Hẹn Hò Cùng Ngày, Ngươi Dẫn Tội Phạm Truy Nã Đến Cửa Phó Ước?

Chương 233:Kẻ đến không thiện?!

**Chương 233: Kẻ Đến Không Thiện?!**
"Hôm nay cũng có thể bắt được tội phạm ư?!"
Đám người kinh ngạc thốt lên, nhao nhao ngạc nhiên nhìn về phía đối phương.
Bọn hắn biết đội trưởng mới của bọn hắn rất lợi hại! Nhưng... Nhưng bây giờ đội trưởng đang ngồi trong văn phòng, làm sao có khả năng có cơ hội bắt người?
Một nhóm người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
"Lương Quyền, đội trưởng hiện tại đang ngồi trong văn phòng, làm sao bắt người được?"
"Hắn không cần ra khỏi cửa cũng có thể bắt được tội phạm! Các ngươi quên nhân viên giao đồ ăn mang đến tận cửa rồi sao? Mang cơm cho hắn thôi mà cũng có thể bắt được người, các ngươi thật sự không cần không tin chuyện này!"
"..."
Lương Quyền vừa nhắc nhở, mọi người đột nhiên nhớ tới việc này, tê, đúng là như vậy, gọi đồ ăn mang đến tận cửa cũng là tội phạm, bọn hắn còn dám nói gì!
Ngay lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi về chuyện này, hàn huyên gần nửa giờ, thì có người vội vàng chạy đến cửa phòng làm việc.
"A Văn! Giang đội trưởng có ở văn phòng không? Bên ngoài có người đang tìm!"
"Văn Cục, Lâm Cục, bọn họ ra ngoài rồi, nói là muốn đi địa phương khác họp, hiện tại chỉ có thể tìm Giang đội trưởng."
"Chuyện gì mà khẩn trương vậy?"
Một đám người nhìn biểu lộ nóng nảy của viên cảnh sát ở cổng, nghi hoặc.
Lương Quyền kêu lên một tiếng, "Gấp gáp vậy sao? Là đại sự gì sao?"
"Không rõ ràng, nhưng người tới là lãnh đạo quân đội, mấy người lận, hơn nữa còn mang theo những người khác, xem ra cũng phải mười một, mười hai người."
"Vốn là muốn tìm Văn Cục nhưng bọn hắn bây giờ không có ở đây, nói rõ ràng với đối phương rồi, đối phương vẫn kiên trì muốn tìm người có thể giải quyết."
"Về phần là chuyện gì thì thật không biết, ta hỏi rồi, đối phương không nói!"
Giang Hạo bây giờ ở trong cục thành phố cũng được xem như tiểu lãnh đạo, có thể quyết định, mấu chốt là tìm hắn là nhanh nhất!
Lương Quyền càng nghi ngờ hơn, không biết người của quân đội chạy đến cục thành phố bên này muốn làm gì? Huống chi... còn mang theo không ít người đến?
"Ngươi đừng vội, người của quân đội đến, còn có lãnh đạo, vậy lãnh đạo cao nhất là cấp bậc gì? Đi theo hắn có mang theo súng ống không?"
A Văn kinh nghiệm vẫn tương đối đủ, suy tính cũng tương đối nhiều.
"Lãnh đạo cao nhất là một vị thiếu tướng, một vị đại tá, còn có hai người là thượng tá."
"Phía sau đi theo, ít nhất đều là thiếu úy, còn có một ít là cảnh vệ viên, nhân số khoảng năm người."
"Những người này cộng lại cũng phải mười hai người."
Thiếu tướng?!
Mọi người nghe xong, sắc mặt cũng thay đổi.
Thiếu tướng này tới đây, hơn nữa còn mang theo lãnh đạo cấp bậc không thấp, là đã phát sinh chuyện lớn gì sao?
"Sao cảm giác có chút kỳ quái, cũng không có báo trước, cứ như vậy bỗng nhiên tới?" Lương Quyền nói thầm, "Không phải là tìm đến gây phiền toái chứ?"
"Lương Quyền, ngươi đừng nói lung tung!"
"Ta tự nói một mình thì được, nhưng những lời này không nên để người khác nghe được!"
"Úc!"
Lương Quyền bừng tỉnh đại ngộ, trong nháy mắt che miệng, chủ quan!
A Văn cũng không tiện tự quyết định, đành phải chỉ về phía văn phòng của Giang Hạo, "Giang đội ở văn phòng, ngươi bây giờ có thể qua đó tìm hắn, nói một chút tình huống hiện tại."
"Rõ."
Đối phương lập tức chạy đến văn phòng Giang Hạo, bước chân rất dồn dập.
Lương Quyền thấy người kia đi rồi, lại bỏ tay đang che miệng ra, nhìn mọi người nói thầm, "Có điều ta thật sự cảm thấy ta đoán không sai."
"Chúng ta là cảnh sát công an, quân đội là quân đội, cho dù có chuyện đại sự gì cần xử lý, vậy khẳng định nên báo trước một tiếng."
"Không nói một lời nào, trực tiếp tới cửa, lãnh đạo lại không có ở đây, nếu nói đến lại biến thành như bây giờ?"
"Lại nói, nếu rõ là tìm đến gây phiền toái, hôm nay lại là ngày đầu tiên Hạo ca nhậm chức, xử lý những chuyện này xảy ra chuyện gì, làm mọi người không thoải mái?"
"Hừ! Đối với Hạo ca của ta cũng không phải là chuyện tốt!"
Cảm giác này giống như là, trong nhà có người thân thích lâu không liên lạc tới, nhưng người lớn lại không có ở nhà, phải để trẻ con đi xử lý.
Lương Quyền hiện tại chỉ lo lắng Giang Hạo trong quá trình giao tiếp này, xuất hiện sơ suất gì, bị mọi người chỉ trích!
Hơn nữa loại chuyện này nếu xuất hiện sơ suất, khẳng định ít nhiều gì cũng phải chịu trách nhiệm!
Nghe vậy, mấy viên cảnh sát hình sự nhao nhao nheo mắt, Lương Quyền nói hình như xác thực không có vấn đề gì, mặc dù Giang Hạo có năng lực bắt tội phạm rất mạnh, nhưng bọn hắn hiện tại không biết năng lực khác của hắn, nếu giao tiếp xảy ra vấn đề, đối với Giang Hạo là rất bất lợi.
Nếu như đối phương là đến bên này làm khách, vậy làm sao có thể kiên trì gặp lãnh đạo có thể giải quyết của bọn họ...
Lúc này, Giang Hạo đã nắm rõ tình hình.
Nhìn viên cảnh sát đến báo cáo tình hình, hắn hỏi ngược lại, "Đối phương thật sự không nói rõ trọng điểm tới làm cái gì sao?"
"Không nói! Khi hỏi, ngữ khí của bọn hắn thật ra cũng không tốt lắm, thật ra... rất cường thế!"
"Cho đến bây giờ, cũng không có tin tức nói quân đội sẽ có lãnh đạo tới."
Giang Hạo không lên tiếng.
Quân đội và cảnh sát thật ra đều là người một nhà, nhưng nói thì nói vậy, khác biệt giữa hai bên vẫn rất lớn.
Nhưng bình thường khi có nhiệm vụ quan trọng, hai bên sẽ hợp tác, hòa khí, đoàn kết hoàn thành nhiệm vụ, đâu có giống như bây giờ, bỗng nhiên tìm tới, còn cường thế như vậy.
"Những người này hiện tại đang ở đâu?"
"Ta đã sắp xếp ở phòng nghỉ."
"Đi, chúng ta bây giờ đi xem tình hình thế nào."
Giang Hạo đứng lên, đi theo đối phương ra ngoài.
Bên ngoài phòng làm việc, một nhóm người đều đang chờ đợi!
Vừa thấy Giang Hạo đi ra, mọi người nhao nhao nhắc nhở.
"Đội trưởng, hay là anh cứ kéo dài thời gian với bọn họ, đợi Văn Cục, Lâm Cục về rồi tính tiếp?"
"Đúng vậy! Luôn cảm giác những người này đến đây là có mục đích không tốt!"
"Đội trưởng, anh ngàn vạn lần phải kiềm chế một chút!"
"Hay là tôi gọi điện thoại cho cục trưởng bọn hắn?"
Lo lắng của mọi người Giang Hạo đều cảm nhận được, nhưng sự tình không nghiêm trọng như vậy, hơn nữa trước mắt còn không biết tình hình của đối phương!
Hắn giơ tay ra hiệu, "Mọi người bình tĩnh, không có chuyện gì, nếu như đối phương đến đây thật sự có chuyện muốn nhờ ta thì sao?"
"Ta đi xem tình hình thế nào, các ngươi làm việc của mình đi."
Giang Hạo không chậm trễ, tiếp tục đi theo người kia về phía trước...
Lúc này trong phòng tiếp tân, bầu không khí ngược lại không khẩn trương.
Vị nam nhân mặc quân trang thiếu tướng đang ngồi trên ghế sofa, ngồi rất thản nhiên.
Mà mấy vị nam nhân mặc quân trang thượng tá trong phòng cũng ngồi trên ghế sofa.
Còn có người ở bên cửa sổ đi tới đi lui.
Còn có mấy vị đứng thẳng lưng, thần sắc hết sức nghiêm túc.
Nhìn kỹ, mấy vị này cấp bậc thấp nhất cũng là thiếu úy.
Khi Giang Hạo đi theo viên cảnh sát báo cáo tình hình vào, đầu tiên nhìn thấy chính là nhóm người của quân đội này.
Hắn trực tiếp chuyển ánh mắt sang người lãnh đạo cao nhất, cũng chính là vị thiếu tướng kia, "Các vị đợi lâu, ta là đội trưởng đội Hình Trinh cục thành phố Giang Hạo."
"Không biết các vị lần này tới cục thành phố là có chuyện gì cần giải quyết?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận