Minh Triều Ngụy Quân Tử

Chương 534: Tái nghị bình định

Chương 534: Tái nghị bình định

Bốn vạn kinh doanh tinh nhuệ, nói bại là bại, tên của Đường Tử Hòa, thủ lĩnh phản quân Phách Châu cuối cùng cũng dẫn tới sự coi trọng của Chu Hậu Chiếu và các Đại học sĩ nội các.

Chu Hậu Chiếu rất tức giận, lập tức tuyên Đại học sĩ nội các vào Báo Phòng.

Sau khi Lưu Cẩn đền tội, Hán Vệ phụng ý chỉ của Chu Hậu Chiếu thanh tẩy triều đường, phàm là vây cánh có liên quan tới Lưu Cẩn đều bị liên lụy, bao gồm cả Văn Uyên các Đại học sĩ Tiêu Phương cũng ngay lập tức bị bãi quan bắt vào chiếu ngục, Văn Uyên các Đại học sĩ mới do Lại bộ thượng thư Nam Kinh Lương Trữ đảm nhiệm.

Lương Trữ là tiến sĩ nhị giáp số một năm Lương Trữ thứ mười bốn, nhiều lần đảm nhiệm hàn lâm biên tu, giáo thư kinh cục, năm Hoằng Trị thứ tư đảm nhiệm chức đông cung tẩy mã, nói ra thì cũng là cựu thần tòng long của đông cung, Chu Hậu Chiếu đối với thần tử xuất thân từ đông cung có cảm tình rất sâu đậm, chức "Đông cung tẩy mã" Tất nhiên không phải thật sự bảo hắn mỗi ngày đi tắm ngựa cho Thái tử, đường đường là tiến sĩ nhị giáp số một nếu luân lạc tới mức làm mã phu của Thái tử thì không khỏi có cái hiềm "ngược đãi hiền sĩ", trên thực tế chức đông cung tẩy mã là chức vụ chuyên chưởng quản sách vở cho Thái tử.

Sau khi Lưu Cẩn đền tội, nội các Đại học sĩ một người, Chu Hậu Chiếu ngay lập tức liền nghĩ tới Lương Trữ.

Cho dù Chu Hậu Chiếu chán ghét đại thần cả triều, hận không thể xoá toàn bộ nội các đi, nhưng mà nội các lại không thể theo ý của hắn mà xóa đi được, nếu đã không xóa được thì Chu Hậu Chiếu đành phải tìm đại thần thuận mắt một chút, không để bản thân thêm ngột ngạt, thế là thượng thư Lại bộ Nam Kinh Lương Trữ thành nhân tuyển thích hợp nhất.

Vốn Đại Minh có quy củ "Thiên quan Lại bộ không nhập các", là để phòng ngừa thần quyền quá lớn, một người nắm giữ quyền nhân sự đại thần trong triều vào nội các lại nắm chính quyền, không nghi ngờ gì nữa không phải là chuyện tốt, nhưng thượng thư Lại bộ Nam Kinh thì mọi người đều biết là hư chức, quyền lực trong tay rất hữu hạn, Lương Trữ dùng Lại bộ thượng thư Nam Kinh vào nội các, thanh âm phản đối trong triều dã cũng không lớn.

Trên thực tế thời kì này Hán Vệ đại tác kinh sư, như hổ rình mồi thanh tra đại thần có qua lại với Lưu Cẩn, ngay cả thủ phụ nội các Lý Đông Dương từng vì viết từ chúc thọ cho Lưu Cẩn mà bị các ngự sử hạch tội, sau này vẫn là Tần Kham lên tiếng, nói là "Lưu Cẩn thế lớn, cả triều giận mà không dám nói gì, người chịu nhục há chỉ có Tây Nhai tiên sinh." Lúc này mới kéo được Lý Đông Dương ra, Hán Vệ biết Tần Hầu gia đã có quan điểm, cũng không đi gây sự với Lý Đông Dương.

Lúc này triều đường ai ai cũng cảm thấy bất an, chuyện Lương Trữ được bổ nhiệm làm Văn Uyên các Đại học sĩ không ngờ thuận lợi tới thần kỳ, Lương Trữ làm người rất nhún nhường, không qua mấy ngày đã vô thanh vô tức thượng nhiệm, ban bệ nội các mới của triều Chính Đức được thành lập.

Ba vị Đại học sĩ phụng chiếu cùng vào Báo Phòng, đám người Đinh Thuận Lý Nhị Thường Phượng cũng vào hầu phủ.

Trong nhà ấm trồng hoa ở thiên thính Hầu phủ, đám người Đinh Thuận kính cẩn đứng sau lưng Tần Kham, mà Tần Kham thì ôm trưởng nữ Tần Nhạc lắc lư, Tần Nhạc đã được hơn ba tháng, những khối bớt đỏ trên mặt lúc mới sinh cũng đã hết, da thịt trắng nõn, hai mắt cũng dần dần có thần thái, tò mò quan sát chung quanh, thỉnh thoảng lại chọc chọc cằm hắn, nó đã có thể cười ra tiếng, bộ dạng mũm mĩm khiến Tần Kham thích tới mức chỉ muốn hôn nó một cái.

"Hầu gia, Hứa Thái binh bại Phách Châu, vừa rồi nhận được tin tức, ba vị Đại học sĩ bị hoàng thượng khẩn cấp triệu vào Báo Phòng, chỉ sợ là thương nghị nhân tuyển tướng lãnh bình định." Đinh Thuận mắt nhìn tiểu Tần Nhạc, vẻ mặt cũng có chút yêu thích, muốn ôm một cái, nhưng lại luôn bị Tần Kham nghiêm khắc cự tuyệt, Đinh Thuận cũng không hiểu Tần Kham vì sao không cho hắn bế Tần Nhạc

Sự chú ý của Tần Kham hoàn toàn đặt ở trên người Tần Nhạc, nghe vậy thản nhiên cười nói: "Hứa Thái binh bại là chuyện trong dự kiến, kinh doanh tổn thất bốn vạn binh mã, Bảo Quốc công Chu lão công gia chỉ sợ mất hết mặt mũi, triều hội ngày mai tất sẽ chủ động xuất chiến, vương sư chiến sự bất lợi, bệ hạ và các Đại học sĩ nội các cũng mất mặt, chắc lúc này trong Báo Phòng bệ hạ đang vỗ bàn giận dữ quát mắng.

Đinh Thuận do dự nói: "Hầu gia, bệ hạ sau khi thương nghị với nội các, nhân tuyển bình định tất nhiên là Hầu gia ngài, khi đó nếu thánh chỉ ban xuống."

Tần Kham ôm Tần Nhạc, thản nhiên lườm hắn một cái: "Ngươi đã quên là bản hầu được bị bệnh, vẫn chưa trị liệu xong à, vả lại hiền thần lương tướng trong triều có cả đống, bản hầu thì có là cái gì? Ta chẳng đi đâu hết, ở nhà với các phu nhân thôi, năm trước đi tuần Liêu Đông, năm nay lại đi Thiên Tân tiêu diệt Bạch Liên giáo, hai năm nay ta chạy khắp nơi, có được ở với các phu nhân mấy đâu."

Đinh Thuận chép chép miệng, lại phẩm ra trong lời nói của Hầu gia mang theo mấy phần oán khí, thế là quay đầu lại ném ánh mắt nghi hoặc về phía Lý Nhị và Thường Phượng.

Lý Nhị và Thường Phượng cũng chẳng hiểu gì, Đinh Thuận suy nghĩ một lúc rồi cuối cùng có chút giật mình.

"Hầu gia... Binh bộ thượng thư Lưu Vũ, vây cánh của Lưu Cẩn sau khi bị bắt vào chiếu ngục, chức Binh bộ thượng thư bỏ trống, Hầu gia ngày hôm trước bái phỏng Lý Đông Dương Đại học sĩ, đề danh Binh bộ Tả thị lang Nghiêm Tung thăng làm Binh bộ thượng thư, nghe nói... Bị Lý Đại học sĩ bác bỏ?" Đinh Thuận rụt rè nói.

Tần Kham hậm hực nói: "Không chỉ bác, Lý Đông Dương còn mắng bản hầu một trận, nói cái gì kết bè kết phái là đạo mất nước, kết cục của Lưu Cẩn ở ngay trước mắt, hắn hỏi ta có muốn làm Lưu Cẩn thứ hai hay không."

Đám người Đinh Thuận lập tức tức sùi bọt mép: "Giỏi cho lão già kia không biết tốt xấu! Chúng ta tra bắt vây cánh của Lưu Cẩn, Hầu gia còn nói đơc cho hắn, bảo Hán Vệ bỏ qua chuyện hắn viết từ chúc thọ cho Lưu Cẩn, vậy mà không ngờ hắn lại lấy oán trả ơn, thật sự coi Cẩm Y vệ chúng ta là ăn chay niệm phật à? Hầu gia, thuộc hạ thỉnh lệnh, bắt lão gia hỏa đó vào Lý Đông Dương, Lưu Cẩn phạm tội mưu phản, Lý Đông Dương cũng có liên lụy tới việc này, không chết cũng phải lột da

Tần Kham lườm hắn một cái, nói: "Ngươi kích động như vậy để làm chi? Lý Đông Dương có suy nghĩ của hắn, lời nói cũng là lời lão thành mưu quốc, vả lại Nghiêm Tung năm nay còn chưa tới ba mươi tuổi, bổ nhiệm làm Binh bộ thượng thư thì quả thật có chút thái quá, trên cái này gọi là hãnh tiến, Lý Đông Dương bác đề nghị của ta cũng rất bình thường."

Đinh Thuận ngẩn ra: "Ý tứ của Hầu gia là.... Chuyện này không trách được Lý Đông Dương?"

Tần Kham hậm hực nói: "Ta có nói không trách hắn à? Bản hầu hiếm có lắm mới mở miệng ra cầu quan cho người ta, lời nói ra miệng lại bị ném chở về, ngươi cảm thấy trong lòng bản hầu thoải mái được à?"

Đinh Thuận không hổ là thân tín đi theo Tần Kham nhiều năm, nghe vậy lập tức hung tợn nói: "Hầu gia muốn chơi Lý Đông Dương thế nào cứ phân phó, thuộc hạ xin phân ưu cho Hầu gia."

Lý Nhị và Thường Phượng liên tục gật đầu.

Tần Kham gẩy gẩy cằm Tần Nhạc, chậm rãi nói: "Không thể nói lung tung được, người ta là Đại học sĩ nội các, ta sao dám chơi h? Nhân tuyển bình định Nội các vẫn chưa định ra, trước tiên cứ chờ kết quả đã. Lý Triệu Tiên, Con trai của Lý Đông Dương không phải làm cho bụng của cháu gái Bảo Quốc công to đùng ra sao? chuyện này giải quyết thế nào rồi?"

"Lý Triệu Tiên vốn đã cưới vợ, Bảo Quốc công tất nhiên cũng không thể bắt người ta bỏ chính thê m cưới cháu gái lão, nếu không sẽ bị sĩ lâm chửi cho chết tươi, nhưng mà bụng của cháu gái lão đã to, hơn nữa văn võ cả triều đều biết chuyện này, thể diện của phủ Quốc Công sớm đã mất sạch, Bảo Quốc công còn có thể làm gì nữa, đành phải bịt mũi gả cháu gái cho Lý gia làm bình thê."

Đinh Thuận cười cười rồi nói tiếp: "Có điều Lý Đông Dương cũng ăn trái đắng, nghe nói ngày Lý Triệu Tiên cưới cháu gái của Bảo Quốc công, Chu lão công gia ở trước mặt rất nhiều tân khách ép Lý Đông Dương phải gọi lão là thúc, Lý Đông Dương thiếu chút nữa thì khóc ra tiếng, nhưng không gọi không được. Cái cảnh tượng đó, Lý Đông Dương thật sự là chỉ muốn chui xuống đất."

Tần Kham cười một tiếng, sắc mặt cổ quái nói: "Chu lão công gia đùa thâm quá. Bản hầu nghe nói Lý Triệu Tiên là người phong lưu, thường xuyên miên hoa túc liễu lưu luyến ở thanh lâu không về, sau khi cưới cháu gái của Bảo Quốc công có thu liễm tí nào không?"

"Vẫn thế, Lý Triệu Tiên không chịu ăn chay, nếu không thì lúc trước cũng sẽ không chủ động thông đồng với cháu gái của Bảo Quốc công, tiểu tử này thành thân chưa được mấy ngày đã lại thường xuyên tới thanh lâu."

Tần Kham mắt chớp chớp, nghĩ ngay ra chủ ý xấu: "Đinh Thuận, ngươi đi nói với Đông Hán Đới Nghĩa, b hắn khi Lý Triệu Tiên đi chơi thanh lâu thì lệnh cho phiên tử xông vào bắt người, cứ nói là lùng bắt phạm nhân, tốt nhất lột sạch Lý Triệu Tiên ở trên giường."

Đinh Thuận lập tức hiểu ý, suy một ra ba nói: ".... Sau đó bảo phiên tử kéo Lý Triệu Tiên trần truồng đi dạo phố, khi dạo phố thì thuận tiện không cẩn thận đi qua phủ Bảo Quốc công."

Tần Kham xoay người bế tiểu Tần Nhạc lúc lắc đi ra xa, vừa đi vừa lẩm bẩm nói: "Những thúc thúc này rất hư, tiểu Nhạc Nhạc sau khi lớn lên ít giao du với họ thôi nhé? Chúng ta phải làm người có đạo đức, tuyệt đối không thể giao du bậy bạ."


Bạn cần đăng nhập để bình luận