Hẹn Hò Cùng Ngày, Ngươi Dẫn Tội Phạm Truy Nã Đến Cửa Phó Ước?

Chương 406:Ta vẫn là muốn tiếp tục tiến bộ a!

**Chương 406: Ta vẫn muốn tiếp tục tiến bộ a!**
Ba người đứng phía trước càng lúc càng r·u·n dữ dội, toàn bộ bóng lưng đều run rẩy, quần áo không che lấp nổi!
Giờ phút này Tước Ca và đám phụ tá nhỏ của hắn đâu còn để ý đến Giang Hạo đang ở ngay phía sau.
Hiện tại trong đầu Tước Ca chỉ toàn lời lẽ thô tục.
“@#¥!!...... ¥#!” Mẹ nó!
Tước Ca đã không nhịn được mà chửi thề trong lòng, ta dựa vào!
Mới nói cái gì?
Vừa rồi trên đường tới mới nói cái gì? Đã nói ở đây sẽ không dùng, mẹ nó, hiện tại là tình huống gì?!
Nhìn lên phía trước, con mẹ nó chứ, bên trong ngồi mấy trăm người! Ít nhất có vài trăm người!
Mụ nội nó, rốt cuộc là cái đầu óc ngu xuẩn như thế nào, mới có thể đem đồ vật để ở chỗ này?!
Hắn hiện tại chỉ muốn nổi điên, p·h·át đ·i·ê·n, muốn c·ắ·n c·hết bọn chúng!
“Nhiều người như vậy, mẹ nó, ngươi nói cho ta biết làm sao tìm được đồ đạc của chúng ta? Làm sao lấy!” Tước Ca hạ giọng thật thấp, hung hăng chất vấn người kia một phen.
Tiểu đệ bị hỏi cũng ngơ ngác, hắn, hắn thật không biết tình huống lại như vậy a......
“Ô ô ô...... Tước Ca, ta, ta cũng không biết...... Chúng ta...... Chắc là không lấy được nữa a?” Tiểu đệ trả lời cũng rất nhỏ giọng.
Giang Hạo ở phía sau chờ bọn hắn đi vào.
Đợi một hồi lâu, cũng không thấy ba người này có ý định đi vào, hắn vội vàng đi vào!
Nhìn ba người này dường như còn đang thì thầm, Giang Hạo không khỏi mở miệng dò hỏi, “Huynh đệ, các ngươi không vào trong ngồi sao?” Hắn cũng là vừa rồi gặp bọn họ đang nói chuyện, mới nhìn đến mặt mấy người kia, nhưng là...... Mặt mấy người kia hắn cũng không quen thuộc.
Chẳng lẽ là cảnh s·á·t từ nơi khác tới?
Cân nhắc đến điểm này, Giang Hạo cũng không nghĩ nhiều nữa, dù sao hôm nay đúng là có rất nhiều cảnh s·á·t từ nơi khác chạy tới, hắn chưa từng gặp, nhưng cũng là chuyện bình thường.
Trước mắt có thể x·á·c nh·ậ·n là, ba cảnh s·á·t trước mắt này, khẳng định không phải người Giang Thành bọn hắn.
Dù sao Giang Hạo tham gia nhiều nhiệm vụ như vậy, cũng đến từng địa phương, đối với cảnh s·á·t Giang Thành và các hương trấn phía dưới, hắn đều ít nhiều có thấy qua.
Trí nhớ của mình cũng không phải là nói khoác.
Cũng chính là một câu nói như vậy, trực tiếp dọa người phía trước lưng dựng thẳng, đột nhiên r·u·n lên một trận.
“Ta......” Dựa vào!
“Ngô......” Tiểu đệ vừa định chửi bậy còn chưa kịp mắng xong, đã bị người bịt miệng lại.
Tước Ca dù sợ, nhưng chưa quên nhân vật hắn đang đóng!
Hắn dùng ánh mắt hung hăng trừng tiểu đệ, “Con mẹ nó ngươi muốn lộ tẩy à? Còn muốn mắng chửi người? Con mẹ nó ngươi cho ta kiềm chế một chút!” Giờ phút này tiểu đệ sợ cực kỳ, vội vàng nuốt xuống câu nói kế tiếp.
Tước Ca lại quay đầu nhìn về phía Giang Hạo, “Vào! Đi vào! Ta, chúng ta khẳng định vào!” “Cái kia...... Chỉ là cảm thấy tâm tình hiện tại...... Có chút khẩn trương! Lòng ta a, cứ nhảy lên ở đây......” Không hề khoa trương, hắn bây giờ nói chuyện, giọng đều đang r·u·n.
Giang Hạo không lên tiếng.
Nhìn Tước Ca kia, có chút nghi ngờ.
x·á·c định là khẩn trương mà không phải bối rối sao? Rõ ràng vừa rồi trên mặt mấy người kia đều lộ ra vẻ hốt hoảng.
Dù sao...... Nét mặt và động tác thân thể của bọn hắn đều không thể lừa gạt được hắn.
Giang Hạo hoài nghi thì hoài nghi, nhưng không nói ra, vạn nhất thật đúng là như bọn hắn nói, chỉ là do khẩn trương nên mới như vậy thì sao?
“Có chút khẩn trương cũng là bình thường.” “Dù sao hôm nay lãnh đạo ở đây đều không tầm thường.” “Không chỉ có lãnh đạo Quảng Tỉnh đến đây, mà ngay cả lãnh đạo thủ đô cũng đến.” “Đối với Giang Thành chúng ta mà nói, đây là rồng đến nhà tôm! Hơn nữa còn là lần đầu!” “Các ngươi hiện tại khẩn trương, cũng có thể lý giải.” Giang Hạo vừa thong thả nói, vừa nhìn biểu lộ của mấy người kia.
Quả nhiên.
Khi nghe hắn nói có đại lãnh đạo thủ đô ở đây, trong mắt ba người này, trận bối rối dị thường càng thêm rõ ràng! Hơn nữa còn mang theo vẻ chấn kinh rất rõ!
Ta dựa vào!
Tước Ca cảm giác toàn bộ đỉnh đầu mình phảng phất đều bị Giang Hạo gõ một cái!
Cái này...... Cái này......
Bên trong còn có đại lãnh đạo thủ đô?!
Chẳng trách...... Bên trong nhiều cảnh s·á·t như vậy...... Hơn nữa bố trí còn long trọng như thế...... Tê...... Thật đáng sợ......
Nếu không phải Giang Hạo ở chỗ này, Tước Ca hiện tại thật muốn moi linh hồn tên gia hỏa giấu tang vật kia ra!
Ban đầu khi làm phi vụ này, nghĩ đến dễ dàng, làm một mẻ lớn, chính hắn cũng không ngờ có thể làm được nhiều như vậy, khi đó cảm thấy mình thật may mắn!
Mẹ nó, hiện tại ngược lại tốt, tang vật bị tên ngu xuẩn này giấu ở cục thành phố đã đành, bọn hắn nghĩ trộm một bộ quần áo để vào tìm lại đồ của mình, nhưng ai ngờ! Vào thời điểm quan trọng nhất, lại gặp phải chuyện như vậy!
Tất cả hưng phấn trước đó đều tan biến triệt để!
Tước Ca mơ hồ cảm giác được răng hàm mình đều đang va vào nhau, rất mạnh!
Giang Hạo hiện tại có thể x·á·c định một việc.
Ba người trước mắt có vấn đề!
Nếu quả thật là cảnh s·á·t tới tham gia khen thưởng đại hội, khẳng định đều biết Mã thính trưởng bọn hắn cũng sẽ xuất hiện ở đây.
Cho dù là khẩn trương, cũng không đến mức lộ ra vẻ mặt như vậy.
Hơn nữa, không nói khoa trương, bây giờ trong cục thành phố, 99% người đều biết hắn, nhất là cảnh s·á·t tham gia hành động lần này, khẳng định đều biết hắn.
Đồng hành gặp đồng hành, làm sao có thể cảm nhận được vẻ hốt hoảng từ trong mắt đồng hành? Điều này khiến Giang Hạo cảm thấy rất khó hiểu.
Ba người này không phải là cảnh s·á·t a?!
Keng!
Trong đầu xuất hiện ý nghĩ này, Giang Hạo không nhịn được nhìn lại đồng phục cảnh s·á·t trên người ba người, đồng phục cảnh s·á·t rất không vừa vặn, thần sắc hốt hoảng, vẻ mặt sợ hãi, ba người này hơn phân nửa là giả mạo cảnh s·á·t a?!
Nhưng vào lúc này lại tới đây là muốn làm cái gì? Muốn p·h·á h·oại lần khen thưởng đại hội này?
Hay là muốn tạo ra một trận hỗn loạn ở đây?!
Giang Hạo nghĩ tới đây, trong nháy mắt có mấy phần khẩn trương, không hề do dự, trực tiếp ra tay với bọn hắn!
Hướng cửa thiên môn phòng hội nghị.
Không ít lãnh đạo Quảng Tỉnh đứng ở chỗ này đều có chút khẩn trương.
Trước mắt, Kỳ thính trưởng và mấy vị thính trưởng khác đang nói chuyện với Mã thính trưởng bọn hắn, vẻ mặt ôn hòa, bầu không khí rất hòa hợp.
Bên cạnh Mã thính trưởng, còn có Phó thính trưởng, và mấy vị thư ký trọng lượng.
“Lão Kỳ a, lúc khác ta không nói, chỉ tính năm nay thôi, năm nay các ngươi Quảng Tỉnh a, thật là quá may mắn.” “Thật đúng là có thể dùng hai chữ “quật khởi”!” “Chỉ riêng tỉ lệ phạm tội giảm xuống so với các tỉnh khác, các ngươi đã bỏ xa người ta hơn mười con phố!” Một vị Phó thính trưởng cười tủm tỉm nhìn Lão Kỳ tán thưởng.
Lão Kỳ nghe mà tâm hoa nộ phóng.
Trước đó ở trước mặt những bộ trưởng này, hắn đều bị p·h·ê bình.
Hiện tại thật sự là nhờ ánh sáng của Giang Hạo, hắn cũng cảm thấy đứng trước mặt những đại lão này cảm giác thoải mái ha ha! Thật rất khác biệt!
Lão Kỳ đè nén khóe miệng mỉm cười, “Phùng bộ trưởng quá khen, chúng ta Quảng Tỉnh vẫn muốn tiếp tục tiến bộ a!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận