Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 437: ngự thú Khương gia, đối với hoàng thất có ân

Chương 437: Ngự thú Khương gia, đối với hoàng thất có ân! Thiếu niên này muốn báo thù cho con thú ngày tết đã chết! Mà khí tức bùng phát trên người hắn cũng không thể xem thường, khiến cho các luồng khí xung quanh không ngừng truyền đến tiếng nổ vang.
"Có ý tứ." Lăng Phong có thể cảm nhận được năng lượng mênh mông truyền đến từ người đối diện, sở hữu chiến lực khủng bố không thuộc về độ tuổi này. Lúc này hắn mở hệ thống công năng, kiểm tra thực lực của tiểu tử này.
Xoẹt! Một màn ánh sáng nhanh chóng chiếu lên đầu đối phương.
【Cảnh giới】: Võ Đạo thần thoại 【Xếp hạng chiến lực thế giới】: 14041
Mười mấy tuổi đã là Võ Đạo thần thoại, mẹ nó có chút biến thái? Lăng Phong trở nên cực kỳ suy tư. Tiểu gia hỏa này tuy còn kém xa so với hắn, nhưng ở Thần Võ Đại Lục đã có thể quét ngang toàn bộ võ lâm. Rốt cuộc hắn là ai? Lăng Phong càng thêm hiếu kỳ.
"Đền mạng đi!" "Xuống mồ cùng ông Táo!" Thiếu niên nổi giận gầm lên một tiếng, năng lượng toàn thân tăng vọt, một quyền kinh người giống như có cự long lao nhanh, khiến Cẩm Y Vệ xung quanh loạng choạng lui lại, người dưới đại tông sư thậm chí không có tư cách đứng xem.
"Quá yếu." Lăng Phong thản nhiên nói. Hắn thừa nhận thực lực võ đạo của tiểu tử này phi thường biến thái, nhưng hắn đã là Võ Thần cấp bậc, một chiêu là có thể bắt được gia hỏa này.
Chỉ thấy Lăng Phong tay phải đột ngột quấn lấy. Nhìn như hời hợt, nhưng lại có Bắc Minh thần lực cực kỳ khủng bố, lập tức hút hết toàn bộ nội lực của đối phương, giống như một con Cường Long, trực tiếp đè lại năng lượng cuồng dã trong người thiếu niên.
"Ngươi!" Thiếu niên kinh hãi. Hắn không ngờ công thế của mình trực tiếp bị tóm gọn, hơn nữa còn bị đối phương áp sát, khống chế tay phải đang tấn công mình.
Bốp! Lập tức, Lăng Phong tiếp tục một động tác cài lại nhẹ nhàng, trực tiếp bẻ tay thiếu niên ra sau lưng, một giây sau là có thể phân gân trật cốt.
"Đau đau đau!" Tay sắp bị bẻ gãy, thiếu niên lập tức kêu la. Hắn không ngờ bây giờ ở Trung Nguyên lại có võ giả có thể đánh bại mình, phụ thân rõ ràng nói võ giả Trung Nguyên đều là phế vật, sao tự nhiên lại đá trúng thiết bản chứ?
"Ting!" "Chúc mừng kí chủ thành công bắt giữ chủ nhân của đại án Niên Thú đêm giao thừa, nhận được 8000 điểm công lực." Hệ thống chúc mừng.
"Tiểu tử thúi, ngươi không phải đối thủ của bản vương." "Nhìn ngươi tuổi còn trẻ, lần này chịu tội cũng không phải ngươi có thể gánh nổi." "Nhà ngươi ở đâu, chỉ phương hướng!" Lăng Phong thản nhiên nói. Dựa theo luật pháp Ly Quốc, thiếu niên phạm tội thì cha mẹ cũng liên đới, dù sao có trách nhiệm dạy dỗ. Mà lại, Lăng Phong cũng rất tò mò, rốt cuộc là gia tộc nào, có thể có Niên Thú khủng bố làm sủng vật cho thiếu niên như vậy, có lẽ có thể hé lộ một đạo khăn che mặt bí ẩn bên trong Thần Võ Đại Lục vào thời khắc mấu chốt.
"Ngươi còn muốn hỏi tội gia tộc ta?" "Ngươi có biết không, Ly Quốc năm đó có thể thành lập, cũng là nhờ tổ tiên nhà ta giúp đỡ mới có thể công phá trăm vạn hùng binh của Tiền Yến!" Thiếu niên lúc này giận dữ hét. Dù bị chế trụ hoàn toàn, nhưng miệng vẫn không tha người, tỏ vẻ ngạo nghễ cực kỳ.
Lăng Phong có chút nhíu mày. Nghe đối phương nói, trong lòng nổi lên một chút gợn sóng. "Tiên tổ nhà ngươi từng trợ giúp Ly Quốc Thái Tổ hoàng đế đánh thiên hạ?" Lăng Phong nheo mắt lại, hứng thú.
"Hừ, hỏi vị lão Tần vương nhà ngươi đi, năm đó trận chiến Cự Lộc rốt cuộc đã thắng bằng cách nào!" "Nếu không có thần thú của Khương gia ta, Ly Quốc Thái Tổ hoàng đế sớm đã chết dưới quân đội Yến Quốc rồi!" Thiếu niên tức giận nói. Giờ phút này hắn cảm thấy bản thân quá oan ức, một vương triều được gia tộc mình trợ giúp năm đó, bây giờ lại đối đãi với hắn như vậy, còn làm tổn thương ông Táo của hắn, đơn giản chính là lấy oán trả ân.
Nghe những lời này. Không chỉ Lăng Phong, mà Cẩm Y Vệ xung quanh cũng đều ngơ ngác. "Không đúng sao, ta nhớ trên sử sách ghi trận chiến Cự Lộc, Thái Tổ hoàng đế mang theo 80.000 hùng sư đánh tan mấy triệu quân Tiền Yến, sáng tạo ra thần thoại lấy yếu thắng mạnh ở Trung Nguyên, không hề liên quan đến Khương gia gì cả." Dịch Tiểu Kiệt thuộc lòng sách vở, lúc này lên tiếng.
Lăng Phong không tự chủ ngẩng đầu lên. "80.000 đối đầu mấy triệu mà còn thắng?" "Xem ra trong này thật sự có ẩn tình." Lăng Phong thầm nghĩ. Vụ án Niên Thú đêm giao thừa này phía sau lại kéo ra một gia tộc thần bí từng giúp Thái Tổ hoàng đế tiến đánh thiên hạ năm xưa.
"Tiểu tử, nếu ngươi nói Khương gia có công tòng long, vậy thì đi cùng bản vương một chuyến vào cung." Lăng Phong nhàn nhạt nói. Chuyện này liên quan đến việc xử trí tên này và cả gia tộc đằng sau. Dù sao án Niên Thú đêm giao thừa, dựa theo pháp luật thì những người liên quan đều sẽ bị truy cứu trách nhiệm, thậm chí là chém đầu treo ở trên tường thành. Nhưng nếu Khương gia thật sự có công với Triệu Thị khai quốc thì hoàn toàn có thể đặc xá ngoài vòng pháp luật, ít nhất có thể giữ lại một mạng cho tiểu tử này...
... Hoàng cung. Hoàng gia võ khố tầng ba. Lăng Phong dẫn theo thiếu niên thần bí đến đây hỏi lão Tần vương. Mà Tân Đế Triệu Tĩnh cũng nhận được tin từ Nhiếp Chính Vương, đến đây cùng nhau xử lý vụ án đêm giao thừa.
"Tần vương gia, sự tình là như vậy." "Tiểu tử này nói mình là người của Khương gia, gia tộc bọn họ từng giúp Khương gia thắng trận Cự Lộc, nếu không thì Triệu Thị Thái Tổ hoàng đế đã sớm bại trận, không có Ly Quốc giang sơn bây giờ." Lăng Phong giới thiệu một chút tình huống, cuối cùng đưa ra kết luận. Tân Đế Triệu Tĩnh dù chỉ dự thính nhưng sắc mặt cực kỳ khó tin, việc này có khác biệt rất lớn so với lịch sử khai quốc mà hắn biết.
"Tần Vương, tiểu tử này nói là sự thật sao?" Triệu Tĩnh cũng rất muốn biết đáp án. Còn lão Tần vương thì nhìn chằm chằm vào thiếu niên ngạo khí trước mắt. Ông khẽ thở một hơi – “Hắn nói không sai, năm đó trận chiến Cự Lộc, tiên tổ có thể dùng tám vạn người đánh bại mấy triệu quân Tiền Yến, hoàn toàn là do có một thế lực thần bí giúp đỡ."
"Đó chính là gia tộc ẩn thế của Thần Võ Đại Lục, Khương gia." "Một gia tộc ngự thú chuyên bồi dưỡng thần thú!" "Trong trận chiến Cự Lộc, Khương gia đã phái rất nhiều man thú cường đại, giúp tiên tổ ta giành chiến thắng mấu chốt!"
Thừa nhận! Rõ ràng lão Tần vương, một người thuộc hoàng thất lâu năm, rất có quyền lên tiếng về chân tướng lịch sử hai, ba trăm năm trước. Phải biết năm đó Tiền Yến tuy gây ra cảnh lầm than cho bách tính, khắp nơi nổi dậy chống đối, nhưng thực lực quân sự của họ vẫn rất mạnh, lại thêm có mấy cao thủ Võ Đạo thần thoại tọa trấn, muốn lật đổ Yến Quốc không phải chuyện dễ.
"Thấy không, Khương gia ta chính là có ân với các ngươi, có ân với Ly Quốc!" "Vậy mà bây giờ thì sao?" "Các ngươi... các ngươi lấy oán trả ân, giết ông Táo của ta!" "Còn đối với hậu duệ ân nhân động tay!" "Các ngươi vong ân phụ nghĩa, quá xấu xa!" "Xin lỗi!" "Tất cả các ngươi đều phải xin lỗi ta!" "Còn phải trừng trị nghiêm khắc hung thủ giết ông Táo!" Thiếu niên tức giận đến toàn thân run rẩy. Hắn đã bày tỏ thái độ rõ ràng, chính là muốn Nhếp Chính Vương Ly Quốc này trả nợ máu bằng máu.
Bốp! Lăng Phong thấy đối phương vung tay, liền tát một cái. Phanh! Thiếu niên Khương Thị trực tiếp bị đánh ngã xuống đất, khóe miệng rướm máu.
"Ngươi... ngươi còn đánh ta?" Hắn tuyệt đối không ngờ, lão Tần vương đã thừa nhận chân tướng lịch sử Khương gia có công với Triệu Thị rồi, mà vị Nhiếp Chính Vương Ly Quốc này lại dám ra tay.
"Lăng Phong, ngươi làm gì vậy?" Lão Tần vương cũng cảm thấy Lăng Phong làm như vậy là không hợp lý, dù sao tên này có thể là hậu duệ của Khương gia, nếu không thì không thể biết được chân tướng trận Cự Lộc, cho dù đối phương nói có hơi thiếu sót thì cũng không nên thô bạo như vậy.
"Tiểu tử này không quản được Niên Thú nhà mình, gây họa trong hoàng thành, hại chết mấy trăm sinh mạng vô tội, trong đó còn có hơn một trăm huynh đệ Cẩm Y Vệ của bản vương." "Bây giờ hắn lại ỷ vào ân tình của tiên tổ, muốn xóa bỏ lỗi lầm lớn đã gây ra trước đó, còn muốn bản vương cúi đầu!" "Ta sao có thể dung túng cho hắn làm càn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận