Hẹn Hò Cùng Ngày, Ngươi Dẫn Tội Phạm Truy Nã Đến Cửa Phó Ước?

Chương 22:Gia hỏa này phản trinh sát năng lực mạnh như vậy?

Chương 22: Tên này có khả năng phản trinh sát mạnh như vậy sao?
Giang Hạo giật mình tỉnh ngộ, đối chiếu ám hiệu, lấy đồ?
Hai người này coi hắn là người liên lạc "mua hàng"?!
"Huynh đệ, không nhìn ra nha, cảm giác ngươi vẫn còn rất trẻ, vợ trẻ liền không dùng được?"
"Bất quá... Chúng ta có thể thỏa mãn ngươi! Cỡ nào cũng có, mấy tháng, mấy tuổi, nếu ngươi không muốn vất vả như vậy, thì chọn mấy tuổi."
Cỡ nào cũng có?
Nhỏ thì mấy tháng, lớn thì mấy tuổi?!
Hai kẻ trước mặt là bọn buôn người?!
Hắn chỉ đến nhà ga bắt kẻ trộm, mẹ kiếp, vậy mà lại gặp phải bọn buôn người?!
Mang theo kinh ngạc trong lòng, Giang Hạo dùng đến máy quét ác ra-đa, quả nhiên, trên đỉnh đầu hai người này thật sự là có hai khung chat, với nội dung là bọn buôn người!
Mẹ kiếp, chuyện này cũng làm hắn quá kinh ngạc!
Bây giờ nên làm thế nào? Để hai người này đi, tiếp tục bắt trộm?
Nhưng lựa chọn này vừa xuất hiện liền bị Giang Hạo loại bỏ! Thả hai người này đi, để tiếp tục bắt trộm, làm sao có thể, bọn buôn người so với đám trộm cắp thông thường thì tàn ác hơn nhiều, tội ác của bọn chúng ngập trời!
Thứ hai, trực tiếp bắt hai người này ở đây, nhưng sau lưng hai người này chắc chắn còn có đội nhóm, chỉ bắt hai người này thì không bõ.
Thứ ba! Cái kia chính là tương kế tựu kế, nếu đã bị nhận nhầm là người liên lạc của bọn chúng, vậy thì hắn không bằng thuận theo hai người này diễn tiếp, theo chân bọn chúng đến địa điểm chứa chấp, hốt trọn ổ của hai tên này luôn!
Như vậy, cứu vớt không chỉ một gia đình, mà là rất nhiều gia đình!
Giang Hạo trên mặt tỏ vẻ bất đắc dĩ, cố ý nói: "Ta nếu là ống nghiệm không có vấn đề, thì sao có khả năng tìm tới các ngươi, tốn bao nhiêu công sức mới tìm được đến các ngươi!"
"Đó là đương nhiên, tìm chúng ta cũng không dễ dàng!" Đại Cương phát ra một tiếng cười khẽ, "Hiện tại thời buổi này không giống như mười năm trước, vạn sự đều phải cẩn thận, chúng ta không cẩn thận một chút, sơ sẩy liền bị cảnh sát phát hiện."
Giang Hạo cười thầm trong lòng, lẳng lặng nhìn hai người trước mắt diễn trò.
Chí Muội Nhi liếc qua Giang Hạo, thầm nghĩ trong lòng, nam nhân này rất đẹp trai, sao lại tìm được vợ mà không sinh được con, là hắn không được, hay là nữ nhân của hắn không được?
Nhưng so với nam nhân, nàng vẫn yêu tiền hơn.
"Bên chúng ta thật là có mấy đứa vừa mới sinh, còn có mấy đứa ba tuổi đều rất nghe lời."
"Huynh đệ, ngươi nếu là thật lòng theo chúng ta đi, vậy thì giao đồ cho chúng ta đi."
"Vì an toàn của mọi người, điện thoại di động không thể mang theo."
"Được."
Trong túi Giang Hạo có điện thoại di động, nhưng là điện thoại kia không phải của hắn, mà là của Trường Phong Trấn cho hắn tạm thời dùng để liên lạc.
Đại Cương vừa nói xong, chỉ thấy Giang Hạo lấy điện thoại ra, Đại Cương mừng rỡ cho là Giang Hạo thật sự cần con, thật lòng tin tưởng bọn họ.
Không ngờ rằng, Giang Hạo làm như vậy, chính là muốn hai người này buông lỏng cảnh giác đối với hắn.
"Đi thôi!"
Đại Cương và Chí Muội Nhi đứng hai bên Giang Hạo, một trái một phải.
Ba người đi về phía trước, một đường đi ra bên ngoài sảnh.
Lúc ba người rời khỏi cửa vào ga xe lửa phía Nam, vừa lúc bị Hoàng Bình Nam và mấy người được dẫn tới hỗ trợ nhìn thấy.
"Nam ca! Đây không phải Giang Hạo sao? Hắn định đi đâu vậy?"
"Đúng vậy! Hai người đứng cạnh hắn là ai? Sao trước kia chưa từng thấy qua?"
"Bây giờ đang làm nhiệm vụ, Giang Hạo định đi theo bọn hắn tới đâu?"
Mấy người đều ngơ ngác, hoàn toàn không biết Giang Hạo muốn làm chuyện gì.
Hoàng Bình Nam cũng nghi ngờ trong vài giây.
Mặc dù hắn nhận biết Giang Hạo không lâu, nhưng là từ hai lần Giang Hạo giao tiếp với hắn, Hoàng Bình Nam chỉ cảm thấy Giang Hạo là một người an tâm, đáng tin cậy.
Tiểu tử này nếu là có hành động gì, chắc chắn là có lý do.
Hắn hạ giọng, ánh mắt nhìn theo hướng Giang Hạo rời đi, "Trước đừng khẩn trương, Giang Hạo tiểu tử này nếu làm gì, khẳng định là có lý do của mình, hắn có lẽ là phát hiện hai người kia không bình thường."
"Phát hiện hai người kia không thích hợp? Tiểu tử này dám đơn thương độc mã đi theo bọn chúng cùng nhau rời đi, lá gan cũng thật lớn!"
"Có đôi khi gan lớn một chút, mới dễ hoàn thành được mọi việc."
Hoàng Bình Nam mỉm cười tự giễu.
Hắn là một người có tuổi, làm việc ở đồn công an lâu như vậy, xác thực đã thấy rõ, đôi khi quá cẩn thận cũng không phải chuyện tốt.
Nhưng mà, mù quáng tự tin gan lớn cũng không nên.
"Đi! Chúng ta lặng lẽ đuổi theo."
"Tuyệt đối không thể 'đánh rắn động cỏ', một khi có chuyện gì, có động tĩnh gì thì phải nhớ kỹ ẩn nấp."
Lúc này.
Giang Hạo dựa vào tài ăn nói ba tấc lưỡi không nát, thành công lừa được Đại Cương và Chí Muội Nhi.
Hai người đều tin tưởng không nghi ngờ Giang Hạo cần mua con.
Bọn hắn mang theo Giang Hạo đi đến bên cạnh con đường lớn.
Ngay sau đó, dẫn theo Giang Hạo chuẩn bị lên một chiếc xe tải màu đen.
"Xe này phải đi bao lâu?"
"Sao thế?"
Đại Cương nghe Giang Hạo hỏi như vậy, trong nháy mắt cảnh giác, trừng mắt nhìn Giang Hạo một cái, "Ngươi......"
"Người có ba thứ gấp, ta có thể đi vệ sinh ở chỗ cái cây kia không?"
Giang Hạo tỏ vẻ bất đắc dĩ, chỉ xuống bụng, tiện thể đánh một cái rắm, "Vừa rồi các ngươi cũng thấy ta uống không ít nước, cái này còn có chút tiêu chảy......"
"Ặc......"
Mùi thối xộc vào mũi.
Chí Muội Nhi và Đại Cương đều lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, bịt mũi thúc giục Giang Hạo, "Nhanh lên! Có được con hay không, liền xem chính ngươi!"
"Con thì nhất định phải có!"
Giang Hạo ôm bụng, chạy nhanh đến chỗ cây.
Hắn lập tức cởi quần.
Đại Cương và Chí Muội Nhi đều theo dõi hắn, mà Giang Hạo thì cúi đầu nhìn bộ đàm ở cổ áo.
Bộ đàm này rất kín đáo, có thể hợp làm một thể với nút áo.
Đây cũng là nguyên nhân Đại Cương và Chí Muội Nhi không phát hiện ra, loại công nghệ cao này chỉ có thể dùng được cho người của bọn họ.
Giang Hạo lặng lẽ ấn nút bộ đàm, "Nam ca, ra ngoài làm nhiệm vụ, ta để lại ký hiệu, các ngươi chú ý theo dõi."
Sau khi nói xong, hắn liền tắt bộ đàm, tránh bên kia truyền đến âm thanh.
Sau đó, hắn run lên hai lần, mới xoay người đi về phía Đại Cương và Chí Muội Nhi.
"Đi thôi, chúng ta lên đường."
"Ừm."
Đại Cương lại đánh giá Giang Hạo một chút, rồi mới đưa người lên xe.
Chiếc xe tải màu đen này chỉ có bốn người, Giang Hạo, Đại Cương, Chí Muội Nhi và một tài xế.
Thông qua tài xế và cuộc trò chuyện của bọn hắn, Giang Hạo biết được ba người này là một nhóm.
Chiếc xe chạy về phía trước, chuyên môn chọn lựa một số đoạn đường ít camera giám sát để di chuyển.
Đồng thời, trong quá trình di chuyển, thỉnh thoảng lại thay đổi lộ trình, Giang Hạo luôn cảm thấy hắn ở một địa phương đã đi vòng quanh rất lâu.
Chạy khoảng nửa giờ, hắn bị Đại Cương và Chí Muội Nhi đưa xuống từ chiếc xe tải màu đen.
Trước khi xuống xe, Giang Hạo đã chú ý thấy nơi này không có camera giám sát, phía trước thậm chí còn có một chiếc xe con màu trắng đang đỗ.
Khi hắn bị Đại Cương và Chí Muội Nhi đưa đến chiếc xe con màu trắng này, Giang Hạo không khỏi nghĩ thầm: "Không ngờ đám gia hỏa này có khả năng phản trinh sát mạnh như vậy."
Phàm là không có người theo dõi, tại loại địa điểm không có camera giám sát mà thay đổi xe, tuyệt đối sẽ mất dấu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận