Người Tại Cẩm Y Vệ, Bắt Đầu Thêm Điểm Tổ Truyền Thần Công

Chương 127: thần tiên trừng phạt, thu hồi Thiên tử vị

Chương 127: Thần tiên trừng phạt, thu hồi ngôi vị thiên tử Nếu Kim Long Hà xuất hiện Hà Quái, không đích thân xuống xem một chuyến thì rõ ràng không ổn. Lăng Phong chọn ra mấy Cẩm Y Vệ giỏi bơi lội, cùng nhau xuống sông.
Tùm! Tùm!
Ba mươi mấy Cẩm Y Vệ, khoe ra cơ bụng rắn chắc, từ trên bờ nhảy xuống.
Công phu bơi lội của bọn họ không tệ, thêm vào nội lực hỗ trợ, thường một lần lặn có thể kéo dài năm sáu phút, rồi ngoi lên lấy hơi, tiếp tục bơi xuống hạ lưu.
Ước chừng một lúc sau.
Bọn Cẩm Y Vệ vẫn không phát hiện tung tích Hà Quái.
“Đại nhân, Kim Long Hà cùng các sông trong ngoài thành, không có cửa cống nào ngăn, nên con quái kia có thể đã rời khỏi Hoàng Thành rồi.” Thử bách hộ Trương Long bẩm báo.
“Đúng vậy, thưa đại nhân, chúng ta đã xuống sông nhiều lần nhưng đều không thấy Hà Quái, nó hoặc là đã rời khỏi Hoàng Thành, hoặc là đã trốn sâu dưới lòng sông. Càng xuống sâu thì áp suất càng lớn, chúng ta không thể lặn xuống được nữa.” Triệu Hổ phụ họa.
“Vậy các ngươi chẳng lẽ không thấy gì khác thường sao?” Lăng Phong hỏi ngược lại một câu.
Là người đứng đầu đội đặc chủng Cẩm Y Vệ, đương nhiên phải dạy cho cấp dưới cách điều tra vụ án.
“Chúng ta chỉ tìm Hà Quái thôi, còn... còn không có phát hiện gì khác.” Trương Long, Triệu Hổ có chút xấu hổ nói.
“Các ngươi xem này, đây là ta bắt từ dưới sông lên, đều là cá biến dị xấu xí.” “Ta nghi ngờ việc chúng biến dạng lớn lên là do có liên quan đến con quái kia.” Lăng Phong suy đoán.
Hà Quái hẳn là đã làm ô nhiễm khu vực này, khiến cho cá bị biến dị.
“Ngoài ra -” “Các ngươi có phát hiện một số loài cá trong sông bị giảm đi đáng kể không?” Đây mới là điều Lăng Phong nhận thấy khác thường lớn nhất.
“Đại nhân, ngài còn chú ý cả chuyện này nữa sao?” Trương Long, Triệu Hổ có chút kinh ngạc.
“Mọi thông tin đều có thể liên quan đến Hà Quái, phá án cần phải nắm bắt mọi chi tiết.” Lăng Phong nhắc nhở.
“Ta thấy cá trích ở dưới sông chỉ còn lác đác vài con, chuyện này rất bất thường!” Hắn sờ cằm, nheo mắt lại.
“Cá trích?” Trương Long, Triệu Hổ không thích ăn cá nên không tìm hiểu nhiều.
“Hoàng Thành nằm ở phía bắc Ly Quốc, thời gian mùa đông rất dài, thêm nước sông đặc thù nên chỉ một số loài cá nhất định có thể sinh sôi phát triển với số lượng lớn. Cá trích chính là một trong số đó.” “Vậy mà bây giờ, dưới lòng sông lại không còn mấy con cá trích, điều này có nghĩa là gì?” Lăng Phong hỏi ngược lại.
Trương Long, Triệu Hổ ngớ ra.
“Đại nhân, vậy có nghĩa là gì ạ?” Bọn họ không hiểu rõ.
Lăng Phong: “……” Thật sự là có cơm đút tận miệng rồi mà vẫn không biết nói chuyện.
“Haizz, các ngươi giờ đều là thử bách hộ cả rồi, nên chú ý học tập nhiều hơn.” “Trong môi trường ổn định lâu dài, một loài đột nhiên biến mất gần hết, có nghĩa là có loài khác xâm nhập.” “Rõ ràng là con Hà Quái đó thích ăn cá trích.” Lăng Phong bất đắc dĩ giải thích.
“Thì ra là vậy!” Trương Long, Triệu Hổ bừng tỉnh ngộ.
“Vậy, sau này chúng ta muốn tìm con quái đó thì phải làm thế nào?” Lăng Phong tiếp tục hỏi.
“Ưm…” Trương Long, Triệu Hổ không khỏi rơi vào trầm tư.
Lăng Phong: “…” Tức giận đến muốn đánh người!
“Đồ ngốc!” “Hà Quái thích ăn cá trích, thì ta cứ chuẩn bị một ít, làm mồi nhử dẫn nó ra.” “Chỉ cần nó vẫn còn ở Hoàng Thành thì phải ăn thôi, sợ gì nó không cắn câu?” Lăng Phong nói ra kế hoạch của mình.
Kế hoạch này không hề phức tạp, tục xưng là chấp pháp câu cá!
“Đúng nga.” “Hà Quái cũng phải ăn cơm mà.” “Đại nhân diệu kế!” Trương Long, Triệu Hổ cười nói.
Lăng Phong bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra phải dạy bảo nhiều hơn hai tên thuộc hạ này.
“Các ngươi mang tiền đi mua cá trích về, nếu ở Hoàng Thành không đủ hàng thì đến nơi khác, nhớ kỹ là không mua cá c·hết.” Hắn giao phó.
“Tuân m·ệ·n·h, đại nhân!” Trương Long, Triệu Hổ lập tức dẫn theo thuộc hạ đi mua cá trích, còn chuẩn bị thêm mấy cái lưới lớn.
“Những người còn lại, phong tỏa hai bờ Kim Long Hà, mấy ngày nay không cho bất kỳ dân thường nào đến gần.” Lăng Phong phân phó.
Rồi, hắn quay về nha môn trước.
Lúc này, Thiết Thủ đã chỉnh lý xong bằng chứng do bách tính cung cấp.
“Đại nhân, ngài đã về.” “Vừa hay, đây là thông tin người dân cung cấp, cùng với bản vẽ chân dung Hà Quái do mọi người miêu tả.” Hắn đưa một chồng tài liệu cho Lăng Phong.
Lăng Phong mở ra xem.
Điều đập vào mắt đầu tiên là chân dung Hà Quái.
“Con Hà Quái này thật là xấu.” “Đầu cóc ghẻ, trên mình còn có hai mươi mấy cái xúc tu che thân, cái miệng to giống y như miệng quái vật ăn t·h·ị·t người.” Họa sĩ tài ba nào mới phác họa ra được con quái vật này thế. Lăng Phong nhìn mà toàn thân nổi da gà.
“Đại nhân, con quái này dài mấy chục trượng, thật sự là rất lớn.” “Không biết phải đối phó với nó kiểu gì đây.” Thiết Thủ khó khăn nói.
“Tốt nhất vẫn là dẫn nó lên bờ, sau đó cùng nhau đánh giết.” Lăng Phong lẩm bẩm.
Bây giờ, điều quan trọng nhất là tìm ra con quái vật xấu xí này.
Hắn xem qua lời khai của dân chúng, cẩn thận đọc từng chữ một....
Cùng lúc Lăng Phong chỉ huy điều tra quái vật ở Hoàng Thành.
Trong hoàng cung.
Cũng đang tổ chức một buổi họp khẩn cấp với các đại thần.
“Tâu bệ hạ, Bùi Thượng Thư đã c·h·ế·t thảm trong miệng yêu thú, hiện tại dân chúng trong hoàng thành đều hoang mang, nói yêu ma giáng thế, báo điềm xấu.” “Thậm chí, còn có một vài lời đồn không hay.” Tể tướng Cao Thế Phiền ngập ngừng.
“Nói!” “Bên ngoài đang đồn cái gì?” Thái Khang Đế ánh mắt sắc lạnh, rõ ràng cực kỳ coi trọng ý kiến của dân chúng.
“Bên ngoài nói yêu ma giáng thế, đó là Thượng Thương đang trừng phạt bệ hạ.” Cao Thế Phiền nói khẽ.
Trong mắt Thái Khang Đế không khỏi hiện lên một tia sát khí.
“Nói tiếp đi.” “Tuân chỉ, không biết thế lực nào đang bày mưu với bệ hạ, nói rằng những năm gần đây bệ hạ hiếu chiến, gây họa cho t·h·i·ê·n hạ, hao tổn khí vận của cửu ngũ chí tôn.” “Bọn họ còn nói bệ hạ đã bị Tiên Nhân trên trời phế bỏ ngôi vị thiên tử.” “Một tân thiên tử sẽ phù hộ Đại Ly, quét sạch yêu ma loạn thế.” Lời của Cao Thế Phiền ngay lập tức gây n·áo động cả triều đình.
Đây không phải là tin đồn tự phát trong dân gian.
Mà hoàn toàn là lời mà phản tặc mới tung ra.
“Thật quá đáng, lại dám vu h·ã·m bệ hạ như vậy!” “Nghe cách nói chuyện thần tiên ma quái như thế, cảm giác như là Thần Tiên Giáo đang làm.” “Chắc là con quái vật đó là do Thần Tiên Giáo thả ra gây họa cho Hoàng Thành.” Các đại thần trong triều ai nấy đều căm phẫn.
Thái Khang Đế thần sắc băng lãnh, hắn không giận mà uy, nhìn xuống chúng đại thần.
“Vụ án này hiện do ai phụ trách?” Hắn thản nhiên hỏi.
“Tâu bệ hạ, vi thần đã giao cho Lăng thiên hộ của Cẩm Y Vệ bộ đội đặc chủng.” Thẩm Đãng tiến lên hành lễ.
Các đại thần khác nghe được tên Lăng Phong, không có bất kỳ ý kiến nào.
Thứ nhất, ai cũng không muốn gánh trách nhiệm điều tra, nhất là Hoàng Thành phủ doãn, liền thở phào một hơi.
Thứ hai, Lăng Phong dù sao cũng là đệ nhất thần thám Ly Quốc, có hắn ra tay, ít nhất tỷ lệ phá án sẽ cao hơn.
“Phía sau Hà Quái, còn có tin đồn nổi lên của đám phản tặc.” “Đây chắc chắn là một âm mưu tạo phản có sự sắp đặt kỹ lưỡng!” Thái Khang Đế lập tức kết luận, dám giết thượng thư của ông, còn muốn phỉ báng việc ông bị tước đoạt thiên tử vị, tâm can đúng là đáng c·h·ế·t.
“Mệnh Lăng Phong trong vòng ba ngày phải phá được vụ án này!” “Trẫm muốn xem ai là kẻ đứng sau giật dây tất cả chuyện này!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận