Hẹn Hò Cùng Ngày, Ngươi Dẫn Tội Phạm Truy Nã Đến Cửa Phó Ước?

Chương 94:Đây chính là 500 ngàn a!

**Chương 94: Đây chính là 500 ngàn a!**
Mã đội ở bên cạnh nhìn xem, còn định cùng Lâm Đại Hồng giải thích một chút, rằng Giang Hạo chỉ là đi hẹn hò với đối tượng, giải thích và thoái thác cho lần ra mắt này…
Không ngờ, Lâm Đại Hồng vậy mà lại phòng bị quá mức?
Hắn ho nhẹ một tiếng, ý đồ xen vào nói.
Ai biết lời này cũng không thể xen vào được, vừa mới ho một tiếng, liền bị Lâm Đại Hồng đưa tay chặn lại.
“Ta biết ngươi muốn nói gì!” Lâm Đại Hồng trừng lớn mắt, “Không cần vì tiểu tử này kiếm cớ! Không cần cố gắng vì hắn giải vây! Hắn chính là không hề để người của Lâm gia ta vào mắt!”
“Ngươi chờ đó, ta trước thu thập tiểu tử này, xem xem tình huống thế nào!”
Lâm Đại Hồng chỉ thiếu chút nữa là chạy tới đánh Giang Hạo, cũng không màng tất cả, nhấc điện thoại lên, mở miệng liền hỏi: “Ngươi tiểu tử thối này đi xem mắt rồi phải không?!”
“Hay cho ngươi, Giang Hạo, ta thật không ngờ tiểu tử ngươi vậy mà lại đi xem mắt. Ngươi sợ ta không đồng ý, cho nên tiền trảm hậu tấu đúng không? Bây giờ không thèm nhìn tới con gái của ta rồi?”
“Ta nói cho ngươi biết! Nếu như ngươi gọi cú điện thoại này là muốn nói với ta, ngươi đã coi trọng đối phương, vậy thì chuyện giữa ngươi và con gái ta cứ như vậy đi!”
“Hai chúng ta, sư đồ cũng đến đây là kết thúc, đừng nói những chuyện khác!”
“Ta từ nay về sau, ân đoạn nghĩa tuyệt! Ngươi thích đi đâu thì đi, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi một bước!”
Mã đội trưởng có chút sững sờ kinh ngạc nhìn Lâm Đại Hồng, hiện tại bộ dạng đầy căm phẫn này.
Nói thật, nhận biết Lâm Sở lâu như vậy, đây là lần đầu tiên biết lãnh đạo của mình miệng lưỡi lại vụn vặt như thế, liên tục lải nhải không ngừng.
Nói nhiều lời như vậy rồi mà Lâm Đại Hồng vẫn không cho đối phương một chút cơ hội nào để giải thích.
Mã đội trưởng đều không thể nhìn nổi, vẫn là nghĩ đến việc giải thích hiểu lầm này, tránh cho các loại rắc rối sau này.
“Lâm Sở, kỳ thật sự tình không phải như ngươi nghĩ.”
“Không phải ta nghĩ như vậy?! Vậy là loại nào? Ngươi nói không phải, ta liền tin tưởng sao? Ta mới không tin! Tiểu tử này hiện tại không phải chính là đi gặp đối tượng hẹn hò sao?”
Bất kể Mã đội trưởng nói thế nào, Lâm Đại Hồng một hơi nghẹn ở cổ họng, làm thế nào cũng không thể nuốt xuống.
Cuối cùng làm Mã đội trưởng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể ngồi ở một bên run rẩy, chỉ sợ lửa giận của Lâm Sở chuyển dời sang người mình.
“Tiểu tử ngươi! Hiện tại lập tức cùng Chỉ Tình giải thích rõ ràng…” Sở!
“Giải thích cái gì a, sư phụ, ta là muốn người đến nhà hàng Tây mà ta đang ở đây, đến đây một chuyến.”
“Ngươi còn muốn ta qua đó?!”
Lâm Đại Hồng lại một lần trừng lớn mắt, “Tiểu tử ngươi! Đừng có quá đáng! Ngươi… Ngươi mặc dù là đồ đệ của ta, nhưng đừng có mơ ta sẽ phản bội Chỉ Tình!”
Dù thế nào, Chỉ Tình cũng là con gái ruột của hắn!
Lâm Đại Hồng cuống quýt nói: “Ta cũng nghĩ không thông, Chỉ Tình chẳng lẽ không xinh đẹp sao? Thừa kế gen tốt của mẹ nó và sư phụ ngươi là ta, không tốt ở đâu? Tự mình kinh doanh, kinh tế độc lập, không tạo áp lực cho ngươi, như vậy không tốt sao?”
“Sư phụ, người đang nghĩ cái gì vậy!”
“Ý của ta là, cần người qua đây giúp đỡ ta một chút, ta hiện tại đem cô gái này bắt lại.”
“Ngươi đem người ta bắt lại?”
Lâm Đại Hồng còn chưa kịp hoàn hồn, lại một lần nhảy dựng lên, vội vàng khuyên can: “Cái kia, vậy cũng không cần đem người ta bắt lại, ngươi có muốn thể hiện tấm lòng như thế nào, cũng không thể đem người khác bắt lại chứ!”
“Nhanh, thả người ta ra! Ngươi còn bảo ta qua đó, làm sao, ngươi muốn cho người khác hận chết ta à!”
Lâm Đại Hồng lắc đầu như "trống bỏi".
Chỉ có Mã đội trưởng mới biết vấn đề này không đơn giản, Giang Hạo đi gặp cô nương kia, rồi đem người ta bắt lại, không có khả năng vô duyên vô cớ bắt người như vậy?
“Sư phụ, người đừng vội!”
“Bắt người này không phải không có nguyên nhân, người mà ta gặp mặt là một gián điệp quốc tế! Ta không bắt, chẳng lẽ còn để nàng ta tiêu diêu tự tại sao?”
“Hiện tại chúng ta còn ở bên này, mang theo người này ra ngoài cũng không tiện.”
Nghe vậy, đầu dây bên kia, Lâm Đại Hồng, người ban đầu vốn đang vội vàng xao động, thần sắc đột nhiên biến hóa.
“Cái gì?”
“Ngươi bắt cô gái đó, cô ta là một gián điệp?!”
“Gián điệp?”
Mã đội trưởng giật mình theo Lâm Đại Hồng.
Người phụ nữ mà Giang Hạo gặp mặt lại là gián điệp? Không phải chứ… Nếu đã như vậy, 500 ngàn coi như tới tay rồi…!
Lâm Đại Hồng đưa tay ấn lên huyệt thái dương nổi gân xanh, gián điệp? Choáng, tiểu tử này chỉ là muốn đi xem mắt, lại có thể gặp được gián điệp? Điên rồi đi!
Nếu đồ đệ này có thể gây ra chuyện, hắn - người sư phụ này - cũng có chút xấu hổ a, dù sao Giang Hạo từng lớp từng lớp hành động thế này, quả thực khiến người ta vội vàng không kịp chuẩn bị.
Nhưng mấu chốt là, Lâm Đại Hồng vẫn rất nhanh ổn định cảm xúc, lập tức truy vấn: “Ngươi trước tiên chờ một chút, nếu như ngươi nói nàng ta là gián điệp, vậy ta hỏi ngươi, chuyện này ngươi xác định không có lầm chứ?”
“Giang Hạo, ngươi đừng có xúc động.”
“Sư phụ, ta sẽ không cầm những chuyện này ra đùa giỡn, ta thậm chí có thể khẳng định cô gái này chính là một gián điệp, chắc chắn!”
“Tốt!” Lâm Đại Hồng cũng không tiếp tục truy vấn, “Đi xem mắt còn có thể gặp được gián điệp, thật có bản lĩnh tiểu tử ngươi!”
“Ra mắt?”
Đứng tại cổng, người phụ nữ chậm rãi thốt ra hai chữ.
Lâm Đại Hồng vừa nghĩ tới việc cúp điện thoại, liền bị thanh âm đột nhiên vang lên làm cho giật mình nheo mắt.
Hắn vội vàng nhìn về phía cổng, vừa nhìn… Thật đúng là con gái bảo bối của mình…!
Chết tiệt, hắn Lâm Đại Hồng không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ vợ sợ con gái, hiện tại xem xét ánh mắt Lâm Chỉ Tình, mặc dù nhàn nhạt, dường như không nhìn ra cái gì, nhưng Lâm Đại Hồng vẫn cảm giác được một cỗ khí tức đáng sợ!
“Cái kia, Giang Hạo, ngươi đem địa chỉ gửi cho ta, ta lập tức dẫn người tới.”
“Khục, cứ như vậy trước, ta cúp máy!”
Lâm Đại Hồng không muốn ở thời điểm mấu chốt này trì hoãn thêm chuyện gì, cúp điện thoại, hướng về phía Lâm Chỉ Tình cười ngây ngô: “Con gái ngoan, sao con lại tới đây?”
“Vừa rồi hình như nghe được Giang Hạo đi xem mắt.”
“Làm gì có! Tiểu tử kia đi làm nhiệm vụ rồi, ha ha!”
Lâm Đại Hồng ngoài mặt cười nhưng trong lòng không cười, gượng gạo không thể tả.
Hắn một tay nắm lấy Mã đội trưởng bên cạnh: “Tiểu Mã a, ngươi cùng ta dẫn người tới đó.”
Mau chóng rời khỏi hiện trường!
Lâm Chỉ Tình không nói gì, mang theo canh, định đi vào bên trong: “Ta ở chỗ này ngồi một chút.”
“Ấy!”
Lâm Đại Hồng đang nghĩ tới việc rời đi, ai biết Lâm Chỉ Tình liền làm như vậy.
Nàng ta ở đây ngồi?
Khục!
Nếu Lâm Chỉ Tình ở đây, lát nữa những người kia đi ra vào không phải sẽ nói về chuyện Giang Hạo đi xem mắt sao? Vậy chẳng phải hắn vì Giang Hạo mà che giấu sẽ bị bại lộ sao?
Lâm Đại Hồng cười cười: “Con xem, phòng làm việc này của ta điều kiện lại không tốt, con ngồi ở đây sẽ không thoải mái.”
“Giang Hạo không có nhanh như vậy trở về, con về trước đi.”
Lâm Chỉ Tình vẫn ngồi xuống, đem canh đặt lên bàn, mỉm cười: “Ta biết hắn đi xem mắt, không có việc gì, cha, cha mau đi đi.”
“Không phải, cái đó chính là hiểu lầm!”
Lâm Đại Hồng gấp đến độ nheo cả mắt: “Cô gái đi xem mắt cùng Giang Hạo kia là một gián điệp! Ta thấy, nàng ta chính là muốn lợi dụng Giang Hạo để đánh cắp tình báo.”
“Cái gì?!”
Tại hành lang, tiếng kêu kinh ngạc vang lên khắp nơi.
“Gián điệp?! Người mà Giang Hạo đi xem mắt là một gián điệp?!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận