Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 191: Ba Tư huyễn ảnh gấp Điệt Hương

Chương 191: Ba Tư huyễn ảnh gấp Điệt Hương
Trong lúc Tăng Đại Giang và Chu Nhai đang từ từ nói chuyện. Lăng Phong lấy từ trong tay áo ra một miếng sắt, dùng nội lực viết ba chữ Cổ Hoa Sơn, sau đó làm bộ ngắm cảnh rồi ném nó bay ra, ghim vào một gốc cây cổ thụ, nếu không phải cao thủ tuyệt đỉnh, quả quyết không thể lấy ra. Đây là ký hiệu hắn để lại cho thủ hạ. Còn hắn thì tiếp tục đi theo người của Thiên Hạ Hội tiến về tổng đàn.
Ước chừng hơn một canh giờ sau. Bọn họ rốt cục đến một khu vực thuộc Cổ Hoa Sơn. Nơi này cách Vân Châu cũng chỉ mất một nén nhang đường. “Đến rồi!” Hơn chục cỗ xe ngựa chợt dừng lại. Lăng Phong đi theo Tăng Đại Giang và Chu Nhai đến một bãi đất trống, trước mắt là những dãy núi xanh thẫm mọc thành bụi rậm. “Đỉnh Cổ Hoa Sơn chính là tổng đàn của chúng ta.” Chu Nhai giới thiệu.
“Đạo quán?” Tăng Đại Giang mở to mắt hỏi. “Đúng vậy, sở dĩ gần đây chọn nơi này, là vì tiện cho quan viên Vân Châu đến uống trà, đạo quán có thể là nơi giao lưu quang minh chính đại.” Chu Nhai nở nụ cười đầy ẩn ý. Quả nhiên có sự cấu kết giữa quan và phỉ! “Thiên Hạ Hội của chúng ta đã bắt mối được với các quan lớn ở Vân Châu?” Tăng Đại Giang có chút kinh ngạc. “Nói nhảm!” “Nếu không ngươi nghĩ chúng ta có thể bình yên ở vùng Quý Nam này sao?” “Không có chuẩn bị từ trên xuống dưới, chẳng lẽ chỉ dựa vào đám khờ như các ngươi mà làm lớn mạnh được à?” “Chỉ khi hiểu rõ cả hai đạo hắc bạch, mới có thể đứng vững không ngã!” Chu Nhai cũng được coi là tiểu cao tầng của Thiên Hạ Hội, đương nhiên biết thứ mà Thiên Hạ Hội thật sự dựa vào để đi đến ngày hôm nay.
Lăng Phong nghe vậy, không khỏi ánh mắt lóe lên tinh quang. Quả nhiên giống như hắn đã dự đoán! Thiên Hạ Hội trên thực tế là sản phẩm của sự mục nát trong quan trường Quý Nam. Vậy thì xem thử, lần này có thể moi ra được mấy con cá lớn, vừa vặn mang về hoàng thành, cho lão đầu hoàng đế một chút quà là đầu người. “Giúp chủ có quan hệ rộng lớn khắp nơi.” Tăng Đại Giang không khỏi cảm khái. “Đó là tất nhiên, đợi ngươi lên được vị trí cao hơn, sẽ biết Thiên Hạ Hội rốt cuộc cường đại đến mức nào, có khi, về sau ngươi có thể cùng quan lớn Vân Châu cùng nhau ăn cơm trên bàn, đến lúc đó, ngươi mới coi như có chút địa vị.” Chu Nhai nhắc nhở. Hắn thỉnh thoảng có thể cùng mấy vị quan lớn ở Vân Châu, cùng nhau đi tắm chân, mọi người vui vẻ hòa thuận, rất khoái hoạt.
“Đi thôi, hôm nay ta sẽ dẫn ngươi mở mang tầm mắt.” Chu Nhai chợt dẫn theo Tăng Đại Giang cùng thủ hạ của hắn, cùng nhau tiến về đạo quán trên núi. Mà bọn họ không đi đường chính mà đi theo đường dưới núi rồi thông qua một cái ngõ rẽ có cấm chỉ qua lại để đi đến vị trí trên đỉnh núi, nhờ vậy có thể phân biệt khách hành hương và người mình, cũng đề phòng người ngoài phát hiện bí mật của bọn họ. Ngọn Cổ Hoa Sơn này cao 800 mét, địa thế hiểm trở. Đoàn người cứ thế trèo lên, dùng hơn nửa canh giờ mới lên được tới đỉnh. “Đến... Đến đỉnh rồi.” Chu Nhai thở hổn hển nói.
Lúc này. Trong đầu Lăng Phong xuất hiện thông báo của hệ thống. “Đinh!” “Chúc mừng kí chủ tìm ra vị trí tổng đàn của Thiên Hạ Hội, nhận được 3000 điểm công lực.” Rốt cuộc cũng sắp tiến vào tổng đàn. Lăng Phong không khỏi híp mắt lại. Chu Nhai thì đi tới trước một cánh cửa nhỏ, gõ mấy tiếng. Cộc, cộc cộc cộc, thùng thùng, cộc cộc cộc cộc, thùng thùng! Đây rõ ràng là một cách gõ cửa đặc biệt, cảm giác tiết tấu rất mạnh. Sau đó, trong cửa cũng vọng ra tiếng thùng thùng, và hậu sơn lại thùng thùng mấy tiếng, cửa nhỏ mới mở ra.
“Chu lão, sao ngươi lại tới đây?” Đạo sĩ bên trong nghi ngờ hỏi. “Đưa người có công lớn trong tuyến của ta tới thăng chức, hắn nửa năm nay, kiếm được một triệu bạc trắng đấy, hắc hắc.” Chu Nhai tự cảm thấy rất nở mày nở mặt, dù sao coi như là người của căn cứ bên bọn họ. “Lợi hại vậy sao!” Đạo sĩ kia nghe được cả triệu lượng bạc trắng, lập tức hai mắt phát sáng, không hề có chút tiên phong đạo cốt nào mà đạo gia nên có, chỉ có thể nói là tục không chịu nổi.
“Ta dẫn các ngươi đi đến đại điện nghị sự ở tổng đàn.” “Các ngươi cứ ở đó chờ một lát, bang chủ hôm nay đang dùng cơm cùng Hà Tri phủ ở Vân Châu, Tôn Tổng Binh, Triệu Đề Hình.” Hắn mở miệng nói. Tri phủ! Tổng binh! Đề hình! Mà đều là những nhân vật có quyền thế nhất ở đại thành Quý Nam. Dính đến các tuyến hình ngục, quân sự, trị an. Trong lòng Lăng Phong không khỏi cười lạnh. Ghi nhớ hết vào sổ nhỏ! “Giúp chiêu đãi những vị khách quan trọng, dù sao duy trì quan hệ với mấy vị đại quan này, những thủ hạ như chúng ta mới có chỗ dựa vững chắc, tăng cường độ chèn ép dân chúng Quý Nam, ha ha ha ha.” Chu Nhai cười như điên nói.
“Vậy đi theo ta.” Đạo sĩ liền dẫn theo Chu Nhai, Tăng Đại Giang, Lăng Phong và hai tên thủ hạ của Chu Nhai đi đến đại điện nghị sự. Đại điện nghị sự của đạo quán nằm ngay bên dưới Tam Thanh quan. Phía trên thu tiền hương hỏa, phía dưới thì lại là địa bàn của Thiên Hạ Hội. Mỗi tòa đại điện thần tiên phía dưới, đều có cao tầng của Thiên Hạ Hội. Chốc lát sau. Lăng Phong cùng đám người đã đến được đại điện nghị sự dưới lòng đất. Nơi này trang hoàng lộng lẫy, cột đều được làm bằng vàng ngọc cao cấp, cực kỳ xa hoa.
“Chúng ta cứ uống trà trước đi.” “Nhìn xem thời gian, chắc bang chủ bọn họ cũng sắp tới rồi, mấy quan viên Vân Châu kia tửu lượng đều kém lắm.” Chu Nhai cười nói. “Không vội, không vội.” Tăng Đại Giang khoát tay uống trà, trên lưng đã đều là mồ hôi lạnh, dù sao, hắn lại là người dẫn theo Cẩm Y Vệ đến, có thể nói hai bên đều không phải người, nếu như bang chủ võ công cái thế, trực tiếp đánh chết tên Cẩm Y Vệ này, vậy thì chính mình cũng khó thoát khỏi cái chết.
Mà lúc này. Bang chủ Thiên Hạ Hội là Hùng Nguyên Võ đã tới bên ngoài đại điện. Hắn thông qua một hốc tối trong đại điện, đang nhìn chằm chằm Lăng Phong ăn mặc cải trang. “Cẩm Y Vệ Trấn Phủ sứ!” Bang chủ Hùng Nguyên Võ nghiến răng nói. “Bang chủ, chúng ta so sánh qua tên thủ hạ của Tăng Đại Giang kia, trông giống hệt với Trấn Phủ sứ Lăng Phong của nha môn đặc chủng hoàng thành.” Thủ hạ trong phòng tối bẩm báo. Là tổng đàn của Thiên Hạ Hội, đương nhiên có các biện pháp an ninh cực kỳ nghiêm ngặt. Thực tế là, khi Lăng Phong đến khu vực Cổ Hoa Sơn đã bị trinh sát của Thiên Hạ Hội phát hiện. Lăng Phong tuy có cải trang, nhưng rốt cuộc vẫn chưa dịch dung! Cơ chế bài trừ bí mật của Thiên Hạ Hội, rất nhanh đã phát hiện ra thân phận của hắn. Sau khi bẩm báo với bang chủ, liền đem vị Cẩm Y Vệ được coi là nhân vật số một của Ly Quốc dẫn đến đại điện nghị sự, kỳ thực là khống chế đối phương.
“Bang chủ, bây giờ hắn đang bị chúng ta bao vây trong đại điện, có nên động thủ giết hắn không?” Thủ hạ dùng tay làm một động tác cắt cổ. “Không được!” “Lăng Trấn Phủ sứ điều tra Thiên Hạ Hội, chắc chắn sẽ có Cẩm Y Vệ khác biết, nếu chúng ta giết hắn diệt khẩu, thì lúc đó, Trấn Phủ Ti Hoàng Thành và nha môn đặc chủng Cẩm Y Vệ, chắc chắn sẽ phái đại lượng người đến điều tra, đến lúc đó, những quan viên Vân Châu kia không gánh nổi đâu.” Bang chủ Hùng Nguyên Võ giọng điệu lạnh lùng nói. “Vậy... vậy chúng ta phải làm sao?” Giết thì không thể, chẳng lẽ lại để cho đối phương rời đi? “Biện pháp bây giờ chỉ có một.” Hùng Nguyên Võ híp mắt.
Hắn cấu kết với quan viên Vân Châu ra sao, giờ phút này dùng để đối phó với vị Trấn Phủ sứ hoàng thành này. Chỉ cần ép đối phương thông đồng với mình làm bậy, cho hắn chút lợi ích, việc gì phải sợ hắn gây sự chứ? “Xin bang chủ chỉ giáo!” Thủ hạ liên tục chắp tay. “Chuẩn bị Ba Tư huyễn ảnh gấp Điệt Hương, mê đảo bọn chúng!” Hùng Nguyên Võ tức khắc khoát tay. Giết Trấn Phủ sứ của Cẩm Y Vệ, hắn chưa có gan đó! Nhưng có thể ép đối phương về phe mình. Muốn làm được bước này, phải triệt để khống chế được đối phương mới có thể uy hiếp dụ dỗ được. “Ngoài ra, chuẩn bị mấy mỹ nữ dị quốc, để cùng Lăng Trấn Phủ sứ hảo hảo nói chuyện.” Hùng Nguyên Võ bổ sung một câu. “Vâng, bang chủ!” Thủ hạ liền đi sắp xếp. Huyễn ảnh gấp Điệt Hương này là một loại thuốc mê cực mạnh, người bình thường hít vào, sẽ ngất xỉu ngay tại chỗ, thậm chí miệng sùi bọt mép, cao thủ võ lâm dù có nội lực gia trì, cũng sẽ ngã xuống trong ba hơi thở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận