hai là vì chiến lực võ đạo của mình.
Thực ra hắn đã có thực lực sánh ngang với hoàng quyền, chỉ là hắn vẫn cần lợi dụng triều đình cùng cơ cấu Cẩm Y Vệ để giúp bản thân thêm mạnh mẽ.
Lăng Mãn Sơn lúc này q·u·ỳ xuống tiếp nhận chỉ dụ. Ông tự mình mở ra xem.
"Bệ hạ... bệ hạ tứ phong ta làm Trấn Phủ Sứ nha môn đặc chủng Cẩm Y Vệ?" Lăng Mãn Sơn k·í·c·h· đ·ộ·n·g đến mức suýt chút nữa ngất đi.
Phải biết, với lý lịch của ông, muốn thăng lên chức Trấn Phủ Sứ là rất khó. Lần này, nếu không có cháu trai, căn bản không thể nào có được.
"Nhị thúc, con cũng đâu có đòi bệ hạ ban thưởng quá cao đâu. Con vốn là chỉ huy sứ, người ở nha môn của con làm trấn phủ sứ cũng hợp lý thôi." Lăng Phong cười nói.
Vị trí tốt đương nhiên phải để dành cho người nhà. Các vương triều phong kiến đều là chơi như vậy.
"A Phong, Nhị thúc thiếu con một cái nhân tình." Lăng Mãn Sơn gãi gãi đầu đã hơi bạc của mình.
"Chúng ta là thúc cháu, con có thể vào Cẩm Y Vệ làm việc, cũng nhờ Nhị thúc dìu dắt. Hiện tại cũng coi như là chút lòng thành của cháu."
"Lần này con đến Đông Hải, nha môn phải nhờ người trấn giữ." Lăng Phong cười nói.
"Con cứ yên tâm, Nhị thúc dù sao cũng làm ở Cẩm Y Vệ mấy chục năm, sẽ không để xảy ra bất kỳ tai họa nào đâu." Lăng Mãn Sơn vỗ vỗ n·g·ự·c của mình.
Đã thăng nhiệm lên chức Trấn Phủ Sứ nha môn đặc chủng Cẩm Y Vệ rồi, thì nhất định phải làm tốt công việc cho cháu mình.
"Ừm." Lăng Phong nở một nụ cười yên tâm.
...
Ngay trong đêm đó.
Tại nha môn, sau khi ăn cơm tối xong.
Lăng Phong dẫn theo hơn một nghìn nhân mã, trùng trùng điệp điệp kéo đến Tưởng Gia Thôn.
"Đại nhân, hiện giờ chúng ta làm thế nào để điều tra tung tích Chân Long đây? Nó ở trong biển, chúng ta cũng không linh hoạt bằng nó. Lại còn biển sâu nữa, đến chỗ đó người bình thường không thể duy trì nổi, thân thể sẽ nổ tung mất." Địch Tiểu Kiệt hỏi.
"Cứ từ từ, đừng gấp."
"Đến Tưởng Gia Thôn trước, tìm những ngư dân đã phát hiện Chân Long đó, xem từ miệng họ có thể moi ra được manh mối gì không."
"Thứ hai, lần này chắc chắn là phải ra biển tìm kiếm. Cho nên triều đình đã chuẩn bị sẵn mấy chiếc chiến thuyền, trên đó còn có đại pháo hồng y, các hạng công trình đều rất đầy đủ, chỉ còn chờ xem làm thế nào để dẫn dụ Chân Long lên." Lăng Phong cưỡi trên lưng ngựa bạch mã, từng cái nói rõ kế hoạch của mình, để tránh cho thủ hạ hoang mang.
"Đại nhân cao kiến!" Viên Phương cười nói.
"Chúng ta tăng thêm tốc độ, cố gắng đến Tưởng Gia Thôn sớm một chút."
"Giá!" Lăng Phong thúc vào bụng bạch mã, thúc ngựa chạy đi.
Thuộc hạ theo sát phía sau. Bọn họ vội vàng đi một buổi tối, ngày thứ hai lại tiếp tục đi đường. Đến khi trời chạng vạng tối ngày thứ hai, bọn họ mới đến một khách sạn vùng ngoại ô. Thuộc hạ đi theo hắn chạy một ngày một đêm, ai nấy cũng đều mệt mỏi. Lúc này Lăng Phong mới hạ lệnh để mọi người vào khách sạn nghỉ ngơi.
"Đêm nay, mọi người cứ ngủ ngon một giấc, ngày mai lại xuất phát tiếp." Hắn khoát tay.
"Vâng, đại nhân." Địch Tiểu Kiệt đám người quả thực đã vô cùng mệt mỏi, dù sao cũng đã mười hai canh giờ không nghỉ ngơi tốt.
"Mấy vị quan gia, mời vào trong." Tiểu Nhị khách sạn vùng ngoại ô lập tức ra đón.
"Còn thừa lại bao nhiêu phòng, kể cả giường chung lớn, chúng ta muốn hết." Viên Phương tiến lên nói.
Bọn họ có một nghìn người, khách sạn nhỏ này rõ ràng không đủ phòng. Cho nên, những giường chung lớn có thể tạm ngủ được cũng phải tính.
"Đại nhân, ở đây chỉ còn ba giường chung lớn với mười hai phòng."
"Ở gần đây có một ngôi chùa, các quan gia còn lại có thể tới đó nghỉ ngơi, lại còn miễn phí nữa đấy ạ." Tiểu Nhị thân mật nhắc nhở.
"Được, những phòng còn lại đều muốn hết." Viên Phương lập tức bắt đầu tính tiền với Tiểu Nhị.
"Đại nhân, người của chúng ta quả thực hơi nhiều. Để tôi dẫn một nhóm tới chùa gần đó ở tạm đi." Địch Tiểu Kiệt chủ động xin.
"Được." Lăng Phong khẽ gật đầu.
Sự chú ý của hắn không đặt ở đây mà lại rơi vào những người trong giới giang hồ có mặt ở trong khách sạn. Bụi trần mệt mỏi kéo đến, không chỉ có mỗi Cẩm Y Vệ của hắn. Cũng có không ít cao thủ giang hồ đến đây nghỉ chân!
"Tiểu Nhị, bình thường chỗ các ngươi có nhiều người trong giang hồ đến nghỉ trọ như vậy không?" Lăng Phong hỏi.
Đệ tử của các môn phái trong khách sạn thực sự quá chói mắt.
"Đại nhân, ngày thường thì chỗ này của chúng tôi không có nhiều người như vậy đâu. Chỉ tại là ở vùng biển gần Tưởng Gia Thôn xuất hiện Chân Long, nên rất nhiều cao thủ giang hồ đều muốn đến đó tham gia náo nhiệt." Tiểu Nhị trả lời.
Nơi này cách Tưởng Gia Thôn hơn ba mươi dặm, lại là con đường nhất định phải đi qua, cho nên, rất nhiều cao thủ võ lâm đã nghỉ chân tại đây, ngày mai lại tiếp tục lên đường.
"Tham gia náo nhiệt?"
"Những cao thủ giang hồ này, e là không chỉ đơn giản là muốn đến xem náo nhiệt mà thôi." Ánh mắt Lăng Phong lóe lên.
Long Nguyên của Chân Long có thể tăng trưởng công lực của võ giả, ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ này chứ. Dù sao, phục dụng Long Nguyên, ít nhất cũng có thể bù lại một giáp khổ tu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận