Hẹn Hò Cùng Ngày, Ngươi Dẫn Tội Phạm Truy Nã Đến Cửa Phó Ước?

Chương 108:Còn chưa có kết hôn mà, liền bắt đầu hộ đi lên? Nha!

**Chương 108: Chưa kết hôn mà đã bắt đầu bênh rồi sao? Nha!**
Một giờ sau.
Mấy người ngồi cùng nhau, nhìn bàn lớn đầy ắp thức ăn, Từ Thiến không nhịn được giơ ngón tay cái tán thưởng Giang Hạo.
“Tiểu Giang à, trù nghệ của cậu khá đấy!”
“Không ngờ cậu nhóc này còn có tài lẻ như vậy, thật sự làm được cả một bàn lớn thức ăn!”
Lâm Đại Hồng đã không thể chờ đợi, cầm đũa gắp một miếng thịt kho tàu.
Mặc dù nhà họ có tiền, nhưng cả nhà Lâm Đại Hồng đều không màu mè, thức ăn đều là những món thường ngày.
Vốn chỉ định để Trần Di nấu một bữa tiệc lớn chiêu đãi Giang Hạo, nhưng Giang Hạo lại cùng Lâm Chỉ Tình xuống bếp, còn làm nhiều món như vậy! Đủ loại, nhìn hoa cả mắt!
Giang Hạo đang mong đợi, “Sư nương, người cũng nếm thử đi ạ, thử xem hương vị thế nào.”
“Được!”
Từ Thiến vui vẻ đồng ý, cùng Lâm Đại Hồng gắp thịt kho tàu.
Hai người đều cười híp mắt bỏ vào miệng, nhưng ngay khoảnh khắc đó, biểu cảm bắt đầu cứng đờ.
“Sao vậy? Hương vị thế nào?”
“Ân...... Cái này......”
Từ Thiến cắn hai miếng, liếc mắt nhìn con gái, thấy Lâm Chỉ Tình có vẻ đang cười trộm, Từ Thiến đành nói, “Thịt này hương vị vẫn là rất đậm đà!”
“Ôi!”
Lâm Đại Hồng không chiều Giang Hạo như vậy, giữ thái độ không lãng phí lương thực, ông vẫn nuốt xuống.
“Cậu làm bộ làm tịch khiến tôi tưởng cậu định làm gì ghê gớm! Không ngờ cậu chỉ được cái mã! Cậu giỏi lắm!”
“Ha ha!”
Từ Thiến, Lâm Chỉ Tình, và Trần Di đều bật cười.
Giang Hạo ho nhẹ một tiếng, kỳ thật... Trù nghệ của hắn vẫn bình thường, mặc dù từ nhỏ đã làm, nhưng không được ngon, miễn cưỡng nuốt được.
“Mặc dù Tiểu Giang nấu ăn hương vị bình thường.” Trần Di trêu chọc nói, “nhưng hình thức vẫn không tệ!”
“Sao vậy, cha, cha còn cười cậu ấy, cậu ấy làm ngon hơn cha nhiều.”
Lâm Chỉ Tình trực tiếp gắp một miếng thịt, ăn ngon lành.
“Chậc!” Lâm Đại Hồng lắc đầu, “Bây giờ đã bắt đầu bênh, trong nhà này không còn phần tôi nói chuyện rồi.”
Một câu nói khiến mọi người lại cười, không khí thật tốt.
Ban đầu Giang Hạo còn tưởng cửa mẹ vợ khó qua, không ngờ bây giờ xem ra, có vẻ vẫn rất tốt, chí ít không khí trong nhà này rất tuyệt!
Hắn hoàn toàn không có cảm giác gò bó, rất thích loại cảm giác này, rất thoải mái.......
Trưa hôm sau.
Giang Hạo hiếm khi ngồi ở đại sảnh làm việc, lướt xem thông tin trên hệ thống.
“Những thông tin này cậu phải nhớ kỹ, tất cả nhân viên đang lẩn trốn trong hệ thống đều ở đây.”
Xem thông tin của những người này, trong đầu Giang Hạo quanh quẩn lời nói của Lâm Đại Hồng.
Tối qua nhất thời hứng khởi, cùng sư phụ uống nhiều hai chén, không ngờ hôm nay lại có nhiệm vụ.
Mặc dù bây giờ hoa mắt chóng mặt, nhưng kỹ năng "gặp qua là không quên được" này đúng là rất hữu dụng!
Hắn chỉ cần nhìn qua, liền nhớ kỹ thông tin đặc thù trên mặt đối phương cùng các loại thông tin thân phận, ngay cả có bao nhiêu nốt ruồi đều rõ ràng.
“Hạo ca, không phải đi làm nhiệm vụ à?”
“Có, nhớ chút thông tin, đợi đồ ăn đến là chuẩn bị ra ngoài.”
Giang Hạo trả lời, tiếp tục xem thông tin của người này.
“Tạ Đại Cước, ba mươi tuổi.”
“Vì trộm cắp bị bắt mà hành hung, đâm người chừng ba mươi nhát, gây tử vong.”
“Ba năm trước lẩn trốn đến nay... Chậc!”
Giang Hạo nhìn thanh niên có nốt ruồi lớn ở khóe miệng, không khỏi ấn trán, đã ghi nhớ dáng vẻ, hành vi phạm tội của người này vào lòng.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.
Một người mặc áo khoác vàng giao đồ ăn dừng ở trong sân, đầu cúi thấp, đội mũ bảo hiểm, đeo khẩu trang màu vàng, che kín mít.
“Alo!”
“Là 0098 sao? Đồ ăn của anh đã đến, xin hỏi để đâu cho anh?”
“Đợi chút, tôi ra ngoài lấy.”
Giang Hạo đóng máy tính, gọi Lương Quyền đang nằm sấp trên bàn ngủ, “Quyền Nhi, cơm đến rồi.”
“Cơm đến rồi? Đến, tới đây!”
Giây trước còn đang trong giấc mộng, Lương Quyền giây sau đột nhiên tỉnh lại, lập tức chống người dậy.
Khi Giang Hạo cùng Lương Quyền đi ra ngoài chuẩn bị lấy cơm, Giang Hạo bỗng nhiên khựng lại, bước chân ngập ngừng hai lần!
Trên đầu người giao đồ ăn kia có một khung lớn...... Ta ném...... Đó là phần tử phạm tội?!
【 Họ tên: Tạ Đại Cước! 】
【 Tuổi: Ba mươi! 】
【 Hành vi phạm tội: Xxx...... 】
【 Điểm tích lũy bắt giữ: Một ngàn hai! 】
Giang Hạo không ngờ vừa rồi tình cờ nhìn thoáng qua phần tử phạm tội, bây giờ lại xuất hiện trước mắt mình? Mẹ nó! Điên rồi đi!
“Sao vậy?”
Lương Quyền cảm giác Giang Hạo có chút khác thường, nhịn không được hỏi.
Giang Hạo cười cười, cố ý khoác vai Lương Quyền, “Không có gì, đói bụng, không ngờ anh bạn này giao hàng rất nhanh.”
Hắn ôm Lương Quyền đi về phía trước, đến trước mặt người giao đồ ăn mới dừng lại, đưa tay ra.
“Vất vả cho cậu, trời nóng thế này mà bao kín mít giao đồ ăn, nóng lắm phải không?”
“Ha ha, không nóng, phiền các anh đánh giá tốt là được, cảm ơn!”
Người giao đồ ăn cười hai tiếng, đưa đồ ăn cho Giang Hạo, cánh tay phủ băng tay ướt đẫm mồ hôi.
Hắn quay người chuẩn bị rời đi.
Ai ngờ ngay lúc người giao đồ ăn vừa quay người, một bàn tay lớn lại đè lên vai hắn, khiến hắn không còn sức để chạy.
“Đợi đã.”
“Có một vấn đề muốn hỏi cậu.”
Ai mà hiểu được!
Người giao đồ ăn bây giờ toàn thân căng cứng.
Hắn cố trấn tĩnh, không lập tức xoay người, “Sao vậy?”
Lương Quyền mơ hồ nhận ra sự việc không bình thường.
Giang Hạo sao lại vô duyên vô cớ hỏi mấy thứ này, có phải đã phát hiện điều gì khác thường?
“Huynh đệ, trời nóng thế này cậu che kín mít, không nóng sao?”
Giang Hạo ra vẻ quan tâm, thừa dịp người giao đồ ăn không chú ý, thuận tiện lột khẩu trang của Tạ Đại Cước xuống.
Khẩu trang vừa rơi, Giang Hạo lập tức nhìn thấy nốt ruồi bên miệng Tạ Đại Cước!
Là hắn!
Vừa rồi còn đang ở trong đại sảnh xem thông tin cá nhân của Tạ Đại Cước, đúng là có nốt ruồi này!
Gia hỏa này thật sự là tội phạm đang lẩn trốn Tạ Đại Cước!
“Cậu giật khẩu trang của ta làm gì?”
Tạ Đại Cước vẫn ra vẻ trấn tĩnh, “Không có chuyện gì thì đừng làm chậm trễ thời gian của ta, ta còn có một đơn hàng phải giao gấp!”
Hắn rảo bước muốn chuồn.
Giang Hạo không cho Tạ Đại Cước cơ hội này, bị nhận ra còn muốn chạy? Mơ đẹp quá!
“Quyền Nhi! Bắt người !”
“Người này là tội phạm truy nã!”
Giang Hạo hét lên, nhìn tốc độ của Tạ Đại Cước, mắt hắn nheo lại, lập tức cầm hộp cơm trong tay ném mạnh!
Như ném tạ, nhanh chóng ném về phía sau lưng Tạ Đại Cước!
Tạ Đại Cước hoảng hốt chạy ra ngoài, sắp ngồi lên xe điện, lại bị hộp cơm Giang Hạo ném trúng!
Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, hùng hổ giang rộng chân ngồi lên xe điện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận